Chương 945: Yêu Hầu Bốn Mắt
Chương 945: Yêu Hầu Bốn Mắt
“Vậy mà lại là hạt giống tiểu thế giới chứa cát Mệnh Luân!!”
“Chẳng lẽ cơ duyên đại đạo của ta tới rồi sao?”
Vẻ phấn khích trên gương mặt của nam tử Kim Tiên kia vẫn không hề giảm.
Sự khôn ngoan bồi dưỡng hơn một triệu năm, cũng bị phá vỡ vào lúc này.
“Tiểu thế giới chứa cát Mệnh Luân, nếu tin tức này truyền ra, cho dù là thánh giả Đại La cũng ngồi không yên.”
Nam tử Kim Tiên kia nhìn hạt giống tiểu thế giới lấp lánh ẩn hiện dưới không gian như một bảo vật quý hiếm.
Cảm nhận được khí tức bản nguyên cát Mệnh Luân phát ra, nam tử Kim Tiên không khỏi say mê.
“Thánh giả Đại La, không ngờ ta còn chưa đến Kim Tiên đỉnh phong, lại có cơ duyên như vậy.”
Nam tử Kim Tiên nói, trong mắt lại chảy lệ.
Hắn nhớ lại cuộc đời khó khăn này, trải nghiệm bi thảm khi còn nhỏ, làm trâu làm ngựa để bái nhập cho một độc tu Hợp Thế kỳ.
Lấy kịch động luyện thể để mua vui cho sư phụ, gần đến Nguyên Anh kỳ còn phải bị sư phụ luyện chế thành độc thi.
Từ bé đã bị người mong ước thân cận phản bội hết lần này đến lần khác.
Mãi đến khi tâm cứng như sắt, dục vọng bất xâm mới nhận rõ bộ mặt thật của Tiên giới.
Cuộc đời hắn quả thật là hóa thân của bi kịch, rốt cuộc đời này chưa cảm nhận được một chút ấm áp.
Mà bây giờ hắn nhìn hạt giống tiểu thế giới lấp lánh này, trong lòng đột nhiên cảm nhận được một chút ấm áp.
Chút ấm áp đó đến từ Thiên Đạo, đến từ pháp tắc đại đạo nhân quả.
“Hạt giống tiểu thế giới mà muốn nảy mầm thành tiểu thế giới thì còn cần một khoảng thời gian.”
“Đề đề phòng, canh giữ ngay tại đây, cho dù một triệu năm, cho dù ngàn vạn năm ta cũng chờ được.”
“Những thánh giả Đại La cao cao tại thượng trước kia, một ngày nào đó ta sẽ giẫm các ngươi dưới chân.”
Lúc này, vẻ mặt của nam tử Kim Tiên có chút điên cuồng, hết lần này đến lần khác kiểm tra Nhân Quả bản thân, tuần tra khu vực trăm vạn dặm, đề phòng xảy ra sai lầm.
Từ Phàm đang giám sát ở không gian dưới lòng đất của Ẩn Linh đảo, trên mặt xuất hiện vẻ nguy hiểm.
“Chủ thể, không phải ngươi đang hại người đấy chứ.” Phân thân số hai nhìn biểu cảm của Từ Phàm nói.
“Bản thể cười như vậy, nhất định là đang tính kế một đại nhân vật, ít nhất là từ Kim Tiên trở lên.” Phân thân số một ở bên cạnh nói.
Chỉ có phân thân số ba là không nói một lời đi làm việc ở đâu đó.
“Được đấy, bản thể, châu chấu đá xe, ngươi không sợ thất bại à.” Phân thân số hai nói.
“Thất bại cái gì, bản thể của chúng ta chính là tên gian lận các loại tư chất thuộc tính, đừng nói châu chấu đá xe, tỷ lệ chiến thắng khi đấu với trời cũng là 100%.” Phân thân số một nói.
Từ Phàm liếc nhìn bọn họ một cái.
“Chăm chỉ làm việc, các ngươi cứ vừa khen vừa đùa như vậy, thêm cho các ngươi một trăm năm nữa.” Từ Phàm cười nói.
Lúc này, Từ Cương cả người đầy chật vật trở về Ẩn Linh môn.
“Lão đại lại đi cày à?” Từ Phàm hỏi Bồ Đào.
“Lúc Từ Cương dò xét xung quanh, gặp một đám Yêu Hầu Bốn Mắt, thủ đoạn này vừa khéo khắc chế.” Bồ Đào trả lời.
“Để pháo Thánh Lôi chú ý một chút, đừng để lão Đại thất bại là được.” Từ Phàm dặn dò nói.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Lúc này, một đám Yêu Hầu Bốn Mắt ở cách Ẩn Linh môn vạn dặm.
Mấy con Yêu Hầu Bốn Mắt Chân Tiên cầm đầu nhìn về phía Ẩn Linh đảo, trong ánh mắt dường như có một chút e ngại.
“Đừng đuổi theo, tông môn của Nhân tộc kia không thể trêu vào đâu.” Yêu Hầu Bốn Mắt cầm đầu nói rồi chuẩn bị rời đi.
“Không được, chẳng lẽ lãnh địa chúng ta vất vả lắm mới thành lập được lại bỏ đi như vậy!” Một Yêu Hầu Bốn Mắt trong đó phẫn nộ nói.
“Thực lực của tông môn Nhân tộc đó mạnh hơn chúng ta, chúng ta chỉ có thể chịu đựng.”
Thủ lĩnh Yêu Hầu Bốn Mắt đến bây giờ vẫn không hiểu được, vì sao Nhân tộc này lại rảnh rỗi dùng thần thông đi cày.
“Không được, mẫu hầu mà ta vừa lâu về cứ vậy mà chết, thù này ta nhất định phải báo!” Yêu Hầu Bốn Mắt tức giận nói.
“Vậy ngươi cẩn thận, đừng liên lụy cả tộc đàn, còn nữa, đừng đến gần những cự thành của Nhân tộc.” Yêu Hầu Bốn Mắt cầm đầu nói xong, dẫn theo thuộc hạ còn lại rời đi.
Cảnh tượng này đều nằm dưới sự giám sát của Bồ Đào trên không.
Lúc này, Từ Cương toàn thân chật vật, đáng chữa thương trong tiếng trách móc của thê tử hắn.
“Ngươi gặp phải kẻ địch không chống lại được, gọi Bồ Đào đến giúp là được, một mình cậy mạnh làm gì.” Thê tử Từ Cương nói.
“Thấy khỉ, không nhịn được muốn bắt mấy con về cho sư phụ.”
“Không ngờ Yêu Hầu Bốn Mắt lại khắc chế ta như vậy, đợi ta nghĩ cách, đến lúc đó bắt về một đàn.” Từ Cương gãi đầu nói.
“Lần sau lúc đi, dẫn theo Linh Đài, ta thấy nhi tử của chúng ta không yếu hơn ngươi đâu.” Thê tử Từ Cường nói.
“Tên nhóc thối đó đã sớm vượt qua ta rồi, chẳng qua mỗi lần về luận bàn đều nhường ta một chiêu, hắn còn cho rằng ta vẫn không biết.” Từ Cương nói rồi lấy ra thánh dược chữa thương nhét vào miệng.
“Yêu Hầu Bốn Mắt kia quả là lợi hại, vạn pháp bất xâm, lực phá núi cao, một quyền lại có thể phá vỡ tám tầng thần thông phòng ngự của ta, nếu không phải ta còn có Tiên khí phòng hộ và nội giáp, có lẽ phải khiến sư phụ tự mình đến cứu ta.”
Từ Cương nói xong, đột nhiên có chút sợ hãi, sau đó trong lòng không khỏi ca tụng sự uyên bác của sư phụ.
Lúc nhỏ, những lời sư phụ dạy hắn, bây giờ còn rõ ràng trước mắt.
“Một pháp gia, điều kiện tiên quyết là phải đảm bảo phòng ngự an toàn của bản thân, lúc chiến đấu ít nhất phải trang bị năm tầng thần thông phòng ngự trở lên.”
“Pháp khí phòng ngự, nội giáp phòng ngự, Định Thần Châu, Định Hồn Châu, phân thân thật giả, một thứ cũng không thể thiếu.”
Chính vì những lời này, trước mỗi lần chiến đấu, Từ Cương phải trang bị đầy đủ thần thông phòng ngự.
Nửa tháng sau, trong tiểu viện, Từ Phàm và Từ Cương đang uống trà.
“Yêu Hầu Bốn Mắt, mắt phá chướng pháp, cơ thể kim cang, vạn pháp bất xâm.”
“Thứ này chuyên khắc chế ngươi, nhìn thấy cứ chạy thẳng là được, còn muốn đánh một trận.”
“Với tính chất của ngươi còn phải dưỡng bệnh nửa tháng, bị đám khỉ kia đánh bao nhiêu quyền.” Từ Phàm nhìn Huyết Khí Pháp Tướng trên trời cười hỏi.
“Đám khỉ kia thật lợi hại, đối phó với thần thông Đông Phong của ta còn có thể lao đến trước mặt ta, tốc độ rất nhanh, lực vô cùng lớn, suýt chút nữa đập nát giáp ngực của ta.” Từ Cương bây giờ nhắc lại, ngực bắt đầu có chút đau nhức.
“Vốn muốn bắt mấy con cho sư phụ, kết quả suýt chút nữa bị bọn chúng đuổi đến cửa.” Từ Cương có chút xấu hổ nói.
“Thú vị, thù này vi sư sẽ không báo giúp ngươi, để đệ tử luyện thể của tông môn lúc rảnh rỗi thì qua đó luyện tập một chút, xem như là nơi thí luyện của tông môn chúng ta.”
Lúc Từ Phàm nói chuyện, vài khẩu pháo Thánh Lôi đã bay đến bầu trời nơi lãnh địa của Yêu Hầu Bốn Mắt.
“Sư phụ, đột nhiên ta muốn thỉnh giáo một chút, lỡ như sau này gặp kẻ địch như vậy, ta nên làm gì bây giờ.” Từ Cương hỏi.
“Dựa theo phương pháp của ngươi mà nói, chiến đấu không suôn sẻ đều có thể dùng thần thông Đông Phong giải quyết.”
“Ngươi chỉ cần luyện thần thông Đông Phong đến cảnh giới cao nhất, đối phó đàn Yêu Hầu Bốn Mắt này vẫn rất đơn giản.”
Tiên Linh chi khí bắt đầu ngưng tụ, Ngũ Hành Âm Dương đại đạo hiển hóa, sau đó quy về thần thông Đông Phong Đạn Đạo mới ngưng tụ ra.
Âm Dương chi lực trong Đông Phong Đạn Đạo bắt đầu dung hợp, cuối cùng trở nên méo mó, thành một trạng thái vô cùng khác thường.
Từ Cương nhìn Âm Dương chi lực lần lượt thay đổi bóp méo trong Đông Phong Đạn Đạo kia, không khỏi nuốt nước bọt.
Nếu uy lực thần thông Đông Phong hắn phóng ra lúc trước là 1, thì trước mắt ít nhất là 1000 trở lên.