Chương 948: Lôi đài Chân Tiên
Chương 948: Lôi đài Chân Tiên
Năm tháng sau, mười ngày trước khi thế giới di tích Tiên Linh Thiên Lan thành mở ra.
“Bồ Đào, xây dựng Truyền Tống Trận và qua lại truyền tống cần tốn bao nhiêu Tiên ngọc.” Từ Phàm hỏi.
“Bởi vì có tọa độ, nên qua lại chỉ cần tiêu phí hai mươi bốn ngàn Tiên ngọc.”
“Ghi vào sổ sách, sau khi trở về phát hóa đơn cho đồ tôn tốt của ta.”
“Tuân lệnh.”
Lúc này tất cả đồ đệ đồ tôn muốn đến thế giới di tích Tiên Linh đều có mặt.
Từ Phàm nhìn hai đồ tôn tốt của mình trước, sau đó trong lòng thầm bói một quẻ.
Quẻ Thao Thiết Thôn Thiên!
Đây là tư thế muốn ăn sạch sẽ.
Nhìn quẻ tượng bói toán không có điềm xấu, Từ Phàm lập tức dẫn theo đồ tử đồ tôn bước lên Truyền Tống Trận.
Thiên Lan thành, Tinh Bắc Tiên vực.
Vừa truyền tống đến đây, mấy người họ như đang đưa mình đến nơi sầm uất, muôn hình muôn vẻ, nhiều tu sĩ đi ra từ trong Truyền Tống Trận.
Trong đó còn có mấy bóng dáng tu sĩ dị tộc.
Bỗng nhiên Từ Phàm có cảm giác như chen chúc xe buýt tàu điện ngầm của kiếp trước.
Bởi vì là truyền tống trọng địa, đều có pháp trận cấm linh, nên muốn rời khỏi phạm vi Truyền Tống Trận thì nhất định phải tự đi ra ngoài.
Đúng lúc này, cơ sở của mười tòa Truyền Tống Trận đột nhiên nứt ra.
“Cũng may đến sớm, nếu không truyền tống đến thành sát vách rồi đến nơi này, ít nhất cũng phải cần ba tháng.”
“Sớm nói hạn chế số lượng là tốt nhất, hiện tại nhân số truyền tống quá tải bị sập rồi, không biết những đạo hữu đáng thương vẫn đang ở trong Truyền Tống Trận sẽ bị truyền tống đến nơi nào.”
“Sập thì tốt, người xem náo nhiệt sẽ ít đi.”
Có lúc, toàn bộ đại điện Truyền Tống như nước sôi, vù vù như bầy ếch rung động.
Từ Phàm tiện nhìn lướt qua, chỉ riêng trong Truyền Tống điện này đã chen chúc hơn ba ngàn người, trong đó phần lớn đều là tu vi Chân Tiên.
“Ra khỏi thành tìm một nơi, trong khoảng thời gian này ngư long nơi này rất hỗn tạp, chắc chắn sẽ xảy ra rất nhiều chuyện thú vị.”
Từ Phàm dẫn theo mọi người lao ra Truyền Tống điện, sau đó trực tiếp phá vỡ không gian đến bên ngoài Thiên Lan thành.
Di tích Tiên Linh ở thành Bắc cách nơi đó hai vặn dặm, khoảng cách này đối với Chân Tiên bình thường mà nói, chỉ cần có vị trí, một bước là có thể dịch chuyển tức thời qua đó.
Lúc này toàn bộ thành Bắc đến di tích thế giới Tiên Linh chứa đầy Chân Tiên đóng quân ở dã ngoại.
Trong đó các ngọn núi lớn bên hồ nước có vị trí tương đối tốt đều bị thế lực lớn ở Tiên Vực gần đó chiếm lĩnh.
Vạn Tiên Thánh tông, Thiên Đỉnh thương hội, Cửu Tinh Chính Pháp tông, Thái Huyền Tiên môn, Ngọc Tiên cốc...
Từng tòa cung điện Tiên khí nằm bên trong phóng ra khí thế Kim Tiên một cách không kiêng nể gì, biểu hiện nhất định phải có di tích thế giới Tiên Linh.
“Thiên Đỉnh thương hội mở lôi đài Chân Tiên ở trong cung điện núi Thiên Ngọc, chỉ cần đánh bại người giữ lôi đài của ta, tự có linh bảo Tiên khí dâng lên.”
“Thiên Đỉnh thương hội ta không có ý định tranh phong di tích tiểu thế giới Tiên Linh này, mục đích đến đây chỉ muốn mở mang chút thiên kiêu Nhân tộc của mấy Tiên vực lớn, thiết lập lôi đài ở nơi này, không vì cái khác chỉ vì kết giao bằng hữu!”
Một giọng nói khiến người nghe sẽ sinh ra thiện cảm vang lên, giống như dòng suối trong vắt chảy vào lòng sông khô héo, làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
“Vậy chẳng phải là muốn chiêu mộ thành viên Ngoại Phong đường các ngươi sao, nói đường hoàng như vậy.”
“Không thuận mắt nhất chính là các ngươi, thương hội dùng linh bảo Tiên khí Tiên ngọc đập vào người khác.”
Một âm thanh thô thiển vang lên từ bầu trời.
Từ Phàm nhìn thấy cảnh này, đột nhiên hơi hối hận không dẫn theo La Sinh bên người, nếu không có hắn giảng giải chắc chắn có thể nhanh chóng hiểu được quan hệ giữa hai người họ.
Trông khá thú vị.
“Sư phụ, người nói chuyện là người của Thiên Ngữ Tiên tông của Tiên vực Vẫn Tinh.”
“Bởi vì hoàn cảnh đặc thù của Tiên vực, dễ dàng xuất ra mấy người có tư chất nghịch thiên, nhưng trong đó có hơn phân nửa đều bị Thiên Đỉnh thương hội cướp đi.” Lý Tinh Từ giải thích ngắn gọn, khiến Bồ Đào ngừng hành vi tìm kiếm tài liệu.
“Hiểu rồi, thương hội giàu có với tông môn nghèo!” Từ Phàm gật đầu.
“Còn mấy ngày nữa là di tích thế giới Tiên Linh mở ra, nếu không có việc gì thì các ngươi có thể đi tranh chút lông cừu của Thiên Đỉnh thương hội.” Từ Phàm nhìn về phía một cung điện khổng lồ hiện lên trên bầu trời xa xa nói.
Chỉ riêng tòa cung điện đó đã lớn hơn Ẩn Linh đảo gấp ba lần.
“Tuân lệnh sư phụ!” Bốn đồ đệ cùng hai đồ tôn nói.
Cung điện khổng lồ của Thiên Đỉnh thương hội mở Tiên môn ra, sau khi tiến vào Tiên môn, chính là một trường cực kỳ khổng lồ nhìn không thấy biên giới.
Trong khắp đạo trường lại có mấy vạn không gian lôi đài.
Trong mỗi một không gian lôi đài đều có một hộ vệ Chân Tiên của Thiên Đỉnh thương hội tọa trấn.
“Không hổ là thương hội đỉnh cấp Tiên giới, những Chân Tiên canh giữ lôi đài rất có trình độ.” Từ Phàm nhìn lướt qua một vòng rồi khen ngợi nói.
Hiện tại trong toàn bộ đạo trường lôi đài cực kỳ náo nhiệt, có gần mười vạn Chân Tiên ở trong đạo trường, thì ra đây đã không còn là ngày đầu tiên cử hành.
Có người chuẩn bị khiêu chiến, có người thì đặc biệt đến xem náo nhiệt.
Nhìn sơ qua, có gần bảy mươi phần trăm lôi đài đang ở trạng thái chiến đấu.
Căn cứ theo quan sát của Từ Phàm, lôi đài có thể đnáh hạ trăm không đủ một.
“Sư phụ, ta đi khiêu chiến đây!” Từ Cương vui vẻ nói, chiến ý trong mắt bắt đầu ngưng tụ.
“Đi đi, không kiếm được lông cừu thì phạt ngươi du ngoạn bên ngoài ngàn năm, không được về tông môn.” Từ Phàm mở miệng nhẹ nhàng nói.
Nghe được lời này sắc mặt Từ Cương thay đổi, trạch nam như hắn sợ nhất chính là điều này.
Một luồng khí thế linh áp khổng lồ tản mát ra từ trên người Từ Cương, dẫn đến tất cả Chân Tiên khu vực này đều nhìn về phía Từ Cương, ánh mắt đều sợ hãi.
“Hướng Trì, Tinh Từ, ít nhất các ngươi phải chiến ngang tay.”
“Phi Vũ, ngươi cần công phá lôi đài. Vô Cực, đánh ngang tay là được.” Từ Phàm thuận miệng phân công.
“Sư tổ, có thể vận dụng bản thân Tiên khí không?” Hàn Phi Vũ hơi khẩn trương nói.
“Bản thân Tiên khí luyện hóa thì có thể vận dụng.”
Tất cả những người được Từ Phàm điểm danh đều bắt đầu tìm kiếm đối thủ của mình, chỉ còn lại Từ Nguyệt Tiên vẫn còn ở bên cạnh Từ Phàm.
“Sư phụ, nếu như ban đầu nghe lời ngươi, tu luyện từng bước một, có phải cũng có thể đạt đến trình độ như đại ca không.” Từ Nguyệt Tiên nói.
“Vạn vật vô định, mọi thứ đều là lựa chọn của bản thân, đừng so đo những điều này.”
“Chẳng phải con đường hiện tại của ngươi cũng rất tốt sao.” Từ Phàm nói xong dịch chuyển ánh mắt về phía xa xa.
Từ Cương đã lựa chọn đối thủ của mình, là một Chân Tiên tinh thông đạo tàn sát luyện thể.
Trên người Chân Tiên đó tản mát ra khí tức huyết hải xác chất thành núi, dưới cự đao huyết hồng dường như có tiếng gào thét của vô số dị tộc.
“Từ Cương, Ẩn Linh môn.” Từ Cương hành lễ nói.
“Lệ Vân, Trấn Sát quân, Ngoại Phong đường, Thiên Đỉnh thương hội.” Tay Lệ Vân cầm cự đao huyết hồng nhìn về phía Từ Cương thản nhiên nói, vốn không vì Từ Cường chỉ là Chuẩn Tiên mà xem thường hắn.
Từ Cương thăm dò không gian lôi đài này một lượt, dài rộng khoảng vạn dặm, đủ để Chân Tiên thông thường phát huy, nhưng đối với hắn, có những thần thông thật sự là không triển khai được.
Quyết đấu bắt đầu, trên bầu trời xuất hiện một thanh cự đao huyết hồng, trực tiếp chống đối với cảm giác của Từ Cương.
Một luồng chiến ý cuồng bạo khóa Từ Cường lại, để hắn không tránh né được.
Ảo ảnh ngàn tay xuất động, trăm tay đồng thời kết lại trong nháy mắt hiện lên hơn mười tầng thần thông phòng ngự.
Sau đó đại đạo Âm Dương Ngũ Hành ngưng tụ, hóa thành vô số cự tiễn trực tiếp bắn về phía Lệ Vân.