Chương 988: Em vợ
Chương 988: Em vợ
“Ta vốn đang ở Tàng Kinh Các yên lành, Đại trưởng lão lại cảm thấy ta cần rèn luyện nên bảo ta tới đây.” Trương Học Linh có chút bất đắc dĩ nói, nhưng nhiệm vụ của Đại trưởng lão giao cần thiết phải hoàn thành.
“Nếu ngươi đã đến thì chuyện còn lại dễ dàng rồi.”
“Thế nhưng muốn kiếm quân công, vậy phải lựa chọn nhiệm vụ khó nhất, quân công cao nhất.” Từ Cương nói.
Một màn sáng xuất hiện trước mặt ba người, Trương Học Linh chỉ vào một nhiệm vụ dài hạn trong đó.
“Đơn giản một chút, chúng ta trực tiếp đi hậu phương tộc Mộc Nguyên chặt đại thụ Mộc Nguyên, nếu một cây không cần tiên ngọc, có thể đổi hai trăm vạn quân công, như vậy vừa đơn giản lại hiệu quả cao.” Trương Học Linh nói.
“Làm sao tránh được phong tỏa của Kim Tiên?” Hùng Lực nhìn về phía Trương Học Linh hỏi.
“Lúc tới ta nhận được tin tức, Đại trưởng lão đang luyện chế một đám Tiên khí cùng chung.”
“Trong đó liền có Tiên khí dưới phong tỏa của Kim Tiên cũng có thể truyền tống không gian, lại kiếm thêm vài món Tiên khí có thể tránh được cảm giác của Kim Tiên là được.”
“Đến lúc đó ta và Từ phong chủ cùng ra tay, có thể nháy mắt chặt đứt tận gốc đại thụ Mộc Nguyên, Hùng Lực Đại sư huynh lại thu đại thụ vào trong Tiên khí Không Gian, cuối cùng nhanh chóng truyền tống về bản doanh Nhân tộc.”
“Chỉ cần thánh giả Đại La không ra tay, Kim Tiên cũng không thể làm gì chúng ta.” Trương Học Linh tính toán nói.
“Ta cảm thấy có thể, nhưng ta muốn chờ sau khi sư phụ nhận được đại thụ Mộc Nguyên kia mới lại hành động, nói không chừng sư phụ có thể thông qua đại thụ Mộc Nguyên luyện chế cho chúng ta vài món Tiên khí hữu dụng.” Từ Cương nói.
Lúc này, cây đại thụ Mộc Nguyên dài mấy vạn trượng kia đã được đưa đến Ẩn Linh môn.
“Cây Bản Nguyên của tộc Mộc Nguyên, thú vị.” Từ Phàm đặt một tay lên thân cây đại thụ Mộc Nguyên.
Trên bầu trời xuất hiện một thanh cự kiếm, nháy mắt cắt đại thụ Mộc Nguyên thành năm đoạn.
“Lợi dụng thứ này có thể luyện chế năm chiếc mặt nạ Mộc Nguyên, có thể hoàn mỹ ngụy trang thành tộc Mộc Nguyên, thời điểm mấu chốt còn có thể thông qua tỏa định của đại thụ Mộc Nguyên khác, tiến hành truyền tống.”
“Chỉ tiếc không phải cây chủ Mộc Nguyên, nếu không càng thú vị rồi.”
Đang lúc Từ Phàm tính toán đưa năm khúc cây Mộc Nguyên tới trong không gian dưới lòng đất để luyện chế, Bàng Phúc tới bái kiến.
“Đại trưởng lão, trọng bảo thời gian lại tăng giá, hơn nữa hiện tại những thế lực lớn kia đã không còn bán ra bên ngoài trọng bảo thời gian cấp bậc này.”
“Hiệp ước đã được ký kết tốt với những thế lực lớn kia cũng trở thành phế thải.” Bàng Phúc cúi đầu, hổ thẹn nói.
“Không trách ngươi, đại chiến giữa Nhân tộc và các chủng tộc khác nổi lên, loại vật tư quan trọng như này nhất định sẽ đoạt tới cho chính mình dùng.” Từ Phàm không thèm để ý nói, để ý cũng không có cách nào.
“Đại trưởng lão, thật ra tiên thuyền bình thường cũng có thể xông qua Cửu Thiên, nếu không để ta đi thử.” Bàng Phúc cắn răng nói.
“Không cần mạo hiểm, thứ nên có về sau nhất định sẽ có.”
“Hiện tại tông môn đang luyện chế con rối cấp Kim Tiên, một khi thành công, có vài thứ trong tông môn lập tức có thể bán ra bên ngoài.” Từ Phàm nói.
“Đại trưởng lão, con rối cấp Chân Tiên và Chuẩn Tiên khí sản xuất hàng loạt của tông môn chúng ta nhất định sẽ bán rất chạy Tiên giới.”
“Đến lúc đó không chừng có thể coi đây là ưu thế, đổi lấy trọng bảo thời gian Tiên cấp với những thế lực lớn kia.” Bàng Phúc mong đợi nói.
“Những việc này tự ngươi nắm chắc là được.”
Từ Phàm nói xong, mang theo năm khúc cây đại thụ Mộc Nguyên đi tới trong không gian dưới lòng đất.
Luyện Khí điện trong không gian dưới lòng đất, phân thân số một đang luyện chế bảo khố không gian cùng chung, phân thân số hai thì lại đang luyện chế Tiên khí dùng chung chiến trường cần đến.
Lúc bọn họ nhìn thấy đại thụ Mộc Nguyên bên cạnh Từ Phàm, cả hai đều nhíu mày.
“Mấy thứ này là ta muốn luyện chế, không phải chuyện của các ngươi.” Từ Phàm nhìn số một, số hai nói.
“Bản thể, sao ngươi có thể nghĩ bọn ta như vậy? Bọn ta là hạng người như vậy sao!” Phân thân số hai muốn làm người tốt ngoài miệng một chút.
“Vậy được, đây là cây bản nguyên của tộc Mộc Nguyên, ngươi luyện chế năm chiếc mặt nạ ngụy trang tộc Mộc Nguyên là được.” Từ Phàm nói xong thì nhanh chóng rời khỏi không gian dưới lòng đất.
“Đến đây đi, dù sao việc nhiều không lo.” Phân thân số một nhìn số hai, nở nụ cười.
Từ Phàm trở lại trong tiểu viện của mình, đột nhiên cảm giác sợi dây nhân quả tương quan giữa anh em tốt và hắn dao động một chút.
“Không biết anh em tốt ở Tiên triều Đại Chu thế nào rồi, có hưởng thụ được tề nhân chi phúc hay không?” Từ Phàm nhìn lên không trung nói.
Lúc này trong bí cảnh ở Tinh vực nào đó, Vương Vũ Luân đang cùng Mộ Dung Thiến Nhi dạo bước trong biển hoa thất sắc.
“Phu quân, ngươi nói rõ ràng cho ta, người cướp chúng ta tới có phải lão Tam hay không?” Mộ Dung Thiến Nhi hỏi, trong lời nói có chút bất đắc dĩ.
“Ta chỉ cảm giác được có chút quen thuộc, đến nỗi có phải hay không ta cũng không phải quá rõ, nhưng ta cảm thấy khả năng nhỏ nàng là lão Tam.” Vương Vũ Luân đau đầu nói.
“Thôi, coi như vậy đi.”
“Lúc ngươi gặp lại vị tỷ tỷ kia, thuận tiện hỏi một chút, khi nào thì thả chúng ta đi.” Mộ Dung Thiến Nhi nói.
Đúng lúc này, một cơn gió nhẹ phất qua, một nữ tử mặc váy dài màu xanh ngọc đứng trước mặt hai người.
“Vương đại ca, Mộ Dung muội muội.” Nàng kia nói.
“Chúng ta có thể nói chuyện chút không?” Vương Vũ Luân nhìn nữ tử kia hỏi.
“Được.” Nữ tử kia nhẹ vung tay lên, hai người liền xuất hiện trong một tiểu thiên địa.
“Ta có loại cảm giác quen thuộc không rõ với ngươi, nhưng có thể xác định, ngươi tuyệt đối không phải hồng nhan tri kỷ của ta kiếp trước. Đạo hữu, ngươi rốt cuộc là ai, có loại quan hệ gì với ta?” Vương Vũ Luân nhìn nữ tử kia hỏi.
“Ngươi thật sự muốn biết sao.” Trong lời nói của nữ tử có chứa chút ý cười.
Vương Vũ Luân gật đầu.
“Nếu thật sự phải nói lên thì, ta xem như là em vợ của ngươi.”
“Hiện tại tỷ tỷ của ta chinh chiến bên ngoài, ta cần phải trông chừng ngươi, không cho ngươi hái hoa ngắt cỏ.” Nữ tử kia cười nói.
Vương Vũ Luân suy nghĩ, nhẹ nhàng mở bàn tay, một ảo ảnh nữ tử tuyệt sắc khuynh thành, ngạo thế thiên hạ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Vị này là lão đại trong mộng của hắn ở Phi Vũ giới lúc trước.
“Đây là tình địch số một của tỷ tỷ ta.” Nữ tử kia lạnh nhạt nói.
“Vậy Trưởng công chúa Tiên triều Đại Chu?”
“Đó là tình địch lớn số ba.” Nữ tử kia còn nói thêm.
Nữ tử kia vừa nói xong, đầu Vương Vũ Luân đều chỉ muốn nổ tung.
Tuy rằng tình tiết phức tạp trong đó Vương Vũ Luân không nghĩ tới, nhưng hồng nhan tri kỷ bản thân rước lấy ở kiếp trước hiện tại đã gia tăng tới bốn người.
“Tỷ tỷ ngươi có mấy tình địch?” Vương Vũ Luân dứt khoát hỏi rõ ràng.
“Có thể để tỷ tỷ coi trọng hình như chỉ có 5 người.” Nữ tử kia nghĩ ngợi rồi nói.
“Haizz.” Vương Vũ Luân khẽ thở dài.
“Trước khi tỷ tỷ ta chưa về, trừ đạo lữ kiếp này, ngươi không được gặp lại những hồng nhan tri kỷ khác có quan hệ với ngươi kiếp trước.” Nữ tử nói.
“Vậy ngươi có thể thả ta về Mộc Nguyên Tiên giới không?”
“Nơi này cảnh sắc tuy đẹp, nhưng ngươi cũng không thể cứ vây chúng ta ở chỗ này chứ.” Vương Vũ Luân hỏi.
“Cũng phải, vậy sau khi thả ngươi về Mộc Nguyên Tiên giới, ngươi chỉ có thể ở Tiên giới kia.” Nữ tử suy nghĩ nói.
“Đa tạ đạo hữu.” Vương Vũ Luân cảm tạ nói.
Nữ tử vươn một ngón tay nhẹ vẫy, một Truyền Tống Trận ở trước mặt Vương Vũ Luân thành hình.
“Tỷ tỷ truyền về tin tức, nhiều nhất là một vạn năm nàng sẽ trở về, ngươi phải ở yên trong Mộc Nguyên Tiên giới.” Nữ tử nói, triệu hoán Mộ Dung Thiến Nhi tới đây, đẩy hai người vào trong Truyền Tống Trận.