Chương 997: Loạn
Chương 997: Loạn
“Đang rảnh rỗi nên bói cho ngươi một quẻ, trừ khoảng thời gian sắp tới trôi nổi bấp bênh ra, những thứ còn lại thì ta không bói ra được gì cả.”
“Mấy hồng nhan tri kỉ kiếp trước của ngươi, lai lịch của người nào người nấy càng ngày càng ghê gớm, tung tích của họ đã không phải là thứ mà ta có thể tra xét nữa rồi.” Từ Phàm nói.
“Gây thêm phiền phức cho Từ đại ca rồi.” Vương Vũ Luân hơi ngại ngùng, nói.
“Khách sáo cái gì~” Từ Phàm nói xong, bóng hình liền hóa thành mây khói tan biến trên không trung.
“Chủ nhân, Chân Tiên Trấn Thủ Kim Khí thành đến thăm.” Giọng nói của Bồ Đào vang lên.
“Mời đến Nghênh Khách điện.”
Mấy năm gần đây, học viện ở Kim Khí thành càng ngày càng phát triển thành công.
Phần trăm mà mỗi năm Ẩn Linh môn nhận được cũng càng ngày càng nhiều.
Bên trong Nghênh Khách điện, Từ Phàm cười ha hả nhận lấy 4000 vạn tiên ngọc mà Chân Tiên Trấn Thủ cho.
“Cũng nhờ có đại trưởng lão mà học viện Kim Khí mới có thể phát triển được đến tốc độ như bây giờ.” Chân Tiên Trấn Thủ cảm kích nói.
“Có qua có lại, sở dĩ học viện Kim Khí có thể được xây thành hoàn toàn đều nhờ vào công sức của Chân Tiên Trấn Thủ.”
Một con rối bưng lên hai chén trà Đại Đạo rồi đặt bên cạnh Chân Tiên Trấn Thủ.
“Ta tình cờ cũng lĩnh ngộ được một chút đạo Kim Sát mà Chân Tiên đang tu luyện, phối hợp nó với trà đạo mới cô đọng được hai chén trà Đại Đạo này, mong Chân Tiên Trấn Thủ đừng ghét bỏ.”
“Đại trưởng lão nói đùa rồi, ta vui còn không kịp nữa cơ.” Chân Tiên Trấn Thủ bình tĩnh nói rồi nhận lấy hai chén trà Đại Đạo.
Từ Phàm nhìn thấy cũng không nói gì cả.
“Thời gian trăm năm, danh tiếng của học viện Kim Khí đã hoàn toàn hot ở xung quanh Tiên vực.”
“Sau khi đợt học viên thứ nhất tốt nghiệp hết thì sẽ đến lúc học viện mở rộng thêm.” Chân Tiên Trấn Thủ nói chuyện rất cẩn thận, thỉnh thoảng còn nhìn Từ Phàm một cái.
“Đợi đến khi mở rộng thêm nữa, bọn ta liền có thể mở rộng toàn bộ học viện lên mức 10 tỷ học viên.”
“Đến lúc đó mỗi năm ít nhất sẽ có thể đem đến cho quý Tông môn hơn một tỷ tiên ngọc.”
“Nhưng chỉ tiếc là…”
Từ Phàm không lên tiếng, chỉ yên lặng nhìn màn diễn của Chân Tiên Trấn Thủ.
Từ câu đầu tiên Chân Tiên Trấn Thủ thốt ra, Từ Phàm liền biết hắn muốn làm gì.
“Đáng tiếc thì thôi bỏ đi, có những chuyện không thể ép buộc.” Từ Phàm lăn tăn.
Chân Tiên Trấn Thủ hơi kinh ngạc, sao không đúng với kịch bản gì cả, lẽ nào một năm một tiên ngọc không đã sao?
“Đại trưởng lão, phí Truyền Tống giữa các thành vô cùng đắt, những Tiên vực ở xung quanh còn đỡ, làm loại Truyền Tống trận tập thể phiên bản lớn định kỳ thì còn rẻ hơn chút.”
“Nhưng những Tiên vực hơi xa một chút thì có chút phiền phức đấy, cho dù có làm loại Truyền Tống trận rẻ nhất thì cũng cần một nửa tiên ngọc, học phí của học viện bọn ta mười năm mới bắt đầu đạt tới một tiên ngọc.”
“Điều này đã làm cho danh tiếng của học viện Kim Khí được lan rộng đến nơi đó, nhưng do phí Truyền Tống quá đắt, cho dù là chuyến đi một chiều đến học viện cũng không có lời.”
“Thế nên mới muốn mời đại trưởng lão giúp đỡ~”
Tổng bộ của Bạch Bản thương hội tọa lạc ở Kim Khí thành, thế nên hắn rất dễ biết được một số tin tức, ví dụ như chi phí Truyền Tống của Bạch Bản thương hội.
Không ngờ bọn họ có thể lấy Truyền Tống trận của cự thành làm môi giới, ngoài ra còn ghép Truyền Tống trận để thực hiện việc truyền tống giữa các cự thành, giá cả thấp hơn nhiều so với chi phí Truyền Tống trận thông thường, phải biết đây là thủ đoạn mà thế lực lớn hàng đầu Tiên giới mới có.
“Việc này ngươi đi tìm hội trưởng Bạch Bản thương hội thảo luận đi, hắn sẽ cho người một cái giá Truyền Tống ưu đãi.” Từ Phàm nói.
Bạch Bản thương hội chính nhờ vào việc miễn phí Truyền Tống Trận mới có thể nhanh chóng chiếm lĩnh 30% thị phần trên thị trường cấp thấp.
“Đa tạ đại trưởng lão!” Chân Tiên Trấn Thủ vui vẻ nói, một khi giải quyết xong chuyện chi phí Truyền Tống trận thì cho dù chỉ mới hơn mười Tiên vực xung quanh thôi cũng đã đủ cho học viện Kim Khí phát triển một thời gian.
Chân Tiên Trấn Thủ hết sức phấn khởi rời đi, Từ Phàm nhìn bốn ngàn vạn tiên ngọc trong tay rơi vào trầm tư.
Một thiếu niên anh tuấn xuất hiện ở phía sau Từ Phàm, chính là con rối Kim Tiên vừa được luyện chế ra không lâu.
“Bồ Đào, mở tất cả bản đồ Tiên vực của Nhân tộc ra.” Từ Phàm lên tiếng.
Một tấm màn quang cực lớn hiển hiện ở bên trong Nghênh Khách điện, phía trên là tất cả khu vực ở Mộc Nguyên Tiên giới của Nhân tộc.
“Chủ nhân, chỉ cần ba mươi tám học viện liền có thể bao phủ toàn bộ lãnh thổ của Nhân tộc.” Tiếng của Bồ Đào vang lên.
“Ba mươi tám học viện, nếu như có thể phát triển đến quy mô giống như Kim Khí thành thì mỗi năm ít nhất sẽ có được hai mươi tỷ tiên ngọc.” Từ Phàm xoa cằm, nói.
Khoảng thời gian gần đây đã có mấy vạn đệ tử chết, chỉ có thể ghi thù trên cuốn sổ nhỏ.
Hơn thế nữa, mệnh cách của các huynh đệ nổ tung, chính mình cái người huynh đệ thân nhất với hắn lại không thể chống lưng cho các huynh đệ.
“Chủ nhân, vừa nhận được tin, tiền tuyến lại nổ ra cuộc chiến tranh cấp thánh giả Đại La, những Tiên vực biên giới khác của Nhân tộc cũng bị dị tộc xâm phạm.”
“Trước mắt, những Tiên vực tiếp giáp với tộc Mộc Nguyên toàn bộ đã thất thủ, trong đó có Phong Vũ Tiên vực, Tiên vực Thiên Băng, Tiên vực Song Cực, Tiên vực Bát La.”
Trong tấm bản đồ được bày ra trước mặt Từ Phàm lúc nãy, hết Tiên vực này đến Tiên vực khác bị đánh dấu đỏ.
“Không đúng, mới có mấy năm, tiến độ có hơi nhanh đó?” Từ Phàm nhìn Tiên vực Nhân tộc hoàn toàn bị chiếm lĩnh mà chau mày.
“Những thế lực lớn kia không có hành động gì sao?”
Cảm giác khủng hoảng trong lòng Từ Phàm lại nặng thêm một bậc.
“Phải nhanh chóng làm trọng bảo thời gian, nếu không thì sẽ không trở thành Kim Tiên thời kỳ sau chiến tranh được, thật sự sẽ không bảo vệ nổi Tông môn.” Từ Phàm nói.
Đúng vào lúc này, đại ca tốt của Từ Phàm dẫn theo Tinh Linh đến thăm.
“Đại ca, đã lâu không gặp.” Từ Phàm cười hỏi.
“Lão đệ, ta biết toàn bộ Tông môn của các đệ có thể dùng làm tiên thuyền để di chuyển.”
“Nếu được thì ta bảo lão đại dẫn các đệ đến Tiên giới khác tránh sóng gió.” Bạch Phát lão giả nghiêm túc nói.
“Xảy ra chuyện gì vậy.”
Ba tên cự đầu của Mộc Nguyên Tiên giới Nhân tộc chúng ta xảy ra chút vấn đề, trước mắt chỉ còn lại một người trấn thủ ở bên trong Mộc Nguyên Tiên giới.
“Ban đầu không xảy ra vấn đề gì cả, nhưng Tiên giới bị tộc Cổ Thần thống trị ở kế bên truyền tin đến, hai tên cự đầu Nhân tộc của Mộc Nguyên Tiên giới ấy, tên thì chết, tên thì bị thương ở bên trong bí cảnh.”
“Với tình trạng hỗn loạn như vậy, địa giới của Nhân tộc chúng ta sau này sẽ không quá yên bình, một số thế lực hàng đầu đã bắt đầu di chuyển sang những Tiên giới khác rồi.” Bạch Phát lão giả nói.
“Lão ca, Nhân tộc ở Mộc Nguyên Tiên giới xảy ra chuyện, những Nhân tộc ở các Tiên giới khác không can thiệp sao?” Trước tiên, Từ Phàm tò mò hỏi.
“Can thiệp thì có can thiệp, nhưng đó là khi Nhân tộc thật sự không chống đỡ nổi nữa thì bọn họ mới đến.”
“Trước lúc này, lãnh thổ của Nhân tộc ít nhất phải hỗn loạn một thời gian, nếu như Nhân tộc thật sự chỉ có một người trên cảnh giới Đại La chống đỡ thì nhiều nhất cũng chỉ có thể bảo vệ được mười mấy Tiên vực của Nhân tộc.” Bạch Phát lão giả nghĩ một hồi rồi nói.
“Nếu như lão đệ không muốn đến những Tiên giới khác thì có thể đến Vạn Giới Tiên vực, nơi đó là nơi trọng yếu của Nhân tộc, còn trọng yếu hơn cả Tiên vực Tinh Nguyệt, Tông môn tọa lạc ở đó cũng là một lựa chọn tốt.”
“Đa tạ lão ca nhắc nhở, lão ca không bói một quẻ cho thế cục tương lai sao?”
“Nếu như ta bói ra được thì tốt rồi, quan trọng là không bói ra được, thế nên ta mới bảo lão đệ đến những Tiên giới khác.” Bạch Phát lão giả có chút bất lực, nói.
Bây giờ trong mắt của hắn, an nguy của hắn và mấy đồ đệ yêu dấu của hắn đều không quan trọng bằng Từ Phàm.
Dù sao thì sau khi mấy đồ đệ yêu dấu của hắn chết đi vẫn có thể sống lại, lão đệ tốt này nếu như xảy ra mệnh hệ gì, sau này ai sẽ giúp bọn họ giải quyết kiếp nạn đó.