Thiên Cực Kiếm Hoàng vừa dứt lời thì trong nháy mắt.
Chính là khiến vô số thiên kiêu chấn động.
"Chỉ cần mười người?"
"Hízz, đợt hai có một trăm tên thiên kiêu nha, không nghĩ tới thảm liệt như vậy, chỉ cần mười người!"
"Nói cách khác, có chín mươi vị thiên kiêu bị đào thải đi."
"Mười người này, là lựa chọn dựa theo bài danh sao?"
"Vậy ta không có cơ hội."
Sắc mặt các thiên kiêu lập tức trắng bệch.
Sau một hồi cảm khái.
Một thiên kiêu của đại vực lắc đầu cảm thán: "Đáng tiếc, ta là người thứ mười một, xem ra không thể nào tiến vào vòng tiếp theo rồi."
Nghe được lời cảm thán của hắn.
Đám thiên kiêu xung quanh cũng nhìn hắn với ánh mắt đồng cảm.
Bọn hắn còn tốt.
Dù sao cũng chênh lệch nhiều lắm.
Vị thiên kiêu đại vực này lại là người thứ mười một, chỉ thiếu một hạng.
Điều này cũng quá đáng tiếc.
Nhưng cũng chỉ là cùng cảm xúc mà than thở mà thôi.
Dù sao quy tắc cũng do Thiên Cực Kiếm Hoàng định ra.
Không ai dám nghi ngờ cường giả Hoàng cảnh.
Cùng lúc đó.
Một đám thiên kiêu bài danh top 10 trong vòng thứ 2 tinh thần chấn động.
Mặt lộ vẻ chờ mong, đợi Thiên Cực Kiếm Hoàng giảng giải quy tắc khảo nghiệm vòng thứ ba.
Lâm Sơn cũng đầy mong đợi.
Hắn ta rất nóng lòng muốn nhận được truyền thừa của Thiên Cực Kiếm Hoàng.
Nếu có thể thu được truyền thừa của vị Hoàng cảnh này vào tay, vậy hắn... cũng có thể nhanh chóng đột phá trưởng thành!
Khoảng cách mục tiêu của hắn cũng có thể càng lúc càng gần!
Cố Dương ngược lại sắc mặt bình tĩnh, nhìn Thiên Cực Kiếm Hoàng.
Mà kế tiếp lời của Thiên Cực Kiếm Hoàng, lại khiến cho người ta mở rộng tầm mắt.
"Trước khi bắt đầu đợt khảo nghiệm thứ ba, mười người này sẽ do bản hoàng tự mình lựa chọn."
Tiếng nói vừa phát ra.
Vô số thiên kiêu lộ vẻ kinh ngạc.
"Tự mình lựa chọn?"
"Đây cũng là chuyện bình thường, dù sao Thiên Cực Kiếm Hoàng đại nhân cũng là vì mình chọn lựa người thừa kế."
"Nhưng nếu như vậy... tất cả mọi người có cơ hội chứ?"
"Nghĩ gì thế? Đại nhân Kiếm Hoàng muốn chọn người chắc cũng phải là thiên kiêu có ý chí võ đạo mạnh hơn đấy."
"Nói cũng đúng."
Đám thiên kiêu nghe Thiên Cực Kiếm Hoàng nói xong, vô cùng kích động.
Nhưng ngay lập tức lại bị giội một gáo nước lạnh.
Cho dù chọn thế nào, chắc chắn cũng không chọn được bọn họ.
Phỏng chừng chọn lựa vẫn là những thiên kiêu bài danh 10 thứ hạng đầu.
Tên thiên kiêu xếp hạng thứ mười một kia ánh mắt cũng không khỏi ảm đạm.
Xem ra... Mình vẫn không có vai diễn.
Đang nghĩ đến đây.
Ánh mắt Thiên Cực Kiếm Hoàng chậm rãi đảo qua các thiên kiêu.
"Vị trí thứ mười, Chu Nguyên Tử linh vực."
Keng!
Thiên Cực Kiếm Hoàng vừa dứt lời thì trong nháy mắt.
Thiên kiêu bài danh đại vực thứ mười một kia, lập tức mở to hai mắt nhìn.
Trong ánh mắt của hắn tràn đầy kinh ngạc cùng kinh hỉ.
Hắn nghe được cái gì?
Không ngờ Kiếm Hoàng đại nhân lại nhớ tới tên của hắn?
Đây... Chính mình không phải đang nằm mơ chứ?
Chu Nguyên hiển nhiên là có chút không ngờ tới, sau khi nghe được lời nói của Thiên Cực Kiếm Hoàng, càng nhịn không được nghi ngờ hỏi: "Kiếm Hoàng đại nhân, ngài xác định... Là ta sao?"
"Ngươi đang chất vấn bản hoàng sao?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng nhàn nhạt nói.
"Vãn bối không dám!"
Chu Nguyên vội vàng cúi đầu xin lỗi, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ vui sướng không thôi.
Mà vẻ mặt thiên kiêu chung quanh cũng đầy kinh ngạc.
Chẳng lẽ Kiếm Hoàng đại nhân không phải là dựa theo xếp hạng mà chọn lựa?
Nếu là dựa theo xếp hạng.
Tại sao lại lựa chọn Chu Nguyên xếp hạng mười một chứ?
Trong lòng vô số thiên kiêu cảm thấy khó hiểu.
Đám người Thất Tinh Thánh tử cũng không hiểu chuyện gì.
Không biết Kiếm Hoàng đại nhân đang nói gì.
Cố Dương vẻ mặt bình tĩnh, cũng không phải rất để ý.
Còn Lâm Sơn thì nhịn không được mà nhíu mày.
Không biết vì sao hắn luôn cảm thấy có điểm gì đó là lạ.
Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng không dừng lại, tiếp tục tuyên bố tiến vào danh sách vòng ba.
Thiên kiêu được đọc tên vẻ mặt tràn đầy kinh hỉ.
Nhưng Thiên Cực Kiếm Hoàng tiếp tục tuyên bố danh sách, thiên kiêu xung quanh lại càng kinh ngạc.
Bởi vì...
Danh tự mà Thiên Cực Kiếm Hoàng hôm nay đọc ra, toàn bộ đều là thiên kiêu xếp trong mười hạng đầu!
Nói cách khác...
Thiên Cực Kiếm Hoàng thực sự là dựa theo bài danh thiên kiêu để chọn lựa.
Nhưng không biết vì sao thứ hạng của mọi người đều dời về sau một vị trí.
Chẳng lẽ là...
Trong mười thiên kiêu đứng đầu, sẽ có một người bị bỏ lại?
Nghĩ tới đây, tất cả thiên kiêu càng thêm mong đợi.
"Vị thứ năm, Thất Tinh Thánh Tử."
"Vị thứ tư Hắc Sát ma giáo Minh Ác."
"Vị thứ ba, Xích Tiêu hoàng triều Xích Vô Thiên."
"Vị thứ hai, Khương Thái Sơ của Khương gia."
Thiên Cực Kiếm Hoàng một hơi đọc hết tên thứ năm đến thứ hai.
Nghe đến đó.
Tất cả thiên kiêu nhìn mà choáng váng.
"Chuyện này..."
"Chỉ còn lại một người?"
"Thế nhưng còn sót lại Cố Dương cùng Lâm Sơn!"
"Chẳng lẽ nói, Cố Dương cùng Lâm Sơn, Kiếm Hoàng đại nhân chỉ sẽ lựa chọn một người?"
Bọn họ lộ vẻ kinh ngạc.
Chương 547 - Thiên Cực Kiếm Hoàng thao tác lẳng lơ! Lâm Sơn uất ức (2)Hiển nhiên là không nghĩ tới cuối cùng lại diễn biến thành cục diện như vậy.
Không chỉ là bọn họ.
Ngay cả đám người Thiên Huyền Tử cũng sững sờ.
"Đây... rốt cuộc là tình huống gì?"
"Chẳng lẽ Kiếm Hoàng đại nhân không định chọn Cố Dương hoặc Lâm Sơn sao?"
"Nhưng mà... ngộ tính và ý chí võ đạo của hai người bọn họ đều vô cùng yêu nghiệt mà, sao có thể bị vứt bỏ một vị chứ?"
"Nghĩ không ra, hoàn toàn không nghĩ ra mà."
Mấy người nghị luận ầm ĩ, nhưng nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra vì sao Thiên Cực Kiếm Hoàng lại làm như vậy.
Lâm Sơn lúc này cũng không nhịn được nhíu mày lại.
Giờ phút này phần cảm giác không ổn trong lòng hắn càng thêm nồng đậm.
"Chẳng lẽ lão già này định..."
Khi trong lòng Lâm Sơn đang suy nghĩ.
Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng từ từ công bố cái tên đệ nhất.
"Vị thứ nhất, Thanh Vực Cố Dương."
Keng!
Thiên Cực Kiếm Hoàng vừa nói xong thì trong nháy mắt.
Vô số âm thanh thán phục liền truyền đến.
"Chuyện này..."
"Kiếm Hoàng đại nhân có phải lầm hay không, chẳng lẽ loại yêu nghiệt như Lâm Sơn không đủ tư cách sao?"
"Không hiểu lắm, nhưng... Kiếm Hoàng đại nhân là cường giả Hoàng cảnh, ý nghĩ của hắn, bọn ta cũng không có tư cách phỏng đoán."
Vô số thiên kiêu cảm thấy nghi hoặc khó hiểu đối với điều này.
Nhưng cũng không nói thêm gì.
Dù sao đây cũng là quyết định của Kiếm Hoàng đại nhân.
Bọn họ chẳng lấy đâu ra lá gan dám chất vấn.
Nhiều lắm chính là mắng chửi vài câu mà thôi.
Đám người Thiên Huyền Tử cũng trợn tròn mắt.
Thật ra bọn họ hoàn toàn không ngạc nhiên với việc Thiên Cực Kiếm Hoàng lựa chọn Cố Dương.
Dù sao.
Ngộ tính cùng võ đạo ý chí Cố Dương thể hiện ra, đủ để đạp tất cả thiên kiêu ở dưới chân!
Kiếm Hoàng đại nhân không có lý do không chọn Cố Dương.
Nhưng bọn họ vẫn thấy khó hiểu.
Vì sao Lâm Sơn sẽ bị loại bỏ ở bên ngoài.
Cùng lúc đó.
Lâm Sơn cũng ngẩn người.
Hiển nhiên hắn ta cũng không ngờ mình lại bị loại trừ.
Lúc trước hắn cũng cảm giác được có chút không thích hợp.
Bây giờ xem ra...
Quả nhiên là xuất hiện!
Nhưng ngay sau đó, trong lòng của hắn lại vô cùng phẫn nộ.
Nhằm vào!
Là nhằm vào trần trụi!
"Ta không phục!"
Lâm Sơn không nhịn được phẫn nộ cùng nghẹn khuất trong lòng, lúc này bèn đứng ra, sắc mặt đỏ lên hét lớn.
Thấy vậy, vô số thiên kiêu xung quanh lập tức biến sắc.
Dám rống to đối với cường giả Hoàng cảnh?
Lâm Sơn này chỉ sợ không muốn sống nữa rồi!
Nhưng thần sắc Thiên Cực Kiếm Hoàng vẫn lạnh nhạt.
Trong đôi mắt thâm thúy hiện lên một tia khinh thường.
"Ngươi có cái gì không phục?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng lạnh nhạt hỏi.
"Trong vòng khảo nghiệm thứ nhất và vòng thứ hai ta đều xếp hạng nhì, tại sao ta không có tư cách tiến vào vòng thứ ba?"
Lâm Sơn đỏ mặt, la lớn.
Nghe được lời này của Lâm Sơn.
Tuy rằng mọi người cảm thấy thái độ Lâm Sơn quá mức kiêu ngạo, nhưng lời nói cũng có lý.
Dù sao dựa theo tình huống bình thường, Lâm Sơn bất luận thế nào cũng có tư cách tiến vào vòng thứ ba đấy.
Thành tích khảo nghiệm ngộ tính và ý chí võ đạo của hắn gần với Cố Dương.
Cái này còn không có tư cách mà nói thì những người khác càng không có tư cách.
Tất cả mọi người đều lộ vẻ tò mò.
Bọn họ cũng muốn biết.
Vì sao Lâm Sơn bị loại trừ ở bên ngoài.
Cố Dương nhìn thấy vậy, trên mặt lại treo nụ cười nhạt.
Hiển nhiên...
Đây là Thiên Cực Kiếm Hoàng nhìn ra chút manh mối.
Cố ý nhằm vào Lâm Sơn kia đấy.
Chẳng qua hắn cũng rất muốn nhìn xem Thiên Cực Kiếm Hoàng sẽ tìm lý do gì?
"Ngươi muốn biết nguyên nhân sao?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng sau khi nghe Lâm Sơn nói, không khỏi cười khẽ một tiếng hỏi ngược lại một câu.
"Đương nhiên!"
Lâm Sơn gật đầu liên tục.
Nhưng lúc này Bạch lão đã phát hiện có điều gì đó không đúng, bắt đầu khuyên bảo Lâm Sơn đừng nói nhiều nữa, trực tiếp rời đi.
Chỉ là bây giờ Lâm Sơn đã tức giận vô cùng, không biết nguyên do thề không bỏ qua.
"Được, nếu ngươi đã muốn biết, vậy ta sẽ nói cho ngươi biết."
"Muốn trở thành người thừa kế của ta thì đầu tiên không thể vẻ ngoài quá kém, không biết xấu hổ gì cả, nếu ngươi trở thành người thừa kế của ta thì mặt mũi này của ta có còn không?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng lạnh nhạt nói.
Mà hắn vừa nói xong lời này.
Lâm Sơn sửng sốt một chút.
"Vậy cùng ta không tiến vào vòng thứ ba có quan hệ gì sao?"
Hắn không hiểu Thiên Cực Kiếm Hoàng đang nói cái gì.
Mà giờ khắc này vô số thiên kiêu xung quanh đều hiện lên vẻ mặt quái dị.
"Chà!"
"Không ngờ Kiếm Hoàng đại nhân lại còn cân nhắc đến tầng này."
"Chẳng qua nhìn kỹ thì...Hắn quả thật vẻ ngoài hơi dọa người."
"Nếu nói như vậy, ta có thể hiểu được quyết định của Kiếm Hoàng đại nhân."
Bọn họ quan sát tỉ mỉ Lâm Sơn.
Vừa rồi bọn họ chỉ chú ý tới ngộ tính và ý chí võ đạo của Lâm Sơn, nên không chú ý vẻ ngoài của hắn.
Hôm nay nhìn kỹ xem, quả thật là có chút không được tự nhiên.
Nhóm người Thiên Huyền Tử cũng lộ vẻ cổ quái, thậm chí có chút buồn cười.
Bọn họ dù thế nào cũng không nghĩ tới lý do Kiếm Hoàng đại nhân loại trừ Lâm Sơn ra thì lại tươi mát thoát tục như vậy.
Chẳng qua nhìn kỹ, quyết định này còn không có một chút bệnh nào!
Cố Dương nhìn cũng thiếu chút nữa cười ra tiếng.
"Thiên Cực Kiếm Hoàng này... thao tác cũng là đủ lẳng lơ rồi đấy."
Coi như là Cố Dương, cũng hoàn toàn không nghĩ tới Thiên Cực Kiếm Hoàng lại tìm một lý do như vậy.
Lý do mấu chốt này... Nghe có vẻ vô cùng hợp lý, kết hợp với bề ngoài kỳ lạ của Lâm Sơn, khiến người ta không thể phản bác lại!
Đây mới là thứ lẳng lơ nhất!
Nghe được thiên kiêu chung quanh nghị luận cùng phản ứng.
Lâm Sơn lúc này mới phản ứng lại.
Chương 548 - Thiên Cực Kiếm Hoàng thao tác lẳng lơ! Lâm Sơn uất ức (3)Lập tức, sắc mặt hắn trở nên khó coi.
Thiên Cực Kiếm Hoàng bài trừ mình... lại là bởi vì dung mạo của mình quá xấu sao?
Mẹ nó, Lâm Sơn tức giận vô cùng, thậm chí còn có ý muốn trực tiếp ra tay với Thiên Cực Kiếm Hoàng.
Lão già này!
Quả thực là quá đáng!
"Xem ra, ngươi dường như đối với lựa chọn của bản hoàng rất có ý kiến?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Sơn, lập tức hơi nhíu mày.
Nhìn thấy vậy.
Âm thanh lo lắng của Bạch lão cũng vang lên trong đầu hắn.
"Lâm Sơn, không được lỗ mãng, Thiên Cực Kiếm Hoàng đã phát hiện ra chỗ bất thường, đi luôn đi!"
"Ta hiểu rồi, Bạch lão!"
Lâm Sơn cũng vội vàng đáp lại một câu.
Cho dù trong lòng hắn ta có khó chịu phẫn nộ nhiều đến mấy.
Giờ phút này cũng chỉ có thể kiềm nén.
Hắn cắn chặt răng.
Hung hăng trừng mắt liếc nhìn Thiên Cực Kiếm Hoàng và Cố Dương.
"Không ý kiến!"
Nói xong, Lâm Sơn không chút do dự, quay đầu liền rời đi.
Hắn không dám ở lại đây lâu.
Nhìn thấy vậy.
Cố Dương không khỏi lắc đầu.
Nếu tiệc trà thiên kiêu lần này hắn không tới.
Nói không chừng Lâm Sơn này thật đúng là có thể dựa vào lão gia gia sau lưng hắn điên cuồng trang bức, sau đó đoạt truyền thừa Thiên Cực Kiếm Hoàng.
Nhưng mà, có hắn ở đây thì hắn cũng đừng nghĩ tới.
Cùng lúc đó.
Một đám thiên kiêu chung quanh cũng cảm giác trong lòng là lạ.
Tuy rằng Lâm Sơn tính cách kém, vẻ ngoài xấu, nhưng cũng không đến mức bị nhắm vào như vậy.
Dù sao hắn cũng là một vị thiên kiêu đỉnh cấp đấy.
Mà ngay khi một đám thiên kiêu trong lòng có chút đồng tình với Lâm Sơn.
Một gã Hoàng cảnh bên người Thiên Cực Kiếm Hoàng chậm rãi mở miệng nói: "Chắc hẳn chư vị cảm thấy chuyện chư vị đối với Kiếm Hoàng nhằm vào Lâm Sơn có chút quá đáng."
"Nhưng không cần phải vậy."
"Lâm Sơn này lợi dụng một ít thủ đoạn không đứng đắn để vượt qua khảo nghiệm do Kiếm Hoàng lập nên, mưu đồ mưu lợi xảo trá, đây là vũ nhục đối với Hoàng Cảnh."
"Cũng là Kiếm Hoàng làm người tương đối hiền lành, không chấp nhặt với tiểu bối, nếu không hắn liền bị trấn giết tại chỗ, đều không có gì lạ cả."
Tên cường giả Hoàng cảnh kia vừa dứt lời trong nháy mắt.
Mặt mũi vô số thiên kiêu lập tức tràn đầy rung động.
"Cái gì?"
"Lâm Sơn kia lại là lợi dụng thủ đoạn không đứng đắn mới thông qua khảo nghiệm?"
"Mịa! Ta còn tưởng hắn là một vị tuyệt thế thiên kiêu cơ!"
"Thì ra là dựa vào gian lận!"
"Thật là vô sỉ!"
"Khó trách ta liền cảm thấy hắn không đúng, từ các phương các nơi thể hiện ra cũng không giống như là tính cách của một vị thiên kiêu đỉnh cấp!"
Lập tức vô số thiên kiêu đều cảm thấy lòng hảo tâm của mình cho chó ăn một phen.
Bọn hắn lại cảm thấy đồng tình thay cho một tên gian lận?
Quả thực buồn nôn quá đi!
Thiên Huyền Tử và những người khác cũng chau mày.
"Không nghĩ tới thế mà còn có loại chuyện này."
"Hơn nữa chúng ta hoàn toàn nhìn không ra, chỉ là có thể mơ hồ nhìn ra một điểm không đúng mà thôi."
"Có lẽ trên thân tên Lâm Sơn kia cũng có dị bảo nào đó!"
"Cố Dương không phải cũng là thông qua phương pháp này chứ?"
Bọn hắn nghĩ đến, không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Cố Dương.
Lại phát hiện từ đầu đến cuối Cố Dương đều một vẻ lạnh nhạt.
Dường như không hề bị bất kỳ ảnh hưởng gì.
Nhìn thấy vậy.
Bọn họ lập tức bỏ đi suy đoán này.
Ngay cả mấy vị Hoàng cảnh cũng không nói gì, đương nhiên bọn họ cũng không dám tự suy đoán.
Càng đừng nói Cố Dương có danh thiên kiêu đệ nhất Đông Hoang.
Chuyện này tuyệt không thể là giả!
"Tuy có chút khúc nhạc đệm, nhưng cũng không trở ngại vòng khảo nghiệm thứ ba bắt đầu."
Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng không quá để ý chuyện của Lâm Sơn.
Sau đó chậm rãi mở miệng.
Lập tức, tất cả ánh mắt thiên kiêu bị hấp dẫn nhìn qua.
Mọi người đều rất tò mò, rốt cuộc vòng khảo nghiệm thứ ba này là quy tắc gì?
Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng không ấp úng, trực tiếp mở miệng.
"Lần khảo nghiệm thứ ba, đó là khảo nghiệm năng lực thực chiến."
"Khảo nghiệm và ngộ tính và ý chí võ đạo trước đó chỉ là nước cờ đầu."
"Quan trọng nhất chính là lần kiểm nghiệm thứ ba này."
"Mười vị thiên kiêu, tiến hành đối chiến."
"Người chiến thắng thăng cấp, kẻ thất bại bị loại."
"Một vòng kết thúc liền rút thăm tiếp tục đối chiến."
"Mãi đến khi quyết ra người thắng cuối cùng."
"Mà vị cuối cùng thắng lợi kia... Sẽ có thể thu hoạch được toàn bộ truyền thừa của Thiên Cực Kiếm Hoàng ta!"
Thiên Cực Kiếm Hoàng vừa dứt lời.
Tất cả mọi người đều nhịn không được mở to hai mắt nhìn.
Ngay sau đó, cảm xúc hưng phấn kích động nổi lên trên mặt mọi người.
"Hízz... Vòng thứ ba này, có chút kích thích ah!"
"Không nghĩ tới lại là đối chiến giữa các thiên kiêu hàng đầu!"
"Có trò hay để xem rồi!"
"Thực chiến nha, đây chính là thời điểm tỷ thí thực lực cứng rắn!"
"Nếu nói về thực lực chân chính... Vẫn là Nam Bộ tam yêu và bọn Khương Thái Sơ thì bọn họ càng có cơ hội."
"Xác thực, Cố Dương mặc dù ngộ tính cùng ý chí võ đạo đều thập phần khủng bố, nhưng thực lực... Lại vẫn không bằng bọn hắn."
"Tu vi của Cố Dương quá thấp, nếu cho Cố Dương thêm một chút thời gian phát triển đột phá đến Sinh Tử cảnh, bọn Khương Thái Sơ cũng sẽ không là đối thủ của Cố Dương!"
Tiếng nghị luận thình lình liên miên không ngừng vang lên.
Tất cả mọi người đều đang thảo luận kịch liệt.
Dù sao vòng thứ ba này so với hai vòng trước càng thêm kích thích!
Hơn nữa, tất nhiên sẽ vô cùng đặc sắc!
Nơi này chính là hội tụ toàn bộ thiên kiêu đứng đầu trong hai ngàn vực Đông Hoang Nam Bộ!
Thiên kiêu mười thứ hạng đầu, mỗi một người đều là tồn tại có thực lực đứng đầu!
Đối chiến, tất nhiên cũng sẽ thập phần đặc sắc đẹp mắt!
Tất nhiên là khiến mọi người đều chờ mong!
Cùng lúc đó.
Chiến ý trong mắt bọn Khương Thái Sơ cũng bốc lên.
Rốt cuộc cũng tới!
Thực chiến!
Nếu như luận về ngộ tính và ý chí võ đạo, bọn hắn đích thật là không bằng Cố Dương.
Nhưng nếu nói về thực lực thì chưa chắc!
Tu vi của bọn hắn đã có thể đánh bại Cố Dương một đại cảnh giới!
Đánh bại Cố Dương, cũng không phải là việc khó gì!
Cố Dương ngược lại vẫn như cũ bình tĩnh.
Thiên Cực Kiếm Hoàng nhìn thấy vậy, cũng khẽ cười một tiếng.
Trực tiếp tuyên bố danh sách đối chiến.
"Như vậy vòng thứ nhất đối chiến..."
"Chính là Tiết Vũ của Hoang Vực đối chiến... Thanh Vực Cố Dương!"
Chương 549 - Cố Dương: các ngươi cùng lên đi, như vậy còn có chút phần thắng (1)Xoạt!
Thiên Cực Kiếm Hoàng vừa dứt lời thì trong nháy mắt.
Trong sân.
Tiết Vũ cũng nhịn không được mà sững sờ.
Mẹ nó!
Vừa mới bắt đầu đã đụng phải tên biến thái này rồi sao?
Nhất thời trên mặt Tiết Vũ hiện lên một tia buồn bực.
Thế nhưng trên mặt hắn lập tức lại lộ ra chiến ý.
Cố Dương mặc dù ngộ tính yêu nghiệt, —— ý chí võ đạo cũng mạnh mẽ vô địch.
Nhưng như vậy không có nghĩa là Cố Dương thực chiến nhất định có thể thắng hắn?
Quả thật, Cố Dương thông qua Kình Thiên Tháp, hơn nữa còn đánh bại hư ảnh Hoàng Âm.
Nhưng đạo hư ảnh kia của Hoàng Âm cũng là chuyện nhiều năm trước kia.
Hiện tại, chưa chân chính đánh một trận, tất cả đều chưa biết!
Nghĩ đến đây, hắn lập tức nghiêm sắc mặt.
Sau đó chậm rãi đi về phía trước.
Cố Dương thần sắc cũng bình tĩnh đi lên phía trước.
Hai người đứng trên bãi đất trống.
Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng chậm rãi vẫy tay một cái.
Keng!
Phảng phất có một tầng bình chướng trong suốt trực tiếp bao trùm vị trí không gian của hai người.
Dù sao hai thiên kiêu cũng đang chiến đấu.
Thế tất sẽ sinh ra ảnh hưởng đối với xung quanh, nếu không làm biện pháp phòng hộ thì sợ là sẽ triệt để phá hủy hoàn cảnh xung quanh.
Đây không phải điều Thiên Cực Kiếm Hoàng muốn thấy.
Mà lúc này.
Nhìn thấy Cố Dương cùng Tiết Vũ bốn mắt nhìn nhau, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.
Trong mắt vô số thiên kiêu cũng tràn đầy chờ mong.
Dù sao bọn họ đã kiến thức qua ngộ tính cùng với võ đạo ý chí của Cố Dương, nhưng còn chưa thấy Cố Dương thực chiến qua.
Cho nên tự nhiên cũng muốn nhìn xem... thực lực của Cố Dương, rốt cuộc mạnh như thế nào!
Bên kia.
Đám người Thiên Huyền Tử sớm đã không tiếp tục tranh cãi nữa, tinh thần thập phần tập trung nhìn trên sân, ánh mắt nhìn chằm chằm Cố Dương.
Sợ bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào.
Khương Thái Sơ bên cạnh cũng là ánh mắt ngưng lại.
Trên khán đài.
Một đám cường giả Vương cảnh cũng tràn đầy hứng thú.
Ánh mắt cũng là nhìn chằm chằm hai người phía dưới.
"Một người là tân nhậm đệ nhất thiên kiêu Đông Hoang, một người là đệ nhất thiên kiêu Hoang Vực, trận chiến này cũng có chút thú vị."
"Thực lực Tiết Vũ phóng tầm mắt toàn bộ Đông Hoang có lẽ không lọt vào top 50, nhưng ở Đông Hoang nam bộ, lại cũng có năng lực mười thứ hạng đầu, thực lực khẳng định là không yếu, Cố Dương tu vi thấp, chưa chắc có thể đánh thắng được hắn."
"Ha ha, vậy thì chưa chắc!"
Một đám cường giả Vương cảnh nghị luận sôi nổi.
Ý kiến cũng không giống nhau.
Trên đài cao.
Thiên Cực Kiếm Hoàng cùng với hai cường giả Hoàng cảnh khác, cũng rất mong chờ.
"Cố Dương, ta vẫn công nhận cái danh thiên kiêu đệ nhất Đông Hoang của ngươi."
"Thế nhưng... ta sẽ không sợ ngươi!"
Ánh mắt Tiết Vũ nhìn chằm chằm Cố Dương, ánh mắt càng ngưng trọng, phát ra lời hung ác.
Trong nháy mắt khi tiếng nói hạ xuống.
Trong cơ thể hắn chính là tản mát ra sinh tử huyền khí vô cùng khủng bố.
Khí tức càng tràn lan ra, trực tiếp bao bọc toàn bộ không gian.
Áp lực kinh khủng kia cũng đập vào mặt.
Sinh Tử cảnh tầng mười!
Thấy vậy, thần sắc không ít thiên kiêu xung quanh chăm chú nhìn.
"Thực lực của Tiết Vũ quả nhiên không yếu, hiện giờ mới ba mươi lăm tuổi mà đã đột phá Sinh Tử cảnh tầng mười, bước thêm một bước nữa là có thể đột phá cực hạn Sinh Tử cảnh đúng không?"
"Dù sao cũng là đệ nhất thiên kiêu Hoang Vực đấy, thực lực làm sao có thể yếu được?"
"Với thực lực của Tiết Vũ, hiện trường có thể mạnh hơn hắn cũng chỉ có nam bộ tam yêu cùng với vị yêu nghiệt Khương gia kia thôi."
"Sợ rằng Cố Dương sẽ gặp nguy hiểm."
Từng trận tiếng bàn luận không ngừng truyền đến.
Mà Cố Dương khẽ cười một tiếng.
"Đã như vậy, liền toàn lực ra tay cho tốt, không cần lo lắng những thứ khác."
"Được!"
Thấy Cố Dương tự tin như thế.
Tiết Vũ cũng không khách khí chút nào.
Trong cơ thể hắn bất ngờ bộc phát ra một cỗ huyết mạch trùng thiên.
Bên trong huyết mạch này tản mát ra một cỗ khí tức hoang vu.
Khiến không ít người chấn động.
"Là huyết mạch Vương cấp!"
"Khí tức này... Có lẽ là huyết mạch còn sót lại của con Hoang thú viễn cổ kia, đáng tiếc niên đại đã lâu, nếu có thể nồng đậm hơn một chút, nói không chừng có thể đột phá Hoàng cấp!"
"Nhưng cho dù chỉ có Vương cấp, cũng là huyết mạch cao cấp nhất trong Vương cấp!"
Tiếng thán phục không ngừng truyền ra.
Hiển nhiên lực lượng huyết mạch trong cơ thể Tiết Vũ bộc phát ra không hề đơn giản.
Cùng lúc đó.
Tiết Vũ chậm rãi giơ nắm đấm lên.
Khí tức kinh khủng rõ ràng ngưng tụ khổng lồ ở trong đó.
Ngay sau đó, lực lượng chấn động huyền diệu hiện ra.
Nhìn thấy vậy.
Một đám thiên kiêu lộ ra vẻ mặt rung động.
"Đây là... Hoang Tịch áo nghĩa nguỵ tuyệt phẩm!"
"Tiết Vũ đã lĩnh ngộ hoang tịch áo nghĩa đến cấp bậc Đại viên mãn!"
"A... Thật là khủng bố mà!"
"Đại viên mãn ngụy tuyệt phẩm áo nghĩa, quá kinh khủng!"
Vẻ mặt Tiết Vũ ngưng trọng.
Vừa ra tay, chính là không có bất kỳ ý tứ che dấu thực lực nào.
Một quyền toàn lực ầm ầm đánh về phía Cố Dương.
Một quyền này của hắn, không chỉ dung hợp tử khí nồng đậm đến cực điểm, còn bộc phát ra Đại Hoang Tịch Áo Nghĩa vô cùng xứng đôi với huyết mạch của hắn.
Khi một quyền kết hợp huyết mạch chi lực phun ra rơi xuống.
Không gian đều bị lực lượng này ép nát bấy.
Chương 550 - Cố Dương: các ngươi cùng lên đi, như vậy còn có chút phần thắng (2)Giờ phút này.
Đại địa phảng phất đều bị một cỗ khí tức hoang tịch đến mức tận cùng ăn mòn.
Sinh cơ lập tức bị cướp đoạt.
Đất vàng dưới chân vốn ẩm ướt, giờ phút này đều trở nên khô nứt.
Một quyền này đánh xuống, khiến cho vô số thiên kiêu vì thế mà rung động.
"Đây là một quyền toàn lực của Tiết Vũ sao?"
"Quá kinh khủng!"
"Một quyền này... Sợ là cường giả nửa bước Vũ Hóa cảnh cũng chưa chắc có thể chống lại!"
"Chẳng qua đối với Cố Dương mà nói, một chiêu này hẳn là không đả thương được hắn."
Các vị thiên kiêu sau khi rung động lại lắc đầu cảm khái.
Tuy rằng một quyền này của Tiết Vũ uy lực thật sự là đáng sợ.
Nhưng muốn làm Cố Dương bị thương... Vẫn là quá khó khăn.
Dù sao Cố Dương trong truyền thuyết, luyện thể cũng là cực kỳ cường hãn, đối với quyền pháp cũng tinh thông.
Lúc mọi người cảm khái.
Cố Dương cũng mỉm cười.
Chỉ thấy hắn tùy ý vẫy tay một cái.
Một thành quyền chi lĩnh vực kinh khủng liền trực tiếp triển khai, lồng hai người vào trong.
Keng!
Áp lực kinh khủng lập tức che trời rợp đất, giống như thủy triều đột nhiên áp chế khiến sắc mặt Tiết Vũ lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Bởi vì dưới sự áp chế của lực lượng lĩnh vực kinh khủng này, thực lực của hắn lại càng mười không còn một.
Uy lực một quyền kia cũng suy giảm rất nhiều.
Ngay sau đó.
Tay phải Cố Dương hơi vung lên.
Keng!
Uy thế khủng bố phát ra từ cú đấm của Tiết Vũ, cứ thế mà bị hóa giải một cách nhẹ nhàng.
Tất cả khí thế trực tiếp tiêu trừ trong vô hình.
Ngay sau đó, Cố Dương cong ngón tay phải hơi búng ra.
Một khối lĩnh vực trong đó ngưng kết thành một đoàn, không nhanh không chậm phóng về phía Tiết Vũ.
Tiết Vũ nhìn thấy lực lượng kia ngưng tụ thành một đoàn, thần sắc lập tức đại biến.
Hắn vội vàng giơ nắm đấm lên muốn ngăn cản.
Kết quả là lực lượng Lĩnh Vực kia rơi vào người hắn lại trực tiếp đánh hắn bay ra.
Trong miệng phun ra một ngụm máu tươi đầm đìa.
Sắc mặt nhất thời trở nên chán nản.
"Còn muốn tiếp tục không?"
Cố Dương thu hồi tay phải, chắp ở sau lưng, thần sắc lạnh nhạt mà bình tĩnh.
"Ta... Nhận thua."
Khóe miệng Tiết Vũ lau đi máu tươi, mặt lộ vẻ cay đắng, sau đó thì lắc đầu, trực tiếp lựa chọn nhận thua.
Mà giờ phút này, tất cả thiên kiêu chung quanh, đều nhìn mà choáng váng.
"Đây chính là...Lực lượng... lĩnh vực sao?"
"Thật khoa trương quá đi!"
"Ở trong lĩnh vực, Cố Dương phảng phất như vô địch!"
"Đúng vậy, một quyền toàn lực của Tiết Vũ sau khi mở ra lĩnh vực liền giống như một trò đùa."
"Không hổ là siêu cấp lực lượng chỉ có cường giả Vương cảnh mới có thể nắm giữ, quả nhiên kinh khủng như vậy!"
"Loại lực lượng này Đan Hư cảnh có thể nắm giữ sao?"
"Không, Đan Hư cảnh là không thể nắm giữ, ngoại trừ Cố Dương!"
"Cố Dương là ngoại lệ!"
Tiếng thán phục không ngừng vang lên.
Tất cả mọi người hoảng sợ vô cùng nhìn chằm chằm Cố Dương, trong miệng phát ra từng trận cảm khái.
Có người cảm khái lĩnh vực cường hãn vô địch.
Cũng có người cảm khái sự yêu nghiệt của Cố Dương.
Có thể ở Đan Hư cảnh chính là nắm giữ lực lượng lĩnh vực mà chỉ có cường giả Vương cảnh mới có thể nắm giữ.
Cũng có người đối với việc này là hâm mộ đến đỏ mắt, một câu đều là nói không nên lời, bất luận Cố Dương bày ra lĩnh vực như thế nào, cũng triệt để bỏ đi nghi vấn của mọi người đối với hắn.
Đệ nhất thiên kiêu Đông Hoang, tuyệt đối là danh xứng với thực!
Mà bên kia.
Một đám cường giả Vương cảnh trên đài, phản ứng thậm chí còn kịch liệt hơn những Thiên Kiêu kia.
"Cái này cái này cái này..."
"Sao lại như thế?"
"Cố Dương thật chỉ là Đan Hư cảnh sao?"
"Làm sao cảm giác... Trình độ khống chế lĩnh vực chi lực của gia hỏa này còn cường hãn hơn một ít vương cảnh lâu đời?"
"Vị Cố Dương này... quả thực chính là quái vật mà! Không chỉ nắm giữ lĩnh vực mà còn nắm giữ tinh diệu như vậy!"
"Thủ đoạn như thế, dù là một ít Vương cảnh cũng còn lâu mới bằng!"
"Thật là khiến lão phu hâm mộ..."
Từng tiếng kinh hô cảm thán từ trong miệng bọn họ không ngừng truyền ra.
Mà phản ứng của bọn họ, cũng là khiến vô số thiên kiêu rung động theo.
Dù sao những thiên kiêu như bọn hắn cũng không có lĩnh ngộ lĩnh vực.
Tự nhiên không cách nào nhìn ra được lực lượng lĩnh vực mà Cố Dương nắm giữ có bao nhiêu khoa trương.
Nhưng từ vẻ mặt cùng phản ứng của những cường giả Vương cảnh này là có thể nhìn ra được.
Cố Dương rất biến thái!
Thậm chí có thể nói là biến thái tới cực điểm!
Nếu không cũng sẽ không khiến Vương cảnh biến sắc như vậy!
Trên đài cao.
Thiên Cực Kiếm Hoàng cùng hai vị cường giả Hoàng cảnh khác trong ánh mắt cũng tràn đầy kinh ngạc.
"Ngộ tính của Cố Dương... Quả nhiên nghịch thiên!"
"Phương pháp điều khiển lĩnh vực thâm hậu như thế, khó có thể tưởng tượng hắn chỉ là Đan Hư cảnh, hơn nữa còn là Đan Hư cảnh mười tám tuổi!"
"Khó trách hắn có thể được Chu Tước thánh địa tán thành, nếu là ta, cũng muốn mời chào yêu nghiệt bực này."
Ba người nghị luận ầm ĩ, trong ánh mắt nhìn về phía Cố Dương tràn đầy sợ hãi cùng cảm thán bởi có câu là ngoại môn xem náo nhiệt, nội môn xem môn đạo.
Hiển nhiên bọn họ có thể biết được lĩnh vực vừa rồi Cố Dương thi triển, đến cùng biến thái cỡ nào!
Chương 551 - Cố Dương: các ngươi cùng lên đi, như vậy còn có chút phần thắng (3)Bên kia.
Thần sắc bọn Thiên Huyền Tử cũng vô cùng ngưng trọng.
Bọn hắn vốn cảm thấy dưới thực chiến, bọn hắn có thể ung dung bắt được Cố Dương.
Nhưng bây giờ bọn họ không hề ôm ý nghĩ này nữa.
Thậm chí có thể đánh bại Cố Dương hay không còn phải nói!
Khương Thái Sơ cũng bày ra vẻ mặt nghiêm túc, siết chặt nắm đấm.
Cố Dương cùng Tiết Vũ chiến đấu đã hạ màn.
Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng chậm rãi đứng ra.
"Trận đầu tiên, Thanh Vực Cố Dương chiến thắng, tiếp theo sẽ tiến hành trận tiếp theo."
Ngay sau đó, chính là Thiên Huyền Tử cùng một tên yêu nghiệt Đại Vực tiến hành chiến đấu.
Nhưng Thiên Huyền Tử là một trong tam yêu nam bộ, thực lực tất nhiên là cường hãn không thể nghi ngờ...
Tên yêu nghiệt Đại Vực kia mặc dù thực lực cũng coi như xuất chúng, nhưng tự nhiên là địch không lại Thiên Huyền Tử.
Cuối cùng bị Thiên Huyền Tử dễ dàng trấn áp.
Đạt được thắng lợi!
Mà Hắc Sát Ma Tử cùng Xích Tiêu thái tử cũng ngay sau đó lên đài, phân biệt tiến hành chiến đấu với mấy thiên kiêu khác.
Thực lực của tam yêu nam bộ cũng thể hiện hoàn toàn.
Ba người bọn họ tu luyện vũ kỹ, vậy mà đều là võ kỹ cấp bậc Hoàng cấp!
Thủ đoạn cường hãn... Càng làm cho người ta tuyệt vọng!
Đối mặt với bọn họ là đại vực yêu nghiệt, cho dù thiên tư lực lượng đều đứng đầu nhưng vẫn không phải đối thủ của tam yêu phía nam!
Dồn dập bị đánh bại!
Trong đó cũng bao gồm cả Chu Nguyên may mắn tiến vào vòng khảo hạch thứ ba.
Cũng bị đánh bại nhẹ nhàng, bất đắc dĩ lắc đầu rời khỏi chiến trường.
Mà trận cuối cùng chính là Khương Thái Sơ.
Đối thủ của Khương Thái Sơ, cũng là một vị thiên kiêu của đại vực.
Thực lực có thể nói là xếp hạng thứ sáu trong mười hạng đầu.
Chỉ đứng sau Cố Dương, Khương Thái Sơ cùng với nam bộ tam yêu!
Sắc mặt y cũng thập phần ngưng trọng.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Thanh danh của Khương Thái Sơ so với tam yêu phương nam còn lớn hơn.
Nhưng gần như chưa ai từng ra tay với Khương Thái Sơ.
Bây giờ...
Hắn cũng không rõ thực lực của Khương Thái Sơ rốt cuộc ra sao.
Lại có thêm thủ đoạn nào.
Cho nên trong lòng hắn cũng có chút bồn chồn.
Hai người đứng trên đài.
Khương Thái Sơ trầm ổn đứng tại chỗ, ánh mắt không chút gợn sóng.
Thấy vậy, tên thiên kiêu đại vực kia cũng hít sâu một hơi, chợt xuất thủ toàn lực.
Muốn đánh Khương Thái Sơ không kịp trở tay.
Nhưng Khương Thái Sơ nhìn thấy vậy lại nâng tay đánh ra một quyền.
Bộc phát ra uy thế ngập trời, trực tiếp đem tên thiên kiêu đại vực kia đánh ra bên ngoài sân.
Thấy cảnh này, vô số người kinh ngạc trừng mắt.
"Quyền pháp cấp Hoàng lại tu luyện tới đại thành!"
"Đây chính là thực lực Khương Thái Sơ sao?"
"Tiện tay ra quyền là hoàng cấp quyền pháp đại thành!"
"Thật là khủng khiếp!"
"Cảm giác tất cả mọi người ở đây, chỉ có Cố Dương mới có thể cùng Khương Thái Sơ đánh một trận?"
"Thật mong chờ vòng chiến đấu thứ hai!"
Vô số thiên kiêu kiễng chân chờ mong.
Ánh mắt càng nhìn chằm chằm Khương Thái Sơ.
Thực lực Khương Thái Sơ biểu hiện ra cũng không làm cho người ta thất vọng.
Không hổ là yêu nghiệt Khương gia.
Thực lực đích thật là vô cùng xuất chúng!
Cho dù là đám người Thiên Huyền Tử, sắc mặt cũng có chút khó coi.
Nhưng cũng không thể không thừa nhận...
Thực lực của Khương Thái Sơ đích thật hơn bọn họ.
"Khương huynh che giấu thật sâu, không nghĩ tới ngươi đã tu luyện một môn quyền pháp Hoàng cấp đại thành, thật sự là bội phục!"
Xích Vô Thiên nhìn thấy Khương Thái Sơ vừa đi xuống, không khỏi tiến lên chắp tay cười nói.
Bản thân Xích Vô Thiên vốn là tính cách thích kết bằng hữu.
Cũng muốn có cảm tình sống động với Khương Thái Sơ.
Nhưng Khương Thái Sơ chỉ liếc mắt nhìn hắn ta một cái.
Nhưng là không để ý đến.
Trực tiếp vượt qua y.
Thấy cảnh này, Xích Vô Thiên cũng không nhịn được ngớ người.
Sau đó bất đắc dĩ lắc đầu.
Đối với việc này cũng không nói thêm gì nữa.
Thấy Xích Vô Thiên ăn một cái ngăn cửa.
Thiên Huyền Tử cùng Minh Ác đều nhịn không được cười ra tiếng.
Nhìn thấy Xích Vô Thiên ăn quả đắng, thế mà lại thấy sảng khoái?
Đang cười cười, hai người không khỏi liếc nhau một cái.
Lập tức, hai người đồng thời hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi chỗ khác.
Trong ánh mắt cũng tràn đầy sát khí.
Đến đây.
Vòng khảo nghiệm thứ ba cũng kết thúc.
Mọi người cũng vì chuyện này mà nghị luận ầm ĩ.
"Xem ra mấy người Cố Dương bọn họ cùng thiên kiêu ở vực khác chênh lệch thật sự quá lớn nha!"
"Năm cuộc chiến đấu gần như đều là miểu sát, thực lực chênh lệch quá lớn."
"Đúng vậy, nhưng điều này cũng rất bình thường."
"Đây mới chỉ là món khai vị, cuộc chiến tiếp theo mới là vở kịch chính!"
Tất cả mọi người mặt lộ vẻ chờ mong.
Dù sao năm vị thiên kiêu hàng đầu này, thực lực mới xấp xỉ nhất, đánh nhau hẳn phải là cảnh đẹp nhất mới đúng.
Bọn họ đương nhiên vô cùng mong đợi năm vị thiên kiêu này chiến đấu!
Thấy vậy, Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng đứng dậy, lòng đầy mong chờ.
"Vòng thứ nhất kết thúc, như vậy... Rồi bắt đầu rút thăm vòng thứ hai đi."
"Vòng rút thăm thứ hai sẽ có một vị thiên kiêu luân không."
"Bốn người còn lại, thì hai người tiến hành chiến đấu, người thắng cuộc tiến vào vòng tiếp theo, người thất bại trực tiếp bị đào thải."
Thiên Cực Kiếm Hoàng vừa dứt lời.
Vô số người lập tức ngóng trông.
"Đến rồi đến rồi, khâu rút thăm hồi hộp kích thích sắp đến rồi!"
"Không biết Cố Dương sẽ rút trúng ai đây?"
"Nếu rút trúng Khương Thái Sơ thì sẽ đẹp đấy!"
"Ta ngược lại muốn nhìn xem Cố Dương rút tới nam bộ tam yêu, muốn nhìn một chút thực lực của Cố Dương có thể đánh bại nam bộ tam yêu hay không!"
"Ta cảm thấy khó đấy."
Một đám thiên kiêu nghị luận chuyện này.
Đều là tràn đầy mong đợi chờ đợi rút thăm bắt đầu.
Nhưng ngay vào lúc bọn Thiên Huyền Tử và Khương Thái Sơ đang chuẩn bị rút thăm.
Cố Dương mỉm cười, chậm rãi mở miệng.
"Hay là các ngươi cùng lên đi, rút thăm hết lượt này đến vòng khác thực sự lãng phí thời gian, ta thấy thời gian của mọi người đều rất quý giá, như vậy cũng tương đối nhanh chóng."
"Lại thêm... nếu như lần lượt từng người, cũng quá nhàm chán, các ngươi cùng nhau tiến lên, có lẽ còn có chút phần thắng."
Xoạt!
Cố Dương vừa dứt lời trong nháy mắt.
Tất cả thiên kiêu lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Chương 552 - Thượng Cổ Đại Ma thì đã sao? Một quyền trấn áp! (1)Chuyện này..."
"Cố Dương không khỏi cũng quá cuồng đi?"
"Đúng vậy, nam bộ tam yêu thực lực nhưng mà phi thường kinh khủng, tùy tiện một vị đều là tồn tại cực kỳ đứng đầu, hắn lại định lấy một địch ba?"
"Nói đúng ra, Cố Dương dường như muốn lấy một địch bốn!"
"Coi như là nắm giữ lĩnh vực chi lực... Cố Dương cũng quá mức tự phụ đi?"
Từng đợt kinh ngạc không ngừng vang lên.
Hiển nhiên, không ai ngờ Cố Dương lại cuồng vọng như thế.
Sắc mặt ba người Thiên Huyền Tử cũng lập tức trở nên khó coi.
"Tên Cố Dương này xem thường chúng ta?"
Thiên Huyền Tử siết chặt nắm đấm, trong ánh mắt tràn đầy tức giận.
Bên kia Hắc Sát Ma Tử Minh Ác mặt mũi tràn đầy khó chịu, chau mày.
"Không ngờ lại cuồng vọng như vậy? Ta ngược lại muốn nhìn xem hắn mạnh đến cỡ nào!"
Mà giờ phút này Xích Tiêu hoàng triều Xích Vô Thiên cũng hơi nhíu mày, trong ánh mắt hiện ra một tia khó chịu.
Tuy rằng hắn rất muốn kết giao bằng hữu với Cố Dương.
Nhưng lời này của Cố Dương vẫn làm trong lòng hắn rất khó chịu.
Dù sao điều này không thể nghi ngờ chính là không để ba người bọn họ vào mắt.
Còn về phần Khương Thái Sơ.
Cũng chau mày.
Trên khán đài.
Một đám cường giả Vương cảnh cũng không khỏi khẽ lắc đầu.
"Cố Dương này... Quá mức tự phụ."
"Hoàn toàn chính xác, mặc dù mười tám tuổi nắm giữ lĩnh vực chi lực hoàn toàn chính xác hết sức rung động, nhưng Thiên Huyền Tử bọn họ cũng là thiên kiêu đỉnh cao, huống chi Khương gia yêu nghiệt Khương Thái Sơ càng là có cơ hội chen vào siêu cấp yêu nghiệt mười thứ hạng đầu Đông Hoang."
"Nếu như Cố Dương tu vi đột phá Sinh Tử cảnh, có lẽ hắn có tư cách nói lời này, nhưng hắn chỉ là Đan Hư cảnh mười ba tầng đỉnh phong, một chọi một không chắc chắn, nhưng một đấu 4 Cố Dương tuyệt không có cơ hội!"
Hiển nhiên, cho dù là cường giả Vương cảnh lúc này cũng chậm rãi lắc đầu.
Bọn họ đối với ngộ tính và ý chí võ đạo của Cố Dương là thái độ khẳng định.
Cố Dương đích xác rất yêu nghiệt.
Nhưng.
Thực chiến không chỉ đơn thuần dựa vào ngộ tính và ý chí võ đạo!
Tu vi cũng cực kỳ quan trọng.
Hiển nhiên, tu vi Cố Dương hôm nay, cũng không để bọn hắn cảm thấy hắn có năng lực lấy một đánh bốn!
Thính phòng.
Hà Thanh Huyền thấy cảnh này cũng lộ vẻ bất đắc dĩ.
Hiển nhiên, hắn cũng không ngờ Cố Dương lại làm như vậy.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại dường như cái này cũng rất phù hợp với tính cách trước sau như một của Cố Dương.
Hơn nữa, nhìn khuôn mặt bình thản mà lại tự tin của Cố Dương.
Tinh thần hắn không khỏi nghiêm túc lại.
Sẽ không phải Cố Dương thật có thể làm được chứ?
Cùng lúc đó.
Trên đài cao.
Thiên Cực Kiếm Hoàng cũng hơi ngẩn ra.
Hiển nhiên cũng không nghĩ tới Cố Dương sẽ đưa ra yêu cầu này.
Nhưng ngay sau đó, hắn cười lớn một tiếng.
"Ha ha ha!"
"Tốt! Rất tự tin!"
"Đã như vậy, vậy thì làm như thế đi."
Thiên Cực Kiếm Hoàng vừa nói ra lời này.
Vô số thiên kiêu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Lời này có thể nói là yêu cầu có chút vô lễ, vậy mà Kiếm Hoàng đại nhân thật đúng là đồng ý.
Điều này không khỏi khiến khuôn mặt bọn họ tràn đầy kinh ngạc.
Mà bên phía nam bộ Tam Yêu cùng với Khương Thái Sơ đều nhịn không được nhíu mày.
Sắc mặt bọn họ rất khó coi.
Nhưng Thiên Cực Kiếm Hoàng đã nói như vậy...
Đương nhiên bọn họ sẽ không phản bác điều gì.
Trên khán đài, một đám cường giả Vương cảnh cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Nhưng đều chợt nhìn về phía mấy đạo thân ảnh trên sân đấu.
Trong ánh mắt cũng không khỏi hiện ra một tia chờ mong.
"Xem ra Kiếm Hoàng đại nhân đã nổi hứng thú rồi."
"Ta cũng rất bất ngờ, Cố Dương đến cùng có thể kháng trụ được nhiều yêu nghiệt như vậy liên thủ hay không?"
"Làm sao có thể, có thể ngăn trở hai người coi như là phi thường khoa trương! Bất luận là nam bộ tam yêu hay là Khương gia yêu nghiệt, thực lực của bọn họ dù đặt ở toàn bộ Đông Hoang cũng là tồn tại tuyệt đối đứng đầu, ta không cho rằng Cố Dương có thể đem bọn họ đánh bại!"
"Cái nhìn của ta cũng không sai biệt lắm."
Một đám cường giả Vương cảnh nghị luận sôi nổi.
Trong ánh mắt cũng tràn đầy tò mò và chờ mong.
Nhưng mặc dù bọn họ chờ mong.
Nhưng tương tự vậy.
Là tam yêu nam bộ.
Thiên Huyền Tử bọn họ cũng đều có sự kiêu ngạo của riêng mình.
Để cho bọn họ đối mặt với Cố Dương chính là trực tiếp liên thủ ứng đối gì đó, làm sao có thể?
Sắc mặt bọn họ lạnh lùng, ánh mắt nhìn chằm chằm Cố Dương.
Khương Thái Sơ lại lạnh nhạt mở miệng nói: "Cố Dương, ngộ tính và ý chí võ đạo của ngươi đúng là cực kỳ cường hãn, lực lượng lĩnh vực ngươi nắm giữ cũng thực sự rất mạnh, nhưng muốn để chúng ta liên thủ... Ngươi còn chưa đủ tư cách."
"Thật không? Vậy các ngươi cứ thử xem."
Cố Dương nghe vậy, lại giang tay ra có vẻ có chút tùy ý.
Dù sao, bọn họ liên thủ đối với hắn mà nói... Chỉ là vấn đề tốn hao bao nhiêu thời gian mà thôi.
Hắn cũng không quá để ý.
Chương 553 - Thượng Cổ Đại Ma thì đã sao? Một quyền trấn áp! (2)"Hừ! Nói những lời vô dụng này làm gì, trước tiên ăn của ta một quyền!"
Đúng lúc này, Hắc Sát Ma Tử Minh Ác rốt cục nhịn không được khó chịu trong lòng, nổi giận đùng đùng, phía sau cả người bộc phát ra ma khí thông thiên, một quyền trực tiếp đập tới Cố Dương.
Ma khí khủng bố kia lập tức cuốn theo cùng một chỗ, bộc phát ra uy năng thông thiên.
Không gian xung quanh thình lình cũng bị chấn nát!
Thiên Cực Kiếm Hoàng vẫy tay một cái, bình chướng lập tức vụt lên khỏi mặt đất, bao bọc mấy người vào trong.
Mà bên kia, sắc mặt vô số thiên kiêu đều tái nhợt.
"Một quyền thật là khủng khiếp!"
"Ma khí kia phảng phất như muốn nuốt chửng cả bầu trời, quá kinh khủng!"
"Cũng may Kiếm Hoàng đại nhân đã ra tay, nếu không... dư uy của một quyền này đánh xuống đủ để uy hiếp đến tính mạng của chúng ta!"
"Đây là thực lực của Hắc Sát Ma Tử sao?"
"Một quyền này ít nhất có được sức mạnh của mười lăm vạn rồng!"
Tiếng thán phục không ngừng vang lên.
Vô số thiên kiêu nhìn một quyền này của Minh Ác, thần sắc chấn động không thôi.
Tùy tiện ra tay chính là mười lăm vạn long chi lực, bậc này chỉ sợ cũng sắp ngưng tụ ra một đạo khí lực chi hoa rồi chứ?
Phải biết rằng, từ cảnh giới Sinh Tử đột phá đến Vũ hóa cảnh.
Không chỉ chân nguyên trong cơ thể cần ngưng tụ đến cực điểm, thể phách, tinh thần đều cần đạt đến cực hạn.
Đạt tới cực hạn, đó là có thể ngưng tụ thành một bông hoa Vũ Hóa trong cơ thể.
Mà muốn đột phá Vũ Hóa cảnh.
Chính là cần ngưng tụ ra tam hoa.
Nếu có thể ngưng tụ ra một đóa hoa Vũ Hóa, liền có thể xem như nửa bước vào Vũ Hóa Cảnh, mà ngưng tụ ra ba đóa hoa Vũ Hóa.
Tam hoa tụ đỉnh mới là Vũ Hóa!
Rất hiển nhiên.
Bây giờ Minh Ác thể hiện ra khí thể kinh người.
Đã có xu hướng ngưng tụ thành Nhục Phách Chi Hoa.
Điều này tất nhiên là khiến vô số người vô cùng chấn động.
Dù sao muốn đột phá Vũ Hóa cảnh cũng không đơn giản như vậy.
Mà bên kia, Cố Dương ngược lại có chút bình tĩnh.
Hắn nhìn sức mạnh kinh người này, lông mày hơi nhướng lên.
"Lực lượng cũng không tệ lắm, nhưng... kém một chút."
Cố Dương tùy ý bình luận một câu.
Chợt cũng là một quyền huy động.
Ầm ầm!
Khí huyết chi lực kinh khủng cũng theo quyền này tác động, nhất thời cả không trung phảng phất có thể nghe thấy tiếng sóng khí huyết quay cuồng.
Cùng lúc đó.
Sau lưng Cố Dương lại có một đạo hư ảnh Long Tượng chậm rãi hiện lên.
Hư ảnh này khí thế khoáng đạt, càng tản mát ra khí tức giống như của năm tháng.
Khiến người ta chấn động.
Ngay sau đó.
Cố Dương đấm ra một quyền.
Lực lượng khủng khiếp cũng theo đó điên cuồng lan tràn.
Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời, hai nắm đấm ẩn chứa lực lượng cực kỳ kinh khủng thình lình va chạm vào nhau.
Lực lượng kinh khủng đan xen vào nhau, bộc phát ra một trận phong bạo quyền kình khó có thể tưởng tượng nổi, quét khắp bốn phía.
Khiến áo bào của hai người rung động đến mức bay phất phới!
Đang lúc tất cả mọi người chờ mong Cố Dương có thể chống lại một quyền này của Minh Ác hay không.
Nhưng sắc mặt Minh Ác lại đột nhiên biến đổi.
Bởi vì sức mạnh ẩn chứa bên trong cú đấm này của Cố Dương so với tưởng tượng của hắn còn khoa trương hơn!
Ầm ầm!
Không ngờ hắn ta bị chấn động đẩy bay ra ngoài.
Lực lượng quyền kình kinh khủng, trực tiếp rơi vào trên cánh tay trái của hắn!
Ầm!
Một tiếng nổ mạnh mãnh liệt vang vọng đất trời.
Chỉ thấy máu đen văng khắp nơi, cánh tay trái của Hắc Sát Ma Tử Minh Ác đã bị đánh nổ ngay tại chỗ!
Máu đen rơi lả tả trên không trung.
Càng khiến tất cả người xem chung quanh sợ tới mức mặt lộ vẻ hoảng sợ.
"Cái gì?!"
Hắc Sát ma tử Minh Ác vô cùng chấn động che cánh tay trái trống rỗng của mình lại không lộ bất cứ vẻ thống khổ nào.
Phảng phất như tổn thất cái cánh tay trái này, đối với hắn không có bất kỳ ảnh hưởng nào.
Quả nhiên, chỉ thấy ma khí hùng hậu mà thâm trầm lập tức bao vây cánh tay trái đã đứt rời của hắn lại.
Chốc lát ngắn ngủi.
Một cánh tay thế mà lại là như thấy ánh mặt trời hoàn mỹ như lúc ban đầu!
"Thú vị."
Ánh mắt Hắc Sát ma tử nhìn chằm chằm Cố Dương, trong ánh mắt càng bộc phát ra chiến ý mãnh liệt.
"Không ngờ rằng ngươi luyện thể cũng rất mạnh mẽ!"
"Rất tốt!"
"Nhưng, thì đã sao? Ngươi, không phải đối thủ của ta!"
Minh Ác nhếch miệng cười.
Thân thể lại bộc phát ra ma khí thông thiên.
Ma khí hội tụ trên đỉnh đầu hắn, còn xông thẳng lên trời.
Xuy xuy!
Trong chớp mắt này.
Một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ tràn ra.
Ngay sau đó, sau lưng Minh Ác lại xuất hiện một ma ảnh khổng lồ.
Nháy mắt khi ma ảnh kia hiện lên.
Chính là chấn nhiếp toàn bộ không gian.
Cho dù là tất cả thiên kiêu bên ngoài bình chướng, sắc mặt đều trắng bệch, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
"Đây là..."
"Đây là thượng cổ đại ma! Cũng là năng lực đặc thù của Hắc Sát ma tử này, hắn có thể dẫn dắt đại ma khí gia thân, cũng đạt được lực lượng của đại ma!"
"Tin tức này sớm đã nghe thấy, lại không nghĩ rằng... Lại khủng bố như vậy!"
"Quả thực là ma khí tận trời, ngay cả sắc trời cũng đã phát sinh biến hóa!"
"Thật là khủng khiếp!"
Vô số thiên kiêu mắt lộ vẻ kinh hãi.
Chương 554 - Thượng Cổ Đại Ma thì đã sao? Một quyền trấn áp! (3)Đối với một màn này cảm thấy cực kỳ kinh hãi.
Mà bên kia, ánh mắt Thiên Huyền Tử và Xích Vô Thiên cũng ngưng tụ lại.
Hiển nhiên, một chiêu này của Hắc Sát Ma Tử, cho dù là bọn hắn, cũng cần phải ngưng trọng đối đãi, không dám có chút sơ suấ!
Ầm ầm ầm!
Giờ phút này, khí tức trên người Hắc Sát Ma Tử không ngừng tăng vọt.
Ngay sau đó.
Hắn ta trừng to mắt.
Trong ánh mắt hắn ta lóe lên một tia sáng màu tím.
Ngay sau đó, hắn gầm lên giận dữ.
Một quyền lại lần nữa đánh về phía Cố Dương.
Rặc rặc!
Trong nháy mắt một quyền đấm ra.
Thiên địa triệt để vỡ nát.
Đấu chuyển tinh di, phảng phất ngay cả không gian đều triệt để bị bóp nát.
Mà bình chướng do Thiên Cực Kiếm Hoàng thi triển vậy mà giờ phút này đều điên cuồng rung động.
Đối với việc này, Thiên Cực Kiếm Hoàng chỉ là híp mắt lại, tiện tay một chiêu, bình chướng kia sẽ kiên cố như lúc ban đầu, không lắc lư nữa.
"Cố Dương, ngươi thua rồi!"
Nháy mắt Hắc Sát Ma Tử vung quyền đánh ra, gương mặt ngưng lại, cũng lộ ra nụ cười điên cuồng.
Trong đó lại ẩn chứa một tia tự tin.
Phảng phất như khẳng định một quyền này của mình, Cố Dương không có khả năng tiếp được.
Đối với chuyện này, Cố Dương cũng chỉ mỉm cười.
"Quyền vừa rồi của ngươi quả thật không tệ, có điều... cũng chỉ thế mà thôi."
Tiếng nói vừa phát ra.
Cố Dương vẫn như cũ không có vận dụng lực lượng lĩnh vực.
Trong mắt hắn cũng hiện ra một tia chờ mong.
Ngay sau đó.
Cố Dương không chút do dự.
Long Tượng Phá Thiên Quyết cũng dốc toàn lực bộc phát.
Xuy xuy.
Trong nháy mắt, phảng phất có một cỗ khí lãng vô hình lấy Cố Dương làm trung tâm chấn tán ra.
Từng đợt sóng gợn hiện lên trong không gian.
Không gian kia hoàn toàn tan vỡ.
Cố Dương chậm rãi giơ nắm đấm lên.
Nắm đấm huy động, ngay cả không gian cũng như bị bóp méo!
Ngay sau đó, ánh mắt Cố Dương ngưng tụ.
Một quyền bất ngờ đánh xuống!
Quyền kình khủng bố không ngờ lại mạnh bạo oanh kích lên không trung.
Hai người rõ ràng đụng nhau.
Không gian đã bị phá tan.
Toàn bộ không gian tràn ngập lực quyền kinh bạo ngược.
Tấn công vào mỗi tấc trong hư không!
Đại địa nứt vỡ, đá vụn đầy trời!
Từ bên ngoài nhìn vào không gian bị bình chướng bao bọc kia, giống như cảnh tượng tận thế!
Cũng khiến vô số người xung quanh hoảng sợ.
Nhưng ngay sau đó, một màn xuất hiện làm mọi người càng thêm rung động.
Đá vụn trong đám người rơi xuống đất.
Thân ảnh Cố Dương cùng Hắc Sát Ma Tử lại lần nữa hiện ra trước mắt mọi người.
Vốn tưởng rằng Hắc Sát Ma Tử có thể giành được thắng lợi cuối cùng.
Nhưng kết quả lại dường như không như bọn họ suy nghĩ.
Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào sân đấu.
Ngay sau đó.
Chỉ thấy sắc mặt Hắc Sát Ma Tử trắng bệch, ngay sau đó phun ra một ngụm máu đen.
Ma khí nồng đậm trong cơ thể hắn bộc phát ra, trực tiếp bị một quyền của Cố Dương đánh xơ xác!
Ầm ầm!
Dưới sự trùng kích kịch liệt.
Hắc Sát ma tử trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Chứng kiến một màn này.
Tất cả mọi người đều nhịn không được mở to hai mắt nhìn.
"Chuyện này... Hắc Sát ma tử dẫn dắt đại ma thượng cổ, lực lượng tăng vọt, lại vẫn bị Cố Dương áp chế!"
"Thể phách Cố Dương rốt cuộc cường đại đến trình độ nào?"
"Ngay cả lực lượng của đại ma thời thượng cổ cũng không thể chống lại được Cố Dương?"
"Điều này sao có thể?"
"Không! Các ngươi mau nhìn... Công pháp luyện thể Cố Dương tu luyện, rõ ràng là công pháp luyện thể Hoàng cấp!"
"Cái gì?"
"Híz-khà-zzz-ta hiện tại biết vì sao Hắc Sát Ma Tử lại bị áp chế."
Tiếng thán phục không ngừng vang lên.
Đang lúc có người cảm khái vì sao Cố Dương có thể áp chế được Hắc Sát Ma Tử sử dụng sức mạnh của Thượng cổ đại ma.
Bọn họ rõ ràng là phát hiện kim sắc lưu quang trên người Cố Dương.
Lập tức phản ứng lại.
Cố Dương tu luyện chính là công pháp luyện thể cấp Hoàng!
Hơn nữa, dường như đã tu luyện đến đại thành!
Công pháp luyện thể Hoàng cấp đại thành!
Khó trách khí lực của Cố Dương lại yêu nghiệt như thế, thậm chí ngay cả Hắc Sát Ma Tử cũng còn kém xa!
Trong đám quần chúng vây xem có một ít cường giả Vũ Hóa cảnh nhìn mà da đầu tê dại.
Bởi vì bọn họ cảm nhận được lực lượng kinh khủng có thể uy hiếp đến bọn họ từ trong quyền của Cố Dương và Hắc Sát Ma Tử!
"Một tên Sinh Tử cảnh, tên còn lại thì chỉ có Đan Hư cảnh, thể phách lại có thể yêu nghiệt như thế, nếu ngưng tụ ra một đạo khí lực chi hoa, vậy còn đến mức nào nữa?"
"Đúng vậy, mặc dù là một hơi chút ngưng tụ ra thể phách chi hoa thành nửa bước Vũ Hóa cảnh, cũng chưa chắc có thể phách kinh khủng như vậy đâu."
"Yêu nghiệt chính là yêu nghiệt!"
"Sự chênh lệch giữa người với người, thật sự không phải là chỉ một ít đâu!"
Bọn họ vô cùng cảm khái.
Dù sao ngay trong bọn họ, sức mạnh của cường giả Vũ Hóa cảnh ở lúc trước ngưng tụ ra khí lực chi hoa, cũng kém xa Hắc Sát Ma Tử.
Chớ nói chi là Cố Dương thể phách lực lượng càng biến thái!
So sánh với những yêu nghiệt này...
Bọn họ chỉ cảm thấy mình tu luyện nhiều năm như vậy, đều tu luyện đến trên thân chó.
Mà bên kia, Thiên Huyền Tử và Xích Vô Thiên thấy cảnh này, thần sắc không khỏi trở nên ngưng trọng.
Hiển nhiên bọn hắn cũng không nghĩ tới, Hắc Sát Ma Tử vừa cực kỳ đặc thù lại cường đại, lại bị Cố Dương dễ dàng áp chế như vậy.
"Cố Dương, sử dụng lĩnh vực của ngươi đi, nếu không chỉ thế thì ngươi ngay cả đánh bại Hắc Sát Ma Tử cũng thành vấn đề, chớ nói chi là để cho chúng ta liên thủ."
Trong mắt Khương Thái Sơ càng là lóe ra quang mang sắc bén.
Tuy Cố Dương bày ra khí lực đích xác hết sức cường hãn.
Phẩm cấp công pháp luyện thể cũng làm cho người ta ao ước.
Nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
Dù sao thể phách cũng chỉ là cơ sở.
Coi trọng vẫn là chân nguyên và tinh thần cường đại!
Mà Khương Thái Sơ nói lời này cũng khiến cho vô số người chung quanh kịch liệt nghị luận.
"Lời này của Khương Thái Sơ không phải là quá mức rồi sao?"
"Đúng vậy, Cố Dương còn chưa có sử dụng lĩnh vực."
"Ta thấy Hắc Sát ma tử khẳng định không phải đối thủ của Cố Dương rồi."
"Lúc này mới đến đâu chứ? Cố Dương không sử dụng lĩnh vực, chẳng lẽ Hắc Sát Ma Tử đã toàn lực ra tay rồi sao?"
"Nói như vậy... dường như cũng đúng."
Trong lúc nghị luận, ánh mắt mọi người lại lần nữa đặt ở trên trận đấu.
Mà lúc này Hắc Sát Ma Tử quả nhiên là mặt lộ vẻ âm trầm đứng dậy.
Trong ánh mắt của hắn tràn đầy vẻ tức giận ngút trời.
"Cố Dương! Không nghĩ tới thể phách ngươi cũng yêu nghiệt như thế, đã như vậy ta cũng không nương tay nữa!"
Chương 555 - Trăm vạn long chi lực! Tam đại yêu liên thủ! Dị tượng kinh khủng (2)Tiếng nói vừa phát ra.
Trong cơ thể Hắc Sát Ma Tử lại lần nữa bộc phát ra ma khí thông thiên.
Rất hiển nhiên, hắn ta lại lần nữa dẫn dắt tới một vị Thượng Cổ đại ma, cũng mượn thêm lực lượng gia thân.
Ầm ầm ầm!
Giờ phút này, khí tức phát ra từ trong người y, vậy mà cũng biến đổi vô cùng kinh khủng.
Mà thương thế trên người hắn cũng lập tức biến mất không thấy đâu nữa!
"Hống!"
Một tiếng rống giận thật lớn phát ra từ trong miệng Hắc Sát Ma Tử.
Chỉ thấy toàn thân hắn như cầu long, cơ bắp rõ ràng căng cứng, một quyền rõ ràng lại rơi xuống chỗ Cố Dương lần nữa.
Mà lần này không chỉ đơn giản là sức mạnh kinh khủng đột phá gần sáu mươi vạn con rồng.
Trong một quyền này... lại bộc phát ra một cỗ lực lượng cực kỳ huyền diệu.
Đó là áo nghĩa!
Hắc Ma áo nghĩa cấp bậc đại viên mãn!
Một quyền giáng xuống.
Dường như muốn hủy diệt hoàn toàn bốn phía.
Sau đó mang theo lực lượng chấn động kinh người, trực tiếp chấn vỡ không gian, oanh kích về hướng Cố Dương.
Nhìn thấy vậy.
Cố Dương cũng không khỏi hơi nhíu mày.
"Áo nghĩa sao?"
Hắn khẽ cười một tiếng.
Cũng chậm rãi giơ nắm tay, không ngờ Long Tượng Băng Thiên Quyết lại được toàn lực thôi động.
Hư ảnh Long Tượng hiện lên.
Mà so với trước, hư ảnh này dường như biến thành ngưng thực hơn một chút.
Trong ánh mắt Cố Dương lóe ra quang mang nhàn nhạt.
Rồi bỗng nhiên xuất quyền đánh thẳng về phía trước.
Ông!
Khoảnh khắc vung quyền.
Lực lượng huyền diệu không ngờ cũng bộc phát ra.
Mà lần này Cố Dương thi triển ra, thế mà cũng không phải là quyền chi áo nghĩa.
Mà áo nghĩa thuộc tính nhìn qua hết sức xa lạ.
Tên của nó là...
Thiên Ma áo nghĩa!
Thiên Ma áo nghĩa chính là áo nghĩa tuyệt phẩm do Cố Dương trải qua trăm vạn năm sửa đổi Phục Ma Long Tượng quyền mà ngoài ý muốn lĩnh ngộ ra.
Chẳng qua trình độ lĩnh ngộ không cao, cho nên Cố Dương cũng chưa từng dùng qua.
Dù sao cũng chỉ là đại viên mãn mà thôi.
Chẳng qua bây giờ dùng tới, cũng có chút thuận tay!
Nghĩ đến đây.
Khóe miệng Cố Dương mang theo nụ cười nhạt.
Một quyền kết hợp với sức mạnh khủng khiếp của Thiên Ma áo nghĩa Đại viên mãn.
Rõ ràng là nghênh đón một quyền này của Hắc Sát Ma Tử.
Chứng kiến một màn này.
Vô số người ngẩng cao đầu, trong ánh mắt tràn đầy rung động.
Hiển nhiên đều vô cùng sợ hãi thán phục không thôi.
Bọn họ không nghĩ tới hai người không chỉ có khí lực ngang nhau, ngay cả phẩm cấp áo nghĩa thi triển cũng gần giống nhau.
Đều là áo nghĩa thuộc tính tuyệt phẩm.
Đều là lĩnh ngộ đến đại viên mãn!
Mà nhìn qua...
Uy lực một quyền này của hai người, có vẻ như cũng gần giống nhau.
Nghĩ đến đây, mọi người không khỏi lộ vẻ mong đợi.
Rốt cuộc ai có thể mạnh hơn một bậc?
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ mạnh bạo liệt rõ ràng vang vọng đất trời.
Tất cả mọi người đều nhịn không được lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Bởi vì không gian đã bị chấn nát triệt để.
Mà ngay khi trên mặt mọi người lộ ra vẻ chờ mong.
Một đạo thân ảnh, lại thê thảm vô cùng từ trong bình chướng bay ngược ra.
Ầm! Ầm! Ầm!
Chỉ thấy đạo thân ảnh kia nhanh chóng rơi xuống.
Đụng hủy vô số kiến trúc, mới miễn cưỡng dừng lại.
Đám người vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, lập tức nhịn không được hít sâu một hơi.
Đó lại là...
Hắc Sát Ma Tử!
Hắc Sát Ma Tử giờ phút này sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn lưu lại vết máu màu đen.
Áo bào toàn thân càng hỗn loạn không chịu nổi.
Có vẻ vô cùng chật vật!
Hiển nhiên, Hắc Sát ma tử vẫn phải bại trận trong cuộc đối chiến cuối cùng!
Chứng kiến một màn này.
Vô số người thán phục đồng thời lại có chút nghi hoặc.
"Thủ đoạn của hai người đều thập phần xấp xỉ, quyền kia khá tương đối, cũng không đến mức nghiêng về một bên như thế chứ?"
Có người nhìn qua Cố Dương vân đạm phong khinh đứng tại chỗ, nhất thời nhịn không được kinh ngạc vô cùng nói.
Nghe đến đó, cũng có người liên tục lên tiếng phụ họa.
"Nói cũng đúng, Cố Dương cùng Hắc Sát Ma Tử đều nắm giữ áo nghĩa tuyệt phẩm Đại viên mãn, thậm chí về phương diện lực lượng Hắc Sát Ma Tử còn hơn một bậc, nhưng kết quả... Sao lại như vậy?"
"Kỳ quái!"
Thực tế không chỉ riêng bọn họ.
Cho dù là Hắc Sát Ma Tử, lúc này cũng có chút ngây ngốc.
Rõ ràng áo nghĩa chi lực mà bọn hắn sử dụng đều cực kỳ giống nhau.
Lực lượng của mình mạnh hơn Cố Dương.
Kết quả so sánh, theo lý phải là mình chiến thắng mới đúng.
Kết quả...
Trong quá trình đối quyền, hắn ta cảm nhận được lực lượng oanh kích cực kỳ kinh khủng.
Lực lượng kia hoàn toàn không phải mình có khả năng chống lại.
Sau đó hắn ta lại bị đánh bay ra ngoài.
Mà đối với việc đám người phía dưới và Hắc Sát Ma Tử nghi ngờ.
Cố Dương đứng chắp tay, khẽ cười một tiếng.
"Tuy lực lượng của Hắc Sát Ma Tử rất mạnh, nhưng dẫu sao cũng chỉ là mượn tới, không phải bản thân có được, ngươi chỉ sử dụng nó chứ không phải nắm giữ nó."
"Phương thức khống chế không giống nhau, hiệu quả phát huy ra tự nhiên cũng không giống nhau."
Nghe được lời của Cố Dương.
Mọi người vẻ mặt ngơ ngác.
Không biết Cố Dương nói lời này là có ý gì.
Chương 556 - Trăm vạn long chi lực! Tam đại yêu liên thủ! Dị tượng kinh khủng (2)Mà lúc này, trên đài cao.
Thiên Cực Kiếm Hoàng cùng với hai vị cường giả Hoàng cảnh khác thì vẻ mặt tràn đầy kinh hỉ.
"Nói rất đúng!"
"Không hổ là đệ nhất thiên kiêu Đông Hoang, không chỉ tâm tính cao minh, khống chế đối với lực lượng rõ ràng đạt đến trình độ như vậy, thật sự là khiến người ta kinh ngạc!"
Nghe Thiên Cực Kiếm Hoàng khen ngợi.
Đám thiên kiêu chung quanh càng thêm kinh ngạc.
Khống chế lực lượng?
Chẳng lẽ Cố Dương chính là đã thắng Hắc Sát Ma Tử ở phương diện này?
Hắc Sát Ma Tử cũng hơi kinh hãi, chợt phảng phất như nghĩ tới điều gì, mặt mũi tràn đầy rung động.
"Không sai, nếu là dưới tình huống bình thường, mặc dù không thể hoàn toàn khống chế lực lượng của đại ma thượng cổ, Hắc Sát ma tử vẫn có thể giành được thắng lợi."
"Nhưng rất đáng tiếc, ngươi gặp được chính là Cố Dương, hắn đối với lực lượng khống chế, đã đạt đến trình độ cực kỳ kinh người, mặc dù lực lượng của hắn yếu hơn ngươi, nhưng dưới sự khống chế cực hạn, hắn có thể đem lực lượng tập trung bộc phát, tuy rằng lực lượng thấp hơn ngươi, nhưng dưới loại khống chế này, mặc dù chỉ là năm mươi vạn long lực, lại có thể bộc phát ra lực lượng khủng bố gần một trăm vạn long lực!"
"Mà cái này... chính là mấu chốt!"
"Năng lực khống chế cực hạn đối với lực lượng bực này, cho dù là một ít cường giả Hoàng cảnh tu luyện hơn mười vạn năm cũng chỉ như thế mà thôi."
Thiên Cực Kiếm Hoàng sờ sờ chòm râu của mình, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt giải thích.
Sau khi nghe Thiên Cực Kiếm Hoàng giải thích.
Tất cả mọi người mặt lộ vẻ chấn động.
Bọn họ nghe được cái gì?
Lực lượng Cố Dương khống chế đã có thể so với cường giả Hoàng cảnh?
Hơn nữa rõ ràng bản thân chỉ có lực lượng năm mươi vạn long, dưới loại lực lượng tập trung này, lại có thể phát huy ra trăm vạn long lực.
Mẹ nó, đây là...
Thật sự là người có thể làm được sao?
Loại chuyện này bọn họ cũng chưa từng nghe qua.
Nghĩ đến chỉ có từ Vương cảnh trở lên mới có tư cách tiếp xúc đến điểm này.
Nhưng hiện tại Cố Dương cũng đã đạt đến trình độ cường giả Hoàng cảnh mất mấy chục vạn năm mới đạt được!
Mẹ nó, đây là...
Thật sự là quá biến thái!
Ánh mắt bọn họ chăm chú nhìn Cố Dương.
Nếu không phải có thể thấy rõ ràng, cốt linh Cố Dương đích xác chỉ có mười tám tuổi.
Thì bọn hắn đều sẽ không nhịn được hoài nghi, Cố Dương có phải một vị siêu cấp cường giả biến hóa thành, đến trêu đùa bọn hắn hay không!
Bằng không Cố Dương mười tám tuổi, đến cùng làm sao có thể nắm giữ phương pháp khống chế lực lượng khủng bố bực này?
Càng thêm rung động.
Đương nhiên là Hắc Sát Ma Tử.
Trong lòng hắn vốn còn có chút không phục.
Nhưng khi nghe Thiên Cực Kiếm Hoàng giải thích như vậy.
Hắn lập tức nhịn không được trợn trừng hai mắt.
"Còn có thao tác bực này?"
Hắn choáng váng.
Loại thao tác này, cho dù là hắn bây giờ cũng chưa biết.
Nhưng Cố Dương... cũng đã khống chế lực lượng đến cực hạn, đạt đến cấp độ cường giả Hoàng cảnh.
Đây chính là chênh lệch cực lớn giữa hắn cùng với Cố Dương sao?
Lại to lớn đến thế?
Nghĩ đến đây, hắn há hốc mồm, trong ánh mắt tràn đầy sầu muộn.
Bại trận!
Hắn đã hoàn toàn thất bại!
Hơn nữa còn là bị Cố Dương toàn phương diện đánh bại trong lĩnh vực hắn đắc ý nhất!
"Ta quả thực không bằng ngươi!"
Cuối cùng, Hắc Sát Ma Tử cũng lắc đầu, vẻ mặt buồn bực nói ra những lời này. Những lời này của hắn cũng làm cho vô số người sợ hãi thán phục không thôi.
Hắc Sát Ma Tử cao ngạo kia không ngờ lại tâm phục khẩu phục nói ra lời này, rõ ràng là hiếm thấy!
Bên kia.
Thiên Huyền Tử và Xích Vô Thiên cũng không nhịn được kinh hãi liếc nhìn nhau một cái.
"Cố Dương này... Xác thực quá kinh khủng!"
"Nếu hắn lại sử dụng một quyền kia lần nữa, e rằng ta cũng không ngăn được!"
"Ta cũng không ngăn được!"
Sau một phen nghị luận.
Hai người nhất thời trầm mặc không nói nên lời.
Chẳng lẽ...
Bọn họ thật sự phải liên thủ mới có thể đánh bại Cố Dương?
"Liên thủ sao?"
Đúng lúc này, giọng điệu Hắc Sát Ma Tử bỗng nhiên âm u nói.
Hiển nhiên, hắn bị Cố Dương nhẹ nhàng đánh bại, thậm chí cũng chưa từng vận dụng lĩnh vực nào, điều này làm cho trong lòng hắn vẫn rất là không cam lòng.
Hơn nữa đối mặt chính là loại thiên kiêu yêu nghiệt đến mức tận cùng như Cố Dương.
Coi như là ba người liên thủ, cũng không tính là mất mặt chứ?
Nghĩ đến đây.
Thiên Huyền Tử và Xích Vô Thiên dừng lại một chút.
Chợt gật đầu.
"Vậy liên thủ đi."
"Danh tiếng của tam yêu nam bộ chúng ta, cũng không thể thua trong tay Cố Dương!"
"Cho Cố Dương kiến thức một chút về sự lợi hại của tam yêu nam bộ chúng ta!"
Trong ánh mắt bọn họ nhất thời cháy lên chiến ý.
Hiển nhiên thực lực Cố Dương biểu hiện ra cũng chính là kích phát chiến ý của bọn họ.
Một người đánh không lại ngươi, chẳng lẽ ba người chúng ta cùng liên thủ còn đánh không thắng được ngươi?
Mà một màn này.
Cũng là khiến cho vô số thiên kiêu rung động vô cùng.
Chương 557 - Trăm vạn long chi lực! Tam đại yêu liên thủ! Dị tượng kinh khủng (3)"A... Ta sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy nam bộ tam yêu quẳng đi thành kiến, liên thủ ra tay."
"Quả là hiếm thấy ở đương đại!"
"Nam bộ tam yêu liên thủ đối địch, điều này thú vị."
"Chẳng qua lấy thủ đoạn yêu nghiệt của Cố Dương hôm nay, nam bộ tam yêu liên thủ cũng nằm trong dự liệu."
"Đúng vậy... Nhưng hiện tại ta càng thêm tò mò, tam yêu nam bộ liên thủ, thật sự có thể đánh bại Cố Dương sao?"
"Nếu là lúc trước, ta cảm thấy nhất định có thể, nhưng hiện tại... Ta không dám dễ dàng xác định."
"Đúng vậy, đến bây giờ Cố Dương vẫn còn chưa sử dụng lĩnh vực chi lực, mà nghe đồn Cố Dương am hiểu nhất chính là kiếm đạo chứ?"
"Cố Dương khẳng định còn có chỗ ẩn giấu!"
Nhóm thiên kiêu nghị luận ầm ĩ.
Trong ánh mắt cũng tràn đầy chờ mong.
Hiển nhiên, từ khi Cố Dương lần lượt bày ra thủ đoạn yêu nghiệt.
Bọn họ cũng không còn có bất kỳ nghi ngờ gì về lời đồn.
Hiện giờ cho dù là tam yêu nam bộ liên thủ, bọn họ đều tràn đầy mong đợi đối với Cố Dương.
Dù sao dựa theo lời đồn mà nói, Cố Dương khẳng định là có chỗ nương tay.
Mà bên kia.
Nam bộ tam yêu cùng nhau bước vào trong bình chướng.
Ánh mắt nhìn chăm chú vào Cố Dương.
"Các ngươi nên sớm làm như vậy."
Nhìn thấy như vậy, Cố Dương cũng không khỏi khẽ cười một tiếng.
Mà lời này của hắn, cũng là khiến ba người Thiên Huyền Tử mặt lộ vẻ im lặng.
Bọn họ cũng không ngờ Cố Dương có thể yêu nghiệt như thế!
Chẳng qua bọn họ cũng không nhiều lời.
Thiên Huyền Tử hừ lạnh một tiếng.
Khí tức toàn thân rõ ràng đã bộc phát ra.
Ngay sau đó, trên người hắn lại nổi lên một mảnh tinh không.
Trên bầu trời còn có bảy ngôi sao lấp lóe!
Huyết mạch chi lực nồng hậu trong nháy mắt cũng tràn ra, khắp toàn trường!
"Hízz... đây chính là Hoàng cấp huyết mạch mà Thất Tinh Thánh tử đã thức tỉnh sao?"
"Đây hiển nhiên đã triệt để thức tỉnh khống chế rồi! Huyết mạch chi lực thật kinh khủng!"
Thấy vậy, Hắc Sát Ma Tử bên cạnh Thất Tinh Thánh tử cũng kinh ngạc không kém.
"Gia hỏa này... thế mà đã hoàn toàn nắm giữ huyết mạch Hoàng cấp?"
Phải biết rằng bản thân Hoàng cấp huyết mạch đã thập phần thưa thớt.
Cho dù là bản thân nắm giữ, muốn làm cho nó hoàn toàn thức tỉnh, cũng khó khăn trùng điệp.
Hiện giờ Thất Tinh Thánh tử càng là thức tỉnh Hoàng cấp huyết mạch hoàn mỹ... Năng lực này, chỉ sợ là cực kỳ cường hãn!
Ngay cả Hắc Sát Ma Tử cũng chưa chắc là đối thủ của hắn!
Nhưng sau khi Thất Tinh Thánh Tử bộc phát ra huyết mạch Hoàng cấp, thần sắc vẫn vô cùng ngưng trọng như cũ, dường như còn cảm thấy còn thiếu rất nhiều.
Ngay sau đó.
Trong cơ thể hắn lại lần nữa bộc phát ra một cỗ lực lượng ba động cực kỳ huyền diệu.
Chấn động này vừa hiện lên.
Chính là khiến mảnh tinh không trên người hắn tản mát ra tinh quang sáng chói.
Giờ phút này bảy ngôi sao sáng chói dường như sinh ra liên hệ nào đó giữa nhau.
Nó tản mát ra khí tức Tịch Diệt kỳ lạ.
Trấn áp toàn trường.
Để cho vô số thiên kiêu đều nhịn không được ngừng thở.
Bởi vì khí tức này thật sự quá kinh khủng!
"Là Thiên Tinh bảo thể!"
"Không ngờ lực lượng của Thiên Tinh Bảo Thể và huyết mạch chi lực mà Thất Tinh Thánh Tử giác tỉnh lại có thể kết hợp hoàn mỹ với nhau... Ahhh, mau nhìn, khí tức dao động trên người Thất Tinh Thánh Tử đã vượt qua Sinh Tử Cảnh!"
"Moá nó! Dưới sự kết hợp huyết mạch cấp Hoàng và Thiên Tinh bảo thể, lại để cho Thánh tử Thất Tinh có được năng lực Vũ Hóa cảnh? Thật quá kinh khủng!"
"Không ngờ Thất Tinh Thánh Tử lại ẩn giấu thủ đoạn sâu như vậy. Cho dù nhìn khắp toàn bộ Đông Hoang cũng có thể dễ dàng xếp vào hai mươi vị trí đứng đầu chứ?"
Tiếng thán phục không ngừng vang lên.
Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào Thiên Huyền Tử.
Cùng lúc đó.
Trên đài.
Một đám cường giả Vương cảnh cũng không khỏi hít sâu một hơi.
"Không ngờ huyết mạch và bảo thể này có thể kết hợp một cách hoàn mỹ, hỗ trợ lẫn nhau mà bạo phát ra uy lực lại vượt xa dự liệu!"
"Khó trách có thể nhờ vào đó nắm giữ lực lượng Vũ Hóa cảnh!"
"Thủ đoạn bực này, Thất Tinh Thánh Tử không hổ là Nam Tam Yêu Chi Đạo!"
Các cường giả Vương cảnh cũng sợ hãi thán phục không thôi.
Trên mặt lộ ra vẻ tán thưởng nhìn Thiên Huyền Tử.
Bên kia.
Khương Thái Sơ thấy một màn như vậy, cũng không khỏi hơi liếc mắt.
Đối với việc này cảm thấy có chút kinh ngạc.
Nhưng dù thu hồi ánh mắt, sắc mặt cũng khôi phục bình tĩnh.
Mà giờ này phút này.
Toàn thân Thất Tinh Thánh Tử phảng phất như đắm chìm trong ánh sao thần thánh.
Nhìn qua như mộng như ảo.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Cố Dương, trong ánh mắt tràn đầy tự tin.
"Vốn một chiêu này ta định thể hiện ra để bỗng nhiên kinh người trong vạn vực đại bỉ, nhưng hôm nay... Lại bị Cố Dương ngươi bức ra!"
"Cố Dương, ngươi còn cảm thấy có thể đánh bại chúng ta sao?"
Thánh tử Thất Tinh ngưng thực Cố Dương, trong ánh mắt tràn đầy sắc bén, dường như muốn nhìn ra một chút kiêng kị trong ánh mắt Cố Dương.
Ai biết Cố Dương cũng khẽ cười một tiếng.
"Quả thật rất mạnh, nhưng... Cũng chỉ đến như vậy."
Nghe đến đó, ánh mắt Thất Tinh Thánh Tử không nhịn được mà khựng lại.
"Vậy thêm ta thì sao?"
Giờ phút này, Thái tử Xích Tiêu Hoàng Triều Xích Vô Thiên thình lình bước tới một bước.
Huyết mạch Hoàng cấp thình lình cũng bộc phát ra!
Chấn động vô số người!
"Lại là huyết mạch cấp Hoàng!"
"Không hổ là Thái tử Xích Tiêu hoàng triều!"
“Nam bộ tam yêu... Đều là yêu nghiệt đứng đầu!"
Chẳng qua Hoàng cấp huyết mạch mà Xích Vô Thiên nắm giữ rõ ràng không sánh bằng Thiên Huyền Tử.
Thiên Huyền Tử thức tỉnh một cách hoàn hảo.
Mà Xích Vô Thiên chỉ có chín phần mười.
Tuy nhiên cũng cực kỳ đáng sợ.
Mà sau khi bộc phát ra huyết mạch Hoàng cấp trong cơ thể.
Xích Vô Thiên cũng không chút do dự.
Trong mắt lóe lên tinh mang.
Vèo vèo vèo!
Trong nháy mắt.
Hình như có gió nhẹ nổi lên, ở trên không trung đột nhiên hội tụ thành từng đạo cuồng phong kịch liệt.
Cuồng phong quét tới.
Phảng phất như ngay cả không gian cũng có thể triệt để cuốn nát vậy!
Chứng kiến một màn này.
Vô số thiên kiêu mở to hai mắt nhìn.
"Là Thiên Phong bảo thể!"
"Thiên Phong bảo thể này là bảo thể Phong hệ mạnh nhất trong truyền thuyết, chỉ lấy ra, cho dù là thiên tinh bảo thể cũng còn xa mới bằng!"
"Đây chính là nội tình của Thái tử Xích Tiêu hoàng triều sao?"
"Không hổ là nam bộ tam yêu!"
"Chỉ tiếc, huyết mạch Xích Tiêu thái tử và bảo thể Thiên Phong cũng không thể dung hợp hoàn mỹ."
"Nhưng ngay cả như vậy... Thực lực của Xích Tiêu thái tử, cũng tuyệt đối sẽ không yếu hơn Thất Tinh Thánh Tử bao nhiêu!"
"Cho dù chỉ là Xích Tiêu Thái Tử liên thủ với Thất Tinh Thánh Tử, Cố Dương chỉ sợ là không ứng phó được rồi?"
Nghĩ đến đây.
Các thiên kiêu rối rít nhìn về phía Cố Dương.
Giờ phút này, ánh mắt Thất Tinh Thánh tử và Xích Tiêu thái tử cũng nhìn chằm chằm Cố Dương.
"Kể từ đó, ngươi còn cảm thấy có thể đánh bại chúng ta sao?"
Ánh mắt Xích Tiêu thái tử lập loè lăng lệ ác liệt, trong giọng nói mang theo một tia nghiêm nghị.
Nhìn thấy vậy.
Cố Dương nhịn không được cười lắc đầu.
"Không cần hỏi nhiều, còn có Hắc Sát Ma Tử cũng cùng lên luôn đi."
Chương 558 - Cố Dương: Vậy nghiêm túc một chút điCố Dương vừa mới nói xong.
Thất Tinh Thánh tử và Xích Tiêu Thái Tử đều cảm thấy bị Cố Dương xem thường.
Nhưng vào lúc này.
Sắc mặt Hắc Sát ma tử cũng quái dị tiến lên nhìn chằm chằm Thất Tinh Thánh tử cùng Xích Tiêu thái tử.
"Hai người các ngươi ẩn giấu thực sâu nha!"
Hắc Sát Ma Tử không nhịn được chửi bới.
Mặc dù hắn cùng Thất Tinh Thánh tử và Xích Tiêu Thái Tử hợp lại gọi là tam yêu Đông Hoang Nam Bộ.
Nhưng trên thực tế bọn họ cơ bản chưa từng giao thủ qua.
Đối với lá bài tẩy của riêng mình cũng chỉ là kiến thức nửa vời.
Hắn biết được Thất Tinh Thánh Tử và Xích Tiêu Thái Tử đều có được Hoàng cấp huyết mạch và bảo thể, lại không nghĩ tới...
Hai tên này đều đã thức tỉnh huyết mạch Hoàng cấp tới trình độ này!
Mắng xong, Hắc Sát Ma Tử cũng không hề do dự.
Trong cơ thể hắn rõ ràng phát ra ma khí khủng bố tối đen như mực phóng lên tận trời.
Khí tức kinh khủng trải rộng toàn bộ không gian.
Điều này càng làm cho vô số thiên kiêu chung quanh hoảng sợ.
Cùng lúc đó.
Thất Tinh Thánh tử và Xích Tiêu thái tử cũng trợn tròn hai mắt.
"Hắc sát bảo thể!"
"Khá lắm, lúc trước không phải ngươi nói đã toàn lực ra tay rồi sao? Làm sao bây giờ còn ẩn giấu một bảo thể?"
Hai người cổ quái nhìn chằm chằm Hắc Sát Ma Tử, nhịn không được nói ra.
Bọn họ rất rõ ràng, trước đó khi chiến đấu với Cố Dương, rõ ràng đã nói mình ra tay toàn lực.
Kết quả...
Vậy mà vẫn che giấu một tay Hắc Sát bảo thể như thế!
Hiển nhiên, tên Hắc Sát ma tử này nhìn qua như toàn cơ bắp, nhưng trên thực tế lại rất cẩn thận!
Mà nghe hai người chửi bậy.
Hắc Sát Ma Tử lại há hốc miệng.
"Ha ha, Cố Dương không sử dụng lĩnh vực, ta không sử dụng bảo thể, đây không phải là chuyện rất bình thường sao?"
"Cái này gọi là công bằng."
Hắc Sát Ma Tử vừa nói ra lời này.
Thất Tinh Thánh tử và Xích Tiêu thái tử hai mặt nhìn nhau.
Lý do còn không ít.
Chẳng qua, ba người bọn họ cũng ngừng cãi vã.
Ánh mắt lập tức nhìn về phía Cố Dương.
Lúc này, ba người bọn họ đã bộc phát toàn bộ thủ đoạn của mình ra.
Bọn họ cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc Cố Dương có thể ngăn cản công kích liên thủ của ba người bọn họ hay không!
Bên kia.
Vô số thiên kiêu nhìn thấy các loại thủ đoạn của bọn Thất Tinh Thánh Tử, các loại huyết mạch Hoàng cấp, các loại bảo thể đều là biểu hiện ra.
Bọn họ nhìn thấy mà choáng váng.
Cái này con mẹ nó...
Hoàng cấp huyết mạch cùng bảo thể ngày bình thường gần như khó gặp, hôm nay lại một lần thấy được ba cái.
Chỉ có thể nói không hổ là nam bộ tam yêu!
Đồng thời, bọn họ lại có chút tò mò nhìn về phía khác.
Nơi đó, Khương Thái Sơ hai tay ôm quyền ở ngực, dường như hoàn toàn không có ý định xen vào.
Hẳn là muốn đứng ngoài cuộc rồi.
Trên đài.
Một đám cường giả Vương cảnh ánh mắt cũng nhìn chằm chằm nam bộ tam yêu.
Trong ánh mắt tràn đầy cảm khái cùng hâm mộ.
"Không hổ là nam bộ tam yêu nha, rõ ràng là đều mang bảo thể!"
"Đúng vậy, nhất là Thất Tinh Thánh Tử và Xích Tiêu Thái Tử, đúng là đều thức tỉnh huyết mạch Hoàng cấp!"
"Nếu Vực chúng ta có một vị thiên kiêu bực này, đều là vô cùng may mắn."
"Chậc chậc, không hổ là Thất Tinh Vực, thiên kiêu trong đó quả nhiên là đông đảo!"
"Đây mới chỉ là tam yêu nam bộ, yêu nghiệt Khương gia còn chưa triển lãm ra thủ đoạn đâu.” Một đám Vương cảnh lại không đưa mắt nhìn về phía Khương Thái Sơ trên đài cao mà cảm khái lắc đầu.
Ánh mắt Thiên Cực Kiếm Hoàng cùng hai cường giả Hoàng cảnh khác cũng lộ ra vẻ hài lòng.
"Loại huyết mạch và thể chất này, xem như cực phẩm."
"Ta ngược lại là rất chờ mong, Cố Dương sẽ ứng đối như thế nào?"
"Ha ha, đúng là rất thú vị."
Tam đại Hoàng cảnh mỉm cười gật đầu.
Mà đúng lúc này.
Hắc Sát Ma Tử không nhịn được nữa.
"Ta lên trước!"
"Ta ngược lại muốn nhìn xem, Hắc Sát bảo thể của ta bộc phát, Cố Dương ngươi còn có thể chống đỡ được một kích toàn lực này của ta không?"
Hắc Sát Ma Tử tức giận gào thét một tiếng.
Bảo thể thình lình toàn lực bộc phát ra.
Ma khí đen kịt khủng bố kia rõ ràng cuốn ra.
Cả người hắn ta được bao bọc.
Ầm ầm ầm!
Trong thiên địa truyền đến một tiếng vang chấn động.
Chỉ thấy hắn ta đưa tay lên, ma khí lập tức xộc thẳng lên trời.
"Dẫn ma!"
Hắn hét lớn một tiếng.
Nhất thời, bên trong chân trời phảng phất bay tới một mảnh ma khí tử thanh sắc, trực tiếp quán chú vào trong cơ thể hắn.
Keng!
Khí tức trong cơ thể hắn lập tức trở nên cường hãn vô cùng, bành trướng lên.
Hơn nữa dường như nguyên nhân là bởi vì Hắc Sát bảo thể.
Ma khí nhập thể này khiến cho hắn đề thăng cao hơn không ít so với lúc trước.
Cũng là đều được để thăng tới mức giới hạn cao nhất mà cơ thể hắn có thể chịu được.
Cảm giác được điểm này, trên mặt Hắc Sát Ma Tử lộ vẻ kinh hỉ.
Ngay sau đó, hắn nâng tay phải lên.
Ma khí khủng bố đang chuẩn bị chuyển động.
Ầm ầm!
Ngay sau đó.
Hắn đánh ra một quyền bất ngờ.
Kết hợp với sức mạnh của Hắc Sát bảo thể và đại ma thượng cổ.
Trong một quyền này ẩn chứa lực lượng... Trực tiếp thăng cấp đến năm trăm vạn long chi lực!
Sức mạnh của một trăm vạn rồng chính là sức mạnh của một con Chân Long!
Nói cách khác...
Một quyền này của Hắc Sát Ma Tử đã đạt đến lực lượng chân long!
Lực lượng này kinh khủng đến mức nào?
Cho dù là Cố Dương, thúc giục Long Tượng Băng Thiên Quyết đến cực hạn, kết hợp lực lượng bản thân khống chế, cũng chỉ có thể đem lực lượng bộc phát ra lực lượng một Chân Long mà thôi.
Hôm nay Hắc Sát Ma Tử lại bộc phát ra lực lượng của 5 chân long!
Mà điều này cũng khiến những tiếng kinh hô vang lên xung quanh.
Một đám cường giả Vương cảnh trên đài càng nhịn không được sắc mặt đột biến.
"Lại có thể bộc phát ra lực lượng kinh khủng như vậy!"
"Lực lượng 5 Chân Long, chính là Vũ Hóa cảnh bình thường, cũng gánh không nổi lực lượng trùng kích bực này!"
"Nếu ta không nhìn lầm, vừa rồi Cố Dương cũng chỉ vẻn vẹn bộc phát ra một chân long chi lực mà thôi, bây giờ Hắc Sát Ma Tử vậy mà bộc phát ra lực lượng kinh khủng như vậy, Cố Dương có thể chống đỡ được sao?"
Các cường giả Vương cảnh đều nghị luận, hiển nhiên là ngạc nhiên không thôi đối với lực lượng Hắc Sát Ma Tử bày ra.
"Ha ha, xem ra Cố Dương không cần dùng đến hai người bọn họ nữa rồi!"
Hắc Sát ma tử cảm nhận được lực lượng mênh mông trong cơ thể mình, lập tức tự tin tới cực điểm.
Lại càng cười to thành tiếng, trào phúng đứng lên.
Chợt một quyền bất ngờ đánh tới phía trước Cố Dương.
Nhìn thấy như vậy, Cố Dương cũng không khỏi mỉm cười.
"Vậy cũng chưa chắc."
Đến loại trình độ này, không cần thiết phải tỷ thí về phương diện lực lượng nữa rồi.
Cho nên Cố Dương liền khoát tay.
Một thành quyền chi lĩnh vực thình lình triển khai.
Keng!
Lĩnh vực chi lực kinh khủng lập tức bao phủ Hắc Sát Ma Tử vào trong.
Bị Lĩnh Vực áp chế, lực lượng của Hắc Sát Ma Tử cũng bỗng nhiên bị cắt giảm, phát giác được điều này, sắc mặt Hắc Sát Ma Tử lập tức trở nên khó coi.
"Đáng chết! Lực lượng của lĩnh vực này... khủng bố đến thế cơ à?"
Hắc Sát Ma Tử hít sâu một hơi, trên khuôn mặt lại hiện ra một tia dữ tợn.
"Đừng hòng áp chế ta!"
Hắc Sát Ma Tử nổi giận gầm lên một tiếng.
Rõ ràng là lại lần nữa giơ nắm đấm lên.
"Sát Ảnh Ma quyền!"
Trong nháy mắt.
Phía trên nắm đấm của hắn rõ ràng là bộc phát ra ma khí nồng đậm không gì sánh được.
Uy năng ẩn chứa trong ma khí càng kinh khủng đến cực điểm.
Nhìn thấy vậy.
Ánh mắt Thất Tinh Thánh tử và Xích Tiêu thái tử không khỏi ngưng lại.
"Là quyền pháp cấp Hoàng!"
"Xem ra cuối cùng Minh Ác cũng chịu động rồi."
Hắc Sát Ma Tử đánh một quyền về phía lĩnh vực.
Lực lượng thuần túy ẩn chứa trong đó, thật sự làm cho quyền chi lĩnh vực của Cố Dương sinh ra một tia gợn sóng cùng chấn động.
Nhìn thấy vậy.
Trên đài, cường giả Vương cảnh không khỏi lộ ra vẻ mặt chấn động.
"Lại thật có thể rung chuyển lĩnh vực?"
"Không hổ là đệ nhất thiên kiêu của Hắc Sát ma giáo, quả nhiên khủng bố!"
"Sát Ảnh Ma quyền này là quyền pháp trấn giáo của Hắc Sát ma giáo chứ? Hắc Sát ma giáo lại bỏ ra rất nhiều trên thân ma tử này."
Cùng lúc đó.
Cố Dương thấy một màn như vậy, cũng không khỏi khẽ gật đầu.
Xem ra trình độ của Hắc Sát Ma Tử cũng không tệ.
Một khi đã như vậy...
Vậy thì nghiêm túc một chút đi.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Cố Dương hiện ra nụ cười.
Sau đó cũng chậm rãi giơ nắm đấm lên.
Chương 559 - Hai thành lĩnh vực, trấn áp hết thảyLeng keng... Leng keng...!
Chỉ trong nháy mắt Cố Dương giơ nắm đấm lên.
Long Tượng Phá Thiên Quyết đã dốc toàn lực thi triển.
Toàn thân hắn được hư ảnh của Long Tượng bao phủ.
Khí huyết bốc lên cuồn cuộn.
Trong ánh mắt Cố Dương lóe ra một vòng lăng lệ ác liệt.
Sau đó, trong miệng hắn phát ra một tiếng quát khẽ.
"Thiên Ma... Long Tượng quyền!"
Thanh âm Cố Dương truyền đến trong nháy mắt.
Hư ảnh Long Tượng điên cuồng gầm thét không ngừng tăng trưởng khổng lồ.
Rõ ràng là ngưng tụ thành một ảo ảnh Thiên Ma cực lớn.
Sau đó Cố Dương lại dùng một quyền trực tiếp nghênh đón Hắc Sát Ma Tử đập tới!
Ầm ầm ầm!
Một quyền này của Cố Dương dưới sự tăng phúc của quyền chi lĩnh vực.
Khoảnh khắc một quyền đánh ra.
Trong toàn bộ lĩnh vực truyền đến từng tiếng gào thét!
Hư ảnh Thiên Ma càng khổng lồ đến che khuất bầu trời, bao phủ toàn bộ không gian vào trong đó.
"Cái... Cái gì!?"
Thấy cảnh này, Hắc Sát Ma Tử lập tức trợn tròn mắt.
Hắn sớm biết Cố Dương tu luyện một môn Hoàng cấp quyền pháp.
Đây là lời được đề cập đến trong lời đồn.
Nhưng hắn không nghĩ tới là...
Môn quyền pháp Hoàng cấp này của Cố Dương.
Vậy mà lại tu luyện đến viên mãn!
Hắn có thể cảm nhận được áp lực kinh khủng đập vào mặt.
Sắc mặt hắn trắng bệch.
Trong miệng truyền đến từng hồi nỉ non.
"Quyền pháp cấp Hoàng... Viên mãn!"
Ầm!
Tiếng thì thào của hắn vừa mới dứt ra.
Một quyền kinh khủng của Cố Dương chính là trực tiếp chấn tán hắc sát ma khí trước mặt hắn, ngay lập tức rơi vào trước ngực của hắn.
Xì xì!
Một ngụm máu tươi đầm đìa từ trong miệng hắn phun ra.
Mà cả người hắn ta lại bị đánh bay ra ngoài.
Bịch một tiếng!
Hắc Sát ma tử trực tiếp nện vào một vách tường cứng rắn gần đó.
Chứng kiến một màn này.
Vô số thiên kiêu hít một hơi khí lạnh.
Hiển nhiên, bọn họ không ngờ rằng... lĩnh vực chi lực này lại cường hãn đến trình độ này!
Cho dù tu vi của Cố Dương không cao, nhưng cũng có thể dựa vào lĩnh vực chi lực cưỡng ép khống chế người ta tiến vào lĩnh vực.
Nếu không có lĩnh vực mà nói thì Cố Dương cũng không nhất định là đối thủ của Hắc Sát ma tử!
Trong lòng bọn họ cảm khái vô cùng.
Nhưng trên đài, một đám cường giả Vương cảnh lại lắc đầu.
"Thực lực chênh lệch quá nhiều."
"Cố Dương đối với lĩnh vực chi lực khống chế quả thực lô hỏa thuần thanh đến cực điểm!"
"Hắc Sát ma tử thua không oan."
"Xem ra... Ba người bọn họ phải liên thủ rồi."
Các cường giả Vương cảnh cảm khái vài câu liền đưa mắt đặt lên Thất Tinh Thánh Tử và Xích Tiêu Thái Tử.
Mà lúc này Hắc Sát Ma Tử đã bò ra khỏi vách tường.
Vỗ một cái tro bụi trên người, lau đi vết máu trên khóe miệng.
Hắn đã hoàn toàn phục.
Nếu đơn đả độc đấu, xem ra không có khả năng đánh bại Cố Dương rồi!
"Chuẩn bị liên thủ đi, lĩnh vực của Cố Dương rất khó giải quyết!"
Hắc Sát Ma Tử ngưng trọng nói.
Nghe hắn nói, Thất Tinh Thánh Tử và Xích Tiêu Thái Tử cũng khẽ gật đầu.
"Chỉ có thể nói không hổ là đệ nhất thiên kiêu Đông Hoang!"
"Cùng nhau xuất thủ, không nên có bất kỳ lưu thủ nào!"
"Cần phải cẩn thận với lĩnh vực của hắn!"
"Ừm!"
Ba người nói xong, liền cấp tốc phân tán ra, thành thế tam giác vây Cố Dương vào trong.
Thực lực Cố Dương thể hiện ra bọn họ để ở trong mắt.
Giờ phút này bọn hắn cũng không ôm suy nghĩ đơn độc đánh bại Cố Dương.
Nhưng ba người liên thủ tự nhiên là không thể thất bại!
Nếu không thì quá mất mặt!
Keng!
Đúng lúc này, Thất Tinh Thánh tử ra tay đầu tiên.
Chỉ thấy hắn rõ ràng là khoát tay một cái.
Chân nguyên kinh khủng trực tiếp cuồn cuộn lên không trung!
Cùng lúc đó.
Huyết mạch Hoàng cấp triệt để bộc phát.
Thiên Tinh Bảo thể cũng dốc toàn lực thôi động!
Leng keng... Leng keng...!
Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một vệt thiên thạch vô cùng to lớn!
Phía trên thiên thạch, phảng phất chạm khắc pháp trận.
Trong đó còn ẩn chứa một cỗ áo nghĩa chi lực cực kỳ tinh thuần!
"Là Thất Tinh Áo Nghĩa! Hơn nữa còn là Thất Tinh Áo Nghĩa đại viên mãn!"
Có cường giả Vương cảnh nhận ra môn đạo ẩn chứa trong một chiêu mà Thất Tinh Thánh Tử thi triển, không khỏi thán phục lên tiếng.
"Thất Tinh Áo Nghĩa chính là tuyệt phẩm áo nghĩa, không nghĩ tới Thất Tinh Thánh Tử lại có thể lĩnh ngộ nó đến đại viên mãn, không hổ là đệ nhất thiên kiêu Thất Tinh Thánh Địa!"
Trên bầu trời.
Tảng đá khổng lồ đang chớp lóe hào quang đen kịt, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Nhưng Thất Tinh Thánh Tử dường như cố ý không để nó rơi xuống dưới, khiến cho nó lơ lửng trên không trung.
Mà điều này cũng đích xác hấp dẫn ánh mắt của Cố Dương.
Cố Dương liếc qua thiên thạch khổng lồ bị Thất Tinh pháp trận bao phủ trên bầu trời kia, hơi nhíu mày.
"Vẫn thạch hả?"
Khóe miệng Cố Dương mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Cùng lúc đó.
Xích Tiêu thái tử cũng thình lình ra tay.
Chỉ thấy hai tay hắn đột nhiên vẫy một cái giữa không trung.
Keng!
Gió lốc cuồng bạo hiển nhiên hội tụ ở trước mặt hắn!
Xuy xuy!
Cuồng phong bay phất phới.
Trong đó lại ẩn chứa uy thế ngập trời.
Huyết mạch Hoàng cấp cùng Thiên Phong bảo thể càng là toàn lực thúc đẩy.
Điều này cũng khiến từng đợt gió lốc cuồng bạo kia càng thêm ngưng thực.
Có thể tưởng tượng, nếu như sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong đó bùng phát ra thì sẽ sinh ra uy lực khủng khiếp đến bực nào!
"Đại viên mãn Thiên Phong áo nghĩa!"
"Thực lực của Xích Tiêu thái tử không hề kém hơn Thất Tinh Thánh Tử bao nhiêu!"
Lại có cường giả Vương cảnh mắt sáng lên nói.
"Bây giờ ta đã hiểu được ý định của Thất Tinh Thánh tử."
"Treo mà không phát, chính là vì để Cố Dương được cái này mất cái khác, đến lúc đó lại cùng ra tay, để hắn không thể chu đáo vẹn toàn, thủ đoạn ngược lại cũng không tệ."
"Nhưng điều này đối với Cố Dương mà nói, chưa chắc có hiệu quả."
Ngay tại thời điểm cường giả Vương cảnh cảm khái.
Hắc Sát Ma Tử lại xuất thủ.
Hắn vẫn là chơi kiểu cũ.
Chỉ có điều lần này... phảng phất như bị khí thế của Thất Tinh Thánh Tử và Xích Tiêu Thái Tử dẫn dắt.
Một quyền này của gã trực tiếp hướng về phía lĩnh vực Cố Dương triển khai.
Phảng phất mục đích là vì đánh tan lĩnh vực của Cố Dương mà đi.
Mấu chốt là, bên trong một quyền này của hắn bộc phát ra uy lực lại thật đúng là đối với lĩnh vực của Cố Dương sinh ra một ít uy hiếp.
Lĩnh vực của Cố Dương rõ ràng rung động kịch liệt.
Nhìn thấy ba người liên thủ.
Vô số người chung quanh sợ hãi than không thôi, nhìn mà tê cả da đầu.
"Đây chính là thực lực chân chính của nam bộ tam yêu sao?"
"Quá kinh khủng!"
"Chỉ lấy riêng ra cũng đã đủ yêu nghiệt rồi, huống chi là liên thủ."
"Cố Dương có thể chịu nổi sao?"
"Ít nhất Cố Dương phải rút kiếm rồi chứ?"
Vô số người kiễng chân chờ mong.
Trong lúc cảm khái thực lực yêu nghiệt của tam yêu nam bộ, cũng lộ ra vẻ mặt chờ mong.
Chờ mong Cố Dương rút kiếm ngăn cản.
Nhưng sự chờ mong này đã định trước là thất bại.
Ngay lúc quyền chi lĩnh vực của Cố Dương bắt đầu rung động.
Thất Tinh Thánh Tử và Xích Tiêu Thái Tử cũng trao đổi ánh mắt.
Sau đó là không chút chần chờ.
Ầm ầm ầm!
Thiên thạch vô cùng to lớn trên bầu trời kia rõ ràng là vây lấy pháp trận Thất Tinh, hung hăng đập thẳng tới đỉnh đầu Cố Dương!
Khoảnh khắc đó như trời cũng muốn sập xuống!
Cùng lúc đó.
Trước mặt Xích Tiêu thái tử, cơn lốc cuồng bạo ngưng tụ đến cực điểm kia, bên trong càng tản mát ra lực lượng vô cùng kinh khủng, giờ phút này càng gào thét thẳng đến sau lưng Cố Dương!
Ba người từ ba phương hướng, phân biệt sử dụng sát chiêu tự tin nhất của mình, công về phía mấy điểm yếu nhất của Cố Dương!
Có thể nói...
Mặc dù là cường giả Vũ Hóa cảnh, đối mặt vây công bực này, cũng chỉ có thể nuốt hận chịu thua!
Cố Dương cảm nhận được uy hiếp đồng thời truyền đến từ ba phương hướng.
Khóe miệng không khỏi hiện ra vẻ tươi cười.
"Thủ đoạn coi như không tệ, chẳng qua ... Đối với ta cũng không có tác dụng gì."
Tiếng cười của Cố Dương chậm rãi truyền khắp bốn phía.
Cùng lúc đó.
Cố Dương rõ ràng là nâng tay phải lên.
Hướng về hư không khẽ nhếch lên.
Leng keng... Leng keng...!
Khoảnh khắc đó, lĩnh vực quyền pháp dâng lên xung quanh Cố Dương, lại lần nữa tăng lên!
Từ một thành ban đầu... Trực tiếp tăng lên đến hai thành lĩnh vực!
Mà cũng chính giờ phút này.
Sắc mặt ba người Hắc Sát ma tử trong nháy mắt biến đổi!