Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Dịch)

Chương 1037 - Chương 1037 - Đây Là Lão Quái Vật Nào?

Chương 1037 - Đây là lão quái vật nào?
Chương 1037 - Đây là lão quái vật nào?

Hắn vừa mới đề cao tinh thần lực tăng lên một đoạn!

Hơn nữa còn có sự tương trợ của Thái Nhất Hồn quyết.

Ông!

Khi hai người chạm vào nhau, trong không gian xuất hiện những gợn sóng vô hình, khiến người ta khó có thể nắm bắt.

Hàn Vô Tà chỉ cảm thấy vòng xoáy trong đôi mắt của chính mình giống như đột nhiên nhận lấy sự ảnh hưởng bởi lực hút cường đại, nhanh chóng tán loạn từng mảnh nhỏ, hội tụ về phía bên trong đôi mắt của đối phương.

Thật giống như vòng xoáy bên trong hai mắt của đối phương càng lớn càng sâu hơn so với mình.

Trong lòng hắn kinh ngạc, vội vàng muốn dời ánh mắt đi nhưng ngay vào lúc này hắn lại phát hiện ánh mắt của mình vẫn nhận lấy một loại tính chất 'dính' cường đại.

Bây giờ muốn rời đi đã là tuyệt đối không thể.

Trong khoảnh khắc, trước mắt hắn dường như có hai cái vòng xoáy màu đen, đang nhanh chóng phóng lớn, bao phủ về phía thân thể của mình.

Thân thể của mình bắt đầu nhanh chóng thu nhỏ lại.

Một lớn một nhỏ, trực tiếp tạo thành một nỗi hoảng sợ cực lớn trong lòng hắn.

Không chỉ có thế!

Hắn phát hiện tinh thần lực và hồn phách của chính mình còn đang tiêu tán nhanh chóng, như thể muốn thoát ra khỏi thân thể vậy.

Không được!

Bí pháp phản phệ!

Hàn Vô Tà kinh hãi trong lòng, lộ ra vẻ hoảng hốt.

U Minh Vô tận của chính mình lại bắt đầu phản phệ.

Hắn vội vàng liều mạng cắn đầu lưỡi, trong miệng truyền đến cảm giác đau nhói, khu vực đầu lưỡi cắn cho đứt một mảng lớn, cuối cùng tất cả ảo giác trước mắt đều biến mất, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thân thể hắn đứng dậy khỏi chỗ ngồi và nhanh chóng lùi về phía sau.

"Ngươi ··· "

Trên mặt lộ vẻ tức giận, trong lòng thì hoảng sợ.

Tinh thần lực của đối phương thế mà còn cao hơn cả hắn?

Trong khoảnh khắc vừa rồi lại trải qua ranh giới sinh tử?

Mọi người bên cạnh đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, đồng loạt nhìn về phía Hàn Vô Tà, giống như không hiểu vì sao hắn lại đột nhiên đứng dậy.

Nhưng sau khi nhận thấy vết máu nơi khóe miệng, trong lòng chấn động, lập tức hiểu ra chuyện gì vừa xảy ra.

Hai người vừa rồi không thể nghi ngờ là đang âm thầm giao chiến tinh thần?

Hàn Vô Tà thế mà thua?

U Minh Vô tận của hắn xưa nay huyền diệu, khiến không ít người phải đau đầu, vào lúc này thế mà lại mất đi hiệu lực?

"U Minh Vô tận của tiểu hữu quả nhiên có mấy phần huyền diệu, khó trách có can đảm khinh thường người của Hoàng thất, thật đúng là giang sơn đời nào cũng có anh tài a."

Dương Phóng nói giọng cảm khái, nhẹ như mây trôi nước chảy.

Để cho người ta nhìn không rõ nông sâu.

Nhưng lời nói ra lại làm cho mọi người âm thầm kinh hãi.

Chẳng lẽ quái vật này thực sự là lão quái vật được Hoàng thất che giấu nhiều năm sao?

Dám xưng hô Hàn Vô Tà là tiểu hữu?

Hơn nữa!

Nghe ý nghĩa trong lời nói, lão quái vật này rõ ràng là tới gây chuyện.

Muốn lấy lại thể diện cho Lam Vô Kỳ?

Tròng mắt Hàn Vô Tà đột nhiên co rụt lại, dốc toàn bộ tinh thần đề phòng, cũng lập tức hiểu được ý tứ của đối phương, có điều, trước đó làm đã làm, bây giờ giải thích thế nào đi nữa cũng căn bản không cần.

Đến loại cảnh giới này của bọn họ, giải thích chẳng qua chỉ là rỗng tuếch mà thôi.

Tất cả đều nằm ở kết quả so tài!

Nghĩ tới đây, vẻ mặt Hàn Vô Tà âm trầm đáng sợ, cúi đầu xuống, không còn nhìn vào hai mắt của Dương Phóng nữa, nhưng lĩnh vực bản thân lại đột nhiên lan tràn ra, giống như một mảnh núi thây biển máu, trùng trùng điệp điệp cuộn trào mãnh liệt hướng về phía thân thể của Dương Phóng.

Ầm!

Trong đại sảnh gió tanh lập tức phả vào mặt, phát ra tiếng vù vù chói tai.

Trong không khí tràn đầy sền sệt và mùi máu tanh đáng sợ.

Giống như trong nháy mắt, tất cả mọi người thật sự rơi vào trong biển máu.

Thần sắc tất cả mọi người đều thay đổi, vội vàng vận chuyển lĩnh vực của bản thân tiến hành phòng ngự.

Huyết Luyện Tu La quyết là bí mật cốt lõi nhất trong Tu La giáo, dùng cái này luyện ra được lĩnh vực cũng có mấy phần bóng dáng của thế giới tu la.

Nếu như tu luyện đến cực hạn, chưa chắc không thể lấy giả thành thật, trở thành thế giới tu la chân chính.

Tuy nhiên!

Chuyện đáng sợ đã xảy ra.

Lĩnh vực tu la quỷ dị vừa mới tuôn về phía Dương Phóng, lại giống như tiến vào bên trong một cái vực sâu không đáy thần bí mà khó lường vậy.

Thân thể Dương Phóng cao lớn, không động đậy, khuôn mặt bình tĩnh, thân thể cứ lặng lẽ đứng im tại chỗ như vậy, mặc cho lĩnh vực tanh mùi máu của đối phương điên cuồng hò hét mà tới.

Tất cả mùi máu tanh đều giống như nhận lấy lực hút vô hình nào đó, đang nhanh chóng chui vào trong cơ thể của Dương Phóng.

Thật giống như trong cơ thể Dương Phóng tồn tại một viên nam châm rất lớn vậy.

Mà lĩnh vực Tu La của Hàn Vô Tà thì biến thành đinh thép bị nam châm hút lấy.

Xoát!

Lĩnh vực liên miên liên miên tự động biến mất, tất cả đều chui vào trong cơ thể Dương Phóng, cuối cùng không tạo ra nổi một chút gợn sóng nào.

Không chỉ có như thế!

Mùi máu tanh vốn tràn ngập trong toàn bộ đại sảnh, rạp trời kín đất, vào lúc này tất cả đều giống như thể bị dẫn dắt, nhanh chóng bay về phía chỗ Dương Phóng·

Tất cả đều nhanh chóng chui vào trong thân thể của Dương Phóng.

Vẻ mặt mọi người lại thay đổi.

Đây là lão quái vật nào?

Không động đậy, đón đỡ lĩnh vực của Hàn Vô Tà? Còn có thể hóa giải hết?

Lam Vô Kỳ ở một bên cũng không nhịn được mà trong lòng kinh hãi.

Nữ nhi nhà mình đến cùng là từ đâu mời được vị cường giả tuyệt thế này!

Cao thủ bực này, ở bên trong hàng ngũ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê chỉ sợ cũng không thấy nhiều.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment