Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Dịch)

Chương 1114 - Chương 1114 - Tâm Ma Cung!

Chương 1114 - Tâm Ma cung!
Chương 1114 - Tâm Ma cung!

Dương Phóng sắc mặt ảm đạm, sau khi đọc được ký ức của đối phương, điểm ra một chỉ.

Phốc phốc!

Lốp bốp!

Lực lượng chấn động ngay lập tức vang lên ở trong cơ thể của đối phương, trong nháy mắt chấn động mấy chục lần, hoàn toàn tiêu diệt mọi sinh cơ của đối phương.

Vị trưởng lão kia vẻ mặt ngốc trệ, lập tức ngã nhào xuống đất.

"Các ngươi ở lại trấn thủ nơi này, bọn họ cũng không dám tiếp tục đến đây nữa, ta đi tới Thôn Nhật hạp một chuyến, Minh chủ ở bên kia, ta có hơi không yên lòng."

Dương Phóng xoa xoa mi tâm, lộ ra vẻ mệt mỏi, mở miệng nói.

Trận chiến đêm qua đối với hắn mà nói cũng là một trận chiến tiêu hao to lớn.

Mặc dù trong mấy ngày qua thực lực của hắn có chỗ tăng lên, nhưng lập tức đối mặt với nhiều cau thủ xung kích tới như vậy thì cũng khó tránh khỏi sẽ tiêu hao thể lực.

"Vâng, Lam trưởng lão!"

"Lam trưởng lão đi thong thả!"

Mọi người vội vàng mở miệng nói.

Xoát!

Mũi chân Dương Phóng điểm một cái, thân thể giống như Côn bằng bay thẳng lên, mông lung mờ mịt, trong nháy mắt đã biến mất ở khu vực trước mặt.

···

Ầm ầm!

Âm thanh nổ vang, quét sạch tứ phương.

Bên trong toàn bộ Thôn Nhật hạp khắp nơi đều là khí tức mang tính hủy diệt nồng đậm.

Hai bóng người giết tới gay cấn kịch liệt, hai loại dị tượng Lưu Ly Tịnh Thổ và Thiên Tâm Tức Ngã Tâm ở hình thức ban đầu va chạm qua lại lẫn nhau, đến cuối cùng lập tức quấn vào nhau, cố định không gian.

Giống như hai khối nam chân to lớn dính chặt vào nhau, ai cũng không thôn phệ được ai.

Mà ở vào thời điểm hai dị tượng hình thức ban đầu này cố định vào nhau, Nguyên Khải Thiên phát ra tiếng hét lớn, thân thể đáng sợ cao ba mét năm của hắn vung lấy Thần phủ to lớn, giống như một người khổng lồ đang khai thiên tích địa, hung hăng bổ về phía thân thể của Quách Vinh.

"Vạn Tượng Sâm La!"

"Phúc Hải ấn!"

Ầm! Ầm!

Hai bóng người lại hung hăng oanh kích nhau một lần nữa.

Quách Vinh thế mà lấy một đôi tay không ngăn chặn Thần khí đại phủ của Nguyên Khải Thiên, lòng bàn tay đập vào phía trên của đại phủ, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, xuất hiện lớp tia lửa.

Quan sát thật kỹ, trên hai tay của hắn rõ ràng là có một lớp bao tay trong suốt mỏng như cánh ve!

Chất liệu của loại bao tay này gần như hòa vào với làn da.

"Thần khí, trong tay Quách Vinh quả nhiên nắm giữ một kiện Thần khí hoàn chỉnh!"

Tròng mắt Trích Tinh lão tiên nhìn chằm chằm vào tất cả những điều này từ xa.

Thế giới này, có rất nhiều Thần khí tàn tạ.

Nhưng Thần khí hoàn chỉnh thì từ trước tới nay đều hiếm thấy.

Cho dù là cường đại như Thương Khung Thần cung có truyền thừa vô số năm, Thần khí hoàn chỉnh cũng chỉ có hai kiện.

Về phần những thế lực khác thì gần như là không có.

Nhưng trong tay Quách Vinh thế mà lại nắm giữ một kiện.

Quách gia năm đó đến cùng còn có bao nhiêu bí mật?

Ầm! Ầm! Ầm!

Hai bóng người khinh khủng tiếp tục đại chiến trong hẻm núi, khiến cho vách núi hai bên đều đang rung chuyển dữ dội, hai ngọn núi lớn giống như sắp bị làm vỡ nát ra vậy.

Chiến đấu kinh khủng khiến đám người Trích Tinh lão tiên càng xem càng kinh dị, cảm thấy vô cùng rung động.

"Các vị, khoảng thời gian còn kém không nhiều, chúng ta ra tay đi."

Thiên đao - Thượng Quan Sách đột nhiên trầm giọng nói.

Trong đôi mắt lóe lên ánh sáng đen nhánh quỷ dị, nhìn chằm chằm vào khung cảnh bên dưới.

"Không sai, hai người này cũng đã gần như bỏ ra hết át chủ bài rồi, tiếp tục đánh nữa, nhỡ đâu hai người cảm thấy không thể làm gì được nhau lại đột nhiên rút lui vậy xem như phiền toái."

Trương Huyền Cảm cũng ngưng giọng nói.

Quách Vinh thế nhưng là nắm giữ Nhân Quả Thần chủng, có thể kích thích chuỗi nhân quả, sớm phát giác rất nhiều nguy cơ.

Tuy rằng bọn họ lần này lợi dụng bí bảo để che giấu nhân quả của mình, nhưng sau một thời gian dài, vẫn có nguy cơ bị phát hiện.

Huống hồ!

Bên phía Nguyên Khải Thiên còn nắm giữ một loại Thần chủng không biết!

Hắn có hai cái Thần chủng, một cái đã để lộ ra ngoài, chính là Quy Khư, có thể làm cho vạn vật quy khư (trở về), ngay cả công kích của người khác cũng có thể tiến hành cưỡng ép trở về.

Nhưng một cái Thần chủng khác của hắn là cái gì là như thế nào đến nay chưa từng để lộ ra ngoài.

Nhưng mọi người không muốn tiếp tục chờ đợi tiếp.

Trương Vong Tâm lật bàn tay một cái, lộ ra một nụ cười lạnh lùng, và trực tiếp lấy ra một cây cung nhỏ màu đen nhánh tràn ngập khí tức tà ác.

Cung này nhỏ hơn khoảng một vòng so với những loại cung khác.

Nhưng khí tức bên trên lại âm u lạnh lẽo, tràn ngập điềm gở, cho dù chỉ nhìn thoáng qua cũng mang đến cho người ta loại cảm giác choáng váng nôn mửa, giống như có một vòng xoáy kỳ dị không ngừng quay cuồng ở trước mặt.

"Tâm Ma cung!"

Mấy người bên cạnh cùng lúc thay đổi sắc mặt.

Đây là bí bảo cực kỳ quỷ dị của tổ chức Tà Đạo, còn muốn tà môn hơn so với Thần khí hoàn chỉnh!

Trương Vong Tâm thế mà lại mang thứ này đến đây.

Khó trách nàng ta trước đó có thể tự tin như vậy!

"Hay, có cung này hỗ trợ, Nguyên Khải Thiên chắc chắn phải chết!"

Trích Tinh lão tiên nhe răng cười, cũng lập tức lấy một cái bí bảo ra.

Đó là một chiếc hộp màu đen, thần bí khó lường, nó được đóng chặt, nhưng bề mặt khắc vô số hoa văn, tuy nhiên cái hộp này vừa được lấy ra thì khí tức trên đó không yếu hơn so với Tâm Ma cung một chút nào.

Thậm chí có loại cảm giác như giương nanh múa vuốt nhắm người mà thôn phệ vậy.

Thật giống như bên trong chiếc hộp màu đen này ẩn giấu đi một con yêu ma vô song.

Mấy người bên cạnh cũng lại lộ ra vẻ ngạc nhiên.

P/S: Ta thích nào ... chương 3.

Bình Luận (0)
Comment