"Không có ích lợi gì, thương thế của ta quá nặng, bị Tâm Ma cung bắn trúng, nhục thân và linh hồn cùng lúc bị trọng thương, ngươi phải cẩn thận, cẩn thận Tâm Ma cung trong tay Trương Vong Tâm, đó là một thanh Thái Cổ Ma cung, ánh sáng bắn ra là không thể ngăn cản, chỉ cần có tâm ma vậy đều sẽ bị xuyên thấu thân thể ..."
"Còn nữa, trên hai tay của ta là một cái Thần khí Thủ sáo tổ truyền của Quách gia ta, phòng ngự vô song, ngươi ... ngươi cũng lấy đi đi ..."
Ầm! Ầm! Ầm!
Dương Phóng không nói một lời, sắc mặt nặng nề, hai tay kết ấn, không ngừng vỗ vào trên người Quách Vinh, phong bế đại huyệt toàn thân Quách Vinh, ý đồ ngăn cản nguyên rủa tiếp tục thẩm thấu, đồng thời tiếp tục thúc giục Âm Dương ấn.
Nhưng nguyền rủa trên người Quách Vinh quá mức quỷ dị, giống như kéo dài vô tận vậy.
Hắn có thể loại bỏ bề mặt, nhưng không thể loại bỏ gốc rễ.
Từng lông trắng dày đặc vẫn đang mọc nhanh chóng, đồng thời còn có những luồng lạnh giá mang tính hủy diệt phát ra từ đan điền của Quách Vinh, lan khắp cơ thể hắn ta.
Đến cuối cùng, cho dù là Dương Phóng thì cũng không thể không ngừng lại.
Hắn thở dài.
Chẳng lẽ mình thực sự là Thiên Sát Cô Tinh?
Bất kỳ người tốt nào đối tốt với mình đều sẽ rơi vào kết cục chết thảm?
Loại cảm giác bị vận mệnh thao túng này, thật sự khiến hắn chán ghét đến cực điểm.
Hắn đã phong ấn thân thể Quách Vinh lại, tạm thời áp chế nguyền rủa và lực lượng lạnh giá trên cơ thể đối phương đến khu vực khác, chỉ để lại tim mạch và đại não không bị ăn mòn.
Nhưng Quách Vinh cuối cùng có thể sống sót được hay không hắn cũng không biết.
Muốn hoàn toàn xua tan nguyền rủa và lực lượng lạnh giá đó, có lẽ chỉ có cường giả Bất Diệt cảnh chân chính mới có thể làm được.
Nhưng Thần Khư thế giới bây giờ đi đâu mà tìm Bất Diệt?
Bất kỳ ai đến Bất Diệt, đều sẽ đánh mất chính mình và trở thành Cự Ma!
Dương Phóng vẻ mặt trầm mặc, không nói lời nào.
Một lát sau.
Hắn lại thở dài một hơi, từ trên hai tay của Quách Vinh chậm rãi tháo xuống một đôi bao tay thần dị cực kỳ trong suốt.
Toàn bộ bao tay mỏng như cánh ve, nhìn gần giống như không khí nhưng lại nặng một cách đáng sợ.
Nhỏ nhỏ mỏng mỏng vậy mà ít nhất cũng phải nặng đến ngàn cân!
Điều kỳ lạ hơn nữa là sau khi đeo găng tay vào cả hai tay, chúng sẽ tự động dính vào da, như thể chúng đã trở thành một thể với làn da vậy.
Keng! Keng! Keng!
Dương Phóng uốn cong các ngón tay và búng vào mu bàn tay, tạo ra những âm thanh kim loại đinh tai nhức óc, mạnh mẽ và uy lực.
"Không hổ là một cái Thần khí hoàn chỉnh, thứ này ở trên phương diện phòng ngự, chỉ sợ trong thiên hạ ít có thứ nào có thể so sánh được."
Dương Phóng thì thầm trong miệng.
Sau khi hắn cẩn thận cảm nhận một lúc, đột nhiên bắt đầu nhận thức Nhân Quả Thần chủng ở trên người mình.
Những thông tin dày đặc đang dâng trào trong tâm trí hắn không ngừng nghỉ.
Nhân Quả Thần chủng, tổng cộng có ba cái chức năng lớn.
Đoạn quá khứ, đoạn vị lai (tương lai), động quy tắc!
Nó dường như bí ẩn hơn nhiều so với những Thần chủng mà hắn đạt được trước đó.
Vào lúc này.
Hắn thúc giục Nhân quả, chỉ thấy khu vực trước mắt, lít nha lít nhít, đột nhiên xuất hiện thêm vô số sợi dây nhỏ vô hình kỳ diệu khó lường.
Từng sợi dây nhỏ nối tới nối lui, nối tới tương lai, nối tới vạn sự vạn vật.
Ngang dọc đan xen, giống như một tấm mạng nhện cực lớn hiện ra trước mắt hắn.
Không cần biết thứ gì, đều sẽ có quá khứ, có tương lai, có dấu vết để mà lần theo.
Giống như chỉ cần tâm niệm vừa động, là có thể tìm được căn nguyên cụ thể của đối phương.
Loại cảm giác này vừa kỳ diệu mà lại vừa quái dị.
Bỗng nhiên!
Bàn tay Dương Phóng chậm rãi nhô ra, nhẹ nhàng đụng chạm đến một chuỗi Nhân quả trong đó.
Lập tức lượng lớn tin tức dọc theo chuỗi nhân quả này dũng mãnh lao về phía trong đầu của mình.
Đoạn quá khứ:
Cắt đứt quá khứ của người, dọc theo chuỗi nhân quả trở lại quá khứ, có thể giết chết kẻ thù vào lúc yếu ớt nhất, từ đó làm cho kẻ thù hiện tại cũng không còn tồn tại.
Một chiêu này rõ ràng chính là thủ đoạn mà Quách Vinh giết chết Nguyên Sơ Thiên - Lâu chủ Thiên Sát lâu.
Quá khứ ngươi không còn thì hiện tại ngươi tự nhiên cũng không còn.
Tuy nhiên một chiêu này phản phệ cực mạnh.
Dọc theo chuỗi nhân quả tấn công tới quá khứ, lực cản nhân quả gặp phải là vô cùng nặng nề.
Ngay cả khi có thể giết chết đối phương, bản thân cũng sẽ bị quấn quanh bởi nhân quả nặng nề.
Đây chính là lý do vì sao trước đây sau khi Quách Vinh giết chết Nguyên Sơ Thiên - Lâu chủ Thiên Sát lâu thì lập tức phun máu tươi, bản thân bị trọng thương.
Cho dù thân thể có thể gánh vác được, nhưng nếu như sử dụng chiêu này liên tục, tính gộp lại gông xiềng nhân quả trên người mình cũng sẽ càng ngày càng nhiều, cuối cùng vẫn sẽ bị nhân quả phản phệ.
Dương Phóng khẽ nhíu mày.
Hắn bây giờ vô cùng nghi ngờ kết quả hiện tại của Quách Vinh, rất có thể chính là quay lại quá khứ lâu dài mà gặp phải nhân quả phản phệ.
Đoạn tương lai:
Cắt đứt 'Quả' trong tương lai!
Tương lai có đủ loại khả năng, có phương hướng khác biệt.
Mỗi một loại khả năng, mỗi một loại phương hướng đều đại biểu kết cục khác biệt.
Khuấy động chuỗi nhân quả, một đao chặt đứt con đường tương lai của đối phương, giống như cắt đứt mọi kết cục của đối phương, chỉ giữ lại một cái kết cục, chính là chết.
Đoạn tuyệt tương lai và đoạn tuyệt quá khứ giống nhau, cũng sẽ gánh vác nhân quả nặng nề, hung hiểm khó lường!
Giết địch đồng thời bản thân cũng phải tiếp nhận sự phản phệ tới từ nhân quả cũng cực kỳ nghiêm trọng.
P/S: Ta thích nào ... chương 4