Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Dịch)

Chương 1142 - Chương 1142 - Tiền Bối ... Tiền Bối Ngài Đi Nơi Nào?

Chương 1142 - Tiền bối ... tiền bối ngài đi nơi nào?
Chương 1142 - Tiền bối ... tiền bối ngài đi nơi nào?

Nếu như dẫn vị đại thần này tới Tử Vân Thần cảnh, thật không biết sắc mặt của đám người kia sẽ thành cái dạng gì.

Chỉ sợ đến lúc đó tất cả mọi người đều phải ngoan ngoãn tiến lên hành lễ.

"Tiền bối, vãn bối biết một nơi có cơ duyên tuyệt thế đang mở ra, bên trong rất có thể có quan hệ với thần linh trong truyền thuyết, vãn bối nguyện ý tặng nơi chứa cơ duyên này cho tiền bối, không biết ý tiền bối như thế nào?"

Cổ Kiếm Nhất nhanh chóng mở miệng nói rất cung kính ở trước mặt bóng người cao lớn.

"Đúng vậy, thanh Thần kiếm này của chúng ta chính là đạt được ở nơi chứa cơ duyên đó, chém sắt như chém bùn, dẫn tới các thế lực lớn ngấp nghé, bên trong nói không chừng sẽ có càng nhiều đồ tốt hơn!"

Vân Phi Dương cũng vội vàng mở miệng.

Tuy nhiên!

Đối mặt với lời nói của hai người, bóng người cao lớn giống như kiểu làm như không nghe thấy.

Khuôn mặt hắn vẫn còn bị che phủ bởi mái tóc đen dày.

Thân thể không động đậy, không có chút phản ứng nào.

Nhưng nếu như có cường giả siêu cấp tinh thông lực lượng nhân quả ở chỗ này vậy chắc chắn có thể nhìn thấy được rõ ràng.

Ở xung quanh thân thể bóng người cao lớn này, những dây nhỏ vô hình khó nhìn thấy bằng mắt thường đã được bao phủ dày đặc, dày đặc, giống như mạng nhện.

Một đầu thông với thiên địa vô tận, đầu khác kết nối với sâu trong linh hồn của bóng người cao lớn.

'Chuỗi nhân quả!'

Ngay từ ngày rơi vào phong ấn bản thân, Dương Phóng cũng đã nghĩ ra cách để bảo vệ bản thân mình.

Vì phòng ngừa nhục thân của mình bị người khác công kích hoặc là bị người vây nhốt, hắn đặc biệt sử dụng lực lượng nhân quả, một mực bao trùm lấy thân thể của mình.

Cứ như vậy, bất kể là ai ra tay với mình đều sẽ sinh ra nhân quả với hắn.

Loại lực lượng nhân quả này sẽ chạy dọc theo chuỗi nhân quả, phản hồi về sâu trong linh hồn và thân thể của hắn, từ đó thân thể của hắn sẽ dọc theo loại cảm ứng này, giết chết toàn bộ kẻ địch đến xâm phạm!

Có loại chuỗi nhân quả này, ai ra tay với hắn, thân thể của hắn sẽ tự động giết kẻ đó!

Cho nên đám người vừa rồi kia, một người cũng không chạy thoát được.

Bởi vì tất cả mọi người đều sinh ra nhân quả với hắn, được thân thể của hắn tự động khóa chặt!

Đây cũng là lý do vì sao Cổ Kiếm Nhất, Vân Phi Dương có thể may mắn còn sống sót.

Nếu như vừa rồi hai người cũng có ý nghĩ xấu, cho dù chỉ là tiện tay vỗ cho hắn một cái, đoán chừng cũng sẽ bị hắn đánh chết tại chỗ.

Thân thể cao lớn vạm vỡ lặng lẽ đứng thẳng.

Giống như là một cây thương thẳng tắp, cao hơn hai cái đầu so với Cổ Kiếm Nhất và Vân Phi Dương ở bên cạnh.

Đứng từ xa nhìn lại, Cổ Kiếm Nhất và Vân Phi Dương giống như hai đứa trẻ đang không ngừng cười ngây ngô.

Đột nhiên, Dương Phóng bước đi lần nữa, chậm rãi đi không mục đích về phía trước.

"Tiền bối ... tiền bối ngài đi nơi nào?"

Cổ Kiếm Nhất lộ ra vẻ kinh ngạc, vội vàng mở miệng, nhanh chóng đi theo Dương Phóng, "Chúng ta còn có một nơi cơ duyên tuyệt thế ..."

Vân Phi Dương cũng nhanh chóng đi theo.

Đáng tiếc!

Đối với lời nói của hai người, Dương Phóng lại giống như làm như không nghe thấy, ngơ ngơ ngac ngác, ánh mắt vô hồn, thân thể cạm vỡ đang bước từng bước một đi về phía trước.

Bóng đêm càng sâu.

Gió lạnh lớn hơn.

Mưa đá lốp bốp từ đầu đến cuối còn chưa ngừng, rơi đập cho hai người Vân Phi Dương, Cổ Kiếm Nhất ôm lấy đầu liên tục nhảy lên.

Cứ như thế.

Thời gian suốt cả một đêm đang nhanh chóng trôi qua.

Một bên khác.

Đám người Bang chủ Hải Long bang, Giáo chủ Bạch Linh giáo sớm đã trốn ra không biết bao nhiêu xa, sắc mặt trắng bệch, đầu óc hỗn loạn, tập trung cùng một chỗ để thương nghị.

"Thấy rõ chưa? Đó là người nào? Ngô lão ma bang ta và Bàng hộ pháp của Bạch Linh giáo các ngươi đều Siêu phẩm đệ nhị quan đỉnh phong, kết quả tất cả đều chết!"

Bang chủ Hải Long bang kinh ngạc mở miệng nói: "Chẳng lẽ đó là lực lượng lĩnh vực sao?"

Bọn họ bây giờ đã đoán được bóng người cao lớn kia chắc chắn là một vị Thánh Linh.

Bởi vì loại năng lực có thể giết chết tất cả mọi người nhanh như vậy ngay cả hắn cũng không làm được.

Chính mình thế nhưng là nửa bước Thánh Linh.

"Hơn phân nửa là vậy, hơn phân nửa là vậy."

Giáo chủ Bạch Linh giáo sắc mặt thay đổi, nói: "Sau trận chiến ở Thiên Nguyên cốc, phần lớn cao thủ Thánh Linh cảnh không phải đều đã rời đi cả rồi sao, làm sao mà chúng ta còn đụng phải?"

Thần Hoang vực hiện tại mặc dù cũng có Thánh Linh, có điều, cộng lại cũng chỉ hai người mà thôi.

Tất cả đều có danh tiếng.

Bọn họ sớm đã tìm hiểu được.

Nhưng bóng người vạm vỡ vừa rồi, bọn họ lại tuyệt đối chưa bao giờ nhìn thấy.

"Làm sao bây giờ? Hắn giết chết nhiều cao thủ của chúng ta như vậy, có thể sẽ tìm tới tổng bộ của chúng ta rồi xử lý luôn cả chúng ta hay không?"

Bang chủ Hải Long bang trong lòng lo lắng, mở miệng hỏi.

Bản thân hắn chính là một tồn tại lòng dạ ác độc, làm nhiều chuyện xấu rồi, phàm là có một việc nào đó nằm ngoài khả năng của hắn thì hắn đều sẽ nghi thần nghi quỷ, căng thẳng không thôi.

"Có khả năng!"

Giáo chủ Bạch Linh giáo cũng cảm thấy da đầu run lên.

Bàng hộ pháp mang theo nhiều cao thủ đi giết đối phương như vậy, hiện tại giết thất bại, nếu như đối phương có thể buông tha cho bọn họ vậy mới gọi là quái.

Để tay lên ngực lắng nghe, cho dù có người muốn giết mình mà thất bại thì chính mình cũng sẽ không bỏ qua cho người đó.

"Hay là ... hay là nói tin tức này cho người của Thiên Linh tháp?"

Bang chủ Hải Long bang mở miệng nói mang tính thăm dò.

P/S: Ta thích nào ... chương 2

Bình Luận (0)
Comment