"Lam Vô Kỳ - Hoàng đế Đại Nguyệt! Ngươi còn dám xuất hiện? Các ngươi dung túng cho Lam Vô Bạch lạm sát kẻ vô tội, vô số người bởi vì các ngươi mà chết, các thế lực trong thiên hạ đều muốn ăn sống thịt ngươi, ngươi thế mà còn dám xuất hiện?"
Một tên cường giả Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê kinh sợ mở miệng.
Hắn đến từ một môn phái cường đại trong mảng Càn, lão môn chủ lúc đó chính là cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê, chỉ tiếc chết thảm trong tay Dương Phóng, hắn hận thấu Đại Nguyệt hoàng triều.
"Hoàng thất Đại Nguyệt, tội nghiệt ngập trời, đáng chém!"
"Lạm sát kẻ vô tội, coi thường mạng người, Lam Vô Kỳ, hoàng thất Đại Nguyệt các ngươi đáng chết!"
Có người mở miệng quát lớn, truyền âm trong đám người, tiến hành theo tiết tấu.
Lam Vô Kỳ giật mình, trong nháy mắt cảm thấy không ổn.
Hỏng bét!
Hắn đi ra quá sớm, trong nháy mắt đã trở thành mục tiêu công kích!
"Nợ máu thì cần phải trả bằng máu, Lam Vô Kỳ, trả lại mạng của Môn chủ chúng ta!"
Một cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê sơ kỳ quát lớn, nhanh chóng lao tới.
Theo hắn xuất thủ, nhiều người có ác ý ở mọi hướng lập tức lao ra, tất cả đều lao về phía Lam Vô Kỳ.
Chiến phủ nghịch thiên chỉ có một, bọn họ tự biết thực lực, căn bản không có khả năng cướp đoạt.
Thay vào đó, không bằng giết chết Lam Vô Kỳ, đoạt lấy chiến giáp và kiếm gãy bằng vàng trên người của hắn.
Sau đó thậm chí còn có thể chia cắt Đại Nguyệt hoàng triều.
Sao lại không làm?
"Làm càn!"
Lam Vô Kỳ mở miệng hét lớn, điều động áo giáp trên người, vung thanh kiếm gãy, đưa lĩnh vực của mình đến cực hạn, chiến đấu ác liệt với mọi người.
Cùng lúc đó!
Ở một phương hướng khác, chẳng mấy chốc cũng bộc phát ra dao động đáng sợ.
Lão La Hán, Phổ Nhân Thần tăng được đám người Trình Thiên Dã, Nhậm Quân mời tới, tất cả đều đang xuất thủ.
Chỉ có điều đám người bọn họ nhanh chóng bị chặn lại bởi một số cưởng giả đến từ mảng Tốn.
Lấy Tào Hồng Liệt - Cung chủ Chiến Thần cung cầm đầu.
Hắn cao tới ba mét bốn, thân hình vạm vỡ, lóe ra ánh sáng màu đồng cổ, trong miệng thì cười ha ha rung động trời xanh, giống như là một vị Ma Thần cái thế vậy.
Lĩnh vực của hắn và lão La Hán trực tiếp triệt tiêu lẫn nhau, sau đó dựa vào thân thể cường tráng của mình từng bước mạnh mẽ xông ra, một quyền lại một quyền, trực tiếp đấm thẳng về phía thân thể khẳng kheo thon gầy của lão La Hán, giống như muốn đánh chết tươi lão La Hán.
"Kim Cương Thần công của Chuyển Luân tự, bản tọa nghe thấy đã lâu, hôm nay lĩnh giáo, mời lão La Hán không tiếc chỉ điểm!"
Giọng nói của Tào Hồng Liệt lớn đến mức rung chuyển bầu trời, điên cuồng.
Hai quyền của hắn vung lên như gió, nổ vang ầm ầm, đất rung núi chuyển, đáng sợ khó lường.
Như một gã khổng lồ đáng sợ.
Mỗi cú đấm được tung ra đều chứa thần lực đáng kinh ngạc.
Lão La Hán bất động, thân thể hóa thành màu vàng nhạt, bên người giống như hiển hiện Lưu Ly Phật giới, mặc dù lĩnh vực bản thân bị lĩnh vực của đối phương triệt tiêu, hắn cũng vẫn không rơi vào thế hạ phong.
Dị tượng hình thức ban đầu: Lưu Ly Phật giới!
Dưới sự tấn công của Tào Hồng Liệt, hắn đã đứng ở thế bất bại!
Tuy nhiên mục đích của Tào Hồng Liệt lại không phải thực sự đánh chết hắn mà là cản hắn.
Chỉ cần cản hắn vậy chính là thắng lợi!
Về phần bên phía Phổ Nhân Thần tăng, hắn chỉ có thực lực Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, đối mặt với một đám cường giả mảng Chấn mảng Tốn đột nhiên lao ra tới, lập tức lộ ra vẻ mặt giật mình.
"Không tốt!"
Mảng Càn bọn họ, Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê sớm đã chết gần hết rồi, vào lúc này lại đối mặt với cường giả siêu cấp của mảng Chấn và mảng Tốn vậy căn bản không có khả năng ngăn cản được.
Tùy tiện xông ra sẽ chỉ gặp phải cảnh bị đồ sát!
Bây giờ thế lực có thể điều động ra cường giả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê trên quy mô lớn, đoán chừng chỉ còn lại có Ma môn, Thiên Độc sơn, Thủy tộc và bốn thế lực lớn.
Nhưng bốn thế lực lớn từ sau lần trước, sớm đã ẩn trốn!
Ma môn thì cấu kết mảng Chấn, mảng Tốn.
Thiên Độc sơn thì không rõ thái độ.
Thủy tộc càng không có khả năng đồng lòng với bọn họ.
"Nhanh lùi lại!"
Phổ Nhân Thần tăng hét lớn, muốn thông báo cho những người khác.
Ầm! !
Vừa dứt lời, hắn phun ra máu tung tóe, sau lưng bị giáng một đòn nặng nề.
Nếu không phải lão La Hán ban cho hắn một cái Thần khí cà sa, một chiêu này hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng cho dù là như thế thì ngũ tạng cũng lệch vị trí, thân thể trong nháy mắt bay đi.
"A?"
La Thiên Phong - Giáo chủ Huyết Y giáo người đã đánh lén hắn cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Dường như không nghĩ tới Phổ Nhân Thần tăng chỉ có thực lực Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê còn có thể sống ở dưới một chưởng của chính mình?
Tuy nhiên chẳng mấy chốc hắn đã nở ra nụ cười âm hiểm, lĩnh vực bản thân hắn gần như lập tức bao trùm.
Ầm ầm!
Âm thanh ầm ầm, huyết tinh bao phủ, màu đỏ sẫm thay thế hết thảy.
Hoàn cảnh trước mặt Phổ Nhân Thần tăng lập tức thay đổi lớn.
Thiên địa biến mất, đám người biến mất, mặt biển biến mất ...
Trước mắt là núi thây biển máu vô tận, lít nha lít nhít, huyết dịch sền sệt, mùi vị tanh tưởi, giống như tiến vào một chỗ Tu La Địa ngục đáng sợ.
Phổ Nhân Thần tăng vừa mới rơi vào nơi xa thì trong lòng kinh hãi, mồ hôi lạnh cuộn trào.
Lĩnh vực!
Đây là lĩnh vực của cường giả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê!
Hắn vội vàng xoay phật châu, cố thủ nội tâm, chắp một tay trước ngực, dốc sức niệm Địa Tàng Vương Bồ Tát Bản Nguyện kinh.
Nếu không ở trong cái nơi núi thây biển máu vô tận này, không đợi đối phương công kích hắn, hắn đã bị sát khí xâm nhập, biến thành một tên điên chỉ biết đến có giết chóc.
P/S: Ta thích nào ... chương 5