Sâu bên trong sương mù hắc ám, thông thường ẩn chứa sát cơ to lớn bên trong sự bình tĩnh, ngay cả cao thủ Bất Diệt cảnh thì cũng rất khó ngăn cản.
Đi không biết bao lâu.
Cuối cùng, ở phía trước bọn họ xuất hiện một cái Vương thành to lớn.
Trên viết: Tuần Thiên!
Cả tòa thành trì đứng sừng sững bên trong lông tóc màu đen và máu thịt màu đỏ, giống như một con cự thú hoang cổ đang phủ phục ở đó, âm u lạnh lẽo, tràn ngập bầu không khí ngột ngạt đáng sợ, chấn nhiếp lòng người.
Bốn phương tám hướng là một vùng hoang vu đen kịt vô tận, thỉnh thoảng sẽ có từng mảng gió lốc kỳ dị lướt qua, vù vù chói tai, khí tức yêu dị.
Đám người Hoắc Thanh sớm đã dừng lại nấp ở phía xa.
Một đôi mắt cảnh giác nhìn về phía Vương thành.
Trong khoảng thời gian này Dương Phóng bắt đầu sử dụng Nhân Quả Thần chủng của bản thân, khẽ cau mày.
"Đại trưởng lão đúng là ở bên trong, không chỉ có hắn, mấy cao thủ Thần thôn đi theo khác cũng đều đang ở bên trong."
Hắn thầm nói nhỏ.
"Tiêu huynh đệ, ngươi có thể khẳng định hay không?"
Hoắc Thanh vội vàng hỏi.
"Khẳng định."
Dương Phóng gật đầu.
"Yên tâm đi, vị đại ca này của ta tuyệt đối không nói láo!"
Tần Thiên Lý vội vàng nói nhỏ.
"Rắc rối ..."
Hoắc Thanh biến sắc.
Thế mà lại thật ở chỗ này!
"Đúng rồi, lúc nào Thôn trưởng xuất quan, hay là ... chúng ta trở về mời Thôn trưởng xuất thủ?"
Tần Thiên Lý đột nhiên mở miệng nói.
Hoắc Thanh lập tức lắc đầu, nói: "Thôn trưởng đang trong trạng thái bế tử quan, tuyệt đối không được phép quấy rầy, một khi quấy rầy, hậu quả khó mà lường được, chúng ta bây giờ chỉ có thể dựa vào chính mình."
Hắn suy nghĩ một lát, quay đầu nói: "Lạc Vân, Thạch Long Tử, hai người các ngươi lập tức lui ra ngoài, ở phía xa chờ đợi trợ giúp, ta và Tiêu huynh đệ, Tần huynh đệ trà trộn đi vào trước, tìm hiểu tình huống."
Lúc này, số người quá nhiều ngược lại không phải là chuyện tốt.
Dương Phóng và Tần Thiên Lý thì đều có bí thuật và bí bảo có thể che dấu khí tức, âm thầm trà trộn đi vào sẽ có xác suất thành công cao hơn.
"Được."
Lạc Vân, Thạch Long Tử khẽ gật đầu, lập tức dọc theo đường đi tới trở về.
Hoắc Thanh, Dương Phóng, Tần Thiên Lý, lập tức thu liễm khí tức, vận chuyển bí thuật và bí bảo của riêng mình, tiếp cận về phía thành trì cổ xưa khổng lồ và mông lung ở phía nơi xa.
Vừa mới đi ra khoảng cách không xa, đột nhiên, ba người Hoắc Thanh, Dương Phóng, Tần Thiên Lý lại dừng lại.
"Không đúng, đằng trước có cấm chế!!"
Dương Phóng khẽ nói.
Ánh mắt Hoắc Thanh cũng ngưng trọng lại, từ xa có thể nhìn thấy cấm chế ẩn giấu ở bên trong hư không.
Ở bên trong lông tóc và máu thịt đầy trời, không gian giống như đang vặn vẹo, tồn tại từng lớp từng lớp lực lượng kỳ lạ, tiếp cận tới một cách tùy tiện chắc chắn sẽ phát động cỗ lực lượng kia.
"Là một lớp lực lượng không gian, ta tới phá giải!"
Hoắc Thanh nói nhỏ.
Nhưng đột nhiên, bọn họ thay đổi sắc mặt, nghe thấy động tĩnh, vội vàng nhanh chóng lẩn trốn đi.
Chỉ thấy một phương hướng khác của Vương thành, đột nhiên truyền đến một trận tiếng gào thét vô cùng đáng sợ, thanh âm chói tai, dồn dập đến mức khiến cho màng nhĩ người ta sắp muốn nứt ra.
Ầm ầm!
Một đám mây đen vô cùng đáng sợ từ xa cuồn cuộn dâng trào mà đến, rạp trời kín đất, một mảnh đen nghịt, giống như là mực nước vậy.
Bên trong đám mây đen là một bóng đen khổng lồ cao hàng trăm mét, trên dưới toàn thân mọc đầy lông đen dày đặc, hai mắt đỏ tươi, mang theo uy áp ngập trời lao thẳng về phía phương hướng Vương thành.
"Tuần Thủ giả, tất cả đều cút ra đây cho ta!!"
Bóng đen đáng sợ cao tới vài trăm mét kia phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.
Ầm! Ầm! Ầm!
Cấm chế xung quanh Vương thành bị ma thân của hắn xông qua, bắt đầu thi nhau kích hoạt, sáng lên từng mảnh từng mảnh ánh sáng chói, tuy nhiên tất cả đều không cách nào ngăn cản được thân thể của hắn.
Ma trảo to lớn giống như một gian phòng, xé ra một mảnh ánh sáng yêu dị, lập tức càn quét thẳng về phía trước trong những tiếng gào thét kinh hoàng.
Tất cả những ánh sáng đi qua đều bị hắn chấn vỡ một cách rõ ràng.
Tuy nhiên!
Phòng ngự của Vương thành rõ ràng là vô cùng đáng sợ.
Sau khi một lớp cấm chế bị xé nát, ngay sau đó lại xuất hiện lớp thứ hai, lớp thứ ba, liên tục không ngừng lao thẳng về phía bóng đen khổng lồ kia.
"Rống ··· "
Bóng đen khổng lồ đáng sợ kia ngửa mắt lên trời mà thét gào, âm thanh đinh tai nhức óc, ma trảo đáng sợ lập tức vung cùng một chỗ, xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen vô cùng quỷ dị, nuốt chửng tất cả ánh sáng chiếu tới.
"Thành chủ Tuần Thiên thành, cút ra đây gặp ta!"
Bóng đen khổng lồ đáng sợ kia quát lớn, khí tức vô cùng đáng sợ.
Toàn bộ vương thành giống như đang rung chuyển.
Rất nhiều người ở bên trong đều giật nảy cả mình.
Liên tục mấy bóng người cường đại lao ra ngoài.
"Là ngươi, Thiên Yêu Vương, ngươi dám mạnh mẽ xông vào địa bàn của chúng ta?"
"Làm càn, còn không lập tức lui ra ngoài!"
Những người vừa tới này quát lên chói tai.
"Hắc hắc, các ngươi bắt đi hậu nhân của ta, còn muốn để cho ta lui ra sao? Nào có đơn giản như vậy, hôm nay chính là Vương giả của các ngươi tự mình xuất hiện thì cũng phải cấp cho ta một lời giải thích!"
Bóng đen khổng lồ đáng sợ này nhe răng cười, khí tức quanh người dâng trào lên.
Lông tóc màu đen và máu thịt màu đỏ đầy trời, tất cả đều nhận lấy sự ảnh hưởng tới từ lực lượng của hắn, trở nên vặn và vặn vẹo.
"Ngươi lớn mật!"
Một bóng người cường đại mở miệng quát.
"Wow, bản thể của hắn thế mà lớn đến loại trình độ này? Đây là chuẩn Vương giả sao?"
Nơi xa, Tần Thiên Lý giọng điệu thì thào, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn về phía bóng đen khổng lồ đáng sợ kia.
P/S: Ta thích nào ... chương 6