Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Dịch)

Chương 773 - Chương 773 - Lệnh Bài Thần Quốc

Chương 773 - Lệnh bài Thần quốc
Chương 773 - Lệnh bài Thần quốc

"Ngươi đã có manh mối rồi?"

Người đàn ông đối diện nhìn chằm chằm vào người đàn ông áo tím.

"Đúng vậy, ta ở Bắc vực phát hiện một chuyện cực kỳ thú vị."

Người đàn ông áo bào màu tím mỉm cười, giống như nắm chắc một viên minh châu, cười nói: "Trước đây không lâu ta gặp một người, còn nói hắn biết người thiết giáp kia, còn là đồng hương với người thiết giáp đó, còn nói bọn họ cũng không phải là đến từ một vực này mà là đến từ đại vực khác, cùng đi với bọn họ nghe nói có trên dưới một trăm người, người thiết giáp đó cũng thuộc về một trong số đó, hơn nữa, sau lưng người thiết giáp đó thế mà còn có một cái thế lực gọi là tổ chức Thiên Thần."

"Tổ chức Thiên Thần?"

Người đàn ông đối diện nhíu mày lại, nói: "Đây là cái thế lực nào? Chưa từng nghe thấy!"

"Ta cũng chưa từng nghe thấy, tuy nhiên ở dưới sự thôi miên của ta, ngươi đoán xem ta phát hiện cái gì?"

Người đàn ông mặc áo bào tím khẽ cười nói.

"Cái gì?"

"Linh hồn người kia tự bạo, trong đó dường như ẩn chứa một loại lực lượng quỷ dị, một khi cưỡng ép nhìn trộm là sẽ phát sinh tự hủy!"

Người đàn ông áo bào tím mỉm cười nói.

"Linh hồn cấm chế!"

Người đàn ông đối diện có ánh mắt nghi hoặc nói: "Tu vi của đối phương là gì? Sau đó thì sao?"

"Tu vi không cao, chỉ khoảng Bát phẩm trung kỳ, về sau ... về sau ta được phái đến nơi này, tuy nhiên ngươi yên tâm, mặc dù ta tới đây, nhưng ta đã phái những người khác tiếp tục điều tra, một đám người như vậy, trong đầu thế mà được để lại linh hồn cấm chế, chẳng lẽ ngươi không hiếu kỳ thân phận thực sự của bọn họ sao? Nếu như bắt được bọn họ, có lẽ có thể sử dụng điều này để khiến người thiết giáp đó hiện thân lần nữa."

Người đàn ông mặc áo bào tím khẽ cười nói.

Từ đầu đến cuối đều không lộ ra vẻ bối rối.

Giống như thể mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay hắn vậy!

"Được, ta chờ tin tức của ngươi."

Người đàn ông cao hơn ba mét mở miệng nói.

"Đúng rồi, trong mấy ngày này không nên chạy loạn, tránh để cho bị người của Hoàng thất phát hiện, ta chuẩn bị lập tức liên hệ với những thế lực khác trong thành, chắc hẳn, bọn họ cũng đều đang cuống lên rồi."

Người đàn ông mặc áo bào tím bình tĩnh nói.

Hoàng thất làm chuyện lớn như vậy, muốn giấu giếm được hết mọi người thì làm sao có khả năng giấu được?

Tóm lại sẽ có người sớm đạt được cơ mật!

Huống chi!

Một sự kiện trọng đại khác cũng xảy ra ở Hoàng thành, thế lực các bên lúc này hẳn là vô cùng căng thẳng.

···

Lúc chạng vạng tối.

Trong một vọng lâu vắng vẻ.

Hai bóng người lặng lẽ đứng ở đây.

Cả hai trên người đều mặc áo bào màu đen, trên đầu đeo mặt nạ trắng không mặt mũi.

Một người trong đó mặt nạ số một.

Một người còn lại mặt nạ số mười ba.

"Sao rồi? Liên hệ được số sáu chưa?"

Dương Phóng chắp hai tay sau lưng, vừa tới đã mở miệng hỏi thăm.

"Liên hệ được rồi, đối phương biểu thị có thể gặp mặt một lần, chắc là cũng sắp tới thôi."

Số một trả lời, nói: "Tuy nhiên còn có một chuyện lớn khác xảy ra, tình cờ bị ta phát hiện, ngươi có muốn nghe một chút hay không?"

"Chuyện lớn gì?"

Dương Phóng khẽ nhíu mày.

"Một cái lệnh bài từ Thần quốc xuất hiện."

Số một nói với giọng điệu bình tĩnh: "Lệnh bài này hiện tại rơi vào trong Hoàng thành, nghe nói người cầm lệnh bài trong tay, là có thể tiến vào bên trong Thần quốc vô thượng hư vô mờ mịt ở vào thời khắc đặc biệt nào đó trong tương lai, ta nghĩ chắc là sẽ không có bao nhiêu người có thể từ chối được sự cám dỗ này!"

"Tiến vào Thần quốc?"

Dương Phóng thầm giật mình.

"Đúng vậy, đặc biệt là đối với cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê mà nói, tiến vào Thần quốc là mộng tưởng cả đời của bọn họ, ngươi biết ở bên trong khối (mảng) Càn này có bao nhiêu cường giả bị vây ở Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê mà không dám đột phá không?

Bởi vì một khi đột phá, trên người sẽ trúng phải nguyền rủa, hóa thành cự ma khát máu, ngơ ngơ ngác ngác, giết hết tất cả người bên cạnh, cho nên có người cho dù lựa chọn tọa hóa cũng không dám nếm thử việc đột phá, cho tới nay cường giả bởi vì việc này buồn bực sầu não mà chết thực sự nhiều lắm, thế nhưng là có được lệnh bài này thì không giống, một khi bọn họ dựa vào lệnh bài tiến vào bên trong Thần quốc vậy sẽ miễn trừ loại ảnh hưởng tới từ sự nguyền rủa kia."

Số một nói với giọng điệu ung dung, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Dương Phóng, nói:

"Ngươi không muốn nếm thử giành được thứ này sao? Người không nghĩ xa tất có lo gần, sớm muộn cũng có một ngày ngươi cũng sẽ tiến vào Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê, chẳng lẽ ngươi bằng lòng già đi sao? Theo ta được biết, Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê chỉ có 360 năm, 360 năm trở về sau mà không đột phá thì chỉ có bụi về với bụi, đất về với đất, huống hồ sau khi tiến vào Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê cũng rất dễ bị sương mù hắc ám xâm nhập thân thể, bình thường không sống tới 360 năm thì khí huyết đã khô kiệt, nhục thân mục nát, rơi vào trong thống khổ vô tận!"

Trong lòng Dương Phóng đột nhiên run lên, trong đầu nhanh chóng quay cuồng.

Một lát sau.

Hắn nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Được rồi, thực lực của ta còn thấp, hiện tại ngay cả Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê còn chưa tới, nhúng tay tùy tiện chỉ sợ sẽ còn chết thảm hơn."

Điểm tự mình hiểu lấy mình này hắn là vẫn phải có, ngay cả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê cũng sẽ điên cuồng, hắn tính là gì?

"Ngươi đúng là có cái nhìn rất thoáng."

Số một khẽ mỉm cười nói.

"Tin tức này nghe được từ đâu? Ta một mực ẩn cư ở chỗ này, vì sao không nghe được một chút phong thanh nào?"

Dương Phóng hỏi thăm.

P/S: Ta thích nào ... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment