Lệ quỷ nhận được một loại lực lượng linh dị nào đó dẫn dắt, vậy
mà cứ thế bỏ qua việc tập kích người, bắt đầu tiến vê phía vị trí
của nhóm Tô Viễn.
Khoảng cách này không gần cũng không xa, thêm vào giờ phút
này Quỷ Vực trở nên dị thường, lệ quỷ muốn tiến tới chỗ nhóm
Tô Viễn cũng không phải là việc gì khó khăn.
Nó cứ như thế thẳng hướng về phía ấy mà đi tới, không có chút ý
định né tránh, rất nhanh liên bị phát hiện tung tích.
Người phát hiện đầu tiên là hai đứa con của Lưu Nguyên.
Bọn hắn dường như có một loại cảm giác đặc biệt nào đó báo
hiệu, ngẩng đầu lên, Lưu Hạo với giọng run rẩy chỉ vê phía đống
mộ tổ tiên u ám kia nói:
"Tỷ, ngươi nhìn bên kia, nãi nãi có phải tới rồi không?”
Lưu Hân Duyệt nghe thấy, không khỏi toàn thân run lên, chuyện
này không thể đem ra đùa được, người hù người là sẽ chết khiếp,
huống hồ lại trong tình huống và hoàn cảnh này, càng khiến cho
người ta cảm thấy sợ hãi và hoảng loạn.
"Tiểu đệ, ngươi.. đừng nói nhảm, nãi nãi đã chết rồi!"
Lôi kéo tay đệ đệ, giờ phút này Lưu Hân Duyệt sợ đến mức sắp
khóc, nàng nghĩ đến dáng vẻ khô gầy của nãi nãi trên giường
bệnh, không chút hơi thở, chỉ có dáng vẻ lạnh như băng, xa lạ,
càng thêm đáng sợ khi nghĩ đến bộ dáng được trang điểm đậm
trong quan tài lúc nhập liệm.
Nếu một người như vậy đi lại trong khu mộ tối tăm này, tiến về
phía những người này, cho dù là cháu gái thân thiết nhất, lúc này
chỉ có thể cảm thấy sợ hãi.
"Thật đó, là sự thật mà, không tin ngươi nhìn, nãi nãi đang
hướng vê phía này, mặc trên người vẫn là bộ đồ đen kia."
Lưu Hạo cảm xúc cũng có chút không ổn định nói. Hắn nói rất chi
tiết, thậm chí còn nói ra sự thật.
Nhưng càng như thế, lại càng khiến người khác kinh hãi.
Lưu Hân Duyệt sợ đến mức che miệng lại, nàng run rấẩy, thậm
chí không dám chỉ hướng đó nhìn, sợ thấy điều không nên thấy.
Nhưng càng sợ.
Người lại càng không thể nhịn được, phải nhìn vê hướng ấy.
Chỉ cần liếc một cái.
Xác định xem đệ đệ của mình có phải nhìn nhâm hay không.
Lưu Hân Duyệt ma xui quỷ khiến liếc nhìn thoáng qua hướng đó,
cái nhìn này khiến tinh thần nàng như sụp đổ. Ở giữa hai ngôi mộ
tổ tiên không xa.
Một người mặc liễm phục màu đen, sắc mặt trắng bệch, toàn
thân khô gầy, khuôn mặt nhăn nheo lạnh lẽếo, chính là lão nhân
đứng im ở nơi đó, nhìn vê phía bên này.
Không, đây không phải là nhìn vê phía này.
Mà như một cỗ thi thể đang hướng về phía bên này, từng bước
một ởđi tới.
Không còn nghi ngờ gì, giờ phút này người đang đi về phía này,
thật chính là bà nội của nàng.
Lưu lão thái. Chết trong quan tài, mất tích một cách bí ẩn, Lưu
lão thái lại quỷ dị thức tỉnh, đi lại giữa khu mộ yên tĩnh này.
Nhưng điều khiến người ta chú ý chính là, Lưu lão thái này hai tay
đầy bùn đất bẩn thỉu từ mộ phần, móng tay chứa đầy đất cát, mà
trên một tay vậy mà lại câm một chiếc đinh gỉ loang lổ.
Chiếc đinh ấy rất lớn.
Giống như loại đinh dùng để khắc chữ lên mộ bia, nhưng lại càng
giống như một cây Đinh Quan Tài.
Lưu Hân Duyệt đầu óc đã trở nên mơ hồ, nỗi hoảng sợ bao trùm
lý trí của nàng, khiến cả người nàng đứng sững tại chỗ không thể
động đậy.
Nàng đã bị dọa đến thất thần.
Loại động tĩnh này tự nhiên hấp dẫn sự chú ý của những người
khác, Tô Viễn cũng không ngoại lệ.
Vừa nhìn thấy lệ quỷ xuất hiện, Tô Viễn liên hành động.
Không, chính xác mà nói, là lệ quỷ trên người Tô Viễn hành động.
Trong khoảnh khắc, toàn thân áo trắng của Sadako và một bộ áo
lam của Sở Nhân Mỹ đột ngột xuất hiện bên cạnh Lưu lão thái,
cùng nhau vươn tay muốn chộp lấy Lưu lão thái.
Nhưng giờ phút này, thân là lệ quỷ, Lưu lão thái cũng không phải
dễ đối phó như vậy.
Không, phải nói là quỷ trong mộ viên.
Trong trạng thái này, Lưu lão thái càng giống như bị quỷ trong
mộ viên điều khiển, trở thành một tôn tại tương tự Quỷ Nô.
Trong sân nhà Quỷ Vực, muốn bắt lấy nó không phải chuyện dễ
dàng.
Dường như cảm nhận được nguy hiểm, thân hình Lưu lão thái
thoắt một cái, quỷ dị rời xa khỏi Sadako và Sở Nhân Mỹ, mắt thấy
sắp thoát đi, nhưng Sadako đã ra tay.
Thân hình Lưu lão thái đột nhiên bay ngược về phía sau với tốc
độ cực kỳ mất tự nhiên, như thể có một bàn tay vô hình đang
nắm lấy bà ta.
Đây là siêu năng lực của Sadako, liệu có phải siêu năng lực hay
không vẫn là một ẩn số, nhưng cũng là một loại lực lượng linh dị
đáng sợ.
Cùng lúc đó, Sở Nhân Mỹ cũng đồng thời xoay người, ngay sau
đó thực hiện một động tác quay đầu.
Mãnh quỷ quay đầu!
Đây là một quy tắc giết người chết chắc!
Nguồn gốc từ con quỷ khí cầu đầu người của đảo quốc, nhưng
cuối cùng con quỷ ấy đã bị Tô Viễn chế ngự, rơi vào tay hắn và
sau đó trở thành tài liệu để bồi dưỡng Sở Nhân Mỹ.
Nhưng quỷ là giết không chết, cho dù gặp phải hai con quỷ đáng
sợ tập kích, Lưu lão thái vẫn không chất.
Về điều này, Tô Viễn đã chuẩn bị sẵn, hoặc có thể nói, hắn đã
sớm suy tính đến điểm này.
Một tia hồng quang đột ngột xuất hiện, giống như lợi kiếm, mở
toang cả khu mộ, bao phủ tất cả mọi người trong đó.
Là Dương Gian, vào thời khắc quan trọng hắn cũng ra tay, đồng
thời thời điểm ra tay cực kỳ ăn ý, mà lại vừa xuất thủ đã là đòn
chí mạng, trực tiếp mở ra sáu tâng Quỷ Vực. Trong Quỷ Vực, tất
cả đều bị cấm, bao gồm cả Lưu lão thái đang chịu nhiêu tâng tập
kích linh dị.
Dương Gian không làm gì dư thừa, dù sao trong sáu tâng Quỷ
Vực, tất cả đều bị cấm, kể cả hắn.
Nhưng hắn có thể điều khiển Quỷ Vực, tạo ra những điều kiện có
lợi cho bản thân, cho nên hắn chỉ làm một việc, đó chính là thông
qua Quỷ Vực, thay đổi vị trí của Sadako và Sở Nhân Mỹ.
Sau một khắc, Lưu lão thái liền xuất hiện bên cạnh hai con quỷ,
bị bao vây từ hai phía trái phải.
Sau đó Quỷ Vực thu hồi, sau giây phút tư duy ngắn ngủi bị đình
trệ, Tô Viễn rất nhanh ý thức được cảnh trước mắt này là hành
động của Dương Gian, lúc này hắn không chút do dự, trực tiếp
truyền đạt mệnh lệnh hạn chế hoàn toàn Lưu lão thái.
Sadako cùng Sở Nhân Mỹ cũng đã thực hiện hành động không
thể tưởng tượng nổi, trực tiếp nắm chặt tay, một trái một phải,
ôm chặt Lưu lão thái ở giữa, khiến bà ta vô pháp đào thoát, tất cả
linh dị đều bị áp chế lại.
Thế này... thế này đã kết thúc rồi sao?
Quá trình đối phó lệ quỷ chỉ xảy ra trong một nháy mắt ngắn
ngủi, tốc độ quá nhanh khiến người ta căn bản không kịp phản
ứng.
Tôn Thụy chỉ cảm thấy như vừa trải qua một khoảnh khắc hoảng
hốt, từ lúc phát hiện lệ quỷ đến bây giờ, mục tiêu đã thành công
bị giải quyết.
Cho đến bây giờ, trên mặt hắn vẫn là một vẻ không thể tin nổi.
Khi nào mà việc giải quyết sự kiện linh dị trở nên nhẹ nhàng như
vậy?
Điêu này khiến hắn có chút không dám tin.
Thế nhưng, khi nhìn thấy giờ phút này lệ quỷ giống như bị cố
định, không có bất kỳ hành động nào, chỉ là khuôn mặt tràn đây
nếp nhăn, sắc mặt xám xịt, không biểu cảm nhìn chằm chằm phía
trước, chết lặng và trì độn, lại không có chút dáng vẻ giãy giụa
nào.
Khiến hắn không thể không lân nữa tin vào chuyện này.
Quỷ đã thật sự bị hạn chế.