Mấy ngày sau, đang lúc Lạc Hồng ở bên cạnh Hỏa Trì tìm hiểu điển tịch luyện khí cao giai, chợt nghe được một trận tiếng mở cửa truyền đến, hắn quay đầu nhìn lại, là Thiên Hỏa chân nhân dẫn theo hai tên tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ tới.
"Trác tiểu hữu, lão phu giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là Hắc Nham đảo Vương Thiết, vị này là Càn Phong đảo Liễu Tâm Kính."
Thiên Hỏa chân nhân vừa dứt lời, nam tu bên tay trái hắn dáng người khỏe mạnh, làn da ngăm đen liền cười ngây ngô chắp tay chào hỏi:
''Trác huynh, lần đầu gặp mặt.''
Lạc Hồng lập tức đứng dậy, đáp lễ nói:
''Ngưỡng mộ đại danh Hắc Nham Đảo đã lâu, mong Vương huynh hôm nay ở trên luyện khí chi đạo chỉ giáo nhiều hơn.''
''Hắc hắc, dễ nói dễ nói.''
Vương Thiết cười ngây ngô gãi đầu.
''Hừ! Hư tình giả ý! Bổn tiểu thư là tới học luyện khí thuật, cũng không phải tới dạy đồ đệ!''
Liễu Tâm Kính hơn hai mươi tuổi, một bộ tính tình đại tiểu thư, nhìn thấy tài liệu Lạc Hồng luyện chế liệt hỏa tiễn còn sót lại, thoáng cái liền suy đoán ra Lạc Hồng là người mới học luyện khí thuật, lập tức ngạo khí lẫm liệt nói.
''Liễu cô nương yên tâm, tại hạ sẽ không quấy rầy nàng.''
Lạc Hồng mặt mang ý cười nói, đối phương lần này diễn xuất cũng không có để cho hắn cảm thấy căm tức, ngược lại để cho hắn nhớ tới năm đó có Lý Tiểu Thanh trong Hoàng Phong Cốc cũng như vậy.
Cũng không biết Lý gia tỷ muội có chạy thoát truy sát của ma đạo lục tông hay không, hiện tại bọn họ đã trúc cơ hay chưa, Dư sư huynh còn đang rối rắm chuyện tẩy lò luyện đan hay không.
Liễu Tâm Kính nghiêng đầu không đáp lời, hiển nhiên là không tin.
"Nếu ba người đều đã nhận thức, vậy chọn ngày không bằng đụng ngày, lão phu liền từ hôm nay trở đi cứ cách mười ngày sẽ tới đây dạy cho các ngươi luyện khí thuật, trong vòng ba năm có thể học được bao nhiêu, toàn bộ xem bản lĩnh của các ngươi."
''Trác Tiểu Hữu, mấy tháng nay đã học được tới trình độ nào rồi?''
Thiên Hỏa chân nhân chắp tay sau lưng, hỏi Lạc Hồng.
''Đã thuần thục luyện chế pháp khí trung cấp, pháp khí cao cấp cũng có thể miễn cưỡng luyện chế, chỉ là tỷ lệ thất bại hơi cao.''
Lạc Hồng chi tiết trả lời.
''Ngươi ngay cả cao cấp pháp khí cũng không thể làm được mười lần luyện chế thành công ba lần sao? Công Tôn thúc, hắn thật sự có thể làm được sao?''
Liễu Tâm Kính sửng sốt, lắc đầu nói.
"Ha ha, Trác tiểu hữu bắt đầu học lại từ đầu, có thể có thành tích như vậy đã rất tốt rồi, Tâm nhi ngươi đã quên chính mình thời điểm lúc mới học luyện sao?"
Thiên Hỏa chân nhân cười ha hả nói, trong mắt tràn đầy từ ái, hiển nhiên quan hệ với Liễu Tâm Kính không tầm thường.
''Hừ! Bổn tiểu thư mạnh hơn nhiều so với hắn, Công Tôn thúc, ngươi cũng đừng hy vọng ta chỉ điểm hắn.''
Liễu Tâm Kính yếu ớt chỉ vào Lạc Hồng, quai hàm nhanh chóng phồng lên.
Lạc Hồng lúc này cảm thấy có chút kỳ quái, cũng không phải bởi vì tâm tính của Liễu Tâm Kính kia không phù hợp tuổi tác của nàng, mà là bởi vì tiêu chuẩn bình phán đối với xác suất thành công của đối phương.
Thì ra, chỉ cần mười lần thành công ba lần, tỷ lệ thành công coi như không thấp?
Ta còn tưởng rằng ít nhất có tám phần tỷ lệ thành công mới tính là không thấp, mười thành mới tính là triệt để học thành.
Tuy rằng trong phòng có thêm hai đồng đạo, một người trong đó vẫn là đại tiểu thư tâm tính ngây thơ, nhưng điều này không thể ảnh hưởng chút nào đến việc học tập luyện khí thuật của Lạc Hồng.
Hắn dựa theo kế hoạch của mình, nghiên cứu điển tịch, thao tác thực tế, không dùng thời gian một năm, nhờ vào trợ giúp của Ngộ Đạo trà tửu cùng bảng kiểm tra sức khỏe, nắm chắc luyện chế được đỉnh cấp pháp khí.
Lại qua một năm, luyện khí thuật của hắn đã có nhảy vọt toàn diện, hoàn toàn vượt qua hai người Vương Thiết cùng Liễu Tâm Kính, mặc cho hai người này là con cháu thế gia được chỉ dạy từ nhỏ.
Điều này làm cho Liễu Tâm Kính xấu hổ vô cùng, mấy ngày không dám đối mặt với Lạc Hồng.
Bất quá, vài ngày sau, nàng tựa như Lạc Hồng cung kính nói xin lỗi, cũng thỉnh giáo luyện khí thuật.
Lạc Hồng đương nhiên sẽ không chấp nhặt với loại nữ tu tính tình tiểu cô nương này, thuận miệng nhắc nhở vài câu.
Trong một năm cuối cùng, Lạc Hồng đã đem toàn bộ điển tịch luyện khí sưu tầm được của Thiên Hỏa Chân Nhân đều tìm hiểu một lần, tạo nghệ luyện khí đạt tới trình độ có thể cùng Thiên Hỏa chân nhân thảo luận đúng sai.
Đương nhiên, trình độ thực tế của hắn khẳng định không lợi hại bằng đối phương, dù sao lão già mập này luyện chế pháp bảo mấy trăm năm, kinh nghiệm phong phú của hắn không phải Lạc Hồng chỉ biết lý luận suông có thể đánh đồng.
Nhưng mà, ở dưới cái nhìn của Thiên Hỏa chân nhân, tốc độ trưởng thành của Lạc Hồng quả thực chính là quái vật, nếu không phải Lạc Hồng đã sắp kết đan thì hắn thậm chí động lòng muốn thu đồ đệ rồi.
Bởi vì Lạc Hồng có kế hoạch luyện chế cổ bảo, hơn nữa trong ngọc giản trận pháp thượng cổ của hắn, có rất nhiều phương pháp luyện chế cổ bảo dạng trận kỳ, cho nên hắn có lúc thốt ra thượng cổ luyện khí thuật, ngay cả Thiên Hỏa chân nhân cũng chưa từng nghe nói qua.
Đến cuối cùng, Thiên Hỏa chân nhân đều không tiện xưng mình tại dạy cho Lạc Hồng luyện khí thuật, chỉ nói là tại trao đổi với nhau kinh nghiệm luyện chế.
Cũng bởi vì như thế, quan hệ giữa Lạc Hồng và Thiên Hỏa chân nhân trong ba năm này nhanh chóng thân cận, dần dần có xu thế trở thành bạn vong niên.
Mà có ba người Lạc Hồng ở trong Hỏa Phòng thỉnh thoảng thử tay luyện khí, pháp khí mà Lan Vân Các bán ra có phẩm chất càng ngày càng cao, thậm chí rất nhiều tu tiên giả mộ danh mà đến, chỉ vì cầu mua một kiện pháp khí đỉnh cấp, không còn đơn thuần là vì thân thể các cô nương ở Lan Vân Các nữa.
Đáng nhắc tới chính là, trong đó có chuyện Long thiếu gia giúp Tịch nhi chuộc thân, hai người làm buôn bán bán sỉ pháp khí của Lan Vân Các, hung hăng kiếm lời một khoản.
Nhìn thấy mỗi ngày một rương linh thạch đưa vào Hỏa Phòng, các nữ tu Lan Vân Các đều động tâm tư, Lạc Hồng cùng Vương Thiết chỉ cần vừa ra khỏi cửa, sẽ bị một đám oanh oanh yến yến cuốn lấy.
Lạc Hồng mặt lạnh quát lớn qua vài lần, mới bỏ đi những ý niệm trong đầu của các nữ tu này, vì thế Vương Thiết khờ khạo liền thành bánh trái thơm ngon duy nhất.
Hôm nay chính là ngày kết thúc kỳ hạn ba năm, Thiên Hỏa chân nhân đúng giờ lại đây, tế xuất pháp khí đem ba người chở đi động phủ của hắn.
Linh khí dư thừa trên Thiên Tinh Thánh Sơn tẩy đi hỏa khí trên người ba người Lạc Hồng, vừa giúp cho tinh thần bọn họ thoải mái hơn không ít.
Đến động phủ, sau khi nghỉ ngơi một chút, Thiên Hỏa chân nhân liền mở ra cấm chế, chủ trì việc luyện chế Tử Cực Kiếm.
Tất cả linh tài đều đã tinh luyện xong, còn lại chính là trình tự dung hợp cuối cùng.
Lạc Hồng và Vương Thiết ngồi xếp bằng trong hai mắt trận của Dung Linh Trận, hai người đồng thời biến chỉ thành kiếm, nghiêng về phía trên một chút, cột sáng màu lam và màu vàng đất từ đầu ngón tay bọn họ bắn ra, sau khi hội tụ trên không trung hóa thành một quả cầu sét màu trắng bạc.
Mà Liễu Tâm Kính lúc này cũng giơ tay đánh ra một đạo pháp lực thuộc tính phong, cùng lôi cầu dung hợp cùng một chỗ.
Phong lôi tương hợp nhất thời phát ra tiếng nổ bùm bùm, sắc mặt ba người đều ngưng trọng, tập trung khống chế tinh thần, thỉnh thoảng tăng cường hoặc là giảm bớt pháp lực phát ra, cuối cùng sau khi cố gắng một khắc đồng hồ khiến Phong Lôi Linh Cầu đạt tới trạng thái cân bằng.
Thiên Hỏa chân nhân thấy thế mừng rỡ, hắn nắm chặt thời gian điều khiển linh tài đã chuẩn bị tốt bay vào trong Phong Lôi Linh Cầu, mượn linh lực dung hợp linh tài.
Hơn hai canh giờ sau, Thiên Hỏa chân nhân mới đem một bước rườm rà này hoàn thành, ở trong Phong Lôi Linh Cầu luyện ra một đạo kiếm phôi dài bằng bàn tay.
Còn lại chính là tiếp tục để kiếm phôi ở trong linh cầu rèn luyện, thẳng đến hoàn toàn thành hình, Thiên Hỏa chân nhân thì có thể nhân cơ hội ở trên thân kiếm bố trí một ít cấm chế.