Ngoại tinh hải, nơi nào đó cách xa Yêu Thú đảo, trên không đang có một chiếc linh chu chạy như bay.
Sử dụng linh chu này chính là Lạc Hồng, một năm trước hắn đã thông qua truyền tống trận của Thiên Tinh thành, truyền tống đến ngoại hải.
Lúc này, Lạc Hồng đứng ở đầu thuyền, nhắm mắt đối chiếu hải đồ trong ngọc giản.
Diệp Khánh thì cung kính đứng ở một bên, so sánh với một năm trước, tinh thần tướng mạo của hắn đã rất bất đồng, mày sao mắt kiếm, khí huyết phong phú, cả người lộ ra tà khí lẫm nhiên.
Hắn sẽ xuất hiện biến hóa bực này, toàn bộ là do tu luyện Huyết Tủy Đại Pháp.
Từ khi Diệp Khánh luyện thành huyết tủy tinh tới nay, dưới áp lực của Lạc Hồng, thời thời khắc khắc đều không dám buông lỏng mà bồi dưỡng huyết tủy tinh, nền tảng bản thân hắn lại kém, đến nỗi cho dù Lạc Hồng cho hắn dùng rất nhiều đan dược bổ khí dưỡng huyết, cũng không thể ngăn cản hắn từng ngày gầy gò.
Thẳng đến, Lạc Hồng mang theo hắn đi tới ngoại hải.
So với Nội Tinh Hải do Tinh Cung thống trị, Ngoại Tinh Hải ngoại trừ vài Yêu Thú Đảo ra, những nơi khác căn bản không hề có trật tự, giết người đoạt bảo chỉ là chuyện tầm thường.
Vừa tới ngoại tinh hải một năm, Lạc Hồng liền gặp phải ba lần giết người đoạt bảo, dù sao ngoài sáng bọn họ chính là hai cái Trúc Cơ kỳ tu sĩ đồng hành.
Nhóm giết người đoạt bảo đều là do mấy tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, mang theo vài tên Luyện Khí Kỳ tạo thành, nhân số bất định, Lạc Hồng gặp phải trong ba lần ít có năm người, nhiều có mười người trở lên.
Sau khi lục soát được tài liệu yêu thú trong túi trữ vật, đám mười người kia rõ ràng là vừa săn yêu xong, trên đường trở về đụng phải linh chu của Lạc Hồng, sau đó liền không chút do dự chặn lại tập kích, quả nhiên là vô pháp vô thiên.
Trong ba lần giết người đoạt bảo này, ngoại trừ lần đầu tiên, Lạc Hồng cũng không ra tay, gần như hoàn toàn dựa vào một mình Diệp Khánh mà tiêu diệt toàn bộ đối phương.
Lấy hơn phân nửa viên kim đan luyện thành huyết tủy tinh, xuyên thấu vòng bảo hộ của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ căn bản không phí nhiều sức, vả lại tốc độ độn cực nhanh, Diệp Khánh sai khiến nó đánh chết tu sĩ đồng giai tựa như lấy đồ trong túi.
Hơn nữa tu sĩ bị Huyết Tủy Tinh giết chết, toàn thân tinh huyết pháp lực đều sẽ bị hấp thu, khiến Huyết Tủy Tinh trở nên mạnh hơn.
Sau ba lần giết người đoạt bảo, phẩm chất huyết tủy tinh này của Diệp Khánh đã đạt tới trình độ nửa bước pháp bảo, hơn nữa nó đã bắt đầu nuôi ngược Diệp Khánh, khiến thân thể hắn từng bước tăng cường, tựa như đang tu luyện một môn bí pháp luyện thể.
Thần hiệu của Huyết Tủy Đại Pháp khiến Diệp Khánh hoàn toàn khăng khăng với Lạc Hồng, ngày ngày chờ có tu sĩ không biết sống chết đưa tới cửa.
Đáng tiếc, theo Lạc Hồng càng ngày càng xâm nhập ngoại hải, cơ hội gặp phải tu tiên giả cũng càng ngày càng ít, ba tháng gần đây, chưa từng nhìn thấy một luồng tu tiên giả độn quang.
Đối với sự thay đổi của Diệp Khánh, Lạc Hồng nhìn thấy, lạnh lùng trong lòng.
Huyết Tủy tinh nhìn như tuyệt vời, kì thực chính là một loại ăn mòn, chỉ cần người tu luyện không khống chế được dục vọng trở nên mạnh mẽ, không ngừng giết người bồi dưỡng tinh thể này, đợi đến khi uy lực của tinh thể này vượt qua cảnh giới bản thân người tu luyện, lực lượng của nó sẽ ăn mòn thay đổi thân thể người tu luyện.
Lạc Hồng mặc dù không biết loại thay đổi này cuối cùng sẽ tạo thành kết quả gì, nhưng bí thuật này nếu là cho ma đầu , hắn sẽ lấy kết quả xấu nhất suy đoán.
Bất quá nói ngược lại, chỉ cần không bị hấp dẫn này, khống chế cường độ huyết tủy tinh, khiến cho nó thấp hơn điểm giới hạn, là có thể tránh khỏi loại tác dụng phụ này.
Mà loại huyết tủy tinh này uy lực mặc dù sẽ yếu một chút, nhưng Lạc Hồng nếu không có ý định vẫn bồi dưỡng nó, là có thể đem nó làm vật tiêu hao sử dụng, sau khi đánh ra làm cho nó tự bạo, cũng coi như là một đòn sát thủ không tồi.
Một viên này của Diệp Khánh, Lạc Hồng cũng không muốn tiếp tục làm cho nó cường hóa thêm, hắn có loại dự cảm cực kỳ không ổn.
Người này, thời gian của hắn đã hết.
''Chính là nơi này.''
Lạc Hồng đột nhiên mở mắt, nhẹ giọng nói.
Trên mặt biển phía trước Linh Chu xuất hiện một điểm đen, một lát sau điểm đen phóng đại thành một hòn đảo nhỏ.
Đảo này là một hòn đảo có linh mạch trong hải đồ do Y lão gia chủ vẽ năm đó.
Nơi này cũng đủ xa xôi, thích hợp Lạc Hồng bố trận tu luyện.
Vì mau chóng kết đan, Lạc Hồng cũng không ở Thiên Tinh thành chờ đợi Hàn lão ma, mà là ở Lan Vân các để lại cho hắn một phong thư, mời hắn vài chục năm sau trợ hắn luyện bảo, cái giá phải trả là hắn ở lại bên trong Hỏa phòng học tập tài liệu giảng dạy luyện khí thuật của thiên hỏa Chân nhân.
Mà nay rốt cục đã tới hòn đảo thích hợp, Lạc Hồng khẩn cấp bố trí trận pháp che lấp xung quanh hòn đảo, cũng lệnh Diệp Khánh thanh lý yêu thú cấp hai trở lên ở trên đảo.
Mấy ngày sau, theo từng đợt sương trắng bốc lên, Vụ lung vân tỏa trận bố trí hoàn thành.
Có hộ đảo đại trận che đậy, Lạc Hồng liền bắt đầu bố trí lên Ngũ Sát Tụ Linh Trận, bởi vì từng có một lần kinh nghiệm, hắn lần này vẻn vẹn dùng hai tháng liền đem trận pháp kiến thành.
Khi Diệp Khánh cảm nhận được linh khí bàng bạc trong ngũ thải cự hoàn, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng, kinh vi thiên nhân.
Lúc này đây, Lạc Hồng tại chỗ mắt trận, dùng pháp thuật xây dựng một tòa nhà gỗ cỡ lớn, chính hắn chiếm cứ địa phương có linh áp cao nhất, mà địa phương ngoại vi có linh áp hơi yếu một chút thì bị hắn thiết kế thành lồng giam chứa hắc bào nhân.
Sau khi đại trận xây xong, Lạc Hồng liền đem năm người Diệp Chiếu giam giữ trong đó, cũng đánh thức thần chí của bọn họ.
Lạc Hồng nói cho bọn họ biết, mình muốn thành lập thế lực, bọn họ chính là thủ hạ tương lai của mình, nhưng trong nguyên thần của bọn họ có lưu lại cấm chế Thanh Dương môn, chính mình không cách nào tin tưởng bọn họ.
Bất quá, Lạc Hồng tiếp theo còn nói mình có biện pháp giải trừ cấm chế, nhưng bọn họ phải tu luyện tới cảnh giới đỉnh phong của hiện tại, mượn cơ hội trùng kích bình cảnh, mới có thể đem cấm chế giải trừ.
Tuy rằng những lời này tới phi thường đột ngột, nhưng thấy Diệp Khánh đã khôi phục thân tự do, hơn nữa thoạt nhìn tu vi so với lúc trước tinh tiến không ít năm ma tu lúc này đã tin tưởng ba phần.
Hơn nữa, Lạc Hồng chỉ yêu cầu bọn họ tu luyện, năm người này liền nửa tin nửa ngờ nghe theo, dù sao ai cũng muốn sống.
Đương nhiên, Lạc Hồng từ đầu tới cuối liền không nghĩ tới buông tha những người này, từ ngày huyết tẩy Diệp gia ở phòng tối, bọn họ ở trong mắt hắn cũng đã là người chết.
Để cho bọn họ tu luyện trong Ngũ Sát Tụ Linh Trận, chẳng qua là muốn cho bọn họ đạt tới điều kiện cơ bản để luyện chế Thiên Ma Đan, đó chính là đạt tới cảnh giới đỉnh cao trước mắt.
Như vậy mới có thể thông qua bí thuật Lục Hợp Thần Châm, dùng bọn họ đưa tới Thiên Ma.
''Chủ nhân, có gì phân phó?''
Diệp Khánh cung kính cực kỳ hỏi, vừa rồi Lạc Hồng bảo hắn hiện thân thuyết pháp trước mặt phụ thân, liền gọi hắn tới chủ linh thất.
Cảm thụ được linh khí nồng đậm trong chủ linh thất, Diệp Khánh không khỏi nghĩ thầm: chẳng lẽ chủ nhân muốn ta ở đây tu luyện?
Nhưng mà, hắn vừa mới lộ ra một tia vui mừng, biểu tình trên mặt liền đột nhiên cứng đờ.
Thì ra, Lạc Hồng một khắc trước kích hoạt cấm chế trong nguyên thần Diệp Khánh, trong nháy mắt xóa bỏ hắn.
Khi Lạc Hồng đang muốn dùng một quả cầu lửa nhỏ, thiêu hủy thân thể còn có sức sống của Diệp Khánh, trong ngực Diệp Khánh lại vang lên tiếng thét chói tai như trẻ con.
Lập tức thân thể Diệp Khánh trong nháy mắt khô héo, một đoàn huyết ảnh từ trong ngực bụng hắn bắn nhanh ra, chính là huyết tủy tinh hắn bồi dưỡng.
Lạc Hồng chăm chú nhìn, trên mặt lập tức lộ ra thần sắc ngưng trọng.
Chỉ thấy huyết tủy tinh kia giống như cục thịt nhúc nhích, trong nháy mắt liền hóa thành một huyết anh chỉ to bằng quả trứng gà, tay chân đầu óc đều có chút không trọn vẹn, tựa như vẫn chưa hoàn toàn thành hình.
Huyết tủy tinh này đúng là vật sống!