Hai trăm đấu với một ngàn, nhìn như Huyết Khôi Phi Nghĩ rơi vào hoàn cảnh xấu tuyệt đối, nhưng ở phương diện năng lực thì bọn chúng khắc chế kẻ địch một cách tuyệt đối, vậy nên trận chiến này Huyết Khôi Phi Nghĩ sẽ không có khả năng bị thua.
Giáp xác của Thiết Hỏa Nghĩ tuy cực kỳ cứng rắn, cho dù là pháp bảo cũng khó làm mảy may bị thương, nhưng thứ Huyết Khôi Phi Nghĩ gặm chính là tinh khí, phòng ngự siêu cường của Thiết Hỏa Nghĩ ở trước mặt chúng nó cũng chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi.
Mấu chốt quyết định thắng thua vẫn là đặc tính bất tử bất diệt của Huyết Khôi Phi Nghĩ. Sau khi Thiết Hỏa Nghĩ xé nát một bộ phận Huyết Khôi Phi Nghĩ nuốt vào trong bụng, không thể sử dụng bản mệnh Hắc Viêm luyện hóa nó, ngược lại nó lại bị Huyết Khôi Phi Nghĩ từ trong cơ thể công kích đến chỗ yếu hại, nhanh chóng mất mạng.
Cho nên, hai đoàn trùng đàn vừa tiếp xúc không bao lâu, Huyết Khôi Phi Nghĩ trước tiên bị cắn nuốt hơn phân nửa, mắt thấy liền muốn bị Thiết Hỏa Nghĩ nghiền ép bại vong, nhưng tình huống trong nháy mắt xuất hiện đảo ngược.
Rất nhiều Thiết Hỏa Nghĩ đột nhiên từ không trung rơi xuống, vô số dịch đoàn màu đỏ từ trong cơ thể của chúng chui ra, lập tức những Huyết Khôi Phi Nghĩ bị thôn phệ lại ngưng tụ thành hình tiếp tục nhào vào chiến đấu.
Vẻn vẹn hai lần như vậy, số lượng thiết hỏa nghĩ tựu giảm mạnh hơn nửa, hiển nhiên đã vô lực xoay chuyển trời đất.
Chỉ trong chốc lát, ở chiến trường cũng chỉ còn lại Huyết Khôi Phi Nghĩ tồn tại, Lạc Hồng ra lệnh một tiếng, chúng hung tợn nhào về phía thi thể rơi rụng trên mặt đất, chỉ trong nháy mắt đã nuốt chửng sạch sẽ những cái xác Thiết Hỏa Nghĩ này.
Nhìn đàn kiến được bổ sung một phen, Lạc Hồng suy tư một lát, một hơi mở rộng số lượng chúng lên gấp mười lần, bởi vì mỗi con Huyết Khôi Phi Nghĩ đều bị chia làm mười, đàn kiến vốn mỗi con đều có cường độ Trúc Cơ hậu kỳ, thoáng cái biến thành mỗi con chỉ có cường độ Luyện Khí hậu kỳ.
Bình thường nếu nuốt một đám Thiết Hỏa Nghĩ số lượng hơn một ngàn, phân hóa ra hơn trăm con Huyết Khôi Phi Nghĩ là có thể bảo đảm bảo lưu thực lực từng cá thể cơ bản không thay đổi.
Nhưng Lạc Hồng biết rõ điểm ấy, vẫn áp dụng phương thức phân hóa cực kỳ cấp tiến này.
Bởi vì hắn ở trong đại chiến giữa hai đoàn trùng vừa rồi đã phát hiện, Huyết Khôi Phi Nghĩ cho dù chỉ có cường độ Trúc Cơ hậu kỳ, cũng không có cách nào đơn thuần gặm cắn cắn nuốt, chống lại Thiết Hỏa Nghĩ có thân thể cứng rắn.
Trên thực tế, tuyệt đại đa số Thiết Hỏa Nghĩ đều là bị những bộ phận Huyết Khôi Phi Nghĩ bị nó nuốt vào trong bụng kia sống lại giết chết!
Nếu loại chiến thuật lấy thân nuôi địch cắn trả bản thân này dùng tốt như vậy, trong đại chiến quần thể trùng đàn có ưu thế tuyệt đối như thế, Lạc Hồng đương nhiên phải phát dương quang đại.
Nguyên Dao chỉ chớp chớp mắt, liền phát hiện số lượng linh trùng Lạc Hồng đã xảy ra biến hóa long trời lở đất, trong lòng khiếp sợ đồng thời cũng hiểu được nguyên do Lạc Hồng nhất định phải xông vào dung nham đạo này.
Hắn chính là hướng về phía đám hắc sắc phi nghĩ này mà tới!
"Nguyên cô nương, hắc sắc sa mạc này chiếm cứ ở nửa đoạn sau của dung nham đạo, chúng ta vẻn vẹn mới xâm nhập mấy trăm trượng liền gặp quần thể phi kiến có quy mô hơn một ngàn như này, khó bảo đảm chỗ sâu trong Hắc sắc sa mạc không có quần thể phi kiến cỡ lớn hơn vạn, hơn mười vạn cá thể ah."
''Linh trùng của Lạc mỗ mặc dù có thể đối phó Thiết hỏa nghĩ này, nhưng khổ nỗi số lượng quá ít, nếu thật sự gặp phải trùng quần siêu lớn kia, linh trùng có lẽ có thể không có việc gì, nhưng chúng ta có thể sẽ gặp nguy hiểm."
Lạc Hồng biết rõ trùng quần siêu lớn là có tồn tại, cho nên trước khi mở rộng số lượng Huyết Khôi Phi Nghĩ đến một mức độ nhất định, hắn sẽ không xâm nhập vào sâu trong Hắc sắc Sa Mạc này.
''Chúng ta trước hết đi săn bên ngoài Hắc sắc sa mạc một phen đi, chờ linh trùng của Lạc huynh trưởng thành, lại đi sâu vào trong đó. Dù sao pháp lực của chúng ta cũng rất sung túc, không cần nóng lòng vượt qua kiểm tra.''
Nguyên Dao cho rằng Huyết Khôi Phi Nghĩ có thần thông cắn nuốt phân liệt, biết được mục đích Lạc Hồng tiến vào Dung Nham Lộ chính là làm lớn mạnh bầy kiến này, tự nhiên sẽ không có phản đối.
''Nguyên cô nương có thể lý giải là tốt rồi. Ân? Nữ tu kia vận khí thật đúng là không tốt, vừa ra khỏi hang sói lại vào hang hổ, bất quá cũng tiết kiệm chuyện của ta.''
Lạc Hồng đang nói, đột nhiên nhận thấy được ngoài mấy dặm lại dâng lên một đoàn "Hắc Vân", phỏng chừng trong đó có không ít ba ngàn con Thiết Hỏa Nghĩ.
Thứ chúng nó truy kích, mục tiêu chính là diễm lệ nữ tu vừa mới đào tẩu kia.
Đợi hai người đuổi tới, nàng này đã bị Thiết Hỏa Nghĩ biến hóa thành cự tiễn bắn xuyên qua hộ thân pháp khí, toàn thân Hắc Nghĩ bò đầy.
Nàng chỉ phát ra hai tiếng kêu thảm thiết thê lương, liền bị thôn phệ không còn.
Nguyên Dao nhìn đàn kiến cắn nuốt người sống, trong lòng cảm thấy kiêng kỵ, không khỏi dịch hai bước về phía Lạc Hồng.
Lạc Hồng vốn cũng không phải tới cứu người, cho nên việc nữ tử diễm lệ này chết thảm cũng không nhấc lên một chút gợn sóng trong nội tâm của hắn. Hắn chỉ đến và thúc đẩy hai ngàn con Huyết Khôi Phi Nghĩ đánh về phía đám Thiết Hỏa Nghĩ kia.
Lúc này đây, không quá mấy hơi thở sau khi hai đàn cỗ trùng gặp nhau, Huyết Khôi Phi Nghĩ đã bị cắn nuốt sạch sẽ, nhưng theo sau đó thì những con Huyết Khôi Phi Nghĩ sống lại đầu tiên đã giết chết gần như tất cả Thiết Hỏa Nghĩ, hiệu suất ngược lại cao hơn lần trước rất nhiều.
Sau khi nghiệm chứng hiệu quả của chiến thuật này, Lạc Hồng tin chắc hai ngàn Huyết Khôi Phi Nghĩ có thể thôn phệ được quần thể Thiết Hỏa Nghĩ có quy mô dưới năm sáu ngàn với hiệu suất cao nhất, liền tạm thời không mở rộng số lượng Huyết Khôi Phi Nghĩ nữa.
Hắn dự định chơi một vố lớn, lại chờ cho số lượng đàn kiến tăng gấp mười lần so với bây giờ, sau đó trực tiếp tiến vào chỗ sâu của Hắc sắc sa mạc săn giết những đàn kiến siêu lớn có quy mô vượt mấy vạn kia. Như vậy có vẻ ổn thỏa hơn nhiều.
Thu túi trữ vật của nữ tử diễm lệ kia, Lạc Hồng đem pháp bảo hình tấm lụa lam quang ném cho Nguyên Dao.
Loại pháp bảo này rõ ràng là chỉ hợp với nữ tu, Nguyên Dao cũng không từ chối, vui rạo rực tiếp nhận, đơn giản tế luyện một phen khoác lên người.
....................................
Sâu trong sa mạc đen, Hàn Lập mừng rỡ nhặt một vật thể hình cầu lên.
Loại tài liệu hiếm thấy gọi là luyện tinh này, sau khi luyện vào pháp bảo có thể làm cho pháp bảo trở nên kiên cố dị thường, kế thừa tám chín phần thần thông của Thiết Hỏa Nghĩ.
Có thể đạt được một khối luyện tinh lớn như vậy, toàn bộ là nhờ vận khí, Hàn Lập trùng hợp gặp được một cự nhân do Thiết Hỏa Nghĩ tổ hợp thành đang bị đóng băng. Lúc ấy nó cao hai ba mươi trượng, nếu ở thời kỳ toàn thịnh e rằng mười y cúng phải gặp mà tránh chi.
Người khổng lồ này tuyệt đối là quần thể Thiết Hỏa Nghĩ quy mô siêu lớn từ mấy chục vạn cá thể hóa thành, có thể dễ dàng tiêu diệt nó như vậy, cũng chỉ có Nguyên Anh kỳ lão quái vật mà thôi.
''Nói như vậy, con đường ta đang đi, đã bị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thanh lý qua một lần. Ta nói sao mà vẫn chưa gặp phải trùng đàn siêu lớn có kiến hậu tồn tại, nguyên lai là như vậy, thật sự là may mắn ah.''
Hàn Lập vẻ mặt vui mừng nói, hắn mặc dù có mấy vạn Phệ Kim Trùng, đối phó Thiết Hỏa Nghĩ cũng không thành vấn đề, nhưng Phệ Kim Trùng của hắn lúc giao chiến cùng Thiết Hỏa Nghĩ cũng sẽ có tổn thất, tiến vào Hắc sắc sa mạc chưa tới một ngày, hắn cũng đã tổn thất gần vạn Phệ Kim Trùng.
Đây là dưới tình huống không gặp phải trùng quần thể siêu lớn, nếu không cho dù Phệ Kim trùng quần thể có thể thắng được đối phương, tạo thành tổn thất cũng có thể làm cho Hàn Lập đau lòng đến hộc máu.
Mang theo loại tâm tình may mắn này đi không bao lâu, Hàn Lập đột nhiên cảm thấy bầu trời tối sầm, ngẩng đầu nhìn lại, nhất thời khiếp sợ há to miệng.
Chỉ thấy xa xa bầu trời màu đỏ thẫm đã hoàn toàn bị mây đen bao trùm, tiếng cánh quạt vù vù cho dù cách xa nhau rất xa, vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
Hàn Lập không nói hai lời, thi triển La Yên Bộ, co cẳng bỏ chạy.
Quy mô tổ kiến này tuyệt đối là đã vượt qua ba mươi vạn!
Hàn Lập không quan tâm là ai kinh động đến tổ kiến siêu lớn này, chỉ cầu người kinh động chết xa một chút, không cần liên lụy đến hắn.
Bất quá, Hàn Lập còn chưa chạy được bao xa, bầu trời đã nhuốm một tầng huyết sắc.
Đối diện đoàn Thiết Hỏa Nghĩ kia lại dâng lên một đoàn trùng vân huyết sắc không chênh lệch bao nhiêu, hai bên nhanh chóng giao chiến với nhau.