Ta Tại Phàm Nhân Khoa Học Tu Tiên (Dịch)

Chương 245 - Chương 245. Thoát Thân

Chương 245. Thoát thân Chương 245. Thoát thân

Mắt thấy Huyền Cốt trong khoảnh khắc diệt sát Ô Sửu, thần sắc Hàn Lập cùng Lạc Hồng đều không có biến hóa, chỉ có Nguyên Dao không rõ duyên cớ, bị thủ đoạn kinh người của Huyền Cốt dọa nhảy dựng, trong lòng nhất thời có chút hối hận.

Cái này cũng không thể trách cứ nàng quá nhiều, dù sao nàng tâm có mê chướng, đối với chuyện kết anh so với tu tiên giả bình thường đều phải chấp nhất hơn nhiều. Vả lại nàng là hoàn toàn dựa vào cơ duyên hư vô mờ mịt mới tu luyện tới Kết Đan kỳ, tự nhiên muốn bắt lấy mỗi một tia cơ hội có được.

"Thủ đoạn của đạo hữu thật sự là dùng tốt, bất quá chỉ có đan phương thì có ích lợi gì, trong môn phái của hai người chúng ta cũng có lưu truyền thượng cổ phối phương, số lượng càng là không biết bao nhiêu, nhưng mà không có linh dược để luyện đan thì chúng khác gì một tờ giấy lộn đâu!"

Thái độ Lạc Hồng không thay đổi, vẫn lạnh lùng không khách khí nói.

"Đạo hữu chớ vội, Cửu Khúc Bồi Anh Đan có chủ dược là [Cửu Khúc Linh Tham], thứ này đã ở trong tay Hàn tiểu huynh đệ, còn lại những linh dược phụ trợ kia, mặc dù cũng khó tìm, nhưng lấy thân phận hai vị, phát động thế lực trong tay cũng không khó để tìm đủ ah."

''Cửu khúc bồi anh đan này chỉ hữu dụng khi tu tiên giả kết anh, mỗi người một viên là đủ rồi, đến lúc luyện ra linh đan ba người các ngươi chia đều, chẳng phải đều vui mừng sao?"

Huyền Cốt lấy lôi đình thủ đoạn diệt sát Ô Sửu, cũng có ý tứ kinh sợ hai người Lạc Hồng, dù sao cường giả cùng kẻ yếu nói chuyện là có trọng lượng khác nhau, nhưng tên truyền nhân của Lục đạo này lại đối với chuyện tốt hắn vẽ ra lại chưa từng động tâm.

Phải biết rằng, người này thế nhưng là vẫn luôn bày ra bộ dáng trọng thương chưa lành, Huyền Cốt không khỏi hoài nghi đối phương còn để lại hậu thủ, cho nên, hắn vẫn là không có tức giận, vẻ mặt hòa khí nói.

''Không thể tưởng được Hàn huynh đệ có cơ duyên như vậy, nhưng là, hai người chúng ta thân mang trọng mệnh, bên trong Hư Thiên điện này nguy cơ trùng trùng, tại hạ cũng không muốn vì bảo vật trong đỉnh mà làm hỏng chính sự.''

''Bất quá, tại hạ đối với Cửu Khúc Bồi Anh Đan đích xác cảm thấy hứng thú, đây là Truyền Âm phù, Hàn huynh đệ tiếp tốt, đợi sau khi ra khỏi điện chúng ta lại nói chuyện luyện đan sau ah.''

Lạc Hồng mới nói đến hai chữ "Thế nhưng", trong nháy mắt làm Huyền Cốt thần sắc âm trầm xuống, hắn âm thầm cười lạnh không để ý tới lão, phất tay áo liền bắn ra một tấm phù, lại nói:

''Trong Hư Thiên Điện nguy cơ trùng trùng, tại hạ khuyên hai vị không nên ôm ảo tưởng không thực tế, sớm rời đi mới được.''

Dứt lời, Lạc Hồng không cho Huyền Cốt cơ hội mở miệng lần nữa, ý bảo Nguyên Dao, hai người hóa thành một đạo độn quang bay về phía thềm đá.

Sau khi Hàn Lập tiếp được tấm phù kia, chỉ nhìn thoáng qua, ánh mắt cũng không khỏi chớp động, hồi tưởng lại lời Lạc Hồng vừa nói, nhất thời hiểu được cái gì, bất động thanh sắc cất kỹ nó.

Ánh mắt Huyền Cốt âm lãnh nhìn theo hai người Lạc Hồng bay ra khỏi Thiên Cương tráo, trong lòng cảm thấy buồn bực.

''Người này quả thực không phải là ma tử tầm thường, tuổi còn trẻ chẳng những không có khí nóng nảy thường thấy trên người ma tử, ngược lại cẩn thận trầm ổn giống như lão ma ngàn năm, Lục Đạo thật đúng là chọn một truyền nhân tốt.''

''Bất quá, đợi ta luyện thành Tu La thánh hỏa, diệt Hàn tiểu tử, hai người các ngươi vẫn trốn không thoát, ta nhất định phải bắt được vào tay!''

Hàn Lập nhìn thấy thần sắc biến hóa của Huyền Cốt, trong lòng biết lão quỷ này nhất định là nổi lên sát tâm với Lạc sư huynh, trong lòng rùng mình, nhớ tới lời cảnh cáo vừa rồi của Lạc sư huynh, không khỏi do dự có nên tiếp tục vì đan phương Cửu Khúc Bồi Anh Đan mà lột da hổ hay không.

Nhưng một phen lý do thoái thác sau đó của Huyền Cốt, vẫn làm cho Hàn Lập quyết định lưu lại lấy bảo, dù sao hấp dẫn của Hư Thiên Đỉnh cùng Bổ Thiên Đan thật sự quá lớn, Hàn Lập cũng là hạng người đạo tâm rất kiên định, cam nguyện vì tương lai kết anh mà mạo hiểm một chút.

Xuống Hàn Ly đài, Lạc Hồng quan sát bốn phía, không thấy động tĩnh nguyên anh lão quái đấu pháp, hiển nhiên trong lúc bọn họ nói chuyện, những nguyên anh lão quái này đã đi xuống tầng dưới.

''Nguyên cô nương, Lạc mỗ tốt hơn nhiều, không cần đỡ nữa.''

Bốn bề không có người, Lạc Hồng cũng không cần diễn nữa, tuy rằng Nguyên Dao mềm mại làm người ta hưởng thụ, nhưng được đỡ cũng không tiện ứng đối tình huống ngoài ý muốn.

''Lạc huynh, chúng ta cứ như vậy đi? Người nọ nếu không tiếc giết chết hậu nhân của Cực Âm lão ma, cũng phải lưu lại lấy bảo, vậy nên có thủ đoạn tương ứng mới đúng.''

Nguyên Dao vẫn có chút không bỏ xuống được, dù sao Huyền Cốt miêu tả dược hiệu của Bổ Thiên đan quá mạnh mẽ, phóng ra bên ngoài tuyệt đối có thể làm cho rất nhiều tu sĩ Kết Đan kỳ đoạt vỡ đầu.

''Nguyên cô nương, còn nhớ sáu đoàn ma hồn trên Bàn Long Trụ không?''

Lạc Hồng vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Nguyên Dao nói.

''Đương nhiên, có thể bị phong ấn ở tầng dưới chót của Ám điện, chắc hẳn khi còn sống bọn họ đều là Cổ Ma cực kỳ lợi hại.''

Nguyên Dao biến sắc, lộ ra vẻ sợ hãi nói.

''Không sai, theo Lạc mỗ biết, sáu Cổ Ma này chính là sáu đại ma tướng của phe Cổ Ma tộc năm đó khi đại chiến với Cổ Tu linh giới ah!''

''Chỉ là từ việc cổ tu cũng không cách nào triệt để diệt sát bọn họ, chỉ có thể dùng đại khí lực đem phong ấn liền có thể biết, sáu đại ma tướng này tu vi tuyệt đối đã vượt qua cảnh giới Hóa Thần kỳ đỉnh phong Nhân giới, đạt tới Luyện Hư kỳ trong truyền thuyết.''

''Mà hiện tại, liền có một tên Cổ Ma lấy được thân thể, phá vỡ phong ấn bên trong Hư Thiên Điện, bây giờ hắn đã trốn ra ngoài rồi.''

Lạc Hồng thấy được Nguyên Dao cực kỳ khiếp sợ, há cái miệng nhỏ nhắn ngạc nhiên nói không ra lời, lại bổ sung một câu:

"Lạc mỗ có thể biết được việc này, toàn bằng trận pháp của Phong Ma Chi Địa, cho nên sẽ không lừa gạt ngươi."

''Nguyên cô nương! Ngươi còn có chuyện gì muốn làm sao? Chúng ta mau chóng khởi hành, xong xuôi nhanh chóng rời khỏi Hư Thiên Điện!''

''Được được! Lạc huynh, mau đi theo ta!''

Nguyên Dao nhớ tới Lạc Hồng lúc trước từng ở nơi phong ma tỏ ra khác thường, thêm vào tín nhiệm của nàng đối với Lạc Hồng, nhất thời không dám tham lam nữa, lấy ra quyển trục, hướng cửa vào tầng thứ tư mà đi.

Bốn tầng đầu của nội điện đều có khôi lỗi thủ vệ, hai người cũng không biết đám Man Hồ Tử đánh lên lộ tuyến nào, bất quá vừa xuống tới tầng thứ tư, Nguyên Dao liền dẫn Lạc Hồng tìm được một cái ám đạo trong mê cung.

Cuối đường ngầm là một tòa truyền tống trận, sau khi hai người bước vào trong đó, bên tai rất nhanh liền không còn tiếng nổ ầm ầm của đám nguyên anh lão quái, thoáng cái bị truyền tống đến tầng thứ ba.

Tiếp theo, Nguyên Dao lặp lại chiêu cũ, lại mượn Truyền Tống trận để hai người đi tới tầng thứ hai.

Sau khi đánh bại một con khôi lỗi Xà Vệ, hai người đi tới trước một cánh cửa đá.

''Chính là nơi này! Lạc huynh, thứ ta muốn ở bên trong!''

Dưỡng Hồn Mộc là thứ mấu chốt để bảo trụ Nguyên Thần của Nghiên Lệ, hiện tại đã gần trong gang tấc, Nguyên Dao không khỏi giãn mặt cười.

''Ừ, Nguyên cô nương yên tâm, mặc kệ bên trong có vật gì, Lạc mỗ cũng sẽ không tranh đoạt với ngươi.''

Lạc Hồng tất nhiên là biết bên trong có cái gì, cũng biết vật này đối với Nguyên Dao là trọng yếu vô cùng, nhưng hắn vốn nắm giữ phương pháp luyện chế Thiên Ma Đan, dưỡng hồn mộc với hắn mà nói cũng không phải trọng yếu như vậy.

Chắc chắn là sẽ có một số giá trị nghiên cứu, nhưng cũng không bắt buộc phải có.

Nguyên Dao nghe vậy hoàn toàn yên lòng, bàn tay đặt ở trên cửa đá, pháp lực trong lòng bàn tay vừa phun ra, lập tức cửa đá liền hiện ra một mảnh lam quang, đem hai người truyền tống đến trong bảo thất.

Vừa vào bảo thất, hai người liền cảm thấy một cỗ linh khí ôn nhuận cực kỳ đập vào mặt, để cho thể xác và tinh thần mệt mỏi không chịu nổi của bọn họ thư hoãn vài phần.

Một mảnh linh tuyền thật lớn! Không ngờ còn có niềm vui ngoài ý muốn!

Nhìn một ao linh dịch màu trắng ngà trước mặt, Nguyên Dao không khỏi kinh hỉ thốt lên, cái thứ này cũng không có đánh dấu ở trên bản đồ mà nàng có được.

Lạc Hồng chỉ quét mắt nhìn Linh Tuyền và khúc gỗ màu đen cách đó không xa được một tầng ánh sáng cấm chế màu xanh lá bảo vệ, sau đó ánh mắt dời đi, nhìn về phía một tòa truyền tống trận nhìn như đã bỏ hoang trong góc.

Hàn lão ma, ngươi nên nhanh một chút, nơi này thật sự không nên ở lâu a!

Bình Luận (0)
Comment