''Hàn huynh, là tiểu nữ tử lỗ mãng, mong Hàn huynh thông cảm.''
Nguyên Dao mặt mang xấu hổ, thi lễ xin lỗi.
''Hàn sư đệ, vì sao không dùng bùa chú vi huynh đưa cho ngươi? Lúc ấy vi huynh ngoài mạnh trong yếu, thật sự vô lực tương trợ sư đệ, kính xin sư đệ không nên trách cứ vi huynh.''
Lạc Hồng ở lúc cuối cùng trước khi rời đi cố tình giả bộ không thể đi lại, hơn phân nửa là diễn cho Hàn lão ma xem.
Hắn cũng là bất đắc dĩ, biết rõ trừ Kim Lôi Trúc ra, Càn Lam Băng Diễm cùng Hư Thiên Đỉnh đều là thứ giúp Hàn lão ma sau này có thể tung hoành nhân giới, phi thăng linh giới ah. Hắn cố ý đem hai kiện trọng bảo này nhường lại, không được cảm kích nhưng còn muốn giả bộ dáng vẻ áy náy.
''Lạc sư huynh nói gì vậy, sư huynh lúc nguy cấp còn không quên đưa tới phù lục cứu mạng cho sư đệ, lại càng nhiều lần nhắc nhở, sư đệ vô cùng cảm kích, sao dám trách cứ sư huynh.''
Hàn Lập cũng không phải là người không trí, rất rõ ràng lấy trạng thái lúc đó của Lạc Hồng cho dù lưu lại cũng không giúp được hắn cái gì, huống hồ chính là nhờ có Tứ Tượng Na Di Phù do Lạc Hồng lưu lại hắn mới có thể nhanh chóng thoát khỏi nội điện, thiếu đi nguy cơ nửa đường bị Nguyên Anh lão quái chặn lại.
Nguyên Dao nghi hoặc nhìn hai người, một cái sư huynh một cái sư đệ kêu đến thân thiết như vậy, phảng phất chính mình thành người ngoài cuộc.
"Ha ha, Nguyên cô nương không cần kinh ngạc, Lạc mỗ cùng Hàn sư đệ chính là đồng môn xuất thân từ một cái tiểu môn phái đã tan vỡ, xưa nay giao tình không ít."
''Sau khi gặp nhau ở Hư Thiên Điện, chỉ vì mỗi người đều có phiền toái nên mới không liên thủ, không phải cố ý lừa gạt Nguyên cô nương.''
Lạc Hồng vừa giải thích xong, Hàn Lập liền tiếp lời nói:
''Lạc sư huynh, chuyện Cổ Ma có thể xử lý thỏa đáng? Nguy cơ lúc trước ngươi nói có liên quan hay không?''
"Ai, Hàn sư đệ, chuyện này nói ra rất dài dòng, vi huynh mặc dù mượn pháp trận Phong Ma Chi Địa luyện hóa ma đầu, nhưng trên đường vận dụng ma khí do Cổ Ma lưu lại, trong lúc vô tình đã phá hư một chỗ phong ấn, lúc này đã có một Cổ Ma cực kỳ lợi hại thoát khốn mà ra, chúng ta phải mau chóng rời khỏi Hư Thiên Điện!"
Lạc Hồng sắc mặt nghiêm túc, chỉ vào quang tráo cấm chế bao bọc Dưỡng Hồn Mộc nói:
''Bởi vì cấm chế trong bảo thất Hư Thiên Điện, chúng ta chỉ cần phá vỡ tầng cấm chế này, sẽ bị truyền tống ra ngoài, coi như thoát hiểm.''
''Cây này lớn lên thật kỳ lạ, màu gỗ ngăm đen, mặt ngoài khối u trải rộng, chẳng lẽ là dưỡng hồn mộc có thể nuôi nguyên thần trong cổ thư ah?!"
Hàn Lập kinh hô lên, Dưỡng Hồn Mộc là một trong tam đại thần mộc, nổi danh cùng Kim Lôi Trúc, đối với tu luyện Đại Diễn Quyết có hiệu quả phụ trợ rất tốt.
Năm đó vì tìm tài liệu thích hợp để luyện chế bản mệnh pháp bảo, Hàn Lập đã tìm kiếm rất nhiều tài liệu thuộc Mộc Hành Linh Tài, ba đại Thần Mộc này có danh tiếng lớn nhất, tự nhiên cũng ở trong đó.
''Hàn huynh, đây chính là của ta!''
Nguyên Dao nhất thời nóng nảy, chợt lóe thân chắn trước mặt Dưỡng Hồn Mộc, trừng mắt nhìn Hàn Lập, ủy khuất nhìn về phía Lạc Hồng.
''Nguyên cô nương đừng hiểu lầm, Hàn mỗ chỉ muốn lấy một đoạn rễ cây, kính xin dàn xếp.''
Hàn Lập không nghĩ nhiều, cho rằng trước khi hắn đến Lạc sư huynh đã cùng nàng chia sẻ bảo vật nơi đây, cho nên sau khi mình lộ ra lòng mơ ước, nàng mới kích động như vậy.
''Cái này...''
Nguyên Dao có chút do dự, nàng tín nhiệm Lạc Hồng cùng mình đồng sinh cộng tử, cũng không quá tin tưởng Hàn Lập chỉ có duyên gặp mặt mấy lần này.
Đương nhiên, nếu là Lạc Hồng có thể đảm bảo thì không giống, cho nên Nguyên Dao chần chờ một lát sau, lại đem ánh mắt dời về phía Lạc Hồng.
''Hàn sư đệ, Cửu Khúc Bồi Anh Đan có đúng là có thật hay không?''
Nguyên Dao mặc dù nghi hoặc Lạc Hồng vì sao đột nhiên nhắc tới chuyện không liên quan đến Dưỡng Hồn Mộc như vậy, nhưng nàng đối với linh đan có thể gia tăng tỷ lệ kết anh thành công này cũng cảm thấy hứng thú, liền không ngắt lời, có chút tò mò dự thính.
"Người nọ nói đích thật là sự thật, Cửu Khúc Linh Tham cùng đan phương hiện tại đều đã ở trong tay sư đệ, chỉ là không biết dược hiệu có đúng như lời hắn nói hay không mà thôi."
Hàn Lập kinh ngạc một lát, cảm thấy Huyền Cốt đã nói đủ rồi, lập tức không giấu diếm.
''Ừ, như thế là tốt rồi.''
Lạc Hồng vuốt cằm trầm ngâm một lát, ở trước mặt hai người nói:
"Người nọ tuy nói lúc ấy tất nhiên không có lòng tốt, nhưng hắn đem loại đan dược này miêu tả cực kỳ kỹ càng, nghĩ đến cũng không phải bịa đặt.''
''Dược hiệu nghịch thiên của đan này, tám chín phần mười là thật.''
''Sư đệ tuy có chủ dược trong tay, nhưng mà muốn tập hợp đủ phụ dược cũng không dễ dàng, dù sao sau lưng chúng ta không có đại phái làm chỗ dựa, làm tán tu chính là phải bôn ba khó nhọc hơn ah.''
''Sư đệ, ngươi xem như vậy có được không, không bằng đem linh dược quý trọng còn thiếu để luyện chế đan này báo cho vi huynh và Nguyên cô nương, để hai người ta hỗ trợ thu thập, để cho sư đệ mau chóng luyện ra đan này.''
''Đương nhiên chủ dược quan trọng nhất chính là vật của sư đệ, vi huynh tuyệt đối sẽ không vì giúp chút chuyện nhỏ mà mặt dày cầu lấy một viên linh đan.''
''Nơi này có nửa bình Vạn Niên Linh Nhũ, coi như tiền mua đan dược đi.''
Hàn Lập vốn còn có chút chần chờ, nhưng nghe nói bốn chữ "Vạn Niên Linh Nhũ", lập tức tiếp nhận bình ngọc Lạc Hồng đưa tới, mở nắp bình ra ngửi nhẹ một hơi, lúc này liền lộ ra vẻ mừng rỡ.
Có vật này, hắn sẽ không cần lo lắng vấn đề pháp lực hao hết.
''Lạc sư huynh đại khí, sư đệ sẽ đưa đan phương cho ngươi.''
Nguyên Dao vừa nghe còn có chuyện tốt, liền phải học theo, lúc này lại nghe Lạc Hồng nói:
''Nguyên cô nương, sư đệ ta rất hứng thú với Đề Hồn Thú của ngươi, nếu Nguyên cô nương nguyện ý nhường, linh đan tuyệt đối không thể thiếu một viên.''
Đề Hồn Thú tuy có tiềm lực, thậm chí hậu kỳ so với Hàn lão ma còn sớm phi thăng Tiên giới, nhưng tiềm lực không có nghĩa là thực lực, thực lực linh thú chủ yếu vẫn là xem chủ nhân của nó có năng lực gì.
Đề Hồn Thú nếu là không đi theo Hàn lão ma, vậy vĩnh viễn chính là một con Sửu Hầu Tử mà Nguyên Dao không muốn sai khiến, chỉ có đi theo Hàn lão ma, đạt được rất nhiều cơ duyên mới có thể từ Thụy Vương tu luyện tới Hình Thú.
Hàn lão ma cũng dựa vào thần thông của Đề Hồn Thú, nhờ đó vượt qua nhiều lần nguy cơ.
Cho nên Lạc Hồng mới xuất động đề nghị, để cho Nguyên Dao lấy Đề Hồn Thú làm tiền mua đan.
Đề nghị của Lạc Hồng có thể nói là hợp ý cả hai người, cảnh giới Nguyên Thần của Nguyên Dao không đủ, nếu luyện hóa khống chế Minh Hồn Châu của Đề Hồn Thú, sẽ thường xuyên bị đau đầu muốn nứt còn có nguy cơ bị cắn trả, cho nên nàng vẫn không dám sai khiến Đề Hồn Thú đối địch.
Mà Hàn Lập thì nhìn trúng Đề Hồn Thú được xưng là có thần thông khắc chế quỷ vật thiên hạ này, hắn tự phụ có Dục Linh Hoàn tương trợ, con thú này ở trong tay hắn nhất định có thể ngư dược long môn.
Sau một phen giao dịch vui vẻ, một đoạn rễ cây dưỡng hồn mộc tự nhiên thành việc nhỏ.
Sau khi ba người phân chia xong, Hàn Lập đi tới bên cạnh linh trì ngâm chân, khôi phục pháp lực hao tổn khi hắn cùng Huyền Cốt ác đấu, Lạc Hồng thì đi tới trước lồng sáng cấm chế có thể "Mở cửa" kia.
Hắn không mất nhiều thời gian để nghiên cứu liền phát hiện cái cấm chế quang tráo này cùng Bảo Quang các trong Đấu Chuyển Tinh Di đại Trận có chút tương tự, nhưng tầng ngoài bị người bao một tầng cấm pháp cực kỳ xảo diệu, lợi dụng không gian cấm chế lực của Đấu Chuyển Tinh Di đại Trận, sáng tạo một tầng phong cấm kiên cố dị thường.
Hiển nhiên, đây không phải là bố trí ban đầu, rất có thể là hậu nhân thêm vào, có thể lúc người nọ đến thì Dưỡng Hồn Mộc còn chưa trưởng thành, hắn mặc dù tay không mà về, nhưng cũng để lại hậu thủ, làm truyền thừa của gia tộc hoặc môn phái.
Phá cấm pháp này đối với ba người mà nói cũng không khó khăn, để cho phệ kim trùng của Hàn lão ma gặm nhấm, hoặc ba người hợp lực oanh kích đều có thể phá cấm này, nhưng ít nhất cũng phải hao phí hai ba ngày.
Bất quá, Lạc Hồng đã tìm được điểm nối tiếp của hai tầng cấm chế, hắn chỉ cần thi pháp phá hư những điểm nối tiếp này liền có thể để cho tầng ngoài cấm chế uy lực giảm mạnh.
Không quá một canh giờ, liền có thể phá cấm chế này.