Ta Tại Phàm Nhân Khoa Học Tu Tiên (Dịch)

Chương 337 - Chương 337. Hai Phương Pháp Vẹn Toàn

Chương 337. Hai phương pháp vẹn toàn Chương 337. Hai phương pháp vẹn toàn

Vừa rồi luyện ra Bổ Thiên Đan từ trong thi hài cũng đã đủ kinh người, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới cực hạn của Lạc Hồng không chỉ có thế.

Đây chính là Vực Ngoại Thiên Ma, tồn tại bên ngoài Nhân giới, loại vật này cũng có thể dùng để luyện đan sao?

So sánh với vẻ mặt ngốc trệ của Nguyên Dao thì Hàn Lập càng bị rung động lớn hơn.

Có lẽ, thuật luyện đan của Lạc sư huynh còn muốn cao hơn ta. Hàn Lập không tự chủ được sinh ra ý nghĩ như vậy.

"Nếu thế, thử một lần xem sao."

Sau khi phục hồi tinh thần, trong mắt Nguyên Dao hiện lên vẻ hi vọng, lật tay liền lấy ra một cái hộp hồn do Dưỡng Hồn Mộc chế thành.

Mở nắp, lộ ra một quả cầu ánh sáng màu đỏ, hiển nhiên đây chính là nguyên thần của Nghiên Lệ.

"Tiết nát đan này, vẩy vào trên hồn thể của Nghiên đạo hữu, để cho hắn tự mình hấp thu."

Thần thức quét qua, Lạc Hồng liền biết nguyên thần của Nghiên Lệ đã đến bên bờ sụp đổ, linh trí còn thừa lại của nàng đã sắp không chống đỡ nổi nguyên thần của bản thân.

Không bao lâu nữa, sẽ đạt tới điểm giới hạn, đến lúc đó Nguyên Thần của nàng sẽ toàn bộ sụp đổ, lại không có khả năng tụ lại.

Nói thật, tình huống hiện tại của Nghiên Lệ giống như một con Vực Ngoại Thiên Ma sắp rơi xuống cảnh giới.

Đây không phải chuyện tốt.

Trong ánh mắt ngưng trọng của Lạc Hồng, Nguyên Dao làm nát Thiên Ma đan, bột phấn nhỏ vụn rơi xuống trên Nguyên thần của Nghiên Lệ.

Chỉ thấy sau khi hấp thu dược phấn, Nguyên thần Nghiên Lệ hào quang sáng rực, Hồn lực tràn đầy, hơn nữa mặt ngoài cũng nổi lên sóng gió, tựa hồ từ trong ngủ say lâu dài thức tỉnh lại.

Hiệu quả nhanh chóng như vậy khiến Nguyên Dao lập tức lộ ra vẻ vui mừng, nhưng nàng còn chưa kịp đem toàn bộ Thiên Ma đan đút cho Nghiên Lệ thì tiếng thở dài của Lạc Hồng đã vang lên bên tai.

"Nguyên cô nương dừng lại đi."

"Lạc huynh làm sao vậy? Đây không phải rất hữu hiệu sao?"

Nguyên Dao mặc dù theo lời dừng động tác rải bột thuốc lại, nhưng rất khó hiểu nói.

"Là Lạc mỗ nghĩ đến, Nghiên đạo hữu xói mòn linh trí, chỉ dùng ngoại vật là không cách nào đền bù."

Lạc Hồng lắc đầu nói, ý bảo Nguyên Dao nhìn về phía nguyên thần của Nghiên Lệ.

Chỉ thấy Nguyên Dao ngừng rải thuốc bột, hồng sắc quang cầu nhanh chóng ảm đạm xuống, cuối cùng thậm chí còn suy yếu hơn ban đầu.

Nguyên Dao ngơ ngác nhìn một lát, sau đó im lặng khép hồn hạp lại, cười mỉm nói với Lạc Hồng:

"Để Lạc huynh phí tâm, xem ra tính mạng của Nguyên Dao nhất định phải trải qua một kiếp này.

Chuyện Hoàn Hồn Thuật... "

"Nguyên cô nương yên tâm, Lạc mỗ chắc chắn toàn lực hộ pháp."

Lạc Hồng tâm tình nặng nề nói.

"Ai, Hàn mỗ cũng giống vậy, Nguyên đạo hữu chuyên tâm thi pháp là được."

Hàn Lập cũng đáp ứng.

"Vậy Nguyên Dao cảm tạ hai vị, việc này không nên chậm trễ, ta đi chuẩn bị ngay đây."

Nguyên Dao đứng dậy hơi hơi thi lễ, sau đó lập tức xoay người, đi đến cửa vào thạch sảnh đột nhiên quay đầu lại nói:

"Lạc huynh có thể... Thôi, hai vị ngồi một chút."

Giai nhân rời đi, không khí trong sảnh đá lập tức trầm xuống, Hàn Lập biết lúc này tâm tình Lạc Hồng không tốt, ngồi xuống một lát sau lặng lẽ rời đi, chỉ còn lại Lạc Hồng một mình uống rượu không tiếng động.

Lạc Hồng hiểu rất rõ vận mệnh của Nguyên Dao trước khi phi thăng tiên giới, chỉ cần nói một câu là có thể khái quát được:

Quá trình là thống khổ, nhưng kết quả lại tốt đẹp.

Hai ba ngày sau, hải vực phụ cận sẽ bộc phát quỷ vụ, đến lúc đó đoàn người bọn hắn sẽ bị cuốn vào Âm Minh chi địa.

Nơi âm minh này đối với người tu tiên mà nói chính là tuyệt địa, pháp lực thần thức hoàn toàn không thể vận dụng, một khi lâm vào trong đó, liền cùng người phàm thân thể cường kiện không khác, nhưng lại là thánh địa tu luyện của quỷ tu.

Hoàn cảnh đặc thù của nó, có thể làm cho quỷ tu một đường tu luyện tới cảnh giới Hóa Thần, hơn nữa cùng Linh giới có liên hệ quỷ bí, không cần mạo hiểm lẻn qua không gian tiết điểm, có thể thoải mái từ Nhân giới phi thăng đến Linh giới.

Nếu như bị những Hóa Thần lão quái của Hướng Chi Lễ biết được, có thể tại chỗ hâm mộ đến đạo tâm sụp đổ.

Nhưng cái giá phải trả chính là phải chịu đựng cô tịch hơn một ngàn năm, đồng thời từ bỏ thân thể trở thành quỷ vật.

Thống khổ và dày vò trong đó không thể nói ra cho người ngoài biết. Cho nên Lạc Hồng mặc dù biết chỉ cần dựa theo quỹ tích đã định, Nguyên Dao có thể thu hoạch được một "đại cơ duyên", trong lòng hắn vẫn không muốn, cho nên cố gắng ra tay thay đổi.

Cuối cùng hắn lựa chọn buông tay, một mặt là Lạc Hồng quả thật không có thủ đoạn giải cứu Nghiên Lệ, linh trí quá mức thần bí.

Trong tay hắn tuy có mãnh dược hóa linh yêu diễm, nhưng hiển nhiên không phải nguyên thần của Nghiên Lệ hiện tại có thể chịu nổi, hơn nữa chưa bao giờ có ghi chép về loại hỏa diễm này dùng cho người tu tiên, hiệu quả tốt xấu căn bản không thể nào phán đoán.

Một phương diện khác là, Lạc Hồng mặc dù đối với mình rất có lòng tin, nhưng sau đó Hóa Thần cùng Phi Thăng cũng chưa biết chừng.

Có lẽ bởi vì hắn nhúng tay vào, biến khéo thành vụng, dẫn đến Nguyên Dao thọ tận Nhân giới.

Trở thành quỷ tu, tu luyện tại Âm Minh Chi Địa, đối với Nguyên Dao tiên lộ là ổn thỏa nhất, nhưng cũng là thống khổ nhất.

Đã như vậy, vậy có thể có lưỡng toàn chi pháp không?

"Âm Minh Chi Địa, La Hầu, Quỷ Vụ..."

Lạc Hồng một tay ấn ấn mi tâm, bắt đầu trầm tư không ngừng.

Mấy canh giờ sau, khi hắn đọc đến hai chữ "Không Gian", trong mắt nhất thời bộc phát ra một đạo linh quang.

"Đúng rồi, không gian!"

Lạc Hồng ưỡn thẳng lưng, lập tức từ trong túi vạn bảo lấy ra Bổ Thiên Thạch, thần thức xông lên xóa đi cấm chế mà trước đó cùng Hàn lão ma lưu lại.

Nhất thời Bổ Thiên Thạch lại lần nữa tràn ra dao động không gian Linh cấp cao nhất Nhân giới.

Một ý nghĩ cũng dần dần thành hình trong đầu Lạc Hồng.

Đang lúc hắn dần dần hoàn thiện ý nghĩ này, nghe được Nguyên Dao truyền âm, để hắn cùng Hàn lão ma cùng đi tế đàn chuẩn bị tốt.

Khi Lạc Hồng phi độn đến một tiểu sơn cốc thì Nguyên Dao cùng Hàn Lập đã đợi sẵn.

Thấy Lạc Hồng bay tới, Nguyên Dao bình tĩnh nói:

"Còn hai canh giờ nữa, chính là lúc âm khí nặng nhất trong ngày, đến lúc đó ta sẽ bắt đầu thi pháp."

Hoàn Hồn Thuật sẽ tác động đến âm khí của đảo này, cho nên sẽ sinh ra thiên tượng cực kỳ rõ ràng, thế tất sẽ có tu tiên giả tới xem xét, đến lúc đó làm phiền hai vị khuyên lui bọn họ."

Hoặc là nghĩ đến phương thức Lạc Hồng và Hàn Lập có thể sẽ sử dụng khuyên lui, Nguyên Dao không khỏi hả hê nở nụ cười.

Tâm tình Hàn Lập bây giờ hết sức phức tạp, từ khi tiến vào tu tiên giới đến nay, hắn đều nhìn thấy những điều ngươi lừa ta gạt, chỉ có tại Lạc Hồng này, hắn mới có thể buông lỏng một chút cảnh giác.

Nguyên Dao cùng Nghiên Lệ cam nguyện chịu chết vì đối phương, điều này khiến hắn bội phục từ tận đáy lòng.

Nhưng sau khi mắt thấy Lạc sư huynh đang chau mày, Hàn Lập liền nói:

"Nguyên đạo hữu không suy nghĩ nhiều thêm nữa, bất luận Hoàn Hồn Thuật có thành hay không, con đường tiên lộ sau này của ngươi đều bị chặt đứt!"

Nụ cười trên mặt Nguyên Dao lập tức biến mất, nàng trầm mặc một lát rồi nói:

"Đoạn thì đoạn, ta có thể sống đến hôm nay vốn là nhặt về."

"Thời gian sắp đến, ngươi và ta bố trí một chút, nơi này là Nội Hải, chắc hẳn sẽ có không ít người bị hấp dẫn tới."

Lạc Hồng vẫn trầm mặc không nói đột nhiên mở miệng nói, mà cũng không quay đầu lại bay về phía xung quanh hòn đảo, hắn muốn đi bố trí mấy bộ trận pháp đơn giản.

"Cái này... Lạc huynh chẳng lẽ là tức giận?"

Nguyên Dao đột nhiên cảm thấy trong lòng đau xót, kinh hoảng nhìn về phía Hàn Lập.

"Ai, tâm tư của sư huynh Hàn mỗ cũng đoán không ra, nhưng nhất định sẽ không tức giận với Sinh Nguyên đạo hữu, người ngạo khí như hắn, hẳn là đang tức mình không thể giúp được Nguyên đạo hữu a."

Hàn Lập lắc đầu thở dài, sau đó cũng phi độn rời đi.

Nguyên Dao sau khi ngẩn người một lúc, đột nhiên mặt giãn ra lộ ra ý cười tươi rói.

"Đúng là nam tử cổ quái."

......

Lạc Hồng vừa bay tới xung quanh hòn đảo, liền cảm ứng được âm khí trên đảo xao động trên quy mô lớn, có lẽ Nguyên Dao đã bắt đầu thi pháp.

"Sư phụ, Nguyên tiền bối đang làm gì vậy?"

Phàn Mộng không hiểu vì sao bay tới, nhìn mây đen trên bầu trời đang dần hội tụ, nghi ngờ hỏi.

"Ngươi tới vừa lúc, đi bố trí tốt những trận kỳ này."

Lạc Hồng không rảnh giải thích với Phàn Mộng Y, lúc này liền phân phó nàng làm việc.

Bình Luận (0)
Comment