Ta Tại Phàm Nhân Khoa Học Tu Tiên (Dịch)

Chương 490 - Chương 490. Cơ Duyên Của Tiểu Kim

Chương 490. Cơ duyên của Tiểu Kim Chương 490. Cơ duyên của Tiểu Kim

Đương nhiên, mọi người cũng không phải là không có triệt để tiêu diệt Viêm Tinh thủ đoạn, chỉ bất quá Viêm Tinh trong hạp cốc căn bản giết không dứt, bọn người Lạc Hồng thầm nghĩ nhanh chóng thông qua hẻm núi, căn bản không cần vì thế lãng phí thời gian.

Nhưng ngay khi mọi người đang muốn trước lúc Viêm Tinh trọng sinh bay qua đoạn hạp cốc này thì Lạc Hồng chợt cảm thấy túi linh thú bên hông phồng lên, trong nguyên thần truyền đến cảm xúc lo lắng.

Lạc Hồng trong lòng nghi ngờ, lập tức thần niệm vừa động, mở ra túi linh thú.

Một đạo kim ảnh lập tức từ trong đó bay ra, hai cánh mở ra, hướng những Viêm Tinh còn đang trọng sinh kia đi tới.

Dáng vẻ của Tiểu Kim cực kỳ giống với dáng vẻ khi nãy nàng bay về phía trung tâm của vụ nổ hạt nhân, trong lòng Lạc Hồng không khỏi có chút mừng rỡ và mong chờ.

Chẳng lẽ hẻm núi Viêm Tinh này sẽ là một lần cơ duyên của Tiểu Kim?

Sau khi bay ra khỏi túi linh thú, kim quang trên người Tiểu Kim lóe lên, biến thành một con Kim Điêu dài hơn một trượng.

Đỉnh đầu phượng quan trung diệt hình kim quang phun ra ngoài, xoát qua chỗ Viêm Tinh tụ tập.

Chỉ thấy, phàm là Viêm Tinh bị diệt hình kim quang bao lại, trong cơ thể chúng vốn ẩn tàng cực tốt, tinh hạch dị thường kiên cố lập tức hiển hiện ra, mà lại giống như bị cự lực hút lấy, nhao nhao bay về phía Tiểu Kim.

Đối với những Viêm Tinh Tinh hạch bay tới này, Tiểu Kim là ai đến cũng không cự tuyệt, mỏ chim há ra, toàn bộ nuốt vào trong bụng.

Dần dần, chính giữa lồng ngực Tiểu Kim sáng lên một quầng sáng màu lửa đỏ, phảng phất trong cơ thể có một cái lò đang cháy hừng hực.

"Trác huynh, không nghĩ tới linh thú của ngươi lại có hiệu quả trên phương diện đối phó linh thú.

Không biết là loại linh thú nào, ta chưa từng thấy qua?"

Lam Thải Nhi thấy Tiểu Kim có thể trực tiếp thôn phệ tinh hạch Viêm Tinh, giống như thiên địch diệt sát hắn, không khỏi ngạc nhiên nói.

Mọi người nghe vậy cũng lộ ra vẻ tò mò, bọn họ cũng chưa từng thấy qua sự lợi hại của Diệt Hình Kim Quang, khí tức của Tiểu Kim cũng bất quá là Hóa Hình sơ kỳ, bọn họ đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, tự nhiên không cảm thấy Tiểu Kim mạnh mẽ bao nhiêu.

"Linh thú này của Trác mỗ trước kia thu được một ít cơ duyên, phát sinh một ít biến dị, Lam đạo hữu chưa thấy qua cũng không kỳ quái."

Lạc Hồng khẽ lắc đầu, thuận miệng đáp, chín thành lực chú ý vẫn đặt ở trên người Tiểu Kim.

Thấy Lạc Hồng như vậy, đám người Lam Thải Nhi liền hiểu được Lạc Hồng thập phần coi trọng linh thú của hắn, các nàng lại có tâm giao hảo, vì vậy liền nhao nhao ra tay đánh tan hình thể của Viêm Tinh, thuận tiện cho Tiểu Kim thôn phệ tinh hạch.

Kết quả, hạp cốc Viêm Tinh mới được nửa đường, Tiểu Kim cũng đã cắn nuốt hơn một ngàn viên tinh hạch Viêm Tinh, đốm sáng màu đỏ trên ngực càng phát ra sáng ngời, cũng dần dần hiện ra một ấn ký giống như như bông cúc tơ.

So sánh với đám người Lam Thải Nhi không để ý, trong lòng Lạc Hồng chợt cả kinh, hắn chưa bao giờ quên cảnh tượng vụ nổ hạt nhân Linh Tử ngày đó.

Lúc này, ngoại trừ màu sắc khác nhau của hoa cúc tơ trước ngực Tiểu Kim, hình dáng của nó lại giống như dòng chảy của Linh Trung Tử hình thành sau vụ nổ hạt nhân Linh Tử ngày đó!

Cái đồ chơi này không chừng sẽ nổ tung đấy!

Thần sắc Lạc Hồng lập tức ngưng trọng, Tiểu Kim thể nội biến hóa không biết khiến hắn nghi kị vạn phần, nếu có chỗ sai lầm, chỉ sợ toàn bộ Hắc Vực đều phải gặp tai hoạ ngập đầu.

Hắn dùng thần niệm câu thông với Tiểu Kim, phát hiện nàng không hề đáp lại như ngày xảy ra vụ nổ hạt nhân linh tử, ngược lại thần trí vô cùng tỉnh táo, cũng truyền đến cảm xúc vui vẻ.

Sau một phen suy nghĩ, Lạc Hồng quyết định tin tưởng vào linh giác của Tiểu Kim, cũng không ngăn cản nàng tiếp tục cắn nuốt Viêm Tinh Tinh Hạch.

Thôn phệ Viêm Tinh Tinh Hạch càng ngày càng nhiều, khí tức Tiểu Kim cũng càng phát ra mạnh mẽ, không lâu sau liền đến trình độ đám người Lam Thải Nhi biến sắc.

"Trác huynh, cơ duyên linh thú này của ngươi thật không nhỏ, nhìn bộ dạng nàng sắp đột phá đến Hóa Hình trung kỳ!"

"Cơ duyên mặc dù tốt, nhưng thời cơ lại có chút không đúng."

Lạc Hồng theo bản năng cảm giác nếu Tiểu Kim đột phá ở đây, động tĩnh tuyệt đối sẽ không nhỏ đi nơi nào.

Nếu là ở bên ngoài, lúc này Lạc Hồng nhất định là cầu còn không được, nhưng giờ phút này ở trong Hắc Vực, hắn lại không khỏi có chút sầu muộn.

Đương nhiên, nếu tiểu Kim thật sự có thể thăng cấp, Lạc Hồng tuyệt đối sẽ gác hành trình lại, trước tiên giúp nàng hộ pháp.

Nhạc Vận liếc nhìn Lạc Hồng một cái, dường như muốn mở miệng nhắc nhở điều gì, nhưng nghĩ lại liền nuốt lời vào trong bụng.

Ước thúc Lạc Hồng chỉ có một lời thề tâm ma, nếu hắn thật sự hạ quyết tâm làm gì, Nhạc Vận căn bản không thể ngăn cản.

Nói nhiều, chỉ có thể chọc Lạc Hồng ghét bỏ mà thôi, càng thêm bất lợi cho đại kế của Mạc Lan nhất tộc.

Ngay lúc Tiểu Kim vừa cắn nuốt xong một viên tinh hạch của Viêm Tinh Tinh, trong hẻm núi Viêm Tinh bỗng nhiên nổi lên gió lớn, một tiếng gào kinh sợ từ phía trước truyền đến.

Lập tức từng đạo hỏa tuyến màu đen thô to từ bốn phía vách đá tuôn ra, hội tụ thành một đoàn hỏa cầu màu đen đường kính hơn hai mươi trượng!

Ngay sau đó, hoả cầu màu đen kịch liệt xoay tròn, dẫn tới hạp cốc đất rung núi chuyển, vô số nham thạch màu đen rơi ra, bám vào phía trên hoả cầu màu đen.

Trong nháy mắt, trước mặt mọi người xuất hiện một con rắn lớn màu đen với lớp vỏ ngoài của nham thạch đen!

"Viêm Tinh Chi Vương! Tại sao lại có khí tức mạnh như vậy, cái này không giống bộ dáng trọng thương chưa lành!"

Cảm ứng được hắc viêm cự xà phát ra, hơn xa linh khí ba động của Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ, Lam Thải Nhi khiếp sợ dị thường nói.

Sau khi Hắc Viêm Cự Xà hiện thân, một đôi hốc mắt phun lửa nhìn chằm chằm vào Tiểu Kim trên không trung, không ngừng phát ra tiếng rít cực lớn như lửa thiêu rừng.

Mà Tiểu Kim cũng là một bộ dạng như lâm sinh tử đại địch, toàn thân loé lên kim quang, hóa thành một đầu Kình Thiên Cự Điêu hình thể so với Hắc Viêm Cự Xà còn lớn hơn.

Khí tức của nàng mặc dù ở thế yếu, nhưng lại dẫn đầu phát động công kích, toàn lực thúc giục, diệt hình kim quang hình thành cột sáng cự đại phảng phất lợi kiếm đâm thẳng xuống.

Bị Diệt Hình Kim Quang bao lại, dù là Viêm Tinh Chi Vương, tinh hạch trong cơ thể cũng bị phá đi phương pháp ẩn nấp, trực tiếp hiện hình.

Kết quả mọi người chứng kiến, trong đầu rắn lớn Hắc Viêm có hai viên tinh hạch!

Lam Thải Nhi lập tức hiểu được, mấy ngàn năm trước có người đánh tan Vương Viêm Tinh là thật, nhưng trong hẻm núi Viêm Tinh cũng không phải chỉ có một Vương Viêm Tinh, mà là có hai.

Cho nên, mấy ngàn năm trước những tu sĩ đó gây nên, là vì Hắc Viêm Cự Xà làm giá y, khó trách tu vi của Hắc Viêm Cự Xà cao đến không hợp thói thường.

Mặc dù thần thông của Tiểu Kim có khắc chế đối với Viêm Tinh, nhưng chênh lệch to lớn trên phương diện tu vi, cũng không phải dễ dàng đền bù như vậy.

Vì vậy, bạch quang trên người Lạc Hồng chợt lóe, trong nháy mắt dùng Ngũ Hành Độn bức tới gần Hắc Viêm Cự Xà.

Hắn có Hắc Ô Chân Viêm hộ thể, hỏa ý cực hạn quanh người Hắc Viêm Cự Xà căn bản không đả thương được hắn.

Đối với sự khiêu khích của Lạc Hồng giống như con kiến hôi, lúc này Hắc Viêm Cự Xà bỗng nhiên vung đuôi rắn, mang theo tiếng gió rít to lớn hướng Lạc Hồng đập tới!

Đối mặt một kích kinh thiên này, Lạc Hồng đúng là không tránh không né, trên song quyền hiện ra hào quang màu xanh đậm, lập tức bỗng nhiên vung ra một mảng lớn quyền ảnh.

Lập tức, tiếng va chạm "Bành bành" liên miên bất tuyệt, linh quang màu đen và màu lam không ngừng hiện ra.

Cuối cùng, đuôi rắn của Hắc Viêm Cự Xà giống như từ bên trong nổ tung, trong chốc lát biến thành hư ảo.

Trong cơn kinh sợ, Hắc Viêm Cự Xà nổi giận gầm lên một tiếng, hỏa cầu cực lớn trong miệng nó chuẩn bị phun ra.

Đúng lúc này, một luồng sức mạnh chợt từ giữa thân thể hắn truyền đến!

Hóa ra là Tiểu Kim nhân lúc vừa rồi, phi tốc độn tới trên không Hắc Viêm Cự Xà, lúc này đôi móng vuốt sắc bén của nó đang gắt gao chế trụ thân thể Hắc Viêm Cự Xà, ngay sau đó cúi đầu tìm tòi, muốn mổ vào đầu Hắc Viêm Cự Xà.

Trong đầu có tinh hạch, đương nhiên là trọng yếu nhất của Hắc Viêm Cự Xà.

Thời khắc nguy cấp, đầu của Hắc Viêm cự xà vặn vẹo, phun ra hỏa cầu còn chưa hoàn toàn ngưng tụ thành hình, tiếp theo tán đi lớp vỏ ngoài của nham thạch bị hai móng vuốt của Tiểu Kim chế trụ, thân hình nó đột nhiên vọt về phía trước.

Mắt thấy nhát mổ này của Tiểu Kim sắp trượt, Lạc Hồng đột nhiên lắc mình một cái xuất hiện bên cạnh đầu của cự xà, không nói hai lời liền vung ra một quyền, đánh cho đầu nó lệch đi, rơi xuống dưới mỏ chim của Tiểu Kim...

Bình Luận (0)
Comment