Ta Tại Phàm Nhân Khoa Học Tu Tiên (Dịch)

Chương 547 - Chương 547. Cắm Gậy Vào Một Bước

Chương 547. Cắm gậy vào một bước Chương 547. Cắm gậy vào một bước

"Ha ha, đổi lại thành những người khác, vi huynh đương nhiên sẽ không yên tâm như vậy, nhưng Hàn sư đệ ngươi thì khác.

Những thượng cổ linh dược này đối với ngươi mà nói, tựa như khối Canh Kim này đối với vi huynh mà nói, một khi có được, sẽ không hề quý hiếm nữa."

Lời này của Lạc Hồng ẩn giấu ý, cũng chỉ có Hàn lão ma có thể nghe hiểu được, dù sao bọn họ đều là buôn bán bán.

"Quả nhiên, thuật luyện khí của Lạc sư huynh cao tuyệt như thế, đó là bởi vì hắn có thủ đoạn, có thể liên tục không ngừng lấy được linh tài đỉnh cấp, dùng cái này mài luyện kỹ nghệ, tựa như lúc ta tu luyện Luyện Đan Thuật vậy."

Sắc mặt Hàn Lập bình tĩnh, thầm nghĩ trong lòng.

Lời nói của Lạc Hồng mặc dù đại biểu y đã biết một phần bí mật của tiểu bình, nhưng lúc này Hàn Lập không có một tia bối rối, càng không có ý nghĩ giết người diệt khẩu.

Một là hắn tín nhiệm Lạc Hồng, hai là trên người Lạc Hồng cũng có bí mật không nhỏ, hơn nữa đã bị hắn biết.

"Lạc sư huynh đã tín nhiệm sư đệ như vậy, vậy thì xin sư huynh yên tâm, Hàn Lập sẽ không phụ nhờ vả ngươi."

Hàn Lập chắp tay nói xong, thần niệm vừa động, thu hết hộp ngọc trên bàn đá vào trong túi trữ vật.

Thấy Hàn lão ma tỏ thái độ như thế, Lạc Hồng lúc này ha ha cười, rót đầy chén rượu của hai người, lập tức cùng nâng chén uống chung.

Nói xong chuyện linh dược, Hàn Lập chuyển sự chú ý đến chuyến đi Trụy Ma Cốc của mình, nhãn châu xoay chuyển nói:

"Lạc sư huynh, ngươi có biết gần đây Quỷ Linh Môn công khai bán Trụy Ma Lệnh không?"

"Hiện nay Hoàng Phong cốc đã trở lại Việt Quốc, đang ở gần Quỷ Linh Môn, vi huynh vừa mới xuất quan, nhưng cũng lập tức biết được việc này.

Như thế nào? Hàn sư đệ đây là động ý niệm trong đầu, muốn đi xông Trụy Ma Cốc kia? "

Lạc Hồng tự nhiên rõ ràng ý tứ của lời hỏi này của Hàn lão ma, mặt ngoài là hỏi hắn có biết Trụy Ma lệnh hay không, nhưng kỳ thật là muốn hỏi hắn có ý định nhập cốc hay không.

Trụy Ma Cốc chính là tuyệt địa nổi danh nhất Thiên Nam, truyền thuyết kể rằng ở thời kỳ thượng cổ, không ít tu sĩ có đại thần thông thiết hạ kỳ trận cấm chế, không biết vì nguyên nhân gì mà ở bên trong lại chém giết đấu pháp lẫn nhau.

Cuối cùng bởi vì thần thông quá kinh người, xé rách ra từng khe không gian thật nhỏ, làm cho không gian cả sơn cốc đều bất ổn.

Khe hở không gian số lượng đông lại khó có thể phát hiện, cùng với cổ trận cấm chế uy lực tuyệt cường, làm cho cổ tu chiến trường này từng bước sát cơ, từ xưa đến nay, không biết có bao nhiêu tu sĩ cao giai tự giữ thần thông qua người, bởi vì tham lam di bảo công pháp của cổ tu bên trong, xâm nhập Trụy Ma Cốc tầm bảo.

Kết quả, chưa có ai sống sót đi ra từ bên trong!

Cho đến vạn năm gần đây, tu sĩ Thiên Nam mới học khôn, không còn lòng dạ may mắn đi thử vận may nữa.

Nhưng tại mấy năm trước, Thiên Nam tu tiên giới đột nhiên bắt đầu lưu truyền tin tức Quỷ Linh Môn tìm được phương pháp an toàn tiến vào Trụy Ma Cốc.

Ngay tại lúc các đại tông môn đều bán Trụy Ma lệnh, Quỷ Linh Môn lại bắt đầu công khai bán ra tin đồn.

Đây có thể nói là một viên đá nổi lên ngàn tầng sóng, Quỷ Linh Môn trong nháy mắt liền trở thành tiêu điểm của cả Thiên Nam tu tiên giới.

Dù sao, trong Trụy Ma Cốc chẳng những có di bảo của cổ tu, còn có di vật của cao giai tu sĩ sau khi đi tầm bảo, quả thực có thể dùng bảo vật khắp nơi để hình dung!

"Sư huynh, thực không dám giấu giếm, Uyển Nhi trúng phải ác chú của Âm La Tông ma tu, sư đệ nhất định phải lấy được nội đan của một con Hỏa Thiềm thượng cổ trong cốc mới có thể thay nàng giải chú.

Cho nên dù Trụy Ma Cốc này có hung hiểm đi nữa thì sư đệ cũng nhất định phải xông vào một lần".

Hàn Lập uống một hớp rượu, thổ lộ tình hình thực tế với Lạc Hồng.

"Thì ra là thế, vừa lúc vi huynh cũng muốn nhập cốc một chuyến, ta và ngươi không bằng cùng nhau hành động đi."

Lạc Hồng lấy ra một tấm Trụy Ma lệnh, đặt lên bàn đá nói.

"Sư huynh cũng muốn nhập cốc? Vậy thật sự là quá tốt, không biết sư huynh muốn cái gì? "

Nói thật, Hàn Lập đối với việc Lạc Hồng quyết định vào cốc cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Dù sao từ khi hắn nhận thức Lạc Hồng đến nay, ngoại trừ mỗi lần gặp mặt đều sẽ lấy một đống đan dược thường dùng ra, thì cực kỳ hiếm thấy được linh đan diệu dược, tựa hồ đối phương tu luyện cũng không cần đan dược tương trợ vậy.

Mà ngoại trừ linh đan diệu dược ra, trong Trụy Ma Cốc nhiều nhất chính là các loại cổ bảo.

Nhưng Lạc Hồng tinh thông thuật luyện khí, chỉ riêng kiện pháp bảo mới luyện thành mà hắn vừa nhìn thấy, hình dạng bao tay, khí tượng của nó vượt xa cổ bảo bình thường, sợ rằng chỉ có Thông Thiên Linh Bảo mới có thể vững vàng áp chế một lần.

Cho nên, cổ bảo trong Trụy Ma Cốc cũng không có gì hấp dẫn cả.

"Không phải là linh dược pháp bảo, vậy thì sao có thể hấp dẫn Lạc sư huynh mạo hiểm vào cốc?"

Trong lòng Hàn Lập rất là nghi hoặc.

"Hắc hắc, vi huynh gần đây muốn học sư đệ luyện chế một bộ phi kiếm, đang cần một loại linh tài hiếm thấy, chỉ có trong Trụy Ma Cốc mới có, cho nên muốn đi một chuyến."

Ý tưởng sử dụng khe hở không gian ẩn hình luyện chế phi kiếm đã gần như thành thục, Lạc Hồng chuẩn bị trước đi Trụy Ma Cốc sưu tập đủ số lượng khe hở không gian ẩn hình, rồi trở lại bế quan tìm hiểu nhất niệm hóa đạo quyết.

Dù sao không gian ở cái nơi quỷ quái Trụy Ma Cốc này không ổn định, trong gần trăm năm nay mới có mấy chục ngày ổn định, bỏ qua lần này, Lạc Hồng sẽ phải chờ đợi rất lâu.

"Thì ra sư huynh là vì luyện bảo!

Như thế, sư đệ nguyện cùng sư huynh... Đợi đã, ai nha ta quên một chuyện, lần này chỉ sợ chỉ có thể xin miễn hảo ý của sư huynh."

Hàn Lập dường như nhớ tới chuyện phiền toái gì, đột nhiên nụ cười trên mặt thu lại, mặt mày ủ rũ nói.

"Hả? Chuyện gì xảy ra? Sư đệ là có chỗ khó xử gì sao?"

Lạc Hồng thấy thần sắc Hàn lão ma khác nhau to lớn như thế, không khỏi tò mò hỏi.

"Vừa rồi sư đệ quá mức cao hứng, quên mất tin tức nơi Hỏa Thiềm Thừ kia ở, còn nắm trong tay người khác.

Sư đệ có hợp tác với người kia, nhưng lại không tiện mang sư huynh đi cùng."

Nam Lũng Hầu đưa ra lời mời thì chỉ gọi một mình Hàn Lập, Lạc Hồng nếu đến lúc đó cùng đi vô cùng có khả năng làm cho tràng diện trở nên dị thường khó coi, thậm chí trực tiếp tan rã trong không vui.

"Hừ, việc này liên quan đến tính mạng của Nam Cung đạo hữu, sư đệ ngươi cam tâm bị người chế trụ?"

Hàn lão ma cùng Nam Lũng Hầu đi trên con đường đó, có không ít sự vật thú vị. Lạc Hồng đối với chúng nó cảm thấy rất hứng thú, lập tức liền chạy theo ủng hộ, muốn chen một chân vào.

"Ý của sư huynh là..."

Có Lạc Hồng gia nhập, diệt sát Hỏa Thiềm thú thượng cổ, xác suất lấy được nội đan sẽ tăng lên rất nhiều.

Việc này liên quan đến tính mạng Nam Cung Uyển, Hàn Lập tất nhiên muốn Lạc Hồng cùng đi tương trợ.

"Người kia đã mời sư đệ cùng nhau tầm bảo, chính là tự biết thực lực không đủ."

Vi huynh giờ cũng nổi tiếng bên ngoài, khi gặp mặt đối phương vi huynh hứa không cần bảo vật các ngươi đã ước định.

Nếu đối phương thức thời, vi huynh cũng sẽ không hại sư đệ làm trái lời hứa.

Nhưng nếu đối phương không thức thời... Ha ha, gần đây vi huynh mới có một môn chú thuật sưu hồn, vừa vặn bắt hắn ta để thử hiệu quả."

Lạc Hồng cười lạnh một tiếng, không chút khách khí nói.

"Nhưng mà sư huynh, người nọ tên là Nam Lũng Hầu, chính là tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ.

Ở bên ngoài, hắn tự nhiên không phải đối thủ của sư huynh, nhưng ở trong Trụy Ma Cốc, sư huynh chưa hẳn có thể lưu được hắn."

Trụy Ma Cốc tràn đầy khe không gian, theo như Hàn Lập nghĩ, tại nơi này mà động thủ, cho dù là Lạc Hồng cũng khó tránh khỏi việc co chân lại.

"Thật trùng hợp, vi huynh những năm này bế quan ngẫu nhiên có thu hoạch, đã may mắn đột phá bình cảnh Nguyên Anh trung kỳ."

Nói xong, Lạc Hồng liền đem khí tức phóng ra, đem tu vi Nguyên Anh trung kỳ của chính mình triển lộ ở trước mắt Hàn lão ma.

"Việc này sư đệ chớ để lộ ra, vi huynh không muốn để cho ngoại nhân biết nhanh như vậy."

"Sư huynh, ngươi đã đột phá cảnh giới, quả nhiên là đáng mừng!"

Hàn Lập một mặt chúc mừng, một mặt yên lặng suy tính một phen, nhất thời vì tốc độ tu luyện của Lạc Hồng mà lấy làm kinh hãi.

"Ha ha, sư đệ yên tâm rồi chứ?

Nam Cung đạo hữu là đệ muội của Lạc mỗ, lần này nàng gặp nạn, Lạc mỗ thế nào cũng phải tương trợ một chút, hy vọng Nam Lũng Hầu kia là người thông minh".

Nam Lũng Hầu lưng đeo sứ mệnh lấy thân nuôi ma, nếu là không cần, Lạc Hồng cũng không muốn giết hắn.

Bình Luận (0)
Comment