Đối mặt với Cố Thanh Phong vô cùng càn rỡ như thế, đám người Cửu Cực Tiên Đế lập tức trầm mặc, sắc mặt hết sức khó coi.
"Còn cần bản nguyên hay không? Tới tranh đoạt đi!" Cố Thanh Phong kêu gào nói, thậm chí hắn còn lấy ra sen đen tai kiếp, tay trái chuyền tay phải tung hứng nó lên không trung.
Nhưng Cửu Cực Tiên Đế cũng không ra tay, y không muốn để cho Cố Thanh Phong trêu đùa mình.
"Cố Thanh Phong, ngươi cho rằng bổn đế sẽ bị lừa hay sao? Ngươi muốn lợi dụng bổn đế ra tay, sau đó hấp thu kiếp số, giúp cho bản thân lớn mạnh, bổn đế đã nhìn thấy quỷ kế của ngươi rồi!"
Cố Thanh Phong khinh thường cười một tiếng: "Ngươi cho rằng ngươi không ra tay, thì bổn đế không cách nào mạnh lên sao? Kiếp số dưới gầm trời này nhiều vô kể, ngươi có thể bảo vệ lấy những người này, chẳng lẽ còn có thể quản toàn bộ thiên hạ sao? Thừa nhận đi, ngươi đã hết cách rồi, việc duy nhất ngươi có thể làm bây giờ chính là, trơ mắt nhìn bổn đế mạnh lên, cho đến lúc trở thành Tiên Đế. Đến lúc đó, khặc khặc khặc…”
“Tất cả hình dạng của các ngươi bổn đế đều đã từng cái ghi lại, ngay từ đầu cũng muốn cướp bản nguyên đúng không? Đừng nóng vội, chờ bổn đế thành Tiên Đế, lại tìm đến từng người các ngươi tính sổ sau! Đương nhiên, hiện tại bổn đế cũng có thể cho các ngươi một con đường sống, nhưng mà phải ngoan ngoãn làm chó cho bổn đế, dù sao Tiên Đế cũng cần thủ hạ mà, phải không?"
Cố Thanh Phong phách lối như thể hắn đang bao vây một vị Tiên Đế và đông đảo Tiên Tôn.
Mặc dù đám người Cửu Cực Tiên Đế muốn phản bác lại, nhưng cũng không biết nên nói cái gì, thậm chí một sô Tiên Tôn đã cẩn thận cân nhắc lời nói của Cố Thanh Phong.
Bởi vì những gì Cố Thanh Phong nói đều là lời nói thật, căn bản không ai có thể ngăn hắn lại, giết cũng không thể giết chết, phong ấn cũng không phong ấn được, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn mạnh lên từng chút một.
Bên trong Vĩnh Hằng chân giới cũng không thiếu kiếp số, sớm muộn cũng có một ngày hắn sẽ trở thành Tiên Đế, hơn nữa còn là Tiên Đế đứng đầu.
Đối mặt với sự tồn tại này, cách người thông minh làm không phải trở thành kẻ thù mà là bạn.
Sắc mặt Cửu Cực Tiên Đế thay đổi liên tục, chỉ thấy y giống như hạ quyết tâm nói thật lớn: "Cố đạo hữu, giữa ngươi và ta cũng không có thâm cừu đại hận gì, hơn nữa ngươi cũng không bị thương tích gì, ngươi nhìn xem có thể hoà giải hay không?"
Cửu Cực Tiên Đế cũng muốn nhượng bộ, y thật sự không có lựa chọn nào khác, thay vì kết thù với một người nhất định sẽ trở thành Tiên Đế, chẳng bằng thừa dịp mâu thuẫn chưa mở rộng mà kết thân với họ.
Đến cảnh giới này của bọn họ, rất nhiều chuyện đều nhìn thấu, mặt mũi đương nhiên quan trọng, nhưng thật ra lại không quan trọng đến thế.
Không có mặt mũi, y vẫn là Tiên Đế cao cao tại thượng.
Nhưng nếu như không có mạng, vậy thì cái gì cũng mất.
"Hả?" Cố Thanh Phong hứng thú cười nói: "Mới vừa rồi là ai kêu ầm ĩ muốn giết bổn đế, cướp đoạt bản nguyên?"
Trên mặt Cửu Cực Tiên Đế lộ ra một tia xấu hổ, gượng cười nói: "Bổn đế thừa nhận, lúc nãy nói chuyện có hơi lớn tiếng. Nhưng oan gia nên hòa giải chứ không nên kết thù, nếu ngươi đồng ý hoà giải, bổn đế không chỉ phá bỏ hiềm khích lúc trước, thậm chí còn có thể giúp ngươi tăng tốc thu thập kiếp số, nếu không nữa thì, hai người chúng ta kết thành huynh đệ khác họ cũng được."
"Khặc khặc khặc... Bằng ngươi cũng xứng xưng huynh gọi đệ với bổn đế?" Cố Thanh Phong Kiệt kiêu ngạo cười một tiếng: "Ngươi là cái thá gì? Muốn đánh thì đánh, muốn hòa giải thì hoà giải? Hôm nay bổn đế sẽ đặt lời xuống ở nơi này, nếu như trở thành Tiên Đế, người đầu tiên ta giết chính là ngươi!"
Sắc mặt Cửu Cực Tiên Đế lập tức trở nên vô cùng, y tức giận nói: "Cố Thanh Phong, ngươi đừng rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt! Ngươi tưởng bổn đế thật sự không có cách nào để bắt ngươi sao?"
"Ha, không phục? Ra tay đi?"
Nhìn thấy dáng vẻ mỉa mai phách lối của Cố Thanh Phong, Cửu Cực Tiên Đế chưa bao giờ phải chịu đựng sự khuất nhục như vậy, suýt chút nữa không nhịn được muốn ra tay.
Nhưng mà y vẫn nhịn được, bởi vì y biết, ra tay không chỉ có không thể gây tổn thương cho đến Cố Thanh Phong, ngược lại sẽ còn tăng trưởng sức mạnh của đối phương.
"Hừ, Cố Thanh Phong, bổn đế thật sự không có cách nào để bắt ngươi, nhưng ngươi cho rằng trên đời này không có người có thể trị ngươi sao? Vậy thì vô cùng sai lầm rồi, nếu như ngươi đã không đồng ý hoà giải, vậy bổn đế liền phải báo cáo việc này cho Tiên Đế ngũ phương, để bọn họ ra tay, chắc chắn ngươi sẽ phải chết không nghi ngờ gì!" Cửu Cực Tiên Đế cười lạnh.
Tiên Đế ngũ phương?
Cố Thanh Phong nghe được bốn chữ này, trong đầu hắn lập tức hiện ra những ký ức liên quan, hắn thôn phệ không ít Tiên Tôn, đương nhiên sẽ có được trí nhớ của bọn họ, thế nhưng bình thường hắn cũng chả rảnh để đọc, chỉ đơn giản vì hắn thôn phệ quá nhiều người.
Nhưng bốn chữ Tiên Đế ngũ phương vừa được thốt ra, ký ức liên quan lập tức bị kích hoạt.
Mọi người đều biết, Tiên Đế ngũ phương là năm người.
Bọn họ được xưng là năm vị Tiên Đế mạnh nhất áp đảo phía trên chúng Tiên Đế.
Bởi vì năm người họ lần lượt thành lập Tiên Đình, trấn áp Đông Tây Nam Bắc Trung, khu vực ngũ phương, cho nên được gọi là Tiên Đế ngũ phương.
Năm người này theo thứ tự là Thời Gian Tiên Đế, Không Gian Tiên Đế, Thôn Phệ Tiên Đế, Tạo Hóa Tiên Đế và Vĩnh Hằng Tiên Đế.