"À, có chắc không?" Cố Thanh Phong cười: "Nếu như ngươi đã rộng lượng như vậy, vừa vặn bổn đế vừa mới nghĩ một câu vè thuận miệng, để cho tất cả mọi người cùng nghe một chút."
Nói xong, hắn căn bản không chờ Cửu Cực Tiên Đế đồng ý, bắt đầu cất cao giọng nói: "Cửu Cực về đến nhà, trên giường có đàn ông, còn tranh thủ thời gian, đắp kín chăn cho họ, không muốn họ cảm lạnh, vì mùa đông giá lạnh."
Phối hợp với giọng nói âm ma và giọng điệu quái dị của Cố Thanh Phong, sau khi đám người kia nghe xong lập tức phá vỡ lớp phòng ngự trong nháy mắt, có một số người sắc mặt cực kỳ quái dị, muốn cười lại không dám cười.
Sắc mặt của Cửu Cực Tiên Đế cũng đã tái nhợt, cả người tức đến mức sùi bọt mép, giống như núi lửa bộc phát.
Y thật sự khó thở, đánh cũng không được đánh, mắng thì mắng không lại, như vậy làm gì có ai không tức giận?
Cuối cùng, Cửu Cực Tiên Đế trực tiếp bày ra một kết giới yên lặng, ngăn chặn tất cả lỗ tai của mọi người.
Cố Thanh Phong thấy thế thì mỉm cười, duỗi ra ngón tay ra viết chữ trên không trung, chỉ trong giây lát, một đoạn văn ngắn liên quan tới tới chuyện của Cửu Cực Tiên Đế từ nhỏ đến lớn nhỏ đã hiện lên.
Hành văn lão luyện, ngôn từ sắc bén, khiến người tỉnh ngộ, hoàn mỹ biểu đạt một đời của Cửu Cực Tiên Đế.
Tròng mắt của Cửu Cực Tiên Đế như sắp nứt ra, cuối cùng y vẫn nghiến răng nghiến lợi nuốt cơn tức giận vào trong bụng, sau đó trực tiếp cuốn theo đám người Cửu Cực sơn chạy trốn.
Chuyện này khiến Cố Thanh Phong cảm thấy rất không thú vị, quả nhiên lão già Cửu Cực vẫn có thể nhẫn nhịn, hắn phải đi tìm Tiên Đế nào có tính tình nóng nảy một chút mới được.
Bây giờ hắn không có ý định dừng lại ở địa bàn của Cửu Cực Tiên Đế, một vị Tiên Đế có quá ít lông dê, cần phải tìm nhiều thêm một chút.
Lúc trước Cửu Cực Tiên Đế phong tỏa tin tức, cho nên việc bản nguyên xuất thế không truyền ra thế giới bên ngoài.
Cho nên Cố Thanh Phong định đi ra thế giới bên ngoài một chuyến.
Đang suy nghĩ, Cố Thanh Phong lập tức hoá thành kiếp số, tiêu tán theo gió.
Hắn cũng không biết phương hướng, cũng không biết các lớn Tiên Đế đều ở nơi nào, thế nhưng không quan trọng lắm, hắn cứ đi theo kiếp số thôi.
Hắn cẩn thận cảm thấy có một chỗ cách xa vô tận hư không, nơi đó kiếp số nồng đậm đến mức dị thường, có chút giống với lúc Cửu Cực Tiên Đế ra tay.
Chuyện này làm cho Cố Thanh Phong mừng rỡ trong lòng, lại phát hiện tác dụng thần kỳ của tai kiếp thêm một lần nữa.
Kiếp số nồng đậm như vậy, tất nhiên là do có Tiên Đế đang giao thủ, chỉ có Tiên Đế giao thủ mới có thể tạo thành kiếp số nồng đậm như thế.
Mà hắn có thể lợi dụng cảm giác kiếp số của bản nguyên tai kiếp trực tiếp thuấn di đến đại điểm đang giao thủ.
...
Thiên U Quỷ Cốc.
Hai người cường tráng vô song, có khí tức đại đạo bao phủ quanh thân đang giao thủ.
Ầm ầm!
Quy tắc cấm kỵ phủ xuống đầy trời, sống triều cuồng bạo bao trùm xung quanh, giống như Thiên Phạt.
Khi hai người giao đấu tay không, ức vạn dặm hư không đều vỡ vụn, đại đạo gào thét, nếu như không phải nơi này đặc biệt, sợ là đã sớm bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Nếu có người ở đây, tất nhiên sẽ nhận ra, hai người đang giao thủ này chính là Vô U Tiên Đế và Bỉ Ngạn Tiên Đế trong truyền thuyết.
"Ngươi và ta đã đánh nhau gần trăm năm, không ai làm gì được ai, nếu cứ tiếp tục giằng co thêm nữa cũng không phải là biện pháp, không bằng dừng tay ở đây thôi?" Vô U Tiên Đế đề nghị.
Bỉ Ngạn Tiên Đế nghe vậy cười lạnh: "Thiên U Thảo chỉ có một gốc, nếu như ngươi để cho bổn đế, vậy thì dừng tay cũng là không phải không được."
Sắc mặt Vô U Tiên Đế lạnh lẽo: "Vậy chẳng phải không còn gì để nói sao?"
"Hừ, Vô U, chắc hẳn ngươi biết rõ, bổn đế nhất định phải có loại Thiên U Thảo này, nếu như ngươi nhường cho ta, đương nhiên bổn đế sẽ đền bù cho đến khi ngươi hài lòng thì thôi."
Vô U Tiên Đế đang muốn nói chuyện, lúc này Thiên U Quỷ Cốc đột nhiên vang lên một đạo thanh âm xa lạ.
"Con trai Vô U, là ngươi sao?"
"Khốn kiếp! Người nào đó?" Sắc mặt của Vô U Tiên Đế lạnh lẽo trong nháy mắt mặt.
Sắc mặt của Bỉ Ngạn Tiên Đế cũng khẽ biến thay đổi, cũng không phải là ông ta cảm thấy đau lòng khi Vô U Tiên Đế bị mắng, mà là có một vị khách không mời mà đến, chuyện này sẽ khiến việc thu hoạch được Thiên U Thảo của ông ta tăng hơn mấy phần biến số.
Hai người chăm chú nhìn chằm chằm trên không trung, một lúc sau, chỉ thấy vô lượng kiếp số hội tụ, lộ ra dáng người cường tráng của Cố Thanh Phong.
Hai người nhìn thấy Cố Thanh Phong, con ngươi cũng chấn động, vô cùng kinh ngạc.
Cũng không phải bọn họ biết Cố Thanh Phong, mà là vì Cố Thanh Phong có nhiều tai kiếp hơn một chút, cho nên hiện tại cho dù ở đâu, sen đen tai kiếp trên đầu đều bị người khác mong muốn được đoạt lấy nó.
"Đây là!! Tai kiếp bổn nguyên!” Vô U tiên đế cùng với Bỉ Ngạn tiên đế kinh ngạc hét lên, nhìn về phía hoa sen đen trên đỉnh đầu Cố Thanh Phong, con ngươi cũng toả ra ánh sáng màu xanh.
Cố Thanh Phong lại biểu hiện không thèm để ý chút nào, dáng vẻ ghét bỏ hai người chưa từng trãi: "Muốn không? Tặng các ngươi này.”
Nói xong, hắn lại trực tiếp ném sen đen tai kiếp về hướng hai người bọn họ.