Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh (Bản Dịch)

Chương 333 - Chương 333. Trở Về (3)

Chương 333. Trở về (3) Chương 333. Trở về (3)

Đơn giản là nhìn vào thế yếu của Hoàng Long sơn, muốn qua đây nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, chia một phần canh.

Vèo! Vèo! Vèo!

Một ít tu sĩ Trúc Cơ lớn mật, tới gần phạm vi Hoàng Long sơn mười dặm, trắng trợn xem chiến.

Lục Trường An lắc đầu, không đi theo.

Thật ra hắn biết, cho dù có tới gần một chút, thế lực đối địch Hoàng Long sơn, bao gồm các chân nhân, cũng sẽ không thương tổn tới người vây xem.

Thế lực đối địch của Hoàng Long sơn, không phải vì phá hoại, bản chất là vì phân phối lại lợi ích quan trọng của tòa tiên thành này.

...

Giờ phút này trước Hoàng Long Sơn.

Hội tụ bốn cỗ khí tức cường đại của Kết Đan Chân Nhân, trên vòm trời hiện ra bốn mảng hào quang.

Trong đó Kết Đan trung kỳ có tu vi cao nhất, là đại cung phụng của Hằng Xuyên thương hội.

Vị cung phụng Kết Đan này tên là "Vạn Thiết chân nhân", toàn thân được tấm giáp đen dày nặng bao phủ, chỉ lộ ra hai mắt lạnh lẽo.

Kết Đan Chân Nhân của Mạc gia là một thanh niên áo lam, thân hình thẳng tắp, mắt sáng như sao.

Vị Chân Nhân này tên là "Mạc Vĩ Tinh", là thiên tài kiệt xuất nhất mấy trăm năm của Mạc gia.

Ở phía dưới không trung bốn vị chân nhân, hội tụ gần hai mươi vị Giả Đan chân nhân, thay nhau công kích đại trận hộ sơn của Hoàng Long Sơn.

Khí tức của Giả Đan chân nhân ở trước mặt tu sĩ Chân Đan, kém không chỉ một chút, so với tiểu cảnh giới bình thường thì chênh lệch lớn hơn nhiều.

Đội hình tác chiến trước mắt, gần như đuổi kịp thế lực của một tông môn.

Sưu!

Lúc này, một đạo khí tức của Giả Đan chân nhân từ ngoài thành bay tới.

Người tới là một nam tử trung niên dáng người khỏe mạnh, mặc pháp y rộng.

Nếu Lục Trường An ở đây, có thể liếc mắt một cái nhận ra vị Giả Đan chân nhân này.

"Hạng đạo hữu, có phát hiện gì không?"

Mạc Vĩ Tinh - Kết Đan Chân Nhân của Mạc gia mỉm cười.

Hạng Cảnh Long là tu sĩ giả đan được mời gọi tới, tự xưng năm đó bị Hoa Đan Sư của Hoàng Long Sơn tính kế, là tội danh không có căn cứ.

"Các vị chân nhân, Hạng mỗ ở bên ngoài Hoàng Long Tiên Thành, phát hiện một đường hầm bí mật, dường như có thể thông đếm bên trong của Hoàng Long Sơn..."

Hạng Cảnh Long chắp tay với bốn vị chân nhân trên bầu trời, truyền âm báo cáo.

Nghe vậy, bốn vị Kết Đan Chân Nhân sắc mặt khẽ biến, tạm dừng công kích, nhìn nhau trao đổi chốc lát.

"Không cần phải lo lắng, Hoàng Long Sơn có nội ứng của chúng ta, nhân vật cốt lõi dòng chính của bọn họ, bao gồm Phó Tuyết Mai, đều ở trên núi."

"Đường hầm bí mật kia, hoặc là đường lui của dòng chính Hoàng Long Sơn."

"Hạng đạo hữu, ngươi dẫn người điều tra tình huống địa đạo kia..."

...

Đêm đó.

Trong lòng núi Hoàng Long, trong một tòa động phủ lịch sự tao nhã u tĩnh.

Một thanh niên mặt mày sáng sủa, mặc áo bông lớn, mặt lộ vẻ lo lắng, đứng ngồi không yên.

Lúc này, một nữ tử tóc dài màu tím nhạt, áo dài màu xanh nhạt, từ trong mật thất đi ra.

"Tỷ tỷ, rốt cuộc cũng gặp được ngươi."

Phó Đông lộ ý cười, đứng dậy.

"Tiểu Đông, ngươi không nên trở về."

Phó Tuyết Mai khẽ thở dài.

"Tỷ tỷ, một năm trước tỷ tỷ đưa ta đến khu vực xa xôi, là vì tốt cho tiểu đệ, lưu lại huyết mạch cho Phó gia. Bây giờ, đệ ở bên ngoài đã lưu lại huyết mạch dòng dõi, không có nỗi lo về sau."

"Hai tỷ đệ chúng ta từ nhỏ sống nương tựa lẫn nhau ở thế tục, sống dựa vào nhau, một đường đi đến hôm nay, tiểu đệ sao có thể để ngươi một thân một mình trong hiểm cảnh? Tỷ tỷ trùng kích Kết Đan, tiểu đệ ở bên ngoài thủ hộ đến thời khắc cuối cùng."

Phó Đông cười ôn hòa, giống như có thể hòa tan tuyết đông, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên quyết.

"Được rồi, bây giờ ngươi muốn đi cũng không có cơ hội."

Phó Tuyết Mai bất đắc dĩ cười.

Từ nhỏ nàng đã bảo vệ đệ đệ của mình, đi tới trước động phủ, tâm cảnh của nàng không hiểu sao an ổn vài phần.

Năm đó, vì đệ đệ Trúc Cơ, nàng bình sinh chỉ làm một lần chuyện trái với lương tâm.

Sự kiện kia, hơi dao động đạo tâm của nàng, lưu lại một chút tâm chướng.

Nhưng mà, khi đệ đệ bảo vệ ở trước người, tâm cảnh của nàng lại viên mãn.

Hai người hàn huyên thật lâu.

Cho đến khi bên ngoài có chân nhân truyền âm, tỷ đệ hai người mới lưu luyến tách ra.

"Tỷ tỷ, ngươi nhất định có thể thuận lợi đột phá cửa ải, thành công Kết Đan."

"Tiểu Đông, ngươi không cần phải lo lắng. Có Ngưng Tinh Đan chính phẩm và linh vật Kết Đan tương trợ, thành tựu Chân Đan của ta có tám phần nắm chắc, bây giờ thì lại thêm một thành phần thắng."

Phó Tuyết Mai toát ra nụ cười tự tin nhàn nhạt.

Cho đến khi đệ đệ rời đi.

Nụ cười trên mặt nàng thu lại, vẻ mặt trịnh trọng, tiến vào trong mật thất.

Trong thành Hoàng Long, tại khách điếm.

Lục Trường yên tĩnh như cổ mộc, cửa lớn không ra, chỉ cần thanh toán một chút linh thạch, liền có thể thu hoạch được tình trạng mỗi ngày của Hoàng Long Sơn.
Bình Luận (1)
Comment
Giận dữ 7
Giận dữ
Reader
1 Tháng Trước
Mò qua truyện chữ mà ảm đạm quá
Trả lời
| 0