Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh (Bản Dịch)

Chương 412 - Chương 412. Thẳng Thắn Đối Đãi (3)

Chương 412. Thẳng thắn đối đãi (3) Chương 412. Thẳng thắn đối đãi (3)

"Ồ! Tất cả những thứ này đều bị ngươi nhìn ra."

Lục Trường An ra vẻ kinh ngạc.

Dược hiệu của Trú Nhan đan, trong quá trình hấp thu, hắn là vô tình hay cố ý hiển lộ ra.

Diệp Phi tinh thông dược lý, hẳn là đã nhìn ra, chỉ là không có nói thẳng.

"Hừ! Thiếp thân dưỡng nhan nhiều năm, từng dùng qua một viên Trú Nhan Đan, sao lại không nhìn ra dược hiệu của đan này?"

Sư Mạn Dung cũng từ trong chăn ngồi dậy, chỉ dùng một tầng chăn tơ nhợt nhạt, che lấp thân thể mềm mại trắng như tuyết.

"Cũng không phải ta cố ý giấu diếm. Việc này liên quan đến một ít bí mật không thể nói của Lâm đan sư..."

Lục Trường An cười khổ, đùn đẩy nói.

"Quả nhiên là Trú Nhan Đan mà Lâm đan sư giúp ngươi luyện chế, Diệp Phi còn chưa có kinh nghiệm luyện chế đan này."

Sư Mạn Dung mím môi cười khẽ, mở lòng bàn tay ngọc ra.

"Không phải ngươi đã dùng Trú Nhan đan sao?"

"Một viên nhị giai Trú Nhan Đan, hiệu quả tốt nhất chỉ có thể duy trì trăm năm, về sau hiệu quả của Trú Nhan sẽ suy giảm."

Sư Mạn Dung cười khanh khách nói.

Trú Nhan Đan dù sao cũng không thể thay đổi bản chất sinh mệnh, chỉ có thể duy trì dung mạo thanh xuân bên ngoài.

Đan dược nhị giai lợi hại như thế nào nữa, cũng không cách nào duy trì hiệu quả mấy trăm năm, hơn một ngàn năm.

Lục Trường An thở dài, lấy ra một viên Trú Nhan đan, giao cho Sư Mạn Dung.

Sư Mạn Dung hiếm thấy lộ ra biểu tình nhảy nhót, đôi mắt sáng ngời, trực tiếp ăn viên Trú Nhan đan này vào.

"Từ đó phỏng đoán, chuyện liên quan tới di tích thượng cổ, ngươi tất nhiên cũng giấu diếm thiếp thân."

Sư Mạn Dung đứng dậy mặc váy, cuộn tóc lại, khôi phục vẻ đoan trang ung dung, cười như không cười nhìn về phía Lục Trường An.

"Chuyện cho tới bây giờ, cũng không giấu diếm sư tiên tử."

Lục Trường An sửa sang lại quần áo, từ quan hệ tình nhân hẹn hò, khôi phục lại giọng điệu lễ nghi bình thường.

Sau đó, hắn kể lại chuyện năm đó Sư tiên tử mất trí nhớ một lần.

Với quan hệ của hai người hôm nay, đề cập tới bí mật năm đó, có thể nói là nước chảy thành sông.

Liên quan tới tình huống cụ thể của di tích thượng cổ, Lục Trường An không biết nhiều lắm.

Sư Mạn Dung nghe rất chăm chú, lộ ra vẻ suy tư.

"Cũng không giấu diếm Lục đạo hữu. Bởi vì trí nhớ thiếu sót nên những năm này thiếp thân vẫn luôn tìm vị trí của di tích thượng cổ”

Sư Mạn Dung buồn rầu nói.

Nàng đề nghị: "Nếu Lục đạo hữu biết được việc này, hai người chúng ta không ngại hợp tác, cùng nhau tìm..."

Lục Trường An lắc đầu: "Không thể so với sư tiên tử, tu vi đã tới Trúc Cơ tầng chín. Lục mỗ có thể tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ hay không còn chưa biết, việc này tạm thời không đề cập tới."

Thật ra thì, "Âm Dương Thủy" và "Huyền Mộc Đằng" trong di tích thượng cổ, có sức hấp dẫn lớn lao đối với Lục Trường An.

Nước Âm Dương có thể tái tạo đan, tăng lên phẩm chất Kết Đan.

Huyền Mộc Đằng, là linh vật tuyệt hảo trong thiên địa chế tạo pháp bảo bản mệnh mộc hệ.

"Thiếp thân lại tin tưởng, Lục đạo hữu tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ, hẳn là không thành vấn đề."

Đôi mắt nhạt như nước của Sư Mạn Dung nhìn về phía hắn, không biết là thăm dò, hay là thật sự có lòng tin với Lục Trường An.

"Chỉ mong là thôi."

Lục Trường An từ chối cho ý kiến, liếc nàng một cái, thử nói:

"Nếu như sư tiên tử có tạo nghệ trận pháp sư tam giai, tương lai Lục mỗ lại may mắn tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ, việc này có thể miễn cưỡng thương nghị."

"Chịu hạn chế tu vi, tạo nghệ trận pháp của thiếp thân có thể đạt tới chuẩn tam giai đã là cực hạn. Trận pháp sư tam giai bình thường, ít nhất là Giả Đan chân nhân."

Sư Mạn Dung khẽ thở dài, tự xưng là khó khăn.

Lục Trường An không nhìn ra hư thực, dù đã đến mức quen thuộc mỗi một tấc da thịt của đối phương.

Nhưng hôm nay ngả bài, khiến quan hệ của hai bên tiến thêm một bước.

Đây là ý đồ sơ bộ để hợp tác trong tương lai.

"Đây là phí dụng của Trú Nhan Đan."

Trước khi đi, Sư Mạn Dung đưa một cái túi gấm chứa linh thạch cho Lục Trường An.

Hai người lý niệm tương hợp, có hảo cảm, phát triển tình duyên sương sớm, xóa bỏ tịch mịch và nhu cầu trên con đường tu hành.

Sư tiên tử cũng không cho là mình bị thua thiệt.

Ở phương diện giao dịch, hai người không dính dáng tình cảm riêng, nhiều nhất cho chút ưu đãi.

...

Ba tháng sau.

Lục Trường An tròn một trăm ba mươi tuổi.

Từ lúc hắn tu luyện tới Trúc Cơ tầng sáu đã qua bốn năm. Dự tính còn cần hơn mười năm tu luyện tới Trúc Cơ tầng bảy, trở thành đại tu cùng giai Trúc Cơ hậu kỳ.

Ngày hôm đó, Địa Nham Thử đem một phong thư từ Kim Vân cốc, đến trong động phủ.

Phong thư này là do đệ tử Triệu Tư Dao "Triệu Đàn Nhi" gửi tới.

Triệu Tư Dao trước khi xuất chinh từng thông báo, nàng sẽ truyền tin tức tiền tuyến về cho nữ đệ tử.
Bình Luận (1)
Comment
Giận dữ 7
Giận dữ
Reader
1 Tháng Trước
Mò qua truyện chữ mà ảm đạm quá
Trả lời
| 0