Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh (Bản Dịch)

Chương 432 - Chương 432. Thực Tế Tàn Khốc (1)

Chương 432. Thực tế tàn khốc (1) Chương 432. Thực tế tàn khốc (1)

"Hoàng Long chân nhân đại đệ tử 'Kỷ Dật Phong', hai năm gần đây từng đi bái phỏng bạn cũ của sư tôn và một ít thế lực lớn, ăn không ít bế môn canh."

"Nửa tháng trước, Tam Hồ chân nhân lại đến Hoàng Long Tiên Thành, nghi ngờ là được nguời thuê đến, có khả năng gây bất lợi cho Hoàng Long Sơn."

...

Lúc Lục Trường An sắp xếp tình báo, Vu Nãng Sơn nghênh đón một vị khách không mời mà đến.

Một cỗ linh áp cấp Giả Đan, từ mây đen cuồn cuộn phía chân trời hàng lâm.

"Phong chủ Vu Nãng sơn, đi ra gặp mặt!"

Một gã đại hán đầu trọc tướng mạo hung hãn, rơi xuống giữa ba ngọn núi cao nhất, thanh âm trầm thấp như chuông đồng.

"Giả Đan chân nhân!"

"Hạ Nguyên Vũ! Tứ đệ tử của Hoàng Long chân nhân, hắn làm sao lại chạy đến Vu Nãng sơn..."

Tu sĩ phụ thuộc trên Vu Nãng sơn kinh hồn bạt vía, đối mặt với Hạ chân nhân khí thế hung hăng, trốn ở góc, không dám hé răng.

Hạ Nguyên Vũ, hung danh bên ngoài, lấy mạnh hiếp yếu, cũng không phải loại chân nhân dễ tiếp xúc.

"Bái kiến Hạ chân nhân."

Lục Trường An, Sư Mạn Dung, Diệp Phi ba vị phong chủ, đi ra chào.

"Là trận gió nào thổi Hạ chân nhân tới? Chân nhân có gì phân phó, có thể đến chủ phong nói chuyện."

Dáng vẻ Sư Mạn Dung đoan trang, cười yếu ớt nói.

Trước kia nàng hợp tác với Hoàng Long Sơn, từng quen biết Hạ Nguyên Vũ.

"Không cần."

Ánh mắt Hạ Nguyên Vũ nhàn nhạt đảo qua ba vị phong chủ, hơi dừng lại trên người Sư Mạn Dung và Lục Trường An, về phần Diệp Phi, cơ bản bị xem nhẹ.

"Hạ mỗ lần này đến đây là khuyên bảo các ngươi, tốt nhất đừng đi Hoàng Long Sơn tham gia tang lễ. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả!"

Câu nói này là truyền âm.

Ngữ khí bá đạo, không che giấu chút nào ý tứ uy hiếp.

Nghe vậy, Sư Mạn Dung biến sắc, cũng không dám làm trái chính diện.

"Hạ Nguyên Vũ làm người tốt."

Lục Trường An vui mừng.

Hắn không đặc biệt muốn đi Hoàng Long sơn tham gia náo nhiệt, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Nhưng không tìm được lý do hợp tình hợp lý.

Giờ phút này, Hạ Nguyên Vũ tới cửa uy hiếp, có thể nói đúng ý của Lục Trường An.

"Xin hỏi Hạ chân nhân, chẳng lẽ Hoàng Long sơn sắp sửa phát sinh biến cố gì?"

Lục Trường An chắp tay, cung kính hỏi.

Hạ Nguyên Vũ người này, hắn cũng đã từng quen biết, nói chính xác là đã giao thủ qua.

Nhưng mà, lúc ấy là thân phận của Trình sư đệ.

Bên ngoài, Lục Trường An và Hạ Nguyên Võ là lần đầu tiên giao tiếp.

"Việc này không liên quan đến ngươi, chớ có hỏi nhiều!"

Hạ Nguyên Vũ lạnh lùng liếc Lục Trường An một cái, thân hình nương theo một trận gió đen cát bay mịt mờ, phá không đi xa.

...

Đưa đi hung thần ác sát này.

Sắc mặt ba vị Phong chủ của Vu Nãng sơn không dễ nhìn.

Ba người tụ tập một hồi ở Tiểu Quy phong, cảm thấy bất mãn đối với hành vi của Hạ Nguyên Vũ.

"Vài chục năm sau khi Phó Tuyết Mai Kết Đan, Hạ Nguyên Vũ cụp đuôi làm người, không dám đến vùng Hoàng Long Sơn. Hôm nay, Hoàng Long Chân Nhân qua đời, hắn lại không kiêng nể gì nhảy ra."

Khuôn mặt Sư Mạn Dung đầy vẻ châm chọc.

"Là phản đồ của Hoàng Long Sơn, hắn sợ Hoàng Long Sơn phát triển hơn các thế lực khác."

Lục Trường An không khó tưởng tượng, tu sĩ Hạ Nguyên Vũ âm thầm ra tay cản trở, tuyệt đối không chỉ có hắn và Sư tiên tử.

Phỏng chừng đa số tu sĩ bị nhắm vào đều là tán tu.

"Sư tiên tử, không ngại chờ thế cục ổn định, chúng ta ngày sau lại đi tế điện."

Lục Trường An truyền âm nói.

"Chỉ có thể như vậy."

Sư tiên tử buông tiếng thở dài, cũng không dám trở mặt với vị chân nhân Hạ Nguyên Vũ này, vạn nhất bị ghi hận, hậu quả khó liệu.

Cùng ngày, Lục Trường An gửi một phong thư cho Hoàng Long Sơn, biểu đạt ý thương tiếc.

Hắn công bố mình bị một vị Giả Đan chân nhân uy hiếp, trong ngắn hạn không dám đi Hoàng Long Sơn.

Làm như vậy, hợp với thiết lập của người, khó có thể bắt bẻ.

Lục Trường An và Hoàng Long Sơn chỉ là quan hệ chuyển biến tốt trong những năm gần đây, không có giao tình và lợi ích qua lại chân chính.

Tu tiên giới thói đời nóng lạnh.

Lục Trường An là ngoại nhân, không có bỏ đá xuống giếng, đã hơn không ít tu sĩ.

...

Mười ngày sau.

Hoàng Long Tiên thành truyền đến tin tức khiến người ta khiếp sợ.

Lục Trường An mở ra một phong thư đến từ Trịnh Ngô Công, sắc mặt động dung, tâm tình hơi có phập phồng.

Theo trong thư nói, tang lễ của Hoàng Long Chân Nhân, tu sĩ các phương tới tham gia không đến một phần ba như dự tính.

Trong đó, Kết Đan Chân Nhân chỉ tới hai vị, Giả Đan Chân Nhân cũng chỉ tới không đến mười người.

Lấy quan hệ nhân mạch Hoàng Long chân nhân mấy trăm năm, tu sĩ cao tầng chỉ đến một chút như vậy, vượt quá dự liệu của Lục Trường An.

Như vậy cũng thôi đi.

Trên tang lễ, còn có một chi tiết khiến người ta nghĩ kỹ mà sợ.
Bình Luận (1)
Comment
Giận dữ 7
Giận dữ
Reader
1 Tháng Trước
Mò qua truyện chữ mà ảm đạm quá
Trả lời
| 0