Chương 437. Hoàng Long trọng thác (1)
Chương 437. Hoàng Long trọng thác (1)
"Tỷ..."
Phản ứng thống khổ của Phó Tuyết Mai khiến trái tim Phó Đông như thắt lại.
Lão bộc nheo mắt, không có lên tiếng.
Kỳ thật, Lục Trường An là cố ý khẩn trương, làm đau vị nữ tu Chân Đan này.
Cũng không phải hắn hẹp hòi, tìm cơ hội trả thù Phó Tuyết Mai.
Cứu chữa một vị nữ tu Chân Đan bị trọng thương, áp lực vốn là rất lớn.
Càng đừng nói, còn có một vị đại lão Kết Đan ở bên cạnh "Như hổ rình mồi".
Đổi lại là bất kỳ một vị Trúc Cơ kỳ nào khác, đều phải như giẫm trên băng mỏng, không có khả năng không hoảng hốt một chút nào.
Một khi xuất hiện sai lầm, gây thành tai họa lớn, hậu quả khó mà lường được.
Vừa ra tay, tâm tính và khống chế pháp lực của Lục Trường An không thể quá hoàn mỹ, lộ ra một chút sai lầm thích hợp.
"Không cần khẩn trương."
Tiếng nói của lão bộc rất bình thản, có một loại lực lượng khiến cho tâm tình người ta trở nên bình thản.
"Được."
Lục Trường An gật đầu, nỗi lòng bắt đầu bình tĩnh, bàn tay đặt ở bụng Phó Tuyết Mai dần dần thả lỏng ra.
Phó Tuyết Mai bị thương quả thật rất nặng, hơn nữa thân thể cực kỳ suy yếu, nguyên khí tổn hao nhiều.
Cũng may, có bí dược mạnh mẽ bảo vệ, tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng.
"Thương thế cũng không phải là chí nguy, pháp lực của Trường Thanh đã đủ, không cần tiêu hao thọ nguyên."
"Chỗ khó là ở: ở phụ cận phần bụng của Phó Tuyết Mai, có vài cỗ đan lực cấp Chân Nhân đan xen. Lúc chữa thương, phải tận lực lách qua, không thể tác động mấy cỗ đan lực này."
Lấy hiểu biết của Lục Trường An về tu sĩ Chân Đan kiếp trước, phối hợp với pháp lực của Trường Thanh, so với Diệp Phi dược sư đích thân tới, thật ra càng thích hợp hơn.
Lần này Lục Trường An ra tay, trên bản chất là hiệp trợ trị liệu, dẫn đạo bí dược thúc đẩy chữa thương trong cơ thể Phó Tuyết Mai.
Nếu không, thương thế cấp Chân Nhân, dùng công pháp Trúc Cơ kỳ trị liệu, hiệu quả sẽ giảm bớt đi nhiều.
Lực lượng cấp độ khác nhau, tạo thành ảnh hưởng thương thế khác nhau, không thể đánh đồng.
Có một số thời điểm, tu sĩ cấp cao mang đến thương tích cho tu sĩ cấp thấp, có thể sẽ lưu lại dấu vết suốt đời.
"Tránh đi cỗ đan lực bên trái kia. Đúng! Chính là như vậy..."
Trong quá trình chữa thương, lão bộc thỉnh thoảng nhắc nhở.
Lục Trường An ngầm hiểu, song phương phối hợp ăn ý.
Tiến trình chữa thương vững bước tăng tiến, càng thông thuận hơn so với mong muốn.
"Pháp lực Lục tiểu hữu tinh thuần, giỏi về trị liệu, lực khống chế cũng không tệ."
Lão bộc thở phào nhẹ nhõm, không tự giác tán thưởng nói.
"Không đáng nhắc tới."
Lục Trường An không cần lo lắng bại lộ cái gì.
Lúc này, cường độ pháp lực Trường Thanh công của hắn tuy rằng trưởng thành đến trình độ không tầm thường, nhưng so sánh với cấp độ của Hoàng Long Chân Nhân thì cách biệt khá xa.
Mộc hệ Dưỡng Sinh Công, hiệu quả trị liệu tốt, hợp tình lý, cũng không vượt quá tiêu chuẩn, trước kia sớm đã có dấu vết.
Nếu không phải tình thế, Lục Trường An cũng không phải rất vui lòng ra tay, tham dự chuyện Hoàng Long Sơn.
Nhưng mà, uy hiếp của chân nhân ở bên cạnh, Trúc Cơ kỳ khó có thể làm trái.
Nể tình Kết Đan Chân Nhân hứa hẹn trả "Thù lao lớn", bản thân trị thương cũng không có nguy hiểm gì, Lục Trường An cố mà đáp ứng.
...
Cách Vu Nãng Sơn mấy dặm.
Dưới bóng râm xanh mát, che lấp hai bóng dáng một nam một nữ.
"Lấy quan hệ giữa Hoàng Long sơn và Vu Nãng Sơn, ở xung quanh đây, Phó Đông quả nhiên tìm đến nơi này."
Ánh mắt Hạ Nguyên Vũ lập loè, khóe miệng nổi lên ý cười.
"Bản chân nhân sớm đã bắt đi Diệp Dược Sư, không có y sư cao minh cứu chữa, thương thế của Phó Tuyết Mai sẽ chỉ càng kéo càng nghiêm trọng."
"Ngươi chỉ bắt Diệp Dược Sư đi. Xác định Vu Nãng Sơn không có người thứ hai có thể trị thương cho Phó Tuyết Mai?"
Một giọng nữ thanh thúy như chuông, đến từ thiếu nữ váy vàng bên cạnh Hạ Nguyên Vũ.
"Chu cô nương có ý gì?"
Hạ Nguyên Vũ nhướng mày, không dám có bất kỳ ý khinh thường nào đối với thiếu nữ váy vàng mang mạng che mặt.
Song phương là quan hệ hợp tác bình đẳng.
Vị Chu cô nương này tuy chỉ có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, lại có được chuẩn tam giai linh thú, có thể địch nổi Giả Đan chân nhân.
Dòng chính còn sót lại của Hoàng Long Sơn, sau khi rút lui khỏi Hoàng Long Sơn, ai chạy đường nấy.
Ngoại giới suy đoán, trên người Phó Tuyết Mai mang theo tài sản hạch tâm còn sót lại của Hoàng Long Sơn nhất mạch.
Nhưng mà, ai cũng không biết, người cầm lái 'Phó Tuyết Mai' bị trọng thương trốn tới chỗ nào.
Hoàng Long sơn nhất mạch, cũng không phải là tông môn truy nã người. Số ít một ít kẻ có sức nhìn trộm, cũng không thể trắng trợn lục soát đuổi giết.
Thực lực yếu, không xác định được thương thế cụ thể của Phó Tuyết Mai, có lòng không có can đảm.
Trước mắt vị Chu cô nương này, lại có thể một mực khóa chặt hướng đi bí mật của Phó Tuyết Mai, phần năng lực này vượt qua Kết Đan Chân Nhân bình thường.