Chương 466. Phong tỏa biên cảnh (3)
Chương 466. Phong tỏa biên cảnh (3)
Trương Thiết Sơn chỉ nhỏ hơn Lục Trường An ba tuổi, về tuổi tác thì không nên kéo dài nữa.
Có lẽ vì áp lực nào đó, lui mà cầu việc khác, lựa chọn Ngưng Tinh đan thứ phẩm.
"Trong tông môn có một cách nói, trong những người có khả năng cạnh tranh Ngưng Tinh Đan, có một người là đệ tử thân truyền của Chân Đan trưởng lão. Trương Thiết Sơn vì báo đáp ơn tri ngộ, nhường bước cho người toại nguyện."
"Làm người hiểu chuyện? Về chuyện này, Triệu đạo hữu có từng tự mình hỏi Trương đạo hữu chưa?"
Lục Trường An từ chối cho ý kiến.
Triệu Tư Dao trầm mặc nói: "Việc riêng tư bí mật như vậy, Tư Dao sao dám giáp mặt hỏi Trương chân nhân?"
"Vậy cũng đúng, Lục mỗ lỡ lời."
Lục Trường An ý thức được, mình thiếu lòng kính sợ đối với Giả Đan chân nhân, có chút thả lõng ở trước mặt Triệu Tư Dao.
Tâm lý của Triệu Tư Dao mới tính là bình thường.
Cho dù nàng và Trương Thiết Sơn là đồng môn, quen thuộc lẫn nhau hơn, giao lưu với nhau nhiều hơn.
Lúc chạng vạng tối.
Lục Trường An qua đêm ở phòng khách trên núi.
"Liên quan tới Toái Đan Hoàn Dịch, có một loại thuyết pháp: Thành đan phẩm chất càng cao, độ khó cùng nguy hiểm càng cao."
"Trương Thiết Sơn làm như vậy, chỉ sợ không chỉ là làm người hiểu chuyện, mà là một hòn đá ném hai chim!"
Nghĩ tới đây, suy đoán trước đó của Lục Trường An tăng thêm mấy phần.
...
Hôm sau, Trương Thiết Sơn kết đan Tiểu Khánh đúng hạn tổ chức.
Tu sĩ đến đây chúc mừng không nhiều, nhưng cấp độ tương đối cao, Trúc Cơ hậu kỳ cùng Giả Đan chân nhân cũng không ít.
Lục Trường An và thầy trò Triệu Tư Dao đồng hành, đi tới phủ đệ trên ngọn núi linh mạch tam giai hôm qua.
Lần này, lại gặp được Trương Thiết Sơn.
Vị "Thiên Phong chân nhân" mới lên cấp này tự mình ra đón từ trong phủ đệ.
Làm Giả Đan chân nhân, tự mình nghênh đón tu sĩ Trúc Cơ, xem như rất nể tình.
"Trương chân nhân."
Ba người Lục Trường An chắp tay, đưa lên hạ lễ và chúc mừng.
Ánh mắt Trương Thiết Sơn dừng lại trên người Lục Trường An nhiều hơn, tạ lỗi nói:
"Lục đạo hữu, tối hôm qua Thanh Hải đề cập tới ngươi, Trương mỗ chiêu đãi không chu toàn, xin hãy thứ lỗi."
"Nói quá lời! Trương chân nhân Kết Đan không lâu, khó tránh khỏi xã giao nhiều."
Lục Trường An được sủng ái mà lo sợ nói.
"Ha ha, xưng hô Lục đạo hữu có chút lạnh nhạt. Chờ sau khi khánh thành, ta và ngươi lại nói chuyện."
Trương Thiết Sơn cười sang sảng, khuôn mặt ngăm đen, không khác gì ngày xưa. Trong mắt người ngoài, dường như ẩn chứa uy nghiêm vô hình.
Nhìn thấy hai người trao đổi, trong lòng Triệu Đàn Nhi không khỏi kinh ngạc.
Nàng mơ hồ phát hiện, sự nhiệt tình của Trương chân nhân đối với Lục Trường An cũng không phải là hàn huyên, ở mức độ coi trọng, thậm chí vượt qua ân sư của nàng.
Nghênh đón ba người Lục Trường An vào trong phủ đệ, Trương Thiết Sơn lại đi chiêu đãi những chân nhân tân khách kia.
Lục Trường An uống linh trà, âm thầm quan sát, phát hiện Trương Thiết Sơn sau khi Kết Đan khí độ trầm ổn, không kiêu không nóng nảy.
Loại tâm tính "Ổn" này, Lục Trường An cùng cảm nhận.
Quen biết hơn một trăm năm, Lục Trường An đã sớm nhìn ra ý chí Trương Thiết Sơn kiên định, chí hướng rộng lớn.
Thành tựu Giả Đan, tu vi đình trệ, đại đạo vô vọng.
Dựa theo lệ thường, có lẽ sẽ vui sướng, nhưng sâu trong nội tâm ít nhiều có chút thất lạc cùng bàng hoàng.
Quy cách của Tiểu Khánh Kết Đan lần này, tổng thể tương đối khiêm tốn.
Ngoại trừ ăn mừng, chính là âm thầm giao lưu, kết giao nhân mạch.
Trong lúc này, Trương Thiết Sơn chia sẻ tâm đắc trong quá trình ngưng đan, giải thích một số khuyết điểm của mình.
Hành động này, đã giành được khen ngợi của tu sĩ Trúc Cơ ở đây.
Thầy trò Triệu Tư Dao nghe rất nghiêm túc.
Lục Trường An dường như cũng đắm chìm ở trong đó, dáng vẻ sinh lòng hướng tới.
...
Sau khi kết đan tiểu Khánh qua đi.
Lục Trường An trực tiếp cáo từ rời đi.
Hắn cũng không ở lại, đáp lời Trương Thiết Sơn - Tiểu Khánh qua đi, lại nói chuyện.
Lục Trường An quyết đoán như vậy, bắt nguồn từ hai điểm:
Thứ nhất, hắn đã chắc chắn suy đoán của mình, không cần thăm dò nữa.
Hành vi và tâm tính của Trương Thiết Sơn là một mặt.
Phân tích từ đạo hiệu "Thiên Phong", có thể thấy được chí hướng của hắn vẫn rộng lớn như trước.
Trúc Cơ bình thường kết thành giả đan, lấy đạo hiệu sẽ tương đối khiêm tốn, nếu không đức không xứng vị.
Thật ra đạo hiệu của Trương Thiết Sơn không được phô trương.
Cũng chính là Lục Trường An làm người hữu tâm, từ kết luận suy ngược quá trình, mới có thể chú ý đến loại chi tiết này.
Thứ hai, tu vi và địa vị của Lục Trường An kém Trương Thiết Sơn khá xa.
Không thể chắc chắn, câu "nói chuyện" kia của đối phương có phải lời khách sáo hay không.
Nếu không, hắn ở lại trên núi ngây ngốc chờ đối phương "triệu kiến", làm không tốt sẽ trở thành trò cười.
Lục Trường An nóng mắt bí pháp Toái Đan của Trương Thiết Sơn, nhưng không vội nhất thời.