Chương 544. Thân phận Kinh quốc (3)
Chương 544. Thân phận Kinh quốc (3)
Theo lý thuyết, với vị trí gian phòng của Vương công tử, không đến mức ở lại cuối cùng.
Tu sĩ Ma giáo, phảng phất là cố ý như thế.
"Trình tự điều tra từ thấp đến cao."
"Tu sĩ đã điều tra qua, mặc dù bị làm thịt, giao nộp tiền chuộc, nhưng sau khi thoát khỏi nguy hiểm, không cần mạo hiểm phản kháng nữa."
Ánh mắt Lục Trường An sáng lên, không khỏi phỏng đoán mưu đồ của Ma giáo.
Ầm!
Lầu ba Linh hạm, phòng khách thượng đẳng của Vương công tử, cửa sổ bị một chưởng đập vỡ nát.
"To gan!"
Hạng Cảnh Long và tên Giả Đan trung niên đã sớm có phòng bị, mỗi người đánh ra một chưởng, đan lực cuồng bạo như nước lũ, phong bế đường đi thông ra ngoài cửa sổ.
"Công tử, cứu ta..."
Thị nữ Trúc Cơ da trắng xinh đẹp thét lên hoảng sợ, bị ném ra ngoài cửa sổ.
Một tiếng nổ vang, nàng bị đan lực cường đại cuốn thành thịt vụn.
Ầm ầm!
Gian phòng của Vương công tử cũng theo đó mà nổ tung.
Khung sườn của linh hạm, áp dụng nguyên liệu nhị giai thượng phẩm luyện chế, rất là kiên cố.
Nguyên liệu kiến trúc còn lại, tuy rằng kém một chút, cũng đều là do pháp thuật gia cố, Trúc Cơ kỳ bình thường không dễ dàng phá hư như vậy.
Nhưng dưới sự công kích của Giả Đan chân nhân, những kiến trúc phòng ốc này phảng phất như giấy mỏng.
"Dư nghiệt Ma giáo! Dám can đảm khiêu chiến quyền uy của Ly Hỏa cung!"
Một tiếng quát to, như sấm mùa xuân nổ vang.
Lão giả lưng còng đi theo Vương công tử bộc phát một đoàn đan hỏa màu lam chói mắt, giống như lô đỉnh hừng hực thiêu đốt đan lực của hai người Hạng Cảnh Long.
"Lão thất phu! Ly Hỏa cung ốc còn không mang nổi mình ốc, còn dám lấy lông gà làm lệnh tiễn!"
"Chậc chậc, chiến tranh chưa định, trưởng lão quý cung lại đưa hậu đại đến nước láng giềng, nếu để tu sĩ tiền tuyến tác chiến biết, chẳng phải thất vọng rồi sao?"
Hai người Hạng Cảnh Long không chút hoang mang, một trái một phải cuốn lấy lão giả lưng còng.
Ọ ò ~
Trên đỉnh đầu Hắc Phong Man Ngưu phát ra tiếng gào rú nặng nề kinh tâm, há mồm cuốn ra một mảnh hắc phong, chụp vào lão giả lưng còng.
Vương công tử mang theo áo bào vàng đứng dậy, thi triển bí thuật, thúc giục độn quang, kết quả thân hình bị lực lượng khủng bố lôi kéo, giống như lâm vào vũng lầy.
"Công tử! Ngươi đi trước một bước!"
Lão tổ lưng còng đẩy Vương công tử về phía xa.
Sắc mặt hắn đỏ lên, phần bụng phồng lên, đan diễm quanh thân đột nhiên co rút lại, nhiễm lên một tầng quang hà xích huyết.
Linh áp trên người hắn bỗng nhiên kéo lên, tới gần Chân Đan sơ kỳ.
Ngô! Phù!
Lão giả lưng còng lại há miệng phun ra một cái pháp bảo hỏa tráo, hóa thành một đoạn tường thành lớn.
Hắc Phong Man Ngưu phun ra hắc phong, khó khăn lắm mới ngăn trở được một hơi.
"Bắt giết Vương công tử!"
Hạng Cảnh Long dẫn dắt vài tu sĩ Trúc Cơ kỳ vây giết chặn đường.
Pháp bảo, pháp khí, chùm sáng đủ loại pháp thuật bao phủ "Vương công tử" bay ra ngoài trăm trượng.
"Ầm" một tiếng.
Thân thể Vương công tử vỡ nát, hóa thành hàng ngàn hàng vạn mảnh gỗ vụn.
"Thế thân !"
Sắc mặt Hạng Cảnh Long đại biến, thần thức quét qua các ngõ ngách hiện trường, tìm kiếm chân thân của Vương công tử.
"Vương công tử sử dụng Tiểu Na Di Phù."
Bỗng nhiên, bên tai hắn vang lên tiếng Vệ cô nương truyền âm.
"Tiểu Na Di Phù? Chúng ta giám thị toàn bộ hành trình, hắn bỏ chạy lúc nào?"
Hạng Cảnh Long khó tin.
"Trong chớp mắt khi ba đại giả đan các ngươi va chạm, động tĩnh đã lấn át nó."
"Còn tốt, bổn cô nương trước đó tiếp xúc với Vương công tử, thông qua Không Minh Linh Châu, nhớ kỹ khí tức của hắn."
Vệ cô nương ngoài mặt là bị bắt, nhưng lại âm thầm phối hợp chỉ huy.
"Lão thất phu kia giao cho Hắc Phong Man Ngưu xử lý."
"Hai người các ngươi, đi theo bản cô nương bắt giữ Vương công tử. Nếu đắc thủ, chưởng giáo tất có ban thưởng!"
...
Keng!
Hai đội tu sĩ Ma giáo, khống chế pháp khí phi thuyền, đuổi theo hướng tây nam.
Oa!
Lão giả lưng còng và Hắc Phong Man Ngưu cứng rắn va chạm mấy lần, pháp bảo vỡ tan, miệng phun máu tươi.
Sắc mặt hắn tái nhợt, khí tức rơi xuống, phóng ra một tấm độn phù tam giai , giống như một đạo Liệt Diễm Lưu Tinh, bỏ chạy về phía Lương quốc.
Hắc Phong Man Ngưu cuốn lên cuồng bạo hắc phong, cát bay đá chạy, tốc độ càng nhanh hơn nửa thành, gắt gao khóa chặt hắn.
"Cho dù có mấy tấm phù lục bảo mệnh tam giai, nếu gặp phải tu sĩ Chân Đan hoặc là đại yêu thực lực cường hãn, am hiểu tốc độ, cũng khó thoát một kiếp."
Lầu một phòng khách, Lục Trường An nhìn thấy một màn này, trong lòng gõ lên chuông cảnh báo.
Thực lực trước mắt của hắn chỉ là không sợ Giả Đan chân nhân.
Nếu như bị tu sĩ Chân Đan để mắt tới, nguy hiểm cũng không nhỏ.
Đến Kết Đan kỳ, thực lực thần thông giữa các tiểu cảnh giới chênh lệch quá lớn.
Chân Đan trung kỳ mạnh hơn Chân Đan sơ kỳ không chỉ một lần.