Chương 603. Sóng gió (2)
Chương 603. Sóng gió (2)
Sự thay đổi của Hạ Văn Nguyệt rơi vào trong mắt Hạ Thịnh Lan, ngoài kinh ngạc ra thì cũng là vì vui mừng.
Vốn dĩ Hạ Văn Nguyệt đã có dung mạo hoa lệ, chỉ là bị thân thể ốm yếu che lấp vài phần.
Sau khi bệnh tình ổn định, dung mạo của Hạ Văn Nguyệt càng tốt hơn trước kia, phảng phất như mỹ ngọc không tỳ vết, khiến cho Hạ Thịnh Lan cũng là nữ tu lại sinh ra một tia cảm giác kinh diễm.
Hạ Thịnh Lan lại nhìn thoáng qua Lục Trường An ôn nhuận như ngọc, tuấn dật tuyệt trần, trong lòng âm thầm thở dài.
Thật ra thì, năm đó lúc Lục Trường An che giấu thân phận, Hạ Thịnh Lan đối với hắn tuy có hảo cảm, nhưng cũng không có tình cảm ái mộ chân chính giữa nam nữ.
Gia tộc tác hợp hai người, nàng vui vẻ nhìn hắn từ chối...
Nhưng mà, ở một khắc Lục Trường An trở về thân phận thật sự, đạp rùa mà đi, trái tim yên lặng mấy chục năm của Hạ Thịnh Lan, xuất hiện rung động ngắn ngủi.
Sau đó, nàng từng yên lặng chú ý vị tu sĩ Lương quốc được vinh dự cung phụng này, trong tư liệu tình báo, biết được giai thoại về đối phương.
Theo hiểu biết toàn diện, Hạ Thịnh Lan sinh lòng khâm phục đối với kiếp sống dốc lòng tu tiên của Lục Trường An.
Đáng tiếc, năm đó Lục Trường An từ chối gia tộc tác hợp, Hạ Thịnh Lan không thể hạ thấp thể diện lại tiếp cận.
Lần này Lục Trường An chủ động mời, sâu trong nội tâm Hạ Thịnh Lan ôm lấy một tia chờ mong.
...
Sau thời gian uống cạn một chén trà, Hạ Thịnh Lan sinh lòng thất vọng.
Lục Trường An không có bất kỳ biểu hiện ôn chuyện gì, chủ đề nói chuyện liên quan đến Ngũ Phúc thương hội, Huyền Âm ma giáo phát triển, chiến tranh tu tiên Lương quốc vân vân.
Lục Trường An ra hiệu Hạ Văn Nguyệt lui xuống, sau đó mới tiến vào chính đề, đề cập tình huống "Ngu Cầm" với Hạ Thịnh Lan.
Đương nhiên, Lục Trường An biểu đạt tương đối hàm súc, Ngũ Phúc thương hội bây giờ loạn trong giặc ngoài, để Hạ tộc đề phòng Ngu Cầm một chút.
Chủ yếu là không có chứng cứ.
Quả thật, lần trước Ngu Cầm bái phỏng, từng có ý câu dẫn, nhưng vẫn chưa chứng thực, nói miệng không bằng chứng.
"Lục đạo hữu cho rằng Ngu Cầm có vấn đề? Có chứng cứ không?"
Hạ Thịnh Lan khẽ nhíu đôi mi thanh tú, mặt lộ vẻ suy tư.
Lục Trường An cười cười: "Không có chứng cứ, chỉ là trực giác, chỉ để tham khảo."
"Việc này ta đã biết, sẽ nhắc nhở Danh Khúc một chút. Chỉ là, Danh Khúc gần đây chuẩn bị đột phá Trúc Cơ hậu kỳ..."
Sắc mặt Hạ Thịnh Lan có chút do dự.
"Tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ?"
Lục Trường An hiểu được băn khoăn của Hạ Thịnh Lan.
Trúc Cơ hậu kỳ, là một cửa ải quan trọng, tốt nhất phải tránh cho cảm xúc cùng tâm cảnh bị quấy nhiễu.
...
Sau khi Hạ Thịnh Lan rời khỏi Thu Phong đảo, suy nghĩ một chút, vẫn định đi gặp Hạ Danh Khúc.
Hạ Danh Khúc là người cầm lái đời sau do gia tộc bồi dưỡng, nếu tâm chí ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng bị ảnh hưởng, vậy cũng không cần lãng phí tài nguyên của gia tộc.
Trong phủ đệ của Hạ thiếu chủ.
"Thịnh Lan tỷ, sắp tới ta chuẩn bị bế quan tu hành, tộc trưởng và phụ thân đều tọa trấn ở tổng đà thương hội, sự vụ lớn nhỏ trong tộc, phải làm phiền tỷ rồi."
Hạ Danh Khúc đối với vị đường tỷ gả ra ngoài này, biểu hiện ra đầy đủ tôn kính cùng tín nhiệm.
"Không cực khổ, đều là chuyện thuộc bổn phận."
Hạ Thịnh Lan gật đầu, không có khách sáo hàn huyên, lập tức nhắc tới cuộc gặp mặt vừa rồi với Lục Trường An.
"Lục Trường An hoài nghi Cầm Nhi?"
Hạ Danh Khúc nghe vậy, không khỏi lộ ra vẻ mặt cười khổ.
Hơn nửa tháng trước, Ngu Cầm tới cáo trạng, nói lúc Lục Trường An bắt mạch, làm chuyện hèn mọn bỉ ổi kia, thừa cơ chiếm tiện nghi.
Vì ổn định gia tộc, liên quan đến mặt mũi cá nhân, Hạ Danh Khúc ngăn chặn việc này, không nói cho những người khác.
Lúc này Hạ Thịnh Lan đến, trong lòng Hạ Danh Khúc cũng không nắm chắc được nên tin ai, liền không giấu diếm nữa.
"Cho nên, ngươi tin lời Ngu Cầm nói?" Hạ Thịnh Lan sắc mặt lạnh lùng.
"Không đến mức, ta nhiều nhất tin tưởng Cầm nhi ba phần. Dù sao, từ tình báo Lương quốc bên kia xem, Lục Trường An nhân phẩm danh tiếng không tệ, là một người hiền lành."
Hạ Danh Khúc lắc đầu nói.
Người tình cũ tới nương nhờ, Hạ Danh Khúc từng phái tộc nhân điều tra: Ngu Cầm quả thật bị tông môn Kinh Quốc Vân Hà Sơn đuổi đi, gia tộc xuống dốc, qua lại đại khái rất rõ ràng.
"Ngươi muốn xử trí việc này như thế nào?"
"Cầm Nhi tuy rằng đã từng yêu ta, nhưng qua nhiều năm như vậy, tình cảm cũng phai nhạt đi rất nhiều, tự nhiên không cách nào đánh đồng với Lục phù sư."
Hạ Danh Khúc bình tĩnh nói.
"Ngươi hiểu rõ là tốt rồi."
Sắc mặt Hạ Thịnh Lan hơi khựng lại, không nói đến tình cảm riêng tư, ít nhất là Hạ Danh Khúc về lập trường chung không hề hồ đồ.
Lục Trường An là Trúc Cơ hậu kỳ, có được yêu thú cùng giai, kỹ nghệ phù sư đạt tới chuẩn tam giai.