Chương 610. Càng tiến thêm một tầng (2)
Chương 610. Càng tiến thêm một tầng (2)
Nghe xong lời nói của Phương Chung, cao tầng thương hội có một hai người lộ vẻ suy tư, hơi dao động.
Có lẽ một mình Lục Trường An không làm được, nhưng nếu Ngũ Phúc thương hội có ám thủ khác, thì có thể tồn tại loại khả năng này.
Đúng lúc này, Ngân Tu hội trưởng ngồi ở phía trên lấy ra một khối ngọc bội màu trắng sữa lưu chuyển ánh sáng nhạt, nhắm mắt niệm pháp.
"Tình báo vừa mới truyền về từ Hạ tộc, trong lúc Khấu Sâm bỏ mình, Lục Trường An chưa từng rời khỏi vịnh Thanh Sa, rất nhiều người đều thấy được. Ngày thu hoạch tình báo, hắn đều không rời khỏi Thu Phong đảo nửa bước."
Ánh mắt Ngân Tu hội trưởng lãnh đạm liếc qua Phương Chung.
Một gã cao tầng thương hội lắc đầu nói: "Phương đạo hữu, có lẽ ngươi và Lục Trường An có hiềm khích, nhưng đừng bởi vì ân oán cá nhân, ảnh hưởng tới phán đoán của bản thân."
"Ta... Không có!"
Dưới ánh mắt nghi ngờ của mọi người, mặt Phương Chung đỏ lên, nhưng không thể phản bác.
Hắn âm thầm cắn răng, chẳng lẽ thật sự là ảo giác của mình?
Mấy năm trước, thân phận Lục Trường An bại lộ, Phương Chung chấn động.
Hắn xuất thân từ Lương quốc, từ rất sớm trước kia đã nghe nói qua lời đồn Lục Trường An cao tuổi trúc cơ.
Về sau, hắn trọng điểm điều tra tin tức Lục Trường An, càng cảm thấy đối phương thâm tàng bất lộ.
Không nói những cái khác, lấy tư chất và tuổi tác của Lục Trường An, tu tới Trúc Cơ hậu kỳ, bản thân đã không đơn giản.
Hai tháng sớm chiều ở chung, qua mặt những tinh anh cùng tông môn, không bị phát hiện ra bất kỳ manh mối nào, người thường không thể làm được.
"Khấu phó hội trưởng đã chết, chúng ta ở trên vũ lực nhằm vào Ngũ Phúc thương hội, bớt đi một đại trợ lực."
"Theo ta thấy, không cần dùng những âm mưu tiểu kế kia nữa. Chúng ta tăng mạnh nâng đỡ Tân tộc, mượn nhờ ưu thế số lượng Giả Đan chân nhân, trong ngoài tạo áp lực..."
Cao tầng thảo luận tiếp theo, Phương Chung không hề hứng thú.
Cho dù tình báo thương hội, bỏ đi hiềm nghi hung thủ là Lục Trường An, nhưng hắn luôn cảm giác việc này không thoát được quan hệ với đối phương.
Phương Chung thở dài trong lòng, đáng tiếc, những người này sẽ không tin hắn.
...
Nửa tháng sau.
Phủ đệ Thu Phong đảo, trong Dược phòng.
Hạ Văn Nguyệt mặc váy màu khói lam nhạt, dung nhan như vẽ, eo nhỏ như dương liễu, mây khói giữa hàng mày khi xưa đã tan đi hơn phân nửa, giữa lông mày hiện lên vẻ mong đợi mơ hồ.
Hôm nay, lại đến thời gian Lục Trường An giúp nàng ôn dưỡng xua đuổi hàn khí.
Pháp lực Lục tiên sinh ôn dưỡng, cho nàng một loại thân thiện khó tả, ấm áp tươi mát, dị thường thoải mái dễ chịu.
Thủ đoạn như vậy, càng có hi vọng ổn định bệnh tình của nàng, thoát khỏi gông cùm xiềng xích từ nhỏ.
Đợi nửa ngày, Lục Trường An mặc một bộ áo trắng tiến vào dược phòng.
"Lục tiên sinh."
Nàng điềm tĩnh dịu dàng ngoan ngoãn nằm thẳng trên giường bệnh.
Lần này, Lục Trường An lại không lập tức xuất thủ trị liệu.
"Trước đây ôn dưỡng, ta khu trừ hàn độc tầng ngoài của ngươi, tiếp theo thì phải trừ tận gốc nguyên nhân gây bệnh. Từ đó về sau mỗi lần xuất thủ, Lục mỗ đều phải tiêu hao nguyên khí tinh lực, thậm chí sẽ ảnh hưởng tu luyện tiến giai."
Lục Trường An bình tĩnh tự thuật.
"Lục tiên sinh cần Văn Nguyệt làm bất cứ chuyện gì, tiểu nữ không có chuyện nào là không dám làm."
Trước đây hai người từng có ước định, Hạ Văn Nguyệt rất rõ ràng, Lục Trường An không có khả năng không hề đòi hỏi khi giúp mình.
Nếu quả thật không cầu hồi báo, ngược lại phải cảnh giác.
Lục tiên sinh đã từng nói, đồ vật miễn phí thường thường là đắt nhất.
"Lục mỗ không cần ngươi làm trâu làm ngựa, hầu hạ cả đời. Chỉ cần ngươi lập lời thề tâm ma, đáp ứng ta một yêu cầu."
Lục Trường An cười nhạt nói.
Nghe vậy, trong mắt Hạ Văn Nguyệt hiện lên một tia kinh ngạc. Căn nguyên bệnh của nàng, làm Lục tiên sinh có thể phải bỏ ra tinh lực mười mấy năm, cái giá phải trả khá lớn.
Nàng vốn đã làm tốt chuẩn bị hiến thân, nguyện ý hầu hạ cả đời.
Ít nhất, Lục tiên sinh tuấn dật như ngọc, khí chất siêu phàm, nàng không có bất cứ tâm lý bài xích nào.
"Xin Lục tiên sinh nói rõ." Hạ Văn Nguyệt đứng dậy, nghiêm túc nói.
"Tương lai, ngươi nếu tu tới Kết Đan trung hậu kỳ, phần duy nhất mà Đạo Thể có thể thai nghén ra Thái Âm Ngọc Dịch, cần phải giao cho Lục mỗ."
"Đồng thời, đối với điều này ước định ngươi phải giữ bí mật, không được lộ ra đối với những người khác."
"Thái Âm Ngọc Dịch?"
Lúc này Hạ Văn Nguyệt còn không biết tác dụng của Tiên Thiên Đạo Thể của bản thân.
Lục Trường An không giấu diếm nữa, nói cho Hạ Văn Nguyệt biết phần ghi chép về Hàn Phách Ngọc Tủy.
Muốn thai nghén ra Thái Âm Ngọc Dịch, phải thủ thân như ngọc đến Kết Đan hậu kỳ, phải cần Hạ Văn Nguyệt phối hợp mới được.
Đương nhiên, Lục Trường An tạm thời không nói cho nàng biết tác dụng của Thái Âm Ngọc Dịch.