Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh (Bản Dịch)

Chương 663 - Chương 663. Nam Tử Bạc Tình (2)

Chương 663. Nam tử bạc tình (2) Chương 663. Nam tử bạc tình (2)

"Hạ tộc trưởng cân nhắc đưa Văn Nguyệt đến tông phái nào?"

"Hạ mỗ kỳ thật càng muốn đem Văn Nguyệt mang đến tam đại tông môn Kinh quốc, Hạ mỗ ít nhiều có quen biết vài vị Chân Nhân ở đó, có thể thương lượng được. Hơn nữa Tại Kinh quốc bản thổ, còn có thể chiếu ứng lẫn nhau."

Hạ Hồng Vũ cười khổ một tiếng, lại nói:

"Nhưng đúng như Lục đạo hữu nói, Tiên Thiên đạo thể của Văn Nguyệt tương đối đặc thù, chỉ có ở Nguyên Anh đại phái mới có thể có đất để trưởng thành tốt hơn."

Lục Trường An hiểu, nếu Kinh quốc có Nguyên Anh đại phái, đó là lựa chọn thích hợp nhất, đáng tiếc không có.

"Lục đạo hữu có đề cử tông phái nào không?"

"Mấy nước xung quanh, tương đối thích hợp có Kim Dương tông, Vô Nhai điện, Ngạo Nguyệt cung."

Lục Trường An nói ra đề cử của mình.

Kim Dương tông, truyền thừa lâu năm, nội tình thâm hậu, các loại công pháp lưu phái đều có, có hai vị Nguyên Anh tọa trấn.

Đồng thời, sau khi Kim Dương tông nhập chủ Lương quốc, sẽ liền kề với Kinh quốc.

Vô Nhai Điện, nội tình truyền thừa kém hơn Kim Dương Tông, nhưng bây giờ thực lực mạnh nhất, có hai vị Nguyên Anh Chân Quân, bao gồm cả Sở Thiên Phong Nguyên Anh trung kỳ.

Nhưng mà, Vô Nhai Điện ở Phong Quốc, không hề gần với Kinh Quốc, mà là đồng thời giáp giới với Lương Quốc, Trần Quốc, Yến Quốc, vị trí địa lý tốt.

Thực lực của Ngạo Nguyệt cung không sánh bằng hai người trước, nhưng so với Ly Hỏa cung thì mạnh hơn một chút.

Công pháp của cung này thiên về loại âm hàn, nữ tu chiếm tỷ lệ đạt tới sáu thành, tương đối phù hợp với Hạ Văn Nguyệt.

Ngạo Nguyệt cung tọa trấn Nguyên Anh Chân Quân, cũng là nữ tu Nguyên Anh duy nhất của mấy nước xung quanh.

"Lục đạo hữu đề cử, Hạ mỗ sẽ nghiêm túc cân nhắc. Ngoài ra, Văn Nguyệt hôm nay cũng là tu sĩ Trúc Cơ, có thân phận trưởng lão gia tộc, phải trưng cầu ý kiến của bản thân nàng."

Hạ Hồng Vũ vừa thay đổi chủ ý, cần bàn bạc kỹ hơn.

...

Bên ngoài Thu Phong đảo, trong một gian phòng ngủ.

Hạ Văn Nguyệt cầm một miếng ngọc bội bị vỡ, giữa hàng lông mày xanh biếc hiện lên cảm giác ưu sầu nhàn nhạt.

"Mẫu thân, Ngô lão quỷ đã chết, đại thù của ngài rốt cục đã được báo. Đáng tiếc, không phải do nữ nhi tự tay đâm chết hắn."

Sau khi tấn thăng Trúc Cơ kỳ, Hạ Văn Nguyệt mượn nhờ thân phận trưởng lão Trúc Cơ, tra được nguyên nhân cái chết của mẫu thân năm đó, là bị Ngô lão quỷ của Tân Nguyệt thương hội tính kế.

Hạ mẫu khi đó xinh đẹp xuất chúng, tư chất không tồi, có hi vọng Trúc Cơ hậu kỳ. Kết quả, trong một lần hành động rơi vào cạm bẫy của quân địch, chết trong trận chiến.

"Còn di ngôn của ngài... Bảo Văn Nguyệt đi gặp phụ thân, tha thứ hài nhi bất hiếu, không thể tuân theo."

Hạ Văn Nguyệt khẽ cắn môi son, khóe mắt hồng nhuận, ánh mắt nổi lên từng điểm óng ánh.

Thân phận cha đẻ của Hạ Văn Nguyệt, căn cứ vào di vật mà mẫu thân để lại, nàng đã biết được đại khái lai lịch.

Sau khi đạt đến Trúc Cơ kỳ, nàng phá vỡ cấm chế di vật, biết được di ngôn của mẫu thân.

Mẫu thân nhắc tới: Nếu nàng có thể giải quyết bệnh căn, tu đến Trúc Cơ kỳ, tương lai tốt nhất là đầu nhập vào gia tộc của phụ thân nàng.

Nhưng mà, căn cứ vào những tin tức mà Hạ Văn Nguyệt hỏi thăm được trong những năm này, cùng với một chút tin tức mà Tộc trưởng Hạ tộc tiết lộ, cho ra một chân tướng rất khó chịu.

Cha của Hạ Văn Nguyệt xuất thân từ thế gia tu tiên ở Trần quốc, năm đó du lịch đến Kinh quốc, vô tình gặp được mẹ của Hạ Văn Nguyệt, hai bên vừa gặp đã yêu, rơi vào bể tình.

Nam nhân lưu lại một hứa hẹn: Sau khi về tộc báo cho trưởng bối, trong vòng ba năm, cưới mẫu thân Hạ Văn Nguyệt làm vợ.

Nhưng mà, mấy chục năm trôi qua, nam nhân kia cũng không tới Kinh quốc nữa.

Hạ Văn Nguyệt ý thức được, cha đẻ của mình, chính là một hoa hoa công tử đùa bỡn tình cảm.

Đúng là một tên cặn bã.

Nếu là một đoạn tình duyên sương sớm thì cũng thôi.

Vì sao phải lập lời thề non hẹn biển, hứa hẹn, để cho mẫu thân của nàng đau khổ chờ đợi nhiều năm như vậy?

Giấc mơ tìm kiếm cha đẻ của Hạ Văn Nguyệt đã bị phá hủy.

...

Đêm khuya ngày kế tiếp, Địa Nham Thử lặng yên không một tiếng động trở về Thu Phong đảo.

Cùng nhau trở về còn có Hương chủ Vô Gian môn.

"Lục tiên sinh, con chuột này... Thử Chân Nhân! Quả thật là thích khách trời sinh!"

"Thử Chân Nhân giỏi về ẩn nấp, tốc độ nhanh nhẹn vượt qua đồng loại, thời cơ xuất thủ vừa đúng. Nếu như ở Vô Gian môn dốc lòng bồi dưỡng, có hi vọng trở thành thích khách đỉnh cấp của Thánh môn."

Nam tử đội mũ từ trong bóng tối đi ra, khen ngợi không dứt lời với biểu hiện lần này của Địa Nham Thử.

Đối với Lục Trường An, cũng nhiều thêm mấy phần kính sợ.

Lần ám sát này, Địa Nham Thử duy trì thực lực của đại yêu Chân Đan sơ kỳ bình thường, đơn giản là nhạy bén hơn, tốc độ vượt qua Thử yêu cùng giai.
Bình Luận (1)
Comment
Giận dữ 7
Giận dữ
Reader
1 Tháng Trước
Mò qua truyện chữ mà ảm đạm quá
Trả lời
| 0