Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh (Bản Dịch)

Chương 720 - Chương 720. Truy Tung Hải Ngoại (4)

Chương 720. Truy tung hải ngoại (4) Chương 720. Truy tung hải ngoại (4)

Cái này cũng như, Quan đạo trưởng năm đó, trở thành tiên dẫn người của Lục Trường An.

Trước khi Lục Trường An cưỡi rùa rời khỏi Lương quốc, để lại cho người thủ Sơn Thích Phong một phần cơ duyên Trúc Cơ, tâm đắc tu luyện.

Ngoài ra, hai cỗ Khôi Lỗi cấp hai cũ kỹ trấn thủ trong động phủ cũng đồng thời ở lại Tiểu Quy Phong.

Cự tuyệt lời mời của Diệp Phi, Lục Trường An theo Thích Phong đi tới Tiểu Quy phong.

...

"Thích Phong, quả nhiên ngươi không làm Lục gia gia thất vọng."

Lục Trường An nhìn thoáng qua Thích Phong, lại dò xét hoàn cảnh Tiểu Quy phong, cảm thấy hài lòng.

Thích Phong có tu vi Trúc Cơ tầng ba, pháp lực vững chắc.

Người này thần thức cứng cỏi, tốc độ tu luyện không thua linh căn trung phẩm, ở bên ngoài dốc sức làm việc, hẳn là có chút kỳ ngộ.

Hoàn cảnh Tiểu Quy phong, cơ bản bố cục không có gì thay đổi.

Xèo xèo!

Phốc phốc!

Địa Nham Thử và Huyền Thủy Quy chui ra khỏi túi linh sủng, trở lại hoàn cảnh quen thuộc, cảm thấy vô cùng thân thiết.

Địa Nham Thử chui vào ngọn núi, cái hố năm đó, đường hầm vẫn còn.

Huyền Thủy Quy lười biếng nằm ở bên cạnh ao, tâm tình vui vẻ, theo thói quen nhìn về phía nào đó.

Ở vị trí dựa vào phía sau núi, Lục Trường An nhạy bén phát hiện hai phần mộ.

Trên một bia mộ trong đó có khắc chữ "Mộ sư mẫu Quan Xảo Chi".

"Đây là lăng mộ của dì Quan và Nhu Nhi."

Giới thiệu hai ngôi mộ, giọng điệu của Thích Phong sa sút.

Nghe kể lại xong, Lục Trường An biết nguyên do.

Sau khi Lục Trường An rời khỏi Lương quốc mấy năm, Quan Xảo Chi đã mất.

Sau đó, Thích Phong trở thành phong chủ Tiểu Quy phong, sau đó di chuyển mộ phần nàng tới đây.

Năm đó Quan Xảo Chi thu dưỡng cô nhi, trong đó có hai ba người có linh căn, Thích Phong dẫn bọn họ vào tiên đồ, dốc lòng bồi dưỡng, gia nhập đội bảo tiêu của mình.

Một phần mộ khác, chính là thị nữ Tiểu Quy Phong Lam Nhu năm đó.

Sau khi Lục Trường An rời đi, Thích Phong và Lam Nhu kết làm phu thê.

Lam Nhu về sau cũng tu luyện tới Luyện Khí tầng chín, tuổi tác xấp xỉ Quan Xảo Chi Trúc Cơ năm đó. Thích Phong lấy được Trúc Cơ Đan thấp kém, muốn giúp nàng Trúc Cơ.

Kết quả, Lam Nhu Trúc Cơ thất bại, phản phệ nghiêm trọng, không tới mấy năm thì mất đi.

"Ngược lại là người có tình có nghĩa."

Lục Trường An thầm nghĩ trong lòng, đối với người thủ Sơn Thích Phong, nhiều thêm vài phần thưởng thức.

"Tiếp theo, Lục gia gia sẽ ở lại Tiểu Quy phong một thời gian ngắn, sẽ không ăn không ở không của ngươi..."

Trong động phủ, dùng xong một bữa tiệc tối phong phú, Lục Trường An nói ra dự định của mình.

Hắn ở lại chỗ này, một nguyên nhân trong đó, là vì chờ sư tiên tử.

Sư tiên tử hai mươi mấy năm trước, ở chỗ Triệu Tư Dao nhắn lại, có chuyện rất quan trọng muốn bàn giao.

Lục Trường An cũng lười đi tra tìm tung tích của Sư tiên tử.

Hắn lấy tu vi Chân Đan trở về quê cũ, danh tiếng sẽ nhanh chóng truyền khắp Lương quốc.

Nếu như chuyện năm đó nói rất quan trọng, sư tiên tử tự sẽ đến Vu Nãng Sơn tìm Lục Trường An.

"Lục gia gia, ngài vĩnh viễn là chủ nhân của Tiểu Quy phong, muốn ở lại bao lâu cũng được."

Thích Phong trong lòng kích động, cầu còn không được.

...

Những ngày tiếp theo, Thích Phong lấy thân phận tôi tớ vãn bối, hầu hạ Lục gia gia.

Trên Tiểu Quy phong, ngoại trừ Thích Phong, còn có vài tên thủ hạ tâm phúc của hắn.

Năm đó, phòng ngủ chính của Lục Trường An trong động phủ, Thích Phong cũng không hề động. Có thể thấy được không phải lâm trận mới mài gươm, mà là sự sùng kính phát ra từ nội tâm.

Lục Trường An tranh thủ chỉ điểm Thích Phong, thuận tiện sửa xong hai con rối nhị giai bị tổn hại.

Mấy lần chỉ điểm, Thích Phong giống như thể hồ quán đỉnh, cảm giác mỗi một điểm mà Lục gia gia chỉ ra đều liên quan đến chỗ yếu hại trong quá trình tu luyện của mình.

"Không hổ là Chân Đan đại năng."

Thích Phong nhận thấy được, Lục gia gia và phong chủ Diệp Phi ở sát vách, quả thực là cách biệt một trời một vực.

Ở trên tu luyện, hắn đã từng khiêm tốn thỉnh giáo chủ phong Diệp Phi ở cách vách, còn tặng lễ vật, hiệu quả so với Lục gia gia kém không thể tính toán.

Thích Phong không được Chân Nhân khác chỉ điểm, cũng không biết Lục Trường An dụng tâm chỉ điểm, có thể nói là kỳ ngộ suốt đời khó có được.

Bảy ngày sau.

Một cỗ pháp lực cấp Giả Đan áp sát, rất nhanh một thân ảnh ưu nhã xinh đẹp hạ xuống.

"Sư tiên tử!"

Phong chủ trên Vu Nãng Sơn, tu sĩ ngoại phong phụ thuộc, nhận ra thân phận người tới.

Trong đó càng không thiếu ánh mắt ngưỡng mộ.

Sư Mạn Dung mặc một bộ váy sam màu trăng, phác hoạ ra đường cong cao nhã đẫy đà.

Nàng búi tóc cao, khuôn mặt như khay bạc, người đạm như cúc, phảng phất như một vị sư trưởng đoan trang cao khiết.

Bởi vì ăn qua Trú Nhan Đan mà Lục Trường An giao dịch, lại tấn thăng Giả Đan, dung nhan bên ngoài của sư tiên tử, không khác năm đó chút nào.
Bình Luận (1)
Comment
Giận dữ 7
Giận dữ
Reader
1 Tháng Trước
Mò qua truyện chữ mà ảm đạm quá
Trả lời
| 0