Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh (Bản Dịch)

Chương 729 - Chương 729: Tam Chuyển Kim Đan (4)

Chương 729: Tam Chuyển Kim Đan (4) Chương 729: Tam Chuyển Kim Đan (4)Chương 729: Tam Chuyển Kim Đan (4)

Người duy nhất tiếp kiến là O Mộc Chân Nhân.

"Chúc mừng Lỗ Chân Nhân. Một bước thành Chân Đan, khiến người ta ghen tị.

Ô Mộc Chân Nhân cười chân thành, ngồi xuống khen tặng.

Ngắn ngủi không đến hai tháng, thân phận địa vị của hai người bị hoán đổi.

Ô Mộc Chân Nhân không chỉ là tới bái phỏng, còn tặng một phần hậu lễ, giá trị vượt qua linh thạch trước đó Lục Trường An hối lộ.

"Lỗ mỗ không có ý ở lại Lương quốc, chuẩn bị đi Thất Quốc Minh phát triển. Tuy Thất Quốc Minh cũng đối mặt Ma Đạo xâm nhập, nhưng thực lực mạnh hơn Lương quốc..."

Nửa ngày sau.

Lục Trường An từ chối lời mời của các bên, bay ra khỏi Hoàng Long Tiên Thành.

Một đường ởi về phía tây, cuối cùng biến mất ở biên giới Lương quốc hoang vu.

Một tháng sau.

Nội địa tu tiên giới Lương quốc, Lưu Nguyên Tiên Thành ..

Trong động phủ tam giai.

Phốc!

Một vị nam tử áo trắng tu vi Chân Đan, Toái thành ảo ảnh tan vỡ, lưu lại tại chỗ một tấm phù Lục tam giai bị cháy đen.

"Lục mỗ vừa vặn 'Xuất quan”, mua sắm một ít vật tư."

Lục Trường An chân chính xuất hiện, rời khỏi khu động phủ tam giai.

Trong mắt người khác, mấy tháng trước, Lục Trường An vẫn luôn "Khổ tu" trong động phủ ở Lưu Nguyên Tiên Thành.

Động phủ này cũng có bố trí cấm chế.

Cho dù có Chân Nhân dùng thần thức đảo qua, nhiều nhất chỉ cảm ứng được bên trong có một cô khí tức tu sĩ Chân Đan phù hợp với Lục Trường An.

Cưỡng ép phá cấm dò xét, là hành vi không lễ phép, tương đương với tuyên chiến.

Mấy ngày sau. Lục Trường An tham gia hội đấu giá xong, rời khỏi Lưu Nguyên Tiên Thành. Tiên Thành đệ nhất Lương quốc.

Phía bắc Lương quốc, phía bắc của dãy núi Hắc Vụ, có một tòa Tiên Thành mới được xây dựng, tên là "Ngũ Quang Thành”. DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í

Cả tòa Tiên Thành được lứu quang ngũ sắc bao phủ, có chút mỹ lệ, hấp dẫn không ít nữ tu.

Tòa Tiên Thành này do thế lực của Phong Quốc di chuyển về phía bắc Liên thủ khai thác.

Vốn dĩ, Lưu Vân Tông ở phía bắc Lương quốc là một nhà độc đại, thực Lực gần với Ly Hỏa Cung, có được tu sĩ Kim Đan.

Nhưng bây giờ, bắc địa có thêm một tông môn tu tiên, tên là “Phong Hành Môn”, thực lực tiếp cận Lưu Vân Tông.

Ngũ Quang thành, thật ra là Phong Hành môn nâng đỡ lên, chia cắt bộ phận lợi ích thuộc về Lưu Vân tông.

Mười tháng sau.

Phủ thành chủ Ngũ Quang thành, trong một gian điện thất lộng lẫy.

Phó thành chủ Hoàng Siêu đang tiếp đãi một mỹ nhân cung trang da trắng xinh đẹp, tư thái ưu mỹ.

Cung trang mỹ nhân ước chừng ba mươi tuổi, khí chất thanh lệ cao nhã, tu vi Trúc Cơ hậu kỳ.

"Liễu tiên tử, nếu như Hoàng mỗ nhớ không lầm. Năm đó sau khi Huyền Âm Các bị công phá, tu sĩ hạch tâm trốn đến hướng phương bắc, nghe nói di chuyển đến Phong Nguyên Quốc hoang mạc." "Vì sao cách mấy chục năm, Liễu tiên tử lại xuất hiện ở bắc địa Lương quốc?"

Phó thành chủ Hoàng Siêu là một Giả Đan Chân Nhân, nhìn qua rất trẻ tuổi, khoảng trên dưới ba mươi tuổi.

Có thể trở thành phó thành chủ của Ngũ Quang Thành, Hoàng Siêu có chút bối cảnh, ông nội của hắn là trưởng lão nội môn của "Phong Hành Môn.

Lúc này, hắn có hứng thú, vặn hỏi Liễu tiên tử trước mắt.

Nàng này muốn xin sử dụng linh mạch tam lai, trùng kích Kết Đan, tự nhiên phải điều tra rõ thân phận. Liễu tiên tử tên là Liễu Thanh Nghiên, từng là nội môn đệ tử của Lương quốc Huyền Âm Các, ở trong chiến tranh tu tiên dời về phương bắc, sau khi bị trận doanh Kim Dương tông công phá, không biết tung tích. "Thành chủ đại nhân” Giọng nói Liễu Thanh Nghiên uyển chuyển, giữa lông mày lộ ra một loại phong tình mềm mại đáng yêu. "Năm đó Huyền Âm Các chiến bại, Các chủ vẫn lạc. Nghê Nguyệt trưởng lão quả thật dẫn dắt một nhóm tu sĩ, đi Phong Nguyên quốc. Nhưng còn có một bộ phận nữ tu lưu lạc các nơi, một ít người vận mệnh bi thảm, làm đồ chơi cho người khác..."

"Ngoài ra, còn có mấy tỷ muội trốn về phía Kinh quốc, thiếp thân chính là một trong số đó..."

Nói ra kinh nghiệm bi thảm, Liễu tiên tử rơi nước mắt từng chút, thấy mà thương.

Ánh mắt Phó thành chủ ôn hòa, hình như có thương hại, nhìn qua kiểu nhan tuyết trắng mê người kia.

"Sao vậy? Trên mặt thiếp có gì ư?"

Thấy Hoàng Siêu nhìn chằm chăm mình, Liễu Thanh Nghiên hơi cúi đầu, mặt đỏ lên.

"Bản thành chủ chỉ là đồng tình với tao ngộ của nàng." Hoàng Siêu cười thu hổi

ảnh mắt.

"Thành chủ có thể hay không..."

"Quy định trong thành, Hoàng mỗ cũng không thể trái. Xét duyệt kiểm tra thân phận, ắt không thể thiếu."

"Quy tắc của Ngũ Quang Tiên Thành, thiếp thân hiểu..."

Liễu Thanh Nghiên đi tới gần, mùi thơm nức mũi.

Ngón tay Hoàng Siêu truyền đến xúc cảm mát lạnh tỉnh tế, trong Lòng hơi rung động.

Tiếp theo, hắn nhìn thấy túi gẩm trong tay.

"Thiếp thân thu thập tài nguyên Kết Đan, còn thừa không có mấy, chỉ có một ngàn linh thạch. Nếu là Kết Đan thất bại, hoặc là kết thành Giả Đan, đến lúc đó không chừng còn muốn đầu nhập vào Hoàng thành chủ."
Bình Luận (1)
Comment
Giận dữ 7
Giận dữ
Reader
1 Tháng Trước
Mò qua truyện chữ mà ảm đạm quá
Trả lời
| 0