Ta Thăng Cấp Trong Thời Đại Tu Tiên

Chương 60


Sau đó, đại hắc cẩu hắn ở lại đây thêm chút thời gian chỉ điểm cho Tâm Lão liền mới rời đi.

Đại hắc cẩu hắn vừa chỉ điểm thêm một chút Tâm Lão liền đã ngồi xếp bằng lập tức tu luyện.
Tư chất có thể ngay lập tức tu luyên như vậy ngộ tính liền rất tốt a.

Nếu như tuổi tác trẻ lại trăm năm liền có cơ hội thành một cường giả.

Hoặc Tâm Lão nếu có thể đột phá nhanh một chút, cơ hội chạm tới cường giả hai chữ này vẫn là còn.
Không chỉ chỉ điểm Tâm Lão, đại hắc cẩu hắn còn khắc phục nốt chỗ còn thiếu trong quyển công pháp mà tổ tiên Hoàng Thiên Cẩu một tộc để lại nữa.

Nguyên lai Hoàng Thiên Cẩu một tộc yếu dần cũng là do mai một đi công pháp.
Nhưng mà mấy thứ nguyên nhân này đại hắc cẩu hắn cũng không để ý sâu.

Hắn bây giờ a, chỉ là một đại hắc cẩu trông cửa mà thôi.

Hắn giúp lần này cũng chỉ là tiện tay giúp người mà thôi.
Đại hắc trẩu trở về tiểu viện thì nơi đã cực kỳ yên bình.

Ba nữ đi tĩnh dưỡng nghỉ ngơi chủ nhân lại ra hậu viện.

Khung cảnh quen thuộc này hắn cũng không để ý nữa tiếp tục nằm phơi nắng.
Thời gian cũng như thế qua trôi, ba nữ ở lại tiểu viện của Tiểu Vân cũng chưa từng có ý định rời đi.


Đối với điều này Tiểu Vân hắn cũng không có một lời oán trách nào cả.

Nếu không có ba người hắn ở đây còn chán phát chết đây.
Lại một tháng thời gian trôi qua, một tháng này ba nữ ở đây liên tục quan sát Tiểu Vân.

Ngoài hành động kì lạ mỗi ngày như chống đẩy với gập bụng hay chạy từ đỉnh núi xuống chân núi rồi lại chạy lên thì Tiểu Vân hắn sinh hoạt thật như một người bình thường.
Có khi Y Tiên nàng tỏ mò hỏi thử Tiểu Vân hắn chỉ trả lời vẻn vẹn bốn chữ : “Nhiệm vụ hằng ngày a.”
Nhận lại đáp án như vậy các nàng cũng chỉ biết gật đầu không hỏi gì thêm.

Nhìn sinh hoạt hằng ngày của Tiểu Vân các nàng thậm chí còn suýt quên đi chính mình thân phận tu tiên giả hòa nhập với cuộc sống nơi đây.
Thanh Tiên và Y Tiên thi thoảng vẫn xuống núi một vài ngày đi lo chuyện của mình tông môn nhưng Thiên Mị nàng lại khác.

Nàng luôn ở trên núi chưa từng nửa bước rời đi, Tiểu Vân hắn đương nhiên cũng hỏi về nhà của Thiên Mị.

Nhưng khi nói đến “nhà” chữ này, Thiên Mị nàng chỉ cười đắng một cái đáp : “Chờ ta có thêm thời gian ta sẽ hiên ngang trở về nơi đó.”
Câu đáp của Thiên Mị mang đậm mùi nhân vật chính.

Tiểu Vân hắn dù có chút ngạc nhiên nhưng cũng chỉ gật gật đầu không nói gì.

Người a, mỗi người đều có hoài bão riêng.
Lại nói về hắn một chút, thời gian một tháng trôi qua cũng là lúc hắn phải tiến vào cánh cổng quái vật kia.

Dặn dò các nàng một chút Tiểu Vân hắn liền như thường lệ tiến vào.
Cánh cổng lần này cũng không có gì khác so với những cánh cổng lần trước.

Vừa bước vào cánh cổng quái vật một mùi máu tanh đã đẩy tới mũi Tiểu Vân, đối với mùi máu tanh nồng như vậy không những không làm hắn giảm đi sĩ khí ngược lại còn như đánh thức con quái vật săn giết trong cơ thể hắn ra.
Tiểu Vân hắn tiến vào cánh cổng chỉ là đơn phương độc mã nhưng khi tiến vào trong một cánh tay đưa ra bên cạnh lại xuất hiện tới hai con phượng hoàng.

Hắn nuôi phượng hoàng này cũng đâu phải vô ích a, các ngươi ăn tiên thảo của ta nhiều như vậy cũng nên góp công sức đi.
Theo Tiểu Vân đưa vài lần cánh tay nữa không chỉ riêng phượng hoàng mà cả bầy long cũng theo đó hiện thân.

Có phượng hoàng và bầy long giúp sức cánh cổng quái vật cũng không lật nổi sóng to gió lớn gì.
Nhưng mà cánh cổng quái vật cũng chính là ghê gớm, Tiểu Vân hắn dù có thêm trợ thủ nhưng vẫn mất ba ngày thời gian mới dẹp xong cánh cổng này.

Nếu chỉ là một mình hắn đến đây vậy thì thời gian còn muốn tốn thêm nhiều.
Dẹp xong cánh cổng Tiểu Vân hắn còn kiểm tra lại một số chiến lợi phẩm sau đó hắn mới rời đi.

Trong lúc kiểm tra chiến lợi phẩm Tiểu Vân hắn cũng nhìn lại phong thư Thanh Long sứ giả đưa, phong thư này vẫn luôn được hắn đặc biệt chú ý.

Lí do cực kỳ đơn giản chính là vì Tiểu Vân hắn cực kỳ hứng thú với cái gọi là đại hội này.

Theo trong phong thư thì thời gian đại hội diễn ra cũng cách không quá lâu nữa chỉ có hai tuần thời gian, mà địa điểm là ở Phong Thiên Sơn Trang.
Biết rõ thời gian và địa điểm Tiểu Vân hắn ngay lập tức thu xếp đồ đạc từ trong cánh cổng trở về.

Bầy long cùng bầy phượng cũng theo không gian hệ thống mà được thu vào.
Đại hội còn cách hai tuần mới diễn ra nhưng ngay hôm sau Tiểu Vân hắn trở về thì Thanh Long sứ giả đã tới.

Thanh Long sứ giả hôm nay tới đây mục đích không làm gì khác chính là đón Tiểu Vân hắn tới đại hội.

Phong thư mời cũng là hắn đưa Tiểu Vân không có lí nào hắn lại không tới đón cả.
Tiểu Vân hắn biết được Thanh Long sứ giả mục đích liền nhanh chóng chuẩn bị.

Nói là chuẩn bị cũng không đúng vì đồ đạc hắn đều đã có trong không gian hệ thống không phải mang theo thứ gì.

Hắn chỉ đơn giản hỏi ba người có muốn đi cùng không a ?
Kết quả nhận lại đều là cùng một đáp án, chính là “không”.

Ba nàng còn chính mình e dè thế lực thù địch, dù biết công tử bản lĩnh thông thiên nhưng các nàng cũng không muốn mình lại là người mang phiền phức đến cho công tử.
Cũng chính vì như thế Tiểu Vân hắn hỏi tới tham gia đại hội các nàng đều là thẳng thừng từ chối.

Tiểu Vân hắn cũng không có cưỡng cầu, ba nàng không muốn liền không ai ép buộc được a.

Hắn chỉ dặn dò các nàng thêm một chút sau đó liền bước ra ngoài tiểu viện cùng Thanh Long sứ giả rời đi.
Trước khi rời đi Tiểu Vân hắn đi không mang theo được đại hắc cẩu liền mang theo một tiểu phượng hoàng.

Phượng hoàng bản lĩnh liền không cần nói, hắn mang theo phượng hoàng mục đích cũng chỉ là muốn phòng thân mà thôi.
Tiểu Vân hắn vừa cùng Thanh Long sứ giả rời khỏi Thăng Tiên đỉnh núi liền thấy từ tiểu viện kéo lên một trận pháp che kín.

Trận pháp bao phủ hoàn toàn hậu viện và tiền viện làm người ngoài không thấy được bên trong nhưng người bên trong lại là rõ ràng.

Trận pháp bao phủ hoàn toàn xong liền thấy đại hắc cẩu lắc mình hóa thành nhân tộc một dạng.

Phượng hoàng cũng không thua kém chút nào cả bầy phượng hoàng đều trở lại chính mình hình dạng, có phượng hoàng lớn có phượng hoàng nhỏ.
Sau phượng hoàng là long lực ngập trời của bầy long phía sau hậu viện truyền tới.

Long tộc cầm đầu nhìn tới bầy phượng hỏi : “Các ngươi cử người đi theo công tử là ai ?”
Bầy phượng nhìn nhau một lát mới trả lời : “Nàng là chúng ta mạnh nhất trong thế hệ này.

Ngươi không cần lo lắng.”
Long tộc người cầm đầu nghe tới câu này hừ lạnh một tiếng đáp : “Ta lại lo lắng cho công tử sao ? Ta lo lắng là các ngươi cử người vướng víu tay công tử.”
Phượng hoàng vốn định đáp lại liền thấy đại hắc cẩu nhảy ra giữa nói : “Được rồi, các ngươi lại đừng cãi nhau.

Chủ nhân đã rời đi, đến lúc chúng ta phải mở tiệc rồi a.”
Theo câu nói của đại hắc cẩu rơi xuống bên trong hậu viện những gốc cây cổ thụ cũng truyền ra tiếng đáp ứng hoan hô không ngừng.
Chứng kiến toàn bộ sự việc này là ba nữ đang ngồi trong sân.

Ba người dù đã được đại hắc cẩu thông báo trước một tiếng nhưng khi tận mắt chứng kiến các nàng vẫn là không nhịn được nuốt xuống ngụm nước bọt.

Công tử tiểu viện này các nàng cũng không còn lời nào để tả nữa.
Các nàng cũng không rõ ràng nên nói nơi đây là kinh khủng hay là đáng sợ a.

Vì sao một tiểu viện nhỏ bé như vậy lại chưa toàn các bậc này các đại lão a ?

Bình Luận (0)
Comment