Ta Thăng Cấp Trong Thời Đại Tu Tiên

Chương 77


Nhưng mà trái lại với mọi người Tiểu Vân hắn nhìn tới ánh mắt này thật sự động tới hắn sát tâm.

Ánh mắt này chính là ánh mắt mà con quái vật khủng nhìn hắn, chính là ánh mắt ngươi chết hoặc ta chết không hề có lựa chọn thứ ba.
Tiểu Vân hắn bị ánh mắt của thủ lĩnh kia tác động mạnh mẽ.

Khí chất trên người chợt biến đổi mạnh, vốn ban nãy cầm tới cung tên bắn khí chất gần như đã chuyển đổi rất nhiều.

Từ một kẻ thư sinh trói gà chưa chặt chuyển sang thành một người chiến đấu không hề sợ hãi dám cầm vũ khí ra tay trước.
Nhưng mà bây giờ Tiểu Vân hắn khí chất thanh đổi thành một sát thủ máu lạnh vô tình.

Mà nếu theo hệ thống giải thích khí chất thay đổi là do hệ thống điều chỉnh danh hiệu, danh hiệu nào sẽ đi với khí chất đó.

Mà danh hiệu này có thể do Tiểu Vân hắn tự động đổi để lấy khí chất thích hợp chẳng qua là hắn không biết chức năng này a.
Theo khí chất Tiểu Vân hắn thay đổi trời như đổ xuống mưa tuyết, nhiệt độ như muốn hạ xuống mức thấp nhất.

Trời ban đêm vốn dĩ đã lạnh nhưng người đứng cạnh Tiểu Vân mới cảm giác nổi gai ốc hơn bao giờ hết.

Đôi mắt Tiểu Vân cũng không có còn thuần lương, hiền lành như lúc trước nữa.
Thay vào đôi mắt đó lại là một đôi mắt lạnh lùng đến đáng sợ.

Chỉ cần nhìn vào đôi mắt này chỉ sợ sẽ bị sát lục chi lực nghiền ép đến chết.


Tiểu phượng hoàng đi theo Tiểu Vân vốn luôn nằm trong ngực nay cảm nhận được chủ nhân thay đổi không khỏi tự nuốt nước bọt nói : “Chủ nhân nổi sát tâm, các ngươi tử thần đến.”
“Sao ? Phản kháng ?” Thủ lĩnh nhìn tới Tiểu Vân thay đổi nhưng cũng không rõ ràng Tiểu Vân hắn thay đổi ở đâu liền buông xuống lời hỏi có phần khinh thường.
Lại muốn phản kháng thì như thế nào ? Cuối cùng còn không phải sẽ là chết sạch sao ? Chỉ là cá giãy chết không đáng lo ngại.
Tiểu Vân hắn đối với câu hỏi này cũng không có trả lời mà chỉ cười mỉm.

Ở trong cái hoàn cảnh này hắn cũng không còn cảm giác sợ hãi cái gọi là tu tiên giả nữa.

Mạng nhỏ của hắn đặt lên trên hàng đầu, kẻ uy hiếp đến hắn tính mệnh hắn liền trước ra tay mặt kệ hắn là ai !
Tiểu Vân hắn từ không gian hệ thống lấy ra vũ khí quen thuộc.

Nếu là trong những tiểu thuyết tu tiên nam chính không dùng kiếm là một kiếm tiên phong lưu thì cũng dùng thương làm một người dũng mãnh chiến đấu.

Không có hai vũ khí trên thì cũng sẽ dùng đao làm một đao hoàng hay bá đao này nọ.
Nhưng khác với tất cả bọn hắn Tiểu Vân hắn dùng rìu, chiếc rìu hắn dùng từ khi hắn có hệ thống theo hắn từ cửa ải này theo cửa ải khác đã quen giờ hắn cũng không thể đổi lấy một vũ khí nào thuận tay hơn.

Cũng không phải là chiếc rìu đủ bền để theo hắn mà là hắn liên tục rèn rèn, nhờ đánh quái rơi không ít vật phẩm chiếc rìu phẩm chất đã tăng đáng kể.
Tiểu Vân cầm tới chiếc rìu mặc dù nhìn có chút không hợp với trang phục này nhưng không có ai dám cười mỉm một chút.

Đáng ra một bộ áo trắng xuất thần phải cầm tới một thanh kiếm này Tiểu Vân hắn lại cầm một chiếc rìu a.
Tiểu Vân hắn cầm lấy chiếc rìu cũng chưa có vội vàng tấn công, Hồng Yên Lâu người hắn không quen ai nhưng hắn cũng có viện trợ của mình.
“Tiểu Phượng, ngươi còn định lười đến bao giờ ?”
Nghe tới câu gọi của Tiểu Vân trong trạng thái này Tiểu Phượng Hoàng không dám chậm chễ mà hóa thành một đạo màu đỏ tiên lực lập tức xuất hiện bên vai Tiểu Vân nói :
“Chủ nhân yên tâm chiến đấu, ta phụ trợ.”

Tiểu Vân hắn nghe xong liền gật đầu nhìn tới đoàn người kia sau lại nhìn Hồng Yên Lâu người đặc biệt là nhìn tới Huyết Liên Tử nói : “Hắn! Là của ta.” Chiếc rìu chĩa thẳng tới thủ lĩnh đoàn người tuyên bố.

Giờ phút này Tiểu Vân hắn còn quản là tu tiên giả sao ? Ngươi lấy mạng ta, ta lấy lại mạng ngươi.
Huyết Liên Tử nàng lúc đầu còn không có nguyện tin tưởng Tiểu Vân bản lĩnh nhưng khi chứng kiến Tiểu Vân hắn từ hư không lấy ra vũ khí liền đã im bặt không nói gì.

Sau đó Tiểu Vân hắn còn một mũi tên bắn thẳng tới đoàn người kia, không nói Tiểu Vân hắn làm cách nào xác định được những người kia nhưng mà độ sát thương mũi tên đó bắn ra nàng chắc chắn nàng không dùng tuyệt kĩ không đỡ được.
Với sát thương như thế chỉ với một tầng linh lực phòng thù của nàng hoàn toàn không đỡ nổi nó.

Bây giờ Huyết Liên Tử nàng chứng kiến Tiểu Vân bậc này khí chất cũng chỉ có thể im lặng ngoan ngoãn nhận mệnh không nói gì.
Vốn tưởng bên kia đoàn người huyết sát chi khí đã khinh khủng ngút trời nào ngờ đâu người đứng bên nàng mới thật sự là một thần chết.

Bậc này sát khí và huyết sát...rốt cuộc người trẻ tuổi này đã hạ sát bao nhiêu người để có thể đạt được nó.

Mặc dù vũ khí không thích hợp nhưng từ lưỡi rìu kia nàng cảm nhận được sức mạnh không hề nhỏ.
Cảm tưởng như mũi rìu đó hướng thẳng đến nàng thì nàng liền không thể đỡ nổi nó.

Không chỉ mỗi chỉ nhân đang sợ mà đến vũ khí đi theo cũng đáng sợ như vậy.
Huyết Liên Tử nàng nghĩ người này sẽ chỉ đến thế này thôi.

Chính bản thân mang bản lĩnh kinh khủng thôi kèm theo vũ khí bậc này hung khí đã đủ rồi.

Nhưng nàng không bao giờ ngờ tới người này bên thân còn mang theo phượng hoàng.

Người này bên thân luôn mang theo phượng hoàng thế mà nàng còn không một chút phát giác ra được.

Phượng hoàng khí tức khủng bố nếu xuất hiện cách xa hàng ngàng dặm cũng sẽ có một chút ảnh hưởng tới.

Thế nhưng là người này bên thân luôn có phượng hoàng theo cùng thế mà nàng còn không phát hiện được.
Rốt cuộc là vị này là cao nhân phương nào a ? Không nói tới ẩn giấu đến bậc này nhưng có thể để một loài vật chỉ nghe trong truyền thuyết nay xuất hiện ở đây mà còn ngoan ngoãn nghe lời.

Bậc này bản lĩnh ở Thiên Linh Giới thật sự tồn tại sao.
Huyết Liên Tử nàng thật muốn trách mình có mắt không thấy thái sơn nhưng mà gặp một vị ẩn giấu đến mức này nàng có mơ cũng không ngờ tới được.
Không chỉ ẩn giấu bản lĩnh tốt, khí chất bên thân cũng ẩn đi hoàn toàn.

Bên cạnh đó vũ khí giấu trong không gian thì ai cảm ứng được a ? Mà bên thân vị này toàn mang là hung khí...thật sự đáng sợ.

Nhưng quan trọng nhất là ẩn giấu đi một phượng hoàng.

Nếu không phải đang ở trong trận chiến căng thẳng Huyết Liên Tử nàng chắc chắn sẽ chịu quỳ xuống cam bái hạ phong với vị này về sự ẩn giấu này a.
Trở lại với Tiểu Vân, hắn cũng không để ý tới Huyết Liên Tử nàng lúc này.

Hắn sát tâm đã hạ liền ra tay không chần chừ.

Tiểu Vân hắn tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh, Huyết Liên Tử nàng luôn nhìn lấy Tiểu Vân thế mà còn không theo kịp lấy tốc độ của hắn.
Mới chỉ có một giây trước Tiểu Vân hắn còn đứng gần ngay cạnh nàng thế mà chỉ một giây sau lại đã biến mất.

Thay vào đó Tiểu Vân hắn xuất hiện ở phía bên kia quân địch.

Không nói thêm lời nào Tiểu Vân hắn chiếc rìu bổ thẳng xuống nam tử cầm đầu.
Tên thủ lĩnh chỉ kịp phản ứng khi chiếc rìu lóe lên một tia sáng trong đêm, hắn giơ thanh đao của mình chặn tới lực công kích của chiếc rìu.


Nhưng mà vừa đỡ chiếc rìu chém xuống thanh đao tên thủ lĩnh không khỏi nhăn mặt.

Vì sao trên đời này lại có lực lượng mạnh đến cỡ này ? Hắn chủ tu là công kích nhưng về phòng ngủ hắn cũng không có yếu ớt, thế mà khi nhấc lên thanh đao kèm theo linh lực phòng thủ hoàn toàn vô dụng.
Chiếc rìu như đi xuyên qua linh lực phòng thủ chém tới thanh đao.

Lực lượng giao thoa mạnh vượt mức tưởng tượng, thủ lĩnh hắn gương mặt chợt co lại sau đó dùng tới sức mạnh kìm lại lực lượng tấn công nhưng hoàn toàn vô dụng.

Chiếc rìu của Tiểu Vân đánh tới thanh đao mang theo lực lượng bá đạo đánh bay cả thủ lĩnh và thanh đạo ra bên ngoài.

Mà khoảng cách đánh bay ra cũng không có gần chút nào, nếu theo Huyết Liên Tử nàng nhìn phải có hơn ba mươi mét có thừa.
Phải biết thủ lĩnh cũng là chủ nhân nơi này lực lượng hay sức mạnh đều sợ gần như đã đạt tới đỉnh tiêm của Thiên Linh Giới.

Thế mà qua một lần giao chiến với Tiểu Vân đã phân ra chênh lệch rõ rệt.

Người ta chỉ đơn giản một rìu chém tới mà còn không ngăn nổi thì sao đánh ?
Tiểu Vân hắn cũng có chần chừ một giây nào thấy tên này bị đánh bay liền lấy thân pháp đuổi theo.
Hồng Yên Lâu người đứng đây có chút không kịp phản ứng vì diễn biến này có chút nhanh a ? Rõ ràng là người ta lấy huyết sát chi khí mạnh mẽ đến suýt đè chết bọn hắn, thế nhưng giờ đây thì sao ? Thủ lĩnh của đoàn người kia lại ngay lập tức bị đánh bay.

Còn đoàn người ở lại như rắn mất đầu có chút ngơ ngác chưa biết làm gì.
Huyết Liên Tử nàng nhanh chóng hơn ai hết, giờ phút này liền phải tận dụng cơ hội tấn công.
“Bày trận.” Huyết Liên Tử nàng hô lên một tiếng Hồng Yên Lâu người lập tức nghe theo.
Hơn hai mươi mấy con người lập tức xếp thành một trận pháp công tới đoàn người kia.

Một trận ác chiến lập tức nổ ra.

Bình Luận (0)
Comment