Ta Thật Chỉ Là Muốn Tìm Chết. ( Bản Dịch )

Chương 14 - Hổ Huyết Đan.

"Kỳ thật gia nhập Ma Sát tông rất đơn giản."

Trương Dương một hơi nói liên tục : " Không giống các danh môn chính phái , chiêu đệ tử cần phải tìm hiểu nhân phẩm , tư chất này nọ , Ma Sát Tông chỉ cần tư chất là đủ , thông qua khảo hạch lập tức trở thành đệ tử ngoại môn Ma Sát Tông . "

Ma đạo kỳ thật rất đơn giản, ai đến cũng không cự tuyệt , tư chất càng tốt địa vị càng cao . Còn với chính đạo thì không những tư chất mà còn phải khảo nghiệm tâm tính này nọ. Vì vậy ma môn là một nơi ngư long hỗn tạp , vàng thau lẫn lộn.

"A, còn có chuyện như vậy? Nếu vậy tuyệt thế thiên tài giống ta chẳng phải là vài phút là có thể trở thành đệ tử Ma Sát Tông ?" Cổ Uyển sờ cằm lẩm bẩm .

Trương Dương khóe miệng giật một cái, hắn cảm thấy nếu chuyện của Phùng Phong bị bại lộ e rằng trưởng lão ma môn lập tử xử lý Cổ Uyên chứ nói gì đến gia nhập hay không gia nhập , ở đó mà thiên tài với chả thiên tai.

Nhưng là cái này lại cùng hắn có quan hệ gì, hắn hiện tại chỉ là muốn nịnh nọt Ác Ma này, bảo trụ cái mạng nhỏ của mình.

Nghĩ tới đây, mập mạp Trương Dương lập tức tát nước theo mưa : " Chuyện đó là đương nhiên a, theo tư chất của đại ca thì chỉ e là ngay cả tông chủ đại nhân cũng phải khóc lóc năn nỉ ngài làm đệ tử của hắn . Thực không dám giấu , mười mấy ngày nữa chính là thời gian tuyển đệ tử ngoại môn, nếu đại ca nguyện ý có thể tham gia khảo hạch ngay bây giờ. "

"Cái gì? Chỉ còn mười mấy ngày là bắt đầu ? Nếu bỏ lỡ lần này chẳng phải là sẽ đợi đến một năm nữa sao ? " Được được được.... ta chuẩn bị ít quần áo , giày dép , mì gói , snack , bia bọt .... chúng ta đi lập tức. "

Cổ Uyên quyết định lập tức khởi hành.

Nếu hắn đã biết rằng trong thiên hạ này có các đại môn đại phái như thế thì làm gì còn tâm trí lưu lại Mãnh Hổ Bang này , ở một nơi khỉ ho cò gáy như thế này thì làm lão đại chẳng được gì , lưu luyến khỉ mốc. Tài phú trên thế gian này làm sao so được với trường sinh bất tử.

"Thế nhưng mà..... Phùng Phong này làm sao bây giờ chứ hả ? " Trương Dương nhìn đống máu thịt bầy nhầy trên mặt đất nói.

" Còn làm sao nữa ???? Đem xuống làm phân bón đi , cũng coi như là hắn vì quần chúng nhân dân làm ra cống hiến a. " Cổ Uyên nói.

Trương Dương nghe thế khẽ run rẩy , gia hỏa này quả là một ma đầu cùng hung cực ác. Động tí là đem người làm phân bón , quả là ác ma hung tàn.

"A? Đây là vật gì?" Cổ Uyên chợt nhìn thấy trong đống thịt nát đó lóe lên một thứ gì đó .

Tiến đến nhặt lên , là một cái bình ngọc , khi mở ra Cổ Uyên phát hiện bên trong là một số viên tròn tròn tản mát ra mùi thuốc nồng đậm.

"Đây là Hổ Huyết Đan." Trương Dương co rút con ngươi nói . " Không nghĩ đến trên người tiểu tử này lại có Hổ Huyết Đan ... thật là phú hào a. "

Nghe giang hồ đồn đại Hổ Huyết Đan được luyện chế thành từ huyết dịch trái tim mãnh hổ , máu hươu , kèm theo là 27 loại dược liệu quý giá . Mỗi một khỏa Hổ Huyết Đan có giá trị có thể tính bằng hoàng kim , chưa kể là nếu có tiền cũng chưa chắc mua được.

"Nói như vậy, đám đan dược này ...... rất có ích với võ giả ? " Cổ Uyên sáng mắt .

Trương Dương gật gật đầu: "Đó là chuyện đương nhiên , một viên Hổ Huyết Đan có thể so với võ giả khổ tu 3 tháng trời . Như vậy có trân quý hay không chứ hả ? "

" Không tệ ! Không tệ ! "

Cổ Uyên vô cùng hài lòng , tư chất hắn vô cùng bình thường , phải cần dùng đến đại lượng đan dược phụ trợ mới có thể thăng tiến tu vi thần tốc . Nếu chỉ khổ tu đơn giản thì biết khi nào mới có thể đột phá .

Rầm rầm ~~

Lúc này, một đám huynh đệ Mãnh Hổ Bang tiến đến , trong nháy mắt dọn dẹp sạch sẽ hiện trường . Hủy thi diệt tích vốn dĩ là một chuyện xe nhẹ đường quen a. Trương Dương nhìn thấy thế , khóe miệng chợt co giật thầm nghĩ đám gia hỏa này không phải là một đám vô dụng a. Bất quá , Trương Dương cũng tạm yên lòng , kiểu này.... đám người Ma Sát Tông có đến đây cũng đừng hòng tìm thấy dấu vết gì của Phùng Phong. Chuyện này sẽ không liên lụy đến hắn , đây là một chuyện tốt a.

"Bang chủ, ngươi thật muốn đi Ma Sát tông bái sư học nghệ sao?"

Lúc này, đám trưởng lão Mãnh Hổ Bang đi đến . Trong lòng họ ít nhiều dâng lên chút sợ hãi , tâm thần bất an . Dù sao hiện tại Mãnh Hổ Bang có ngày hôm nay hoàn toàn là nhờ vào một mình Cổ Uyên. Nếu Cổ Uyên rời đi , Mãnh Hổ Bang sẽ thế nào ai mà biết nổi chứ . Nếu thế lực khác tấn công đến , họ chưa chắc sẽ ngăn cản nổi ... Mãnh HỔ Bang lúc đó nguy cơ ầm ầm.

"Đúng, đương nhiên muốn đi."

Cổ Uyên đứng chắp tay: "Đây chính là kỳ ngộ to lớn . Lưu lại Vân Lâm Huyện này làm sao phát triển nổi chứ ? Thực lực yếu ớt , tài nguyên hiếm hoi .... Những danh môn chính phái kia , tùy tiện cử một đệ tử chân truyền đến liền có thể tiêu diệt toàn bộ chúng ta...... Mà dù sao các ngươi cũng không cần lo lắng quá mức. Vân Lâm Huyện cơ bản đều nằm trong tay chúng ta , thế lực lớn đều bị chúng ta càn quét . Hiện tại một cái thế lực có đủ khả năng khiêu chiến chúng ta đều không tòn tại. Chỉ cần các ngươi không làm gì quá phận , chậm rãi phát triển thì Mãnh Hổ Bang sẽ không xảy ra chuyện lớn ."

Hắn nhìn thật sâu thủ hạ của mình một chút.

" Đúng vậy a ! "

Một đám trưởng lão gật gù . Nghe Cổ Uyên nói thế , họ cũng tạm yên lòng . Rõ ràng là vậy , cả Huyết Lang Bang cũng đã bị diệt môn , còn ai dám lên tiếng khiêu khích Mãnh Hổ Bang nữa chứ . Đồng thời , nội tâm một ít trưởng lão Mãnh Hổ Bang cũng nổi lên một vài tâm tư. Một khi Cổ Uyên rời đi, vị trị cùng lợi ích đang để trống đó...... cơ hội !

Cổ Uyên liếc xéo một chút, tự nhiên nhìn ra được tâm tư của đám thủ hạ . Thế nhưng hắn không quan tâm nhiều lắm , dù sao thì lần này hắn rời đi e là cũng không trở lại Mãnh Hổ Bang. Một tiểu bang phái ở một địa phương nhỏ như thế này ... một chút lợi ích cũng không đáng nhắc đến a.

" Được rồi . Ta bàn giao một chút vậy. Mãnh Hổ Bang sẽ để các ngươi quản lý được chứ hả .. "

Cổ Uyên khoát khoát tay, đối với mọi người nói.

. . .

Hôm sau , Cổ Uyên để Hoàng Phi trở thành bang chủ lâm thời , những người khác phụ trợ Hoàng Phi tiếp tục giữ gìn an ninh trật tự Vân Lâm Huyện. Dư uy của Cổ Uyên vẫn còn , không ai dám ý kiến ý cò . Từng tên một đều ngoan ngoãn nhận mệnh.

Cổ Uyên cùng Trương Dương bắt đầu chuyến hành trình của mình.....

Bình Luận (0)
Comment