"Xem ra không có khả năng tiếp tục tại Vân Lâm huyện. Nhất định phải đi ra khoảng trời rộng lớn ngoài kia . " Cổ Uyên lóe lên tinh quang trong mắt.
Từ khi hắn chết , trùng sinh ở thế giới này hắn liền nổi lên mong muốn trường sinh bất tử. Hắn không muốn trải qua cảm giác đó lần nữa. Dù hệ thống này có thể giúp hắn trùng sinh và cho hắn mạnh lên nhưng vẫn có hạn chế . Hơn nữa , thọ nguyên khi đến thì cũng không thể phục sinh. Vì vậy hắn luôn khao khát tìm đến trường sinh chi pháp. Trên thực tế ở thế giới này, CỔ Uyên cũng đã nghe được không ít tin đồn . Võ giả cường đại có thể có tuổi thọ rất dài, đến mấy trăm năm , thậm chí cả ngàn năm. Rõ ràng những người này nhất định có công pháp tăng cường thọ nguyện.
Đừng thấy Kim CHung Tráo là công pháp mạnh nhất của Mãnh Hổ Bang mà cho là vô địch. Nếu phóng nhãn toàn thiên hạ thì Kim Chung Tráo cũng chỉ là công pháp tam lưu mà thôi, đơn giản là không đáng nhắc tới. Thế nhưng trong cả năm này , hắn đã tìm khắp Vân Lâm Huyện cũng không tìm được công pháp mạnh hơn. Muốn tìm được loại công pháp này chỉ e là phải rời khỏi Vân Lâm Huyện tiến về thiên địa rộng lớn hơn mới có thể.
Đông đông đông! ! !
Chợt bên ngoài vang lên tiếng đập cửa , một giọng nói vang lên : " Bang chủ ! Bang chủ ! "
"Là Hoàng trưởng lão, ?? Có chuyện gì vào trong rồi nói. "
Cổ Uyên nghe giọng nói liền nhận ra thân phận người bên ngoài . Người này chính là tâm phúc của mình , cũng đã từng là sinh tử chi giao của cha mình. Sau khi Cổ Đàm chết , sở dĩ hắn có thể đứng vững gót chân ở Mãnh Hổ Bang này cũng một phần là nhờ Hoàng Phi hỗ trợ hết mình.
Ketttt ....
Cửa phòng mở ra , một nam tử trung niên mặc áo đen vội vã đi vào : " Đám thủ hạ của Trần Hải đã khai rồi . Quả nhiên phía sau lưng Trần Hải có người. "
Sau khi bị nghiêm hình tra tấn , thủ hạ của Trần Hải đã khai ra toàn bộ mọi việc. Ngoại trừ Hoàng Phi , còn có mười tên trưởng lão của Mãnh Hổ Bang tiến vào , tin tức này vô cùng trọng đại với Mãnh Hổ Bang nên gần 'như toàn bộ tinh nhuệ của bang hội đều đang tụ tập ở đây.
"A, nhanh như vậy liền mở miệng? Ta vốn nghĩ rằng chúng ít nhiều cũng có chút cốt khí ...... Sao chứ hả ? Cuối cùng là ai giật dây cho Trần Hải đến quấy rối Mãnh Hổ Bang chứ ? " Cổ Uyên nhíu mày.
Trước đó , lúc Cổ Uyên đem Trần Hải đuổi ra khỏi Mãnh Hổ Bang , ngay cả cái rắm Trần Hải cũng không dám thả nói gì đến chuyện bây giờ lại dám gióng trống khua chiêng chạy đến . Không có ẩn tình mới đúng là lạ. Rõ ràng là có người cho Trần hải chỗ dựa mới khiến hắn to gan như thế.
"Bang chủ, là Huyết Lang Bang bang chủ - Lưu Quán." Hoàng Phi trầm giọng nói: "Hắn cho Trần Hải một viên Huyết Lang Đan, trợ Trần Hải đột phá Khí Huyết viên mãn chi cảnh, thậm chí hắn còn hứa hẹn trợ giúp Trần Hải trèo lên vị trí bang chủ Mãnh Hổ Bang. Rõ ràng Lưu QUán này là muốn dẫn sói đuổi hổ , giúp đỡ Trần Hải để Mãnh Hổ Bang nội loạn , lúc đó Huyết Lang Bang liền có thể ngư ông đắc lợi. "
Trải qua nhiều năm tranh giành, đánh nhau , hiện tại Vân Lâm Huyện chỉ có hai bang phái thực sự có thực lực . Một cái là Mãnh Hổ Bang , còn lại chính là Huyết Lang Bang. Ai thắng kẻ đó sẽ trở thành thế lực đứng đầu Vân Lâm Huyện, chiếm toàn bộ tài nguyên. Vì vậy Huyết Lang Bang làm thế cũng là chuyện đương nhiên.
"Bang chủ, Lưu Quán này quả nhiên là quá phận. Nhất định phải cho Huyết Lang Bang một bài học , nếu không chúng sẽ cho rằng Mãnh Hổ Bang chúng ta dễ ức hiếp. " Một tráng hán cao to đen hôi đứng bật dậy nắm chặt tay , gầm gừ.
"Nói đúng, nhất định phải để Huyết Lang bang trả giá bằng máu, nếu không ai mà biết được chúng sẽ còn làm ra chuyện gì nữa chứ. "
" Dám nhúng tay vào nội bộ của Mãnh Hổ Bang chúng ta , rõ ràng đã động đến ranh giới cuối cùng . "
Từng trưởng lão Mãnh Hổ Bang đứng dậy gào thét , sát khí tản ra ùn ùn.
"Im miệng ! "
Cổ Uyên đứng chắp tay: " Mãnh Hổ Bang chúng ta vốn dĩ yêu thích hòa bình , lại là một câu lạc bộ dân gian đầy sức sống . Sao lại có thể chém chém giết giết như một đám lưu manh ,, côn đồ chứ hả ? Chuyện này nếu truyền ra ngoài chẳng phải sẽ làm trò cười cho người khác sao ??? "
" Thật có lỗi ..... là thuộc hạ càn rỡ ! "
Một đám trưởng lão cúi đầu nhận tội , nội tâm lại oán thầm không dứt . Hiện giờ ở Vân Lâm Huyện ai mà không biết bang chủ Mãnh Hổ Bang - Cổ Uyên là một kẻ tàn nhẫn, hung ác . Người chết dưới tay Cổ Uyên quả là đếm không hết. Nếu mà nói CỔ Uyên là một người yêu thích hòa bình thì những kẻ đã chết kia nhất định sẽ từ địa ngục leo ra mà rủa xả không dứt. Thế nhưng trước mặt Cổ Uyên , đám người này không dám nói ra.
"Như vậy đi, Huyết Lang Bang làm như vậy thật là cũng có điểm quá mức . Vả lại Huyết Lang Bang trên dưới ít nhiều cũng có người tốt . " Cổ Uyên khẽ nói : " Thôi thì lần này chúng ta giết sạch đám lãnh đạo Huyết Lang Bang , còn đám lâu la thì đừng có giết đi hả ?? Thượng thiên còn có đức hiếu sinh , dù sao Mãnh Hổ Bang chúng ta vốn là một câu lạc bộ dân gian vô cùng lương thiện a.... Cố gắng , cố gắng đừng để mất thanh danh chứ hả. "
"Cái này..... "
Đám trưởng lão Mãnh Hổ Bang một mặt mộng bức , họ chỉ muốn giết một vài tên bang chúng của Huyết Lang Bang . Mục đích chỉ để dằn mặt Huyết Lang Bang . Thế nhưng khi nghe Cổ Uyên nói thì rõ ràng là đem toàn bộ cao tầng Huyết Lang Bang giết sạch..... vậy có khác nào diệt môn chứ ? Như vậy mà còn dám nói mình lương thiện sao hả ??? Lại còn thượng thiên còn có đức hiếu sinh ...... Rõ ràng là tiêu diệt toàn bộ cao tầng Huyết Lang Bang , chiếm đoạt toàn bộ địa bàn , trở thành một nhà độc đại ở Vân Lâm Huyện này. Vậy mà có thể nói đàng hoàng đến mức này ... quả nhiên là không biết xấu hổ mà.
"Bang chủ, Huyết Lang bang rất tàn nhẫn , nghe nói chúng xuất thân là sơn tặc , giờ hoàn lương đến Vân Lâm Huyện này chiếm địa bàn. Thế nhưng chúng lại thường làm một số chuyện giết người cướp của , không ít thương nhân đi qua đây đều chết trong tay chúng. Đám người này mười phần không dễ chọc đâu chứ hả . " Một trưởng lão nói.
"Đúng a ! Cũng chỉ vì chúng quá hung tàn , nên nhất định phải tranh thủ thời gian tiêu diệt . Nếu không ta ăn không ngon , ngủ không yên, đứng ngồi cũng khó chịu a. Nếu đám Huyết Lang Bang này phát điên lên, một ngày ba lần , cứ đúng giờ là ra tay ám sát bang chúng Mãnh Hổ Bang chúng ta ... sao có thể chịu nổi chứ ?? Lúc đó đêm không ăn , ngày không ngủ ... lúc đó ta sẽ tráng niên mất sớm , tuổi trẻ đầu trọc lóc vì quá lo lắng ... ta còn trinh a ! ... Hậu quả này , các ngươi có nghĩ tới không hả ??? Ta nhắc lại , ta còn trinh ! " Cổ Uyên nói đoạn khẽ thở dài lẩm bẩm : " Thật là nghiêm trọng .... ta còn trong trắng ... "
Một đám Mãnh Hổ bang trưởng lão hai mặt nhìn nhau, bọn hắn không biết nói cái gì cho phải.
"Bang chủ, không biết chúng ta chừng nào thì bắt đầu động thủ?"
Hoàng Phi hỏi, hắn biết mình khuyên can không được Cổ Uyên.
" Vậy ngay đêm nay đi ! "
Cổ Uyên đứng chắp tay: " Nhân tiện tối nay trăng lên cao vút , ta liền tranh thủ một chút. Đem đám người tội ác chồng chất này đưa đi về nơi xa lắm đi hả .... cũng coi như là làm việc thiện, tích đức , nam mô a di đà phập. "
Cái gì? !
Đám trưởng lão đều mộng, mặc dù biết bang chủ của mình rất hung hăng , nhưng cũng không nghĩ đến chỉ một buổi tối cũng chờ không được . Ngay lập tức liền muốn đi diệt Huyết Lang Bang.