Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A (Dịch Full)

Chương 630 - Chương 630: Quản Lý Mạng Tôi Muốn Nạp 5 Triệu Tệ Tiền Hội Viên Qq Cả Năm.

Chương 630: Quản lý mạng tôi muốn nạp 5 triệu tệ tiền hội viên QQ cả năm. Chương 630: Quản lý mạng tôi muốn nạp 5 triệu tệ tiền hội viên QQ cả năm.

QQ năm 2005 chưa chuyển vào tòa nhà Tencent, vẫn nằm từ tầng 5 đến tầng 10 của Kỹ Thuật Phi Á Đạt trong Khu công nghệ cao.

Xét về nghiệp vụ cụ thể, các trang web người dùng và trò chơi vẫn chiếm phần lớn doanh thu, mặc dù không gian QQ sắp ra mắt đã trải qua quá trình thử nghiệm công khai, nhưng tiếng vang không lớn.

Như Hứa Lương, người phụ trách sản phẩm không gian QQ cho biết, chính họ cũng cảm thấy mơ hồ về chiến lược nghiệp vụ kinh doanh này.

Đặc biệt, hai công ty có ý định hợp tác đã đến cùng một lúc.

Một là điện tử Quả Xác của Kiến Nghiệp, còn lại là Bộ Bộ Cao.

So với Quả Xác hiện tại, Bộ Bộ Cao đã là một doanh nghiệp nổi tiếng, đầu tiên là VCD, sau đó là DVD và hiện tại là máy ghi âm đang chiếm lĩnh thị phần một cách vững chắc, hầu như tất cả học sinh cấp ba và trung học cơ sở trong thời đại này đều đã sử dụng máy ghi âm để nghe tiếng anh và giọng hát của Chu Kiệt Luân.

Nhưng đây là kinh doanh, vinh quang trong quá khứ mặc dù quan trọng, nhưng không phải là yếu tố quyết định.

Còn không thì mọi người ngồi lại so sánh xem tổ tiên của ai đã từng “Có danh vọng” hơn.

Do đó, về thái độ kinh doanh, Quả Xác lại có ưu thế.

Bởi vì ông chủ và tổng giám đốc của điện tử Quả Xác đã đích thân đến đây, Bộ Bộ Cao chỉ cử phó giám đốc bộ phận truyền thông.

Chức vụ của nhân vật xuất hiện quyết định đến số tiền có thể bỏ ra là bao nhiêu.

Do đó, giới hạn trên của Quả Xác là 22 triệu tệ còn Bộ Bộ Cao chỉ là 4 triệu tệ.

Không phải Bộ Bộ Cao không có tiền, chỉ là họ lúc thì tài trợ chương trình này, lúc thì đầu tư cho quảng cáo nọ, thực chất phản ánh họ chưa quan tâm đúng mức đến không gian QQ.

Điều này rất giống với phương pháp yêu đương “Rắc thính cả ao” của bọn sở khanh, tán đằng đông, dụ dỗ đằng tây, tất cả đều nở hoa, chỗ nào mắc lưới thì tập trung đánh bắt ở đó.

Quả Xác giống như ‘người thành thật’ chỉ toàn tâm toàn ý kết hôn với QQ, sính lễ cũng đầy đủ, Hứa Lương với tư cách là “Cha mẹ nhà gái” của không gian QQ phải chọn một mái ấm tốt cho con gái mình.

Quả Xác, phù hợp!

Bộ Bộ Cao, đồ cặn bã!

Vì vậy, giám đốc truyền thông của Bộ Bộ Cao chỉ ngồi một lúc, anh ta nhận thấy cơ hội không lớn nên lịch sự rời đi.

Phần còn lại là cuộc thảo luận trực tiếp giữa Quả Xác và nhóm dự án không gian QQ, các vấn đề được thảo luận cũng đã trở nên thực chất hóa hơn, một là phí hợp tác cụ thể, hai là thời hạn hợp tác và cuối cùng là phương thức hợp tác.

Phương thức hợp tác lại là vấn đề dễ thảo luận nhất, chính là dùng không gian QQ sắp ra mắt cắt ra một vùng để làm quảng cáo, bảo đảm mỗi khi người dùng đăng nhập không gian QQ đều có thể nhìn thấy, quan trọng là phí hợp tác và thời hạn hợp tác.

“Hứa tổng.”

Vừa rồi đều là Khổng Tĩnh nói chuyện, bây giờ Trần Hán Thăng mở miệng chuẩn bị đưa ra quyết định.

Hứa Lương cười nói: “Cứ gọi tôi là kỹ sư Hứa.”

Hứa Lương khoảng ba mươi tuổi, đeo một cặp kính dày, trên ngực đeo huy hiệu Tencent QQ, khi nói chuyện có cảm giác đúng chuẩn một nhân viên IT.

“Kỹ sư Hứa.”

Trần Hán Thăng ngay lập tức thay đổi lời nói: “Có thể anh không biết nhiều về tôi, nhưng anh nên biết Chủ tịch Trình Đức Quân của Thâm Thông và Chủ tịch Vương Vệ của Thuận Phong. Họ đều biết tôi. Tôi là người có gì nói đó, một sinh viên đại học không để bụng điều gì, về phương diện tư cách và đạo đức cũng đáng tin cậy.”

“Ồ?”

Hứa Lương ngẩng đầu lên, Trần Hán Thăng lại quen biết hai người này.

“Hỏa Tiễn 101 là do tôi tự tay thành lập.”

Trần Hán Thăng “vô tình” chỉ ra thân phận của hắn: “Kỹ sư Hứa đã nghe nói về thương hiệu này chưa?”

“Tất nhiên tôi có nghe qua.”

Hứa Lương ngạc nhiên nói: “Tôi tốt nghiệp Đại học Lý Công Hoa Nam, thỉnh thoảng về trường tham gia hoạt động, đám sư đệ sư muội đều cầm trên tay túi đóng gói Hỏa Tiễn 101. Nghe nói đó là một công ty chuyển phát nhanh trong khuôn viên trường do một sinh viên đại học thành lập. Hóa ra chính là Trần tổng sao.”

“Gọi tôi là kỹ sư Trần đi, kỳ thật tôi sáng lập ra Hỏa Tiễn 101 cũng là ngoài ý muốn...”

Trần Hán Thăng khiêm tốn xua tay, tán gẫu một số chuyện trong khuôn viên trường, sau khi thân thiết hơn mới nói: “Hứa sư huynh, rất nhiều bạn bè của tôi không lạc quan về sức ảnh hưởng trong tương lai của không gian QQ, bao gồm cả chị Tĩnh bên cạnh tôi.”

Khổng Tĩnh khẽ mỉm cười, cô ấy thực sự không lạc quan, nếu cô ấy là ông chủ lớn của Quả Xác, cô ấy chắc cũng giống như Hồng Sĩ Dũng bây giờ, tiến hành đàm phán hợp tác với các nhà phân phối trong trung tâm mua sắm.

QQ chỉ là một tiện ích nhỏ, là một đống dữ liệu khi không có máy tính, Khổng Ngự tỷ thực sự không nhìn thấy giá trị phát triển.

Khổng Tĩnh có một loại sức hút khiến người ta cảm thấy thân thiện, nụ cười của cô ấy càng giống như gió xuân, Hứa Lương chỉnh lại kính, cảm thấy ngại ngùng khi nhìn quá nhiều.

“Nhưng mà tôi rất có lòng tin đối với lần hợp tác này, anh cho biết thêm thông tin đi, xem có chỗ để thương lượng hay không.”

Trần Hán Thăng lộ ra vẻ mặt chân thành.

“Được rồi.”

Hứa Lương mím môi suy nghĩ một chút: “Tháng 2 năm nay, chúng tôi đã tiến hành thử nghiệm, số lượng người dùng trực tuyến hàng ngày là hơn 5 triệu, vì vậy phí hợp tác hàng năm sẽ không thấp hơn con số này.”

“Ừm.”

Trần Hán Thăng gật đầu một cách vô cảm, nói một cách đơn giản, điều này tương đương với mỗi năm phí sẽ là 5 triệu tệ.

12 tệ mỗi tháng cho hội viên vip, 20 tệ mỗi tháng cho svip, 15 tệ mỗi tháng cho kim cương vàng và kim cương xanh, 5 triệu tệ mỗi năm cho ông đây, chắc là hội viên ssss... Vip?

Ừ, cũng tạm được, cái này rất QQ.

“Thời gian hợp tác thì sao?” Trần Hán Thăng hỏi lại.

“Trước mắt có một năm ba năm.”

Hứa Lương đề nghị: “Trần tổng, tôi thực sự cảm thấy một năm không tệ, bởi vì thành thật mà nói, chúng tôi không chắc chắn về sự phát triển và ảnh hưởng của không gian QQ, vì vậy chọn một năm sẽ hợp lý hơn.”

“Đúng vậy.”

Trần Hán Thăng gật đầu: “Thời gian một năm tương đối ngắn, linh hoạt và hay thay đổi, có thể tấn công hoặc phòng thủ, có thể tiến hoặc lui, không bỏ tất cả trứng vào một giỏ, đảm bảo đủ nguồn vốn hiệu quả trong tay ... Vì vậy, tôi chọn ba năm.”

“Phù.”

Khổng Ngự tỷ đang uống trà, nghe Trần Hán Thăng nói về lợi ích của “Hợp tác một năm”, còn tưởng rằng đây là lựa chọn cuối cùng, nào ngờ Trần Hán Thăng lại chọn ba năm.

Pha quay xe này quá khét, đến nỗi trà bị phun ra từ trong miệng cô ấy.

“Khụ, khụ, khụ...”

Khổng Tĩnh ho sặc sụa, mặt vẫn còn đỏ mà hỏi: “Nếu cậu đã chọn ba năm, tại sao còn phải cố gắng giải thích ưu điểm của một năm?”

“Gì?”

Trần Hán Thăng gãi đầu một cách đáng yêu: “Tôi chỉ nói chuyện mà thôi, giữa hai cái đó nhất định phải có liên hệ sao?”

Khổng Tĩnh đột nhiên không nói nên lời.

Hứa Lương cũng bị chọc cười bởi pha cua gắt này, anh đột nhiên cảm thấy sinh viên đại học tự xưng là “Nhân phẩm đáng tin cậy” này ,thật không đơn giản.

“Trần tổng có thực sự muốn ba năm không?”

Hứa Lương vẫn muốn xác nhận.

“Chính là ba năm.”

Trần Hán Thăng nhân tiện đưa ra yêu cầu: “Hứa sư huynh, nếu tôi nạp thẳng 15 triệu tệ thành phí người dùng cả năm, công ty các anh có thể giúp tôi thắp sáng tất cả các biểu tượng QQ không?”

“Không thể.”

Hứa Lương khó xử mà nói: “Bởi vì mỗi biểu tượng đại diện cho một nghiệp vụ khác nhau và một số trong đó không cùng nhóm với chúng tôi.”

“Vậy cũng không sao.”

Trần Hán Thăng suy nghĩ một chút, sau đó lại đưa ra một yêu cầu không quá đáng: “Tôi có thể đăng nhập QQ được không, muốn đổi chữ ký.”

“Không vấn đề gì.”

Hứa Lương mặc dù rất ngạc nhiên nhưng vẫn thoải mái đồng ý.

.......

Đây là lần đầu tiên Trần Hán Thăng đăng nhập QQ ở công ty QQ, cảm giác này giống như in tiền trong nhà máy in tiền, kỳ lạ lại có chút tâm lý kích thích biến thái.

“Sau tất cả vẫn là một người gánh vác mọi thứ.”

Trần Hán Thăng đã thay đổi chữ ký QQ này, ban đầu hắn muốn kết thúc câu bằng dấu “!”, nhưng sau khi nghĩ lại, dấu chấm biểu đạt cảm xúc là bình tĩnh và thăng trầm, tương đối phù hợp với tổng thể ngữ cảnh khoác lác.

Điều này tất nhiên để Tiêu Dung Ngư xem, bởi vì cấp độ qq cô bé ngốc Thẩm Ấu Sở chỉ có ba sao, và cô ấy không có thói quen đăng nhập qq.

Ngoài ra, vì dự án “Phí năm 5 triệu tệ siêu siêu siêu VIP “tương đối lớn, Hứa Lương phải đệ trình lên để thảo luận, và kết quả sớm nhất cũng phải đến ngày mai mới có, vì vậy Trần Hán Thăng và Khổng Tĩnh quyết định ở lại Thâm Thành một đêm.

“Mấy hôm trước mới đến tay 20 triệu tệ, giờ sắp phải chi 15 triệu tệ sao?”

Sau khi bước ra khỏi Tòa nhà Công nghệ Phí Á Đạt, Khổng Tĩnh có chút không thể tin nổi.

Trần Hán Thăng từng dùng hơn 12 triệu tệ mua một mảnh đất, mặc dù Khổng Tĩnh cho rằng nó có chút khoa trương, nhưng đất đai là một tài sản cố định và có không gian để tăng giá, cô ấy có thể miễn cưỡng hiểu được.

Nhưng bỏ ra 15 triệu tệ vào không gian QQ, chẳng khác nào nạp tiền vào game.

“15 triệu tệ thôi, chỉ cần vận hành tốt, ba năm có thể kiếm được 150 triệu.”

Trần Hán Thăng rất tự tin.

Vào buổi tối, Khổng Tĩnh ra ngoài để tụ họp với các bạn cùng lớp, cô tốt nghiệp trường Học viện Tài Chính Việt Đông và bản thân là người Sán Đầu, nhiều bạn học đều ở Thâm Thành.

Ban đầu, Khổng Ngự tỷ gọi cho Trần Hán Thăng, nhưng Trần Hán Thăng thấy nhiều phụ nữ đã có gia đình và ôm theo con nhỏ nên lập tức từ chối, thà ngủ trong phòng khách sạn còn hơn.

Hơn nữa, Tiêu Dung Ngư đã nhanh chóng gọi đến.

“Chữ ký QQ của cậu có ý nghĩa gì?”

Tiểu Ngư Nhi trực tiếp hỏi: “Rốt cuộc là một người gánh vác tất cả, cậu gánh vác cái gì?”

Trần Hán Thăng đang xem “Tiểu binh Trương Ca”, ngay lập tức vặn nhỏ âm lượng, nếu không cả căn phòng sẽ tràn ngập “Anh Ca Tử, Anh Ca Tử”.

“Không thích nói.”

Trần Hán Thăng thấp giọng nói: “Cậu nên hiểu được.”

“Tớ phải hiểu điều gì?”

Điều này khiến Tiểu Ngư Nhi buồn bực, rõ ràng không phải lỗi của cô ấy, khi đó ai là người đã đặt chân lên hai con thuyền?

“Mấy ngày nay tớ liên tục tiếp nhận phỏng vấn, còn phải tìm lý do đối phó với chị Cao Văn, cậu thì chỉ biết gửi hai tin nhắn đơn giản!”

Tiêu Dung Ngư rất tủi thân, nhưng bản thân vẫn giữ tính cách kiêu ngạo: “Dù sao, tớ hỏi cậu, cậu đã gánh vác điều gì?”

“Không nói.”

Trần Hán Thăng lắc đầu: “Nếu cậu không thể chủ động hiểu, vậy thì nói cũng để làm gì đâu?”

“Tớ.....”

Tiểu Ngư Nhi tức giận cúp điện thoại.

Không lâu sau, điện thoại di động của Tiêu Dung Ngư “Tinh” một tiếng, một tin nhắn đã đến.

Trần Hán Thăng: Nghe những gì cậu vừa nói, tớ cũng phải đổ mồ hôi khắp người trong khi thời tiết nóng bức, nước mắt cũng không kìm được mà chảy dài. Xã hội này còn có thể tốt đẹp không? Sự áp bức nam thanh niên chúng tôi tràn ngập ở khắp mọi nơi trên đất nước, nam thanh niên khi nào có thể vùng lên đây?

Tiêu Dung Ngư: ? ? ?

.......

Bình Luận (0)
Comment