Ta Thực Sự Chỉ Muốn Phát Triển Sự Nghiệp

Chương 118

Cố Quân Thiên có được ký ức của nguyên chủ.

 

Nguyên chủ là sinh viên tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, thành tích rất tốt, còn từng thực tập hơn một năm tại Minh Huy, học hỏi được không ít kiến thức.

 

Nhưng đối với Cố Quân Thiên mà nói, những hiểu biết đó của nguyên chủ vẫn là chưa đủ.

 

Thời đại này, trên mạng có đủ loại tri thức, nhưng rất nhiều tài liệu phải trả phí mới có thể xem được. Nguyên chủ hoàn cảnh gia đình không tốt, cũng tiếc tiền nên không nỡ trả phí xem tư liệu... Những kiến thức trong sách giáo khoa, cùng với những điều được thầy cô truyền đạt trong trường, hắn đều học rất tốt, nhưng về tri thức ngoài chương trình học, thì hắn biết được rất ít.

 

Cố Quân Thiên trong khoảng thời gian ban ngày hôm nay đã bỏ tiền mua một đống tài liệu, nhưng mới chỉ xem được một chút. Sau khi ăn tối xong, hắn lại muốn tiếp tục xem tiếp.

 

"Ta ở thư phòng bồi ngươi xem tư liệu nhé? Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm phiền ngươi đâu." Chu Thanh Hạo đề nghị.

 

Hôm qua Cố Quân Thiên không cho Chu Thanh Hạo đi theo, là vì hôm đó hắn muốn viết bản báo cáo khẩn cấp, mà hắn cũng chưa nghĩ ra cách giải thích vì sao bản thân lại biết được tình huống trong phòng thí nghiệm của Chu Tấn Hải.

 

Nhưng hôm nay, hắn chỉ đơn giản là xem tài liệu, chỉ cần Chu Thanh Hạo không chạm tay chạm chân gì với hắn, thì để Chu Thanh Hạo ngồi bên cạnh cũng không sao.

 

"Vậy đến lúc đó ngươi bận việc thì cứ làm, ta tự xem tài liệu." Cố Quân Thiên nói.

 

Chu Thanh Hạo mỉm cười gật đầu đồng ý.

 

Hắn thật không ngờ, mình bỏ tiền bao nuôi một tiểu tình nhân, mà lại gặp phải một người thật sự một lòng vì sự nghiệp.

 

Bất quá, một người đàn ông như vậy đúng thật là rất có sức hút.

 

Bữa tối hôm nay rất phong phú, sau khi ăn xong, hai người liền cùng nhau đi vào thư phòng.

 

Trong thư phòng của Chu Thanh Hạo có đủ loại thiết bị, Cố Quân Thiên liền chiếu tư liệu ra trước mặt mình, chia thành ba phần để cùng lúc xem, thỉnh thoảng còn dùng bút vẽ đường trong không trung, trích lục các loại thông tin.

 

Khi hắn xem tư liệu thì vô cùng nghiêm túc, Chu Thanh Hạo nhìn hắn, cũng nghiêm túc không kém.

 

Tuy rằng trước đây Cố Quân Thiên cứ luôn miệng nói muốn làm việc, nhưng lúc đó Chu Thanh Hạo thật ra vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng.

 

Bây giờ tận mắt nhìn thấy Cố Quân Thiên nghiêm túc như vậy, hắn mới ý thức được rằng, Cố Quân Thiên thực sự rất thích nghiên cứu.

 

Hắn chu cấp cho Cố Quân Thiên hai triệu, vậy mà Cố Quân Thiên không hề tiêu một đồng nào ở chỗ khác, chỉ dùng để mua tài liệu về đọc.

 

Hắn thật sự rất thích người này, mà việc duy nhất hắn có thể làm trước khi chết, có lẽ chính là dốc hết toàn lực, để nâng đỡ người này đi tiếp.

 

Chu Thanh Hạo xử lý vài phần công việc của bản thân, đồng thời thường xuyên liếc mắt trông chừng Cố Quân Thiên.

 

Cố Quân Thiên trông có vẻ say mê học tập, nhưng vừa đến bảy giờ rưỡi, hắn không chút do dự mà tắt máy tính, sau đó quay sang nhìn Chu Thanh Hạo: "Ta xong việc rồi, chúng ta đi ngủ đi."

 

"Được." Chu Thanh Hạo cười ôm lấy Cố Quân Thiên, hôn lên má đối phương, rồi phát hiện một bộ phận nào đó của Cố Quân Thiên đang có phản ứng, lập tức tinh thần phấn chấn.

 

Tìm một tình nhân trẻ trung, sức sống tràn đầy, quả thật là rất tuyệt.

 

Hai người như thường lệ lại quấn quýt hồi lâu, đến khi kết thúc, Chu Thanh Hạo đã chẳng còn chút sức lực nào.

 

Trước đây, giấc ngủ của hắn thật sự không ra sao.

 

Nhưng từ khi ở bên Cố Quân Thiên, mỗi ngày hắn đều ngủ rất ngon.

 

Có lẽ là vì vận động lượng lớn mỗi tối.

 

Hắn thật sự rất thích Cố Quân Thiên, chỉ tiếc rằng bản thân chỉ có thể giữ người này trong một năm.

 

Chu Thanh Hạo cứ thế ngẩn người nhìn Cố Quân Thiên.

 

Cố Quân Thiên đã giúp hắn tắm rửa sạch sẽ, hôn nhẹ lên môi hắn, sau đó nói: "Ngủ đi."

 

Ngày mai, hắn còn rất nhiều việc phải làm.

 

Thật ra, trên người nguyên chủ cũng có một số chuyện cần hắn giải quyết, ví như mấy hôm nay, Ninh Gia Nặc đã gọi điện cho hắn.

 

Còn có chuyện Minh Huy phong sát hắn.

 

Việc hắn từ chức, đúng là đã đắc tội cấp trên, nhưng Minh Huy là một phòng thí nghiệm lớn đến thế, không đến mức chỉ vì chuyện nhỏ nhặt đó mà trong ngành lại phong sát một thực tập sinh vừa mới tốt nghiệp như hắn.

 

Hắn theo Minh Huy làm việc hơn mười năm, tạo ra rất nhiều thành quả, lại dám giữa công chúng chỉ trích to tiếng Tần Chiêu của Minh Huy, không phải hạng tầm thường có thể làm được.

 

Minh Huy phong sát hắn, e là có liên quan đến Chu Tấn Hải.

 

Trong cốt truyện gốc, Chu Tấn Hải là sau khi Chu Thanh Hạo gặp chuyện, mới "phát hiện ra" nguyên chủ, rồi nhận lại nhau. Nhưng Cố Quân Thiên cảm thấy, hắn đã sớm âm thầm theo dõi nguyên chủ.

 

Khi nguyên chủ còn học đại học, vẫn luôn không thuận lợi, chẳng được giải thưởng nào, ngoài Ninh Gia Nặc ra thì chẳng có bạn bè nào... Tất cả điều này, có khi đều do một tay Chu Tấn Hải sắp đặt.

 

Có thể Chu Tấn Hải muốn trước khi sử dụng thân thể nguyên chủ, giữ cho hắn không chút tiếng tăm, như vậy sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức.

 

Chu Tấn Hải sẽ không để nguyên chủ có cơ hội nổi bật.

 

Cố Quân Thiên cực kỳ chán ghét Chu Tấn Hải, nhưng hiện tại hắn đang rất bận, chẳng hơi đâu mà lo đến người kia.

 

Hắn cũng không muốn dính dáng gì tới Chu Tấn Hải bọn họ, chỉ cần hắn đủ mạnh, thì Chu Tấn Hải bọn họ chẳng là gì cả.

 

Cố Quân Thiên sớm đã đi vào giấc ngủ, còn người bị hắn chợt nhớ tới là Chu Tấn Hải, lúc này đang giận tím mặt.

 

Quả nhiên như Cố Quân Thiên dự đoán, Chu Tấn Hải vẫn luôn âm thầm theo dõi hắn.

 

Từ khi Cố Quân Thiên còn rất nhỏ, Chu Tấn Hải đã biết hắn có độ ổn định gen rất cao.

 

Từ lúc đó, Chu Tấn Hải đã coi thân thể Cố Quân Thiên như chính mình.

 

Hắn luôn đứng sau bức màn, âm thầm điều khiển cuộc đời đứa con trai này.

 

Trước khi tốt nghiệp đại học, cuộc đời của Cố Quân Thiên hầu như không lệch khỏi kế hoạch mà hắn vạch ra.

 

Tuy rằng Cố Quân Thiên có quen bạn trai, nhưng Ninh Gia Nặc là trẻ mồ côi, dễ dàng xử lý, hắn căn bản chẳng xem ra gì.

 

Thế nhưng gần đây, bất ngờ liên tiếp xảy ra.

 

Trước tiên là con trai hắn vô tình phát hiện hắn đang theo dõi Cố Quân Thiên, rồi tra ra Cố Quân Thiên là con riêng của hắn, liền ra tay đoạt lấy bạn trai của Cố Quân Thiên.

 

Sau đó, Cố Quân Thiên chỉ xin nghỉ một ngày ở Minh Huy, rồi từ chức luôn!

 

Chu Tấn Hải lo lắng con trai mình sẽ làm hại Cố Quân Thiên, liền đi thông báo cho phòng thí nghiệm Minh Huy, bảo họ phong sát Cố Quân Thiên trong ngành.

 

Hắn tính toán rằng khi Cố Quân Thiên không tìm được việc, sẽ đưa hắn về phòng thí nghiệm của mình, hoặc đơn giản là nhận hắn về nhà, để dễ kiểm soát.

 

Hắn không thể để Cố Quân Thiên xảy ra bất trắc.

 

Nhưng vừa mới lên kế hoạch, hắn lại phát hiện một chuyện - Cố Quân Thiên đang dây dưa với cậu em trai của hắn!

 

Chu Thanh Hạo đã sống hơn ba mươi năm, trước giờ chưa từng yêu đương, không hiểu tại sao lần này lại dẫn Cố Quân Thiên về nhà, còn nói rõ Cố Quân Thiên là bạn trai mình.

 

Chu Tấn Hải cảm thấy buồn nôn đến cực điểm.

 

Hắn coi thân thể của Cố Quân Thiên là chính mình, mà Cố Quân Thiên lại ở bên Chu Thanh Hạo, chẳng phải tương đương với chính hắn và Chu Thanh Hạo ở bên nhau sao?

 

Phải biết rằng, Chu Thanh Hạo là người mà hắn căm ghét nhất!

 

Cha mẹ Chu Thanh Hạo rõ ràng đã nhận nuôi hắn, vậy mà vẫn cố sinh thêm Chu Thanh Hạo, rõ ràng không xem hắn là con ruột!

 

Hắn chẳng qua chỉ là kẻ thay thế?

 

Khi mẹ Chu mới mang thai Chu Thanh Hạo, hắn đã mong bà ta sảy thai, đợi đến khi Chu Thanh Hạo ra đời, hắn ngày đêm mong muốn hãm hại người kia.

 

Nhưng hắn sợ bị phát hiện, cuối cùng vẫn phải để Chu Thanh Hạo sống sót.

 

Giờ đây, đứa con trai của hắn lại bị Chu Thanh Hạo bao dưỡng... Chu Tấn Hải tức đến phát cuồng.

 

Lúc Chu Tấn Hải biết chuyện này, con trai hắn - cũng chính là bạn trai hiện tại của Ninh Gia Nặc - Chu Diễm cũng biết, và không nhịn được bật cười ha hả.

 

Con riêng của cha hắn bị Chu Thanh Hạo bao dưỡng!

 

Thật sự quá nực cười!

 

Đã xảy ra chuyện thế này, cha hắn chắc chắn không còn mặt mũi nào nhận Cố Quân Thiên về nhà nữa.

 

Chu Diễm biết cha mình bên ngoài có người khác, hắn cũng chẳng buồn để ý chuyện ngoại tình đó.

 

Điều hắn lo, chính là con riêng kia được cha hắn nhận về, sẽ tranh giành tài sản với hắn.

 

Chuyện nhà họ Chu, Cố Quân Thiên chẳng biết gì, cũng chẳng buồn biết, sáng sớm hôm sau hắn đã tới phòng thí nghiệm.

 

Lúc này, bác Tào đã lần lượt mang các thiết bị và dụng cụ thực nghiệm mà hắn đặt mua tới.

 

Cố Quân Thiên vừa xem tư liệu, vừa kiểm kê những món đồ đó, đồng thời chỉ huy đám người Tần Chiêu sắp xếp chúng cho ngăn nắp.

 

Ngày hôm đó, hắn cực kỳ bận rộn, vừa tiếp nhận toàn bộ vật tư, vừa tiếp nhận thêm sáu nghiên cứu viên mới.

 

Bởi vì có người mới đến, Cố Quân Thiên không thể không dành nửa giờ đồng hồ để nói chuyện với sáu người mới và bốn người cũ như Tần Chiêu.

 

Hắn đã đọc rất nhiều tài liệu, hôm nay cũng giảng giải được càng nhiều thứ.

 

Sáu người mới nghe xong đều xúc động mạnh mẽ, còn Tần Chiêu cùng những người cũ thì tràn đầy kỳ vọng với tương lai.

 

Cố Quân Thiên càng nói càng có sức thuyết phục!

 

Bọn họ phòng thí nghiệm này, có lẽ thật sự có thể nghiên cứu ra thứ có thể cứu vớt toàn nhân loại.

 

"Ta tan ca trước, mấy người tiếp tục kiểm kê thiết bị thí nghiệm, nếu thiếu gì thì ghi lại đưa cho Tào bác, bảo ông ấy chuẩn bị đầy đủ, ngày mai chúng ta sẽ chính thức bắt đầu thực nghiệm." Cố Quân Thiên nói.

 

Bệnh tình của Chu Thanh Hạo không thể chậm trễ, hắn nhất định phải nhanh chóng bắt tay vào làm.

 

Lúc trước, Tần Chiêu và mấy người kia còn cảm thấy Cố Quân Thiên hơi nóng vội, nhưng sau khi nghe hắn giảng giải, bọn họ còn sốt ruột hơn cả hắn, chỉ hận không thể lập tức bắt đầu nghiên cứu.

 

Vì vậy, tối hôm đó, mười nghiên cứu viên đều tự giác tăng ca, dọn dẹp lại phòng thí nghiệm, đồng thời nhờ Tào bác chuẩn bị thêm thật nhiều thiết bị và vật tư cần thiết.

 

Tào bác: "......"

 

Tần Chiêu này đúng là hơi quá mức rồi đấy. Nhân lúc Cố Quân Thiên tan ca liền tranh thủ lôi kéo toàn bộ nghiên cứu viên, không chỉ phối hợp làm việc, mà còn dắt nhau làm việc hăng say thâu đêm!

 

Lúc đầu ông còn tưởng bọn họ chỉ làm bộ làm tịch để lấy lòng Cố Quân Thiên, nào ngờ Cố Quân Thiên vừa rời đi, cả đám người lại bắt đầu thật sự làm việc thâu đêm suốt sáng!

 

Nhưng mà, một phòng thí nghiệm có được nhóm nghiên cứu viên nhiệt huyết và tận tâm như vậy cũng là điều tốt. Nếu họ thật sự có thể nghiên cứu ra loại thuốc tốt hơn cả Minh Huy, vậy thì không chừng Chu Thanh Hạo sẽ trở thành người giàu nhất nước trong tương lai không xa.

 

Phải biết rằng, người mắc chứng hoại biến gen ngày càng nhiều, tuổi trung bình phát bệnh cũng ngày một thấp hơn.

 

Trước kia, tuổi trung bình phát bệnh là hơn 60 tuổi, hiện tại chỉ còn khoảng 56 tuổi.

 

Sau này không chừng sẽ còn giảm xuống, có thể chỉ còn hơn 40 tuổi.

 

Tào bác thở dài, sau đó đành ngoan ngoãn đặt mua những thiết bị và vật tư mà Tần Chiêu và nhóm nghiên cứu yêu cầu.

 

Mà lúc này, Cố Quân Thiên đã về nhà dùng bữa tối cùng Chu Thanh Hạo.

 

Trên bàn cơm tối hôm đó, ngoài món ăn do đầu bếp Chu gia nấu, còn có một ít đồ ăn vặt dân dã.

 

"Ta đột nhiên muốn ăn nên bảo người mua về nếm thử." Chu Thanh Hạo cười nói khi thấy Cố Quân Thiên đang nhìn mấy món ăn vặt đó.

 

Nhưng Cố Quân Thiên biết rõ không phải như vậy.

 

Chu Thanh Hạo là vì biết mình không còn sống được bao lâu nên mới muốn thử ăn những thứ mới lạ, mà điều này khiến Cố Quân Thiên cảm thấy khó chịu.

 

Cố Quân Thiên nói: "Thử một chút thì được, đừng ăn nhiều quá."

 

Những món ăn đó không tốt cho sức khỏe, mà tình trạng cơ thể hiện giờ của Chu Thanh Hạo lại không ổn, ăn nhiều sẽ gây tổn hại thêm cho thân thể hắn.

 

"Yên tâm, ta sẽ không ăn nhiều đâu." Chu Thanh Hạo nhìn Cố Quân Thiên cười: "Ta còn muốn sống lâu một chút nữa."

 

Ngoài việc muốn sống lâu thêm, hắn còn muốn giữ gìn diện mạo của mình, thậm chí đang tìm cách đặc biệt nào đó để duy trì dáng vẻ hiện tại.

 

Vì chỉ còn vài tháng nữa, hắn sẽ bắt đầu già đi và xấu đi - hắn không muốn để Cố Quân Thiên nhìn thấy dáng vẻ ấy của mình.

Bình Luận (0)
Comment