Ta Thực Sự Chỉ Muốn Phát Triển Sự Nghiệp

Chương 128

"Lượng thông tin thật sự quá lớn!"

 

"Hổ dữ còn không ăn thịt con, vậy mà Chu Tấn Hải lại có thể làm ra chuyện kinh khủng đến thế!"

 

"May mà Chu Thanh Hạo phát hiện kịp thời và báo cáo, nếu không cái phòng thí nghiệm tư nhân đó chẳng biết còn tiếp tục tồn tại đến bao giờ."

 

"Chu Tấn Hải định đổ nước bẩn lên người Chu Thanh Hạo sao? Nhưng hắn không ngờ rằng, chính cái phòng thí nghiệm đó là do Chu Thanh Hạo tố cáo, nên ngay từ đầu cảnh sát đã không tin lời hắn."

 

"Vậy nên việc Chu Thanh Hạo mang Cố Quân Thiên đi, không phải là vì tham lam thân thể của Cố Quân Thiên, mà là để bảo vệ hắn sao?"

 

"Đúng là một công dân nhiệt huyết, Chu Thanh Hạo!"

 

......

 

Cảnh sát đã công bố rất nhiều bằng chứng, đủ để rửa sạch mọi nghi ngờ đối với Chu Thanh Hạo.

 

Trên mạng, danh tiếng của Chu Thanh Hạo ngay lập tức xoay chuyển hoàn toàn. Rất nhiều người đổ xô xin lỗi anh, còn Chu Tấn Hải thì trở thành cái gai trong mắt, ai ai cũng muốn vạch mặt.

 

Điều khiến công chúng cảm thấy rùng mình nhất, là sau khi cảnh sát công khai những tài liệu liên quan, mọi người mới biết cái phòng thí nghiệm đó đã làm ra biết bao hành vi độc ác không thể tha thứ.

 

Những nghiên cứu viên từng bị đưa đi rồi lại bị bắt trở về, phần lớn đã có tiền án.

 

Tội ác mà bọn họ phạm phải, dùng đến "khánh trúc nan thư" (*ý chỉ sách viết mười xe cũng không ghi hết tội ác) cũng không đủ để miêu tả.

 

Ấy thế mà họ vẫn có thể ung dung sống tốt đến tận bây giờ, bởi vì có kẻ chống lưng, kẻ đứng sau che chở cho họ.

 

Các quan chức bị liên lụy đến cũng không chỉ một người. Những người đó, vì muốn sống lâu thêm chút nữa, đã đánh đổi cả nhân tính.

 

Chuyện này gây chấn động quá lớn, rất nhiều người thức trắng đêm không ngủ, cứ liên tục lướt mạng theo dõi từng dòng tin tức mới.

 

Nhưng - Cố Quân Thiên và Chu Thanh Hạo thì ngủ rất ngon.

 

Sáng sớm hôm sau tỉnh lại, khi cả hai vẫn đang trong trạng thái "xin đừng làm phiền", máy liên lạc cá nhân của họ đã bắt đầu reo không ngừng nghỉ.

 

Cố Quân Thiên chọn vài người để trả lời, trong đó bao gồm cả mẹ ruột của hắn.

 

Cái phòng thí nghiệm tư nhân kia sau khi được công khai, Cố Quân Thiên lập tức nhờ Viện trưởng Trương tìm người đưa mẹ mình đến, hiện tại bà đang sống trong nhà Viện trưởng Trương.

 

Mấy ngày nay, Cố Quân Thiên thường xuyên liên lạc với mẹ để bà yên tâm.

 

Tối hôm qua bà đi ngủ sớm, không biết chuyện xảy ra trên mạng. Sáng sớm hôm sau, vừa đọc được tin tức thì lập tức gọi điện cho Cố Quân Thiên, mắng Chu Tấn Hải một trận.

 

Người mà hiện tại bà căm hận nhất chính là Chu Tấn Hải.

 

Tên đó không chỉ lừa tình cảm của bà, mà còn suýt chút nữa hại chết con trai bà!

 

Sau khi trấn an mẹ, bảo đảm với bà rằng mình không sao, Cố Quân Thiên lại xem tin nhắn Viện trưởng Trương gửi tới.

 

Viện trưởng Trương đã gửi cho anh rất nhiều tin, chủ yếu là nói về việc tối hôm qua họ đã tiến hành hơn trăm ca thử nghiệm lâm sàng, phần lớn đều thành công, chỉ có hai ca thất bại.

 

Dù có hai ca thất bại, nhưng nguyên nhân không nằm ở dược tề mà là do hai bệnh nhân ấy vốn đã cận kề cái chết.

 

Gen dược tề có thể thúc đẩy khả năng tự lành của người bệnh, nhưng nếu tình trạng bệnh nhân quá kém... thì nó cũng không phải thần dược, hoàn toàn vô hiệu.

 

Dù thế nào thì, hơn trăm người khỏi bệnh đã là một thành tựu đáng kinh ngạc rồi.

 

Hiện tại, bên phòng thí nghiệm đang tăng ca để kiểm tra trạng thái gene của những người đã khỏi bệnh, nhằm tránh xảy ra biến dị gene.

 

Nhưng xét theo tình hình hiện tại, gene của họ rất ổn định, thậm chí còn ổn định hơn cả những người vốn có gene tốt nhất trên thế giới.

 

Phía quốc gia đang hy vọng loại dược tề này sớm được đưa ra thị trường, vì vậy đã điều động vô số người đến để kiểm định, còn Viện trưởng Trương thì bận rộn đến mức không có thời gian nghỉ ngơi.

 

Chỉ có Cố Quân Thiên là vẫn đi làm đúng giờ, tan làm đúng giờ.

 

Điều này khiến anh hơi áy náy.

 

Nhìn tình hình Viện trưởng Trương, có vẻ tối qua lại thức trắng?

 

Tuy hiện nay có nhiều biện pháp giúp con người duy trì thể lực dù không ngủ, nhưng thiếu ngủ vẫn không có lợi cho sức khỏe.

 

Viện trưởng Trương tuổi đã lớn, vẫn nên ngủ đủ giấc thì tốt hơn.

 

Cố Quân Thiên dự định khi gặp ông sẽ khuyên ông nghỉ ngơi một chút.

 

Còn chuyện trên mạng liên quan đến việc Chu Tấn Hải bị bắt... Cố Quân Thiên đã sớm biết kết quả, chỉ nhìn thoáng qua rồi không để tâm.

 

Trái lại, Chu Thanh Hạo thì có rất nhiều chuyện cần anh giải quyết giúp.

 

Trước đây, rất nhiều người vội vàng cắt đứt quan hệ với Chu Thanh Hạo và công ty nhà họ Chu. Còn bây giờ, những người đó lại tìm cách quay về kết nối.

 

"Thanh Hạo, bên phòng thí nghiệm có chút việc, anh đi trước." Cố Quân Thiên nói với Chu Thanh Hạo rồi vội vã rời đi.

 

Gần đây bên phòng thí nghiệm thực sự rất bận.

 

"Được rồi." Chu Thanh Hạo mỉm cười nhìn theo anh rời đi.

 

Cậu rất ủng hộ việc Cố Quân Thiên dốc sức cho sự nghiệp.

 

Nếu Cố Quân Thiên luôn đam mê công việc, thì dù cậu có chết vì bệnh, anh ấy cũng sẽ không quá đau khổ.

 

Cố Quân Thiên không biết suy nghĩ trong lòng Chu Thanh Hạo.

 

Anh nhanh chóng đến phòng thí nghiệm, vừa bước vào đã thấy một đám nhà nghiên cứu.

 

"Cố tiên sinh, ngài thật lợi hại!"

 

"Cố tiên sinh, thế giới này có lẽ sẽ vì ngài mà thay đổi!"

 

"Cố tiên sinh, tất cả những người mắc bệnh gene đều sẽ cảm kích ngài!"

 

...

 

Mọi người vây quanh lấy Cố Quân Thiên.

 

Cố Quân Thiên nhìn về phía Viện trưởng Trương: "Viện trưởng, tôi muốn xem số liệu của những người đã tham gia thử nghiệm lâm sàng."

 

Viện trưởng Trương lập tức đồng ý, đưa số liệu cho anh.

 

Cố Quân Thiên nói: "Viện trưởng, có vấn đề gì cần tôi giải đáp không? Nếu không thì tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu."

 

Quả thực có vài vấn đề cần anh giải đáp, nhưng cũng không nhiều.

 

Cố Quân Thiên đã nghiên cứu ra loại dược tề này, còn dạy cho mọi người cách điều chế, thậm chí còn cho AI luyện đi luyện lại nhiều lần.

 

Hiện tại, AI đã có thể tự điều chế ra dược tề giống y hệt. Trong tình huống như vậy, mọi người hoàn toàn có thể để Cố Quân Thiên tiếp tục các nghiên cứu khác.

 

Viện trưởng Trương hỏi anh mấy câu, sau khi nhận được lời giải đáp liền để anh đi làm việc của mình.

 

Cố Quân Thiên nghiêm túc kiểm tra phản ứng của từng bệnh nhân sau khi tiêm dược tề.

 

Chỉ một việc này mà mất cả buổi sáng.

 

Buổi trưa, anh không quay về ăn mà chỉ ăn qua loa chút đồ bổ dưỡng rồi bắt đầu pha chế gene dược tề.

 

Lần này, anh pha chế tổng cộng hai ống.

 

Một ống dành cho Chu Thanh Hạo, một ống để anh tự thử.

 

Tối qua, AI điều khiển người máy đã pha chế thêm không ít gene dược tề, bệnh nhân sau khi sử dụng thì gần như đều khỏi hẳn.

 

Có nhiều trường hợp thành công như vậy, Cố Quân Thiên đã rất tự tin rằng Chu Thanh Hạo cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.

 

Mãi đến khi tan làm, anh mới điều chế xong hai ống dược tề, sau đó đến gặp Viện trưởng Trương để nói về việc muốn để Chu Thanh Hạo sử dụng.

 

Viện trưởng Trương nói: "Dược tề này vẫn chưa được đưa ra thị trường, cậu để cậu ta ký một bản cam kết tự nguyện là được."

 

Dù dược tề là do Cố Quân Thiên nghiên cứu ra, anh muốn đưa cho ai dùng thì người khác cũng không thể ngăn cản.

 

Nhưng tốt nhất vẫn nên sử dụng đúng quy trình.

 

"Vâng." Cố Quân Thiên đồng ý.

 

Khi quay lại phòng thí nghiệm riêng của mình, bữa tối đã chuẩn bị xong, nhưng Chu Thanh Hạo chưa ăn, cậu vừa xử lý văn kiện, vừa chờ anh.

 

"Thanh Hạo!" Cố Quân Thiên gọi một tiếng, ôm lấy Chu Thanh Hạo rồi hôn một cái.

 

Chu Thanh Hạo phát hiện hôm nay anh đặc biệt vui, liền mỉm cười hỏi: "Hôm nay thí nghiệm thuận lợi lắm à?"

 

Cố Quân Thiên nói: "Đúng vậy! Thanh Hạo, anh đã nghiên cứu ra thuốc có thể chữa bệnh hỏng gene rồi. Sau này bệnh của em có thể chữa khỏi!"

 

Chu Thanh Hạo nhất thời ngơ ngác, không kịp phản ứng, chỉ nhìn anh chằm chằm.

 

Cố Quân Thiên lấy ra ống thuốc mang về, nói: "Đã có rất nhiều người tham gia thử nghiệm lâm sàng, thuốc này hẳn là không có vấn đề. Thanh Hạo, em ký thêm một bản cam kết tự nguyện, là có thể dùng."

 

Chu Thanh Hạo cảm thấy không thể tin nổi.

 

Thuốc chữa bệnh gene, lại dễ dàng bị nghiên cứu ra như vậy?

 

Theo lời Cố Quân Thiên, đây là do chính anh nghiên cứu?

 

Điều này có thể sao?

 

Nhưng Cố Quân Thiên vẻ mặt nghiêm túc, khiến hắn muốn tin là thật.

 

Kỳ thật, tin thì tin, cũng chẳng sao.

 

Dù sao hắn cũng sắp chết rồi.

 

"Ta ký ngay, hiệp nghị ở đâu?" Chu Thanh Hạo hỏi.

 

Cố Quân Thiên lấy ra bản hiệp nghị đưa cho hắn, Chu Thanh Hạo chẳng suy nghĩ gì liền ký tên, sau đó lại hỏi: "Bao giờ dùng thuốc?"

 

Cố Quân Thiên nói: "Chúng ta ăn cơm tối trước, ăn xong rồi, ngươi đến khoang điều trị trong phòng thí nghiệm, ta sẽ tiêm thuốc cho ngươi."

 

Chu Thanh Hạo mỉm cười: "Được."

 

Hai người nhanh chóng ăn xong bữa tối, rồi Cố Quân Thiên dẫn Chu Thanh Hạo vào phòng thí nghiệm của mình.

 

Các nghiên cứu viên trong phòng thí nghiệm của hắn đều đã chuyển sang bên chỗ viện trưởng Trương làm việc, hiện tại trong phòng thí nghiệm chỉ còn lại hắn và Chu Thanh Hạo.

 

Cố Quân Thiên để Chu Thanh Hạo nằm vào trong khoang điều trị, chuẩn bị tiêm thuốc cho cậu.

 

Chu Thanh Hạo mỉm cười nằm xuống, trong lòng cảm thấy bản thân có hơi điên.

 

Thật sự không ngờ, có một ngày hắn lại nằm trong phòng thí nghiệm không một bóng người, thử tiêm một loại thuốc được điều chế bởi một người trẻ tuổi mới bắt đầu nghiên cứu chưa đầy một tháng.

 

Trong đầu hắn thoáng hiện ra đủ loại ý nghĩ, ví như nếu sau này hắn xảy ra chuyện, Cố Quân Thiên sẽ ra sao, liệu có thực sự đau lòng không?

 

Hắn nguyện ý chết dưới tay Cố Quân Thiên, nhưng hắn sợ Cố Quân Thiên sẽ đau khổ.

 

Chu Thanh Hạo nhìn về phía Cố Quân Thiên: "Cố Quân Thiên, ta có chuyện chưa nói với ngươi. Gien của ta rất không ổn định, trước đây những loại thuốc chữa chứng hỏng gien ta dùng đều vô hiệu... Thọ mệnh của ta, còn lại không bao lâu nữa."

 

Hắn sắp chết rồi, nên cho dù có thật sự chết sau khi dùng thuốc, cũng không thể trách Cố Quân Thiên được.

 

"Ta biết." Cố Quân Thiên hôn lên môi Chu Thanh Hạo một cái, sau đó để cậu nằm hẳn xuống.

 

Đợi đến khi Chu Thanh Hạo nằm yên, hắn liền lập tức tiêm thuốc cho cậu.

 

Chỉ cần đổ thuốc vào ngăn chứa dung dịch bên ngoài khoang điều trị, hệ thống khoang điều trị sẽ tự động tiêm thuốc vào người Chu Thanh Hạo.

Bình Luận (0)
Comment