Thấy Chu Thanh Hạo và ông nội mình ở bên nhau vui vẻ, Cố Quân Thiên mới yên tâm rời khỏi nhà để đi làm.
Sau khi ăn trưa xong, ông Cố cũng đi ngủ trưa.
Chu Thanh Hạo tự trấn an bản thân một lúc, hít sâu một hơi, rồi tươi cười đi về phía cha mẹ của Cố Quân Thiên:
"Chú Cố, dì Cố, chào hai người! Chú Cố, cháu vẫn luôn rất thích các tác phẩm nhiếp ảnh của chú, hôm nay được gặp chú thật sự rất vui! Còn dì Cố nữa, tác phẩm của dì thực sự rất độc đáo..."
Cậu từng được cha mẹ của Cố Quân Thiên cứu giúp, lại còn yêu thích chính anh ấy, nên càng để tâm đến cha mẹ của anh hơn bình thường.
Những tác phẩm nhiếp ảnh của họ, cậu đã cố gắng bằng mọi cách tìm xem cho bằng được.
Lúc này, Chu Thanh Hạo liền đưa ra một vài ví dụ, kể lại tác phẩm nào đó mà chú Cố từng đăng trên một tạp chí, khen ngợi ý nghĩa sâu sắc của bức ảnh ấy; lại kể đến một tác phẩm từng đoạt giải của dì Cố, nói rằng nó xúc động đến nhường nào.
Trong lúc nói chuyện, Chu Thanh Hạo còn lấy ra một số tác phẩm thiết kế của mình trong những năm qua cho hai người xem:
"Chú Cố, cảm hứng thiết kế cho mẫu này của cháu chính là đến từ tác phẩm chụp băng hà của chú được đăng trên tạp chí hồi tháng 6 mấy năm trước..."
Chu Thanh Hạo nói rất nhiều, đến mức những tác phẩm ít người chú ý của cha mẹ Cố Quân Thiên, cậu cũng thuộc làu làu.
Cậu nói cảm hứng thiết kế trang sức của mình đến từ tác phẩm nhiếp ảnh của chú Cố, người tinh mắt chỉ cần nhìn liền biết cậu không nói dối.
Cha mẹ của Cố Quân Thiên hiểu rõ, đây không phải là thứ có thể học thuộc chỉ trong một đêm, đủ để thấy Chu Thanh Hạo thực sự rất thích tác phẩm của họ.
Hai người họ thường xuyên đi đây đi đó, tuy không giỏi giao tiếp, nhưng lại rất tinh ý trong việc nhìn người.
Họ thấy rõ sự căng thẳng và lo lắng của Chu Thanh Hạo, cũng biết cậu đang cố lấy lòng họ. Nhưng chính vì thế, họ lại càng thấy yêu quý cậu thanh niên này hơn.
Ngoại hình ưa nhìn, lại có tiếng nói chung với họ - một người như thế, ai mà không thích chứ?
Càng trò chuyện, không khí lại càng sôi nổi và vui vẻ.
Chu Thanh Hạo là một người rất nhạy cảm với cảm xúc của người khác, nếu không như thế, cậu cũng chẳng đoán ra được sở thích thật sự của "Cố Quân Thiên" như trước.
Mà bây giờ, cậu hoàn toàn có thể cảm nhận được - cha mẹ của Cố Quân Thiên không hề ghét cậu.
Thật sự là quá tuyệt vời!
Chu Thanh Hạo vui mừng khôn xiết, trong lòng âm thầm quyết tâm - nhất định phải chiếm được sự yêu thích của cả nhà họ Cố.
Trong khi Chu Thanh Hạo sống trong Cố gia vui vẻ như cá gặp nước, tiêu dao tự tại, thì Trình Minh Nghiên lúc này mới từ cơn say rượu tỉnh lại.
Tối qua, sau khi rời khỏi nơi ở thuê của Chu Thanh Hạo, Trình Minh Nghiên đến quán bar và uống say một trận.
Hắn vừa khóc vừa hét, không hiểu vì sao Cố Quân Thiên lại thà thích một kẻ giả vờ như Chu Thanh Hạo mà không thích hắn.
Rõ ràng hắn yêu Cố Quân Thiên đến vậy!
Cuối cùng, dĩ nhiên hắn đã say mèm.
Lúc này, vừa tỉnh dậy khỏi cơn say, đầu hắn đau như búa bổ, mắt thì sưng tấy, đỏ hoe.
Trên người hắn còn vương mùi hôi thối khó chịu khiến hắn muốn nôn khan.
Hắn lao vào nhà vệ sinh trong phòng khách sạn, nhìn thấy trong gương một người đàn ông nhếch nhác.
Đôi mắt sưng đỏ, quầng thâm rõ rệt, cằm lởm chởm râu, nhìn không khác gì một gã say rượu bê tha.
Hắn lại tự biến mình thành ra thế này!
Trình Minh Nghiên chỉ muốn khóc, nhưng mắt quá sưng nên chẳng rơi nổi giọt nước mắt nào, chỉ có thể phát ra vài tiếng nức nở nghèn nghẹn.
Hắn cảm thấy hiện tại mình thật sự rất thảm hại.
Về ngoại hình, hắn luôn cảm thấy mình thua kém Chu Thanh Hạo.
Cố Quân Thiên chọn Chu Thanh Hạo, có phải là vì gương mặt đẹp đẽ kia không?
Cố Quân Thiên chẳng phải là người chỉ biết nhìn mặt hay sao? Cho nên mới hoàn toàn không quan tâm đến nhân phẩm của Chu Thanh Hạo, chỉ cần cậu ta làm nũng một cái là lập tức xiêu lòng!
Từ giờ trở đi, hắn tuyệt đối sẽ không thích Cố Quân Thiên nữa! Người như vậy không xứng để hắn yêu. Hắn phải hủy hôn, tìm một người tốt hơn cả Cố Quân Thiên!
Trình Minh Nghiên rửa mặt qua loa, sau đó trở về nhà tìm cha mẹ, bảo họ đến Cố gia để hủy hôn, đồng thời sắp xếp cho hắn đi xem mắt.
Cố Quân Thiên không hề biết rằng, tình tiết trong nguyên tác - Trình Minh Nghiên quyết định không còn yêu anh nữa và muốn tìm kiếm hạnh phúc mới - đã xảy ra sớm hơn dự tính.
Nếu biết, chắc chắn anh sẽ rất vui mừng.
Lúc này, anh thật sự có rất nhiều việc phải lo.
Công việc trong công ty cần phải xử lý cho tốt, nhị thúc của Chu Thanh Hạo cũng cần phải dạy dỗ một phen, và còn cả Trình gia nữa...
Trình gia kinh doanh đá quý, trước đây làm ăn rất tốt, nhưng mấy năm gần đây, do mạng internet phát triển, có quá nhiều người chia sẻ những câu chuyện bị lừa khi mua ngọc ở cửa hàng của Trình gia trên mạng, khiến việc kinh doanh của họ dần đi xuống.
Hơn nữa, cha của Trình Minh Nghiên vốn cũng chẳng phải người có năng lực gì, nên Trình gia những năm gần đây vẫn luôn trượt dốc không phanh.
Vì quan hệ thông gia, Trình gia và Cố gia vẫn duy trì giao dịch qua lại.
Trước đó, sau khi Trình Minh Nghiên "cứu" ông nội Cố, Cố gia đã mua một lượng lớn ngọc thạch từ Trình gia, tạm thời cứu nguy cho họ.
Còn trong nguyên tác, để lấy lòng Trình Minh Nghiên, nguyên chủ còn đặt hàng số lượng lớn từ Trình gia, cuối cùng bị họ tráo hàng xấu, lừa gạt không thương tiếc, thậm chí còn bắt tay với người khác để chèn ép Cố thị.
Những chuyện này hiện tại vẫn chưa xảy ra, nguyên nhân khiến Cố thị phá sản chủ yếu vẫn là do nguyên chủ.
Vì thế, vốn dĩ Cố Quân Thiên cũng không định làm khó Trình gia.
Nhưng Chu Thanh Hạo lại bị nhị thúc của mình dọa đến phát khóc!
Cố Quân Thiên không kìm được, cảm thấy mình phải làm gì đó - ví dụ như gây chút phiền phức cho công ty của Trình gia chẳng hạn.
Không, không phải vì Chu Thanh Hạo.
Anh không phải loại người vì tình yêu mà đem cả công ty ra đùa giỡn như nguyên chủ, anh đối phó Trình gia - hoàn toàn là vì lợi ích, là cạnh tranh thương mại thuần túy.
Hiện tại Trình gia giống như một miếng thịt béo đang đi bộ, nếu anh không dẫn Cố thị đến cắn một miếng, thì thật có lỗi với công ty!
Đúng vậy, là như thế!
Cố Quân Thiên bận rộn cả ngày, đến khi ăn tối mới trở về nhà, vừa vào cửa liền nhìn thấy Chu Thanh Hạo đang cùng ông nội, cha mẹ mình ngồi xem phim tài liệu.
Ông nội Cố, sau giấc ngủ trưa, đầu óc đột nhiên minh mẫn hơn, nhận ra Chu Thanh Hạo không phải cháu ruột của mình, mà là bạn trai của cháu trai ông.
Nhưng cho dù như vậy, ông vẫn rất quý mến Chu Thanh Hạo - vì cậu ấy rất biết nói chuyện.
Trước kia, Trình Minh Nghiên cũng thường xuyên đến chơi với ông, rất hay dỗ dành và chiều lòng ông...
Nhưng miệng lưỡi của Trình Minh Nghiên thì làm sao ngọt ngào bằng Chu Thanh Hạo.
Điều quan trọng nhất chính là, cháu trai của ông thích Chu Thanh Hạo.
Ông bây giờ cũng chẳng còn bao nhiêu năm để sống nữa, lúc này mà đi đắc tội với cháu trai ruột của mình, chẳng phải là quá ngu ngốc sao?
Cháu trai thích ai thì ông cũng thích người đó, như vậy ông mãi mãi là ông nội tốt trong lòng cháu trai!
Mà Chu Thanh Hạo thấy Cố lão gia sau khi tỉnh táo lại vẫn thích mình như cũ, hoàn toàn yên tâm.
Cố Quân Thiên là một người rất tốt rất tốt, những người khác trong nhà họ Cố cũng đều rất tốt, thật sự rất tốt!
Cả nhà vui vẻ cùng nhau ăn cơm tối, Chu Thanh Hạo lại đến bên cạnh Cố lão gia, giúp ông mát-xa.
Khi trước chăm sóc người già ngốc nghếch, cậu đã từng học qua mát-xa một cách chuyên môn, kỹ thuật của cậu vô cùng chuyên nghiệp!
Ngay cả hộ lý bên cạnh Cố lão gia cũng không ngớt lời khen ngợi kỹ thuật của Chu Thanh Hạo.
Cố Quân Thiên thấy từ đầu đến cuối Chu Thanh Hạo hầu như không để ý đến mình, thì cảm thấy hơi không vui.
Chu Thanh Hạo chưa từng mát-xa cho anh!
Anh cầm laptop ngồi ở phòng khách làm việc, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Chu Thanh Hạo một cái.
Trước đây khi hai người cùng ăn cơm, Chu Thanh Hạo luôn lén nhìn anh, đến khi anh nhìn lại thì còn cười với anh, nụ cười đó thật sự rất quyến rũ.
Nhưng hôm nay, Chu Thanh Hạo lại không nhìn anh chút nào, cũng không gọi anh là "ca ca".
Thực ra, Chu Thanh Hạo có nhìn qua Cố Quân Thiên.
Dáng vẻ nghiêm túc làm việc của Cố Quân Thiên thật sự rất đẹp trai, hai người ở cùng nhau trong một không gian khiến trong lòng Chu Thanh Hạo trỗi dậy một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ.
Nhưng cậu không dám nhìn Cố Quân Thiên quá nhiều, cũng không dám làm nũng với anh.
Cả ông nội, ba và mẹ của Cố Quân Thiên đều đang ở nhà!
Hôm nay khi nói chuyện với ông nội Cố và ba mẹ Cố, cậu đều dùng giọng nói bình thường của mình, bây giờ mà đột nhiên đổi giọng để gọi "ca ca", thật sự quá xấu hổ!
Dù sao thì cậu cũng không làm được chuyện như thế.
Thấy Chu Thanh Hạo đã mát-xa cho ông nội gần một tiếng đồng hồ, Cố Quân Thiên đóng laptop lại, nói với Chu Thanh Hạo:
"Thanh Hạo, chúng ta đến phòng tập thể dục đi, em có thể tiến hành luyện tập thể lực phù hợp."
"Được." Chu Thanh Hạo vội vàng đồng ý.
Cậu muốn ở riêng với Cố Quân Thiên.
Cậu phải cố gắng thêm một chút, nếu không được thì ngủ với Cố Quân Thiên luôn!
Ban ngày hôm nay, Chu Thanh Hạo cảm thấy cực kỳ hối hận.
Lúc sáng chạy bộ, cậu chỉ lo nghĩ đến việc để Cố Quân Thiên thấy cậu không yếu đuối như vậy, lại quên mất những việc khác cần làm.
Rõ ràng là sau khi chạy nóng người rồi, hoàn toàn có thể cởi áo ra!
May mà đâu chỉ có một lần chạy, về sau còn nhiều cơ hội.
Chờ luyện tập sức mạnh sau này, chắc chắn sẽ dùng đến đủ loại thiết bị, chỉ cần cậu nói mình không biết dùng, thì Cố Quân Thiên sẽ phải dạy cậu. Đến lúc đó, hai người sẽ không tránh khỏi tiếp xúc tay chân...
Cậu hoàn toàn có thể nhân cơ hội này để làm vài việc khác, ví dụ như sờ cơ bụng của Cố Quân Thiên chẳng hạn.
Mang theo bao nhiêu ý nghĩ trong đầu, Chu Thanh Hạo đi theo Cố Quân Thiên vào phòng tập thể thao ở tầng hầm nhà họ Cố.
"Anh sẽ kiểm tra trước một chút để xem sức mạnh của em ra sao." Cố Quân Thiên nói.
Ban ngày hôm nay, anh đã tốn thời gian tham khảo ý kiến chuyên gia, sau khi cân nhắc kỹ càng, đã lập ra một kế hoạch huấn luyện cho Chu Thanh Hạo.
Ngay cả kế hoạch huấn luyện của bản thân, anh cũng không dành nhiều thời gian như thế. Với bản thân thì chỉ cần chuyên gia lên kế hoạch là được, nhưng với Chu Thanh Hạo, anh nhất định phải tự mình giám sát mới yên tâm.
Anh làm vậy là vì lợi ích của tập đoàn Cố thị. Chu Thanh Hạo là một nhà thiết kế rất đáng để đầu tư bồi dưỡng!
Cố Quân Thiên đang cố gắng thuyết phục bản thân rằng mọi việc mình làm đều là vì sự nghiệp, thì nghe thấy giọng nói của Chu Thanh Hạo:
"Quân Thiên ca, mấy cái máy tập thể hình này em không biết dùng, anh dạy em đi!"
"Anh lập tức dạy em!" Cố Quân Thiên nói xong, lại bổ sung thêm một câu:
"Nhưng em đừng nói mấy lời kiểu đó nữa."
Chu Thanh Hạo hừ nhẹ một tiếng.
Nhìn bộ dạng thế kia, Cố Quân Thiên đúng là không thể sửa được kiểu miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo!
Một Cố Quân Thiên như vậy, chọc ghẹo lên thì lại càng thú vị.
Cố Quân Thiên nghiêm túc hướng dẫn Chu Thanh Hạo, sau đó thì phát hiện ra, Chu Thanh Hạo trong lúc luyện tập lại cứ động tay động chân với anh.
Thật là, lúc tập thể hình còn không yên phận!
Nếu không phải sợ làm tổn thương lòng Chu Thanh Hạo, anh nhất định sẽ ngăn cậu lại, dạy dỗ lại một phen!
Tuy rằng dinh dưỡng của Chu Thanh Hạo có phần không tốt, nhưng thể chất thì vẫn còn ổn.
Tâm trạng Cố Quân Thiên khá tốt, liền tăng thêm một chút cường độ luyện tập cho cậu.
Chu Thanh Hạo mệt đến thở hồng hộc, nhưng vẫn không quên bám lấy Cố Quân Thiên để được anh chỉ đạo, thuận tiện còn mát-xa cho cơ bắp của anh.
Đây là động lực để cậu tiếp tục tập luyện!
Dáng người của Cố Quân Thiên thật sự quá đẹp, chắc chắn có tám múi cơ bụng, tiếc là mặc quá nhiều lớp quần áo, cậu chẳng nhìn thấy gì cả...
Sớm muộn gì cậu cũng sẽ thấy được!
"Hô, hô... Quân Thiên ca, động tác này của em đúng chưa?" Chu Thanh Hạo vừa hỏi vừa làm bộ vô tình đưa mặt cọ vào ngực Cố Quân Thiên.
Cố Quân Thiên có chút bội phục ý chí của Chu Thanh Hạo.
Đã mệt đến thế rồi, vậy mà vẫn còn có tâm trí để chiếm tiện nghi của anh!
Người này đúng là đầu óc toàn nghĩ đến chuyện yêu đương, tình tình ái ái!
Những bực dọc do bị lơ là trước đó đã tan biến hết, tâm trạng của Cố Quân Thiên cực kỳ tốt.
Ngay lúc này, Chu Thanh Hạo đột nhiên kéo khóa áo thể thao xuống:
"Quân Thiên ca, nóng quá!"
Bên trong áo thể thao của Chu Thanh Hạo, vậy mà lại không mặc gì cả!
Cố Quân Thiên bị dọa sợ, theo bản năng muốn kéo lại áo cho cậu.
Nhưng ngay lúc ấy, anh nhìn thấy những vết thương nhàn nhạt trên người Chu Thanh Hạo.
Hôm qua khi nhìn thấy vết thương trên đùi Chu Thanh Hạo, Cố Quân Thiên đã đoán được rằng chắc chắn những chỗ khác trên cơ thể cậu cũng có thương tích.
Mà giờ phút này, anh đã tận mắt nhìn thấy.
Trong lòng Cố Quân Thiên trĩu nặng, sững sờ mà nhìn Chu Thanh Hạo.
Chu Thanh Hạo thì đắc ý vô cùng.
Cậu biết mà, Cố Quân Thiên không thể nào không có cảm giác với cậu được, thấy chưa, anh ấy ngây người ra rồi kìa!
"Ca ca, anh có nóng không?" Lá gan của Chu Thanh Hạo đột nhiên to lên, vội vàng đưa tay ra, muốn c** q**n áo của Cố Quân Thiên.
Cậu vẫn chưa được nhìn thấy cơ bụng của Cố Quân Thiên đâu!