Ta Thực Sự Chỉ Muốn Phát Triển Sự Nghiệp

Chương 211

Trong khoảng thời gian này, nhờ được Cố Quân Thiên đích thân nuôi dưỡng và kèm cặp, Chu Thanh Hạo ngày càng rạng rỡ. Thần thái sáng láng, khí sắc hồng nhuận, cả người toát ra một loại cảm giác cường tráng và đầy sức sống.

 

Cố Quân Thiên nhìn thấy liền vô cùng hài lòng.

 

Hắn thật sự thích bộ dạng khỏe mạnh, đầy sinh khí này của Chu Thanh Hạo.

 

Khi đang ngồi sau bàn làm việc xử lý công vụ, hắn đưa ra một phần nhiệm vụ mới cho Chu Thanh Hạo. Giọng điệu trịnh trọng nhưng ẩn chứa tin tưởng sâu sắc:

 

"Thanh Hạo, lần này gây chuyện là một con bạch tuộc yêu. Không lâu trước, nó đã tấn công một chiếc du thuyền, ăn sạch toàn bộ người trên thuyền.Phân cục cử người điều tra, kết quả... cũng bị nó ăn nốt.Ngươi đi một chuyến, giải quyết nó cho dứt điểm.
Nhớ mang theo Tô Huyền Thành và Triệu Mặc, hai người bọn họ hẳn sẽ hỗ trợ được cho ngươi."

 

Tô Huyền Thành và Triệu Mặc đều là cao thủ, thực lực không yếu, đặc biệt là am hiểu tác chiến trong môi trường nước. Việc đưa họ đi theo đối phó với yêu vật biển cả là điều cực kỳ hợp lý.

 

Nhưng con bạch tuộc yêu kia... cực kỳ cường đại.

 

Trong nguyên cốt truyện, ban đầu nguyên chủ chỉ phái Tô Huyền Thành và Triệu Mặc đi trừ yêu. Kết quả, hai người đều bỏ mạng.

 

Nhưng hiện tại có Chu Thanh Hạo cùng đi, ba người phối hợp chắc chắn có thể tiêu diệt được con bạch tuộc yêu kia.

 

"Nghĩa phụ?" - Chu Thanh Hạo hơi ngạc nhiên.

 

Thời gian gần đây, Cố Quân Thiên vẫn luôn bận rộn chuẩn bị cho việc đoạt xá, hắn vốn cho rằng Cố Quân Thiên sẽ không cho phép mình rời đi.

 

Thấy Chu Thanh Hạo có chút do dự, Cố Quân Thiên lại tưởng cậu không nỡ rời xa mình:

 

"Thanh Hạo, con bạch tuộc yêu này rất mạnh, cần phải làm phiền con rồi."

 

Chu Thanh Hạo lập tức đáp:

 

"Nghĩa phụ yên tâm, con nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"

 

Quả thực, con bạch tuộc yêu này thực lực rất mạnh, cần hắn ra tay.

 

Chỉ là hiện tại thần hồn hắn vẫn chưa ổn định, cũng không rõ khi giao chiến có thể phát sinh tình huống bất ngờ gì hay không.

 

Tuy nhiên, có Tô Huyền Thành và Triệu Mặc đi cùng, ít ra hắn cũng không đến mức mất mạng.

 

Nhận nhiệm vụ xong, ba người cùng xuất phát. Họ trước tiên đi trực thăng ra sân bay, sau đó ngồi phi cơ tốc hành đến khu vực mục tiêu.

 

Xuống máy bay, họ tiếp tục dùng trực thăng tiến thẳng đến khu vực yêu quái hay lui tới.

 

Nhờ có giấy chứng nhận của Yêu Quản Cục, họ đi đường một mạch đèn xanh, không cần kiểm tra, thủ tục đều được miễn.

 

Chẳng bao lâu sau, cả ba đã đến bờ biển.

 

"Chu đội, tâm trạng anh không tốt sao? Sao lại không nói gì từ nãy tới giờ?" - Tô Huyền Thành không nhịn được hỏi.

 

Chu Thanh Hạo bình thản đáp: "Tôi không thích nói chuyện."

 

Hắn cố ý giữ khoảng cách, để tương lai Cố Quân Thiên có đoạt xá thì cũng không bị người khác nghi ngờ.

 

Tô Huyền Thành có chút bất mãn, nhưng nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Chu Thanh Hạo, lại không đành lòng trách móc.

 

Chu Thanh Hạo nghiêm túc dặn:
"Con đại yêu kia rất mạnh. Khi tôi giao chiến, hai người hãy quan sát kỹ và tìm cơ hội ra tay. Nhất định phải cẩn thận."

 

Hắn sợ trong lúc chiến đấu có biến cố, nên dặn dò họ kỹ càng.

 

Theo phân tích của phân cục, con bạch tuộc yêu chỉ ở cảnh giới Trúc Cơ kỳ, nên ban đầu Tô Huyền Thành và Triệu Mặc không quá coi trọng.

 

Cả hai đều là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, vốn tưởng có thể xử lý dễ dàng.

 

Nhưng nhìn thấy Chu Thanh Hạo thận trọng như vậy, họ bắt đầu nâng cao cảnh giác.

 

Cả ba cầm theo thiết bị thăm dò của Huyền môn, tìm kiếm trên mặt biển, cuối cùng đã phát hiện ra tung tích yêu vật.

 

Tô Huyền Thành giật mình:

 

"Theo năng lượng dò được... con bạch tuộc yêu này có thực lực Kim Đan kỳ!"

 

Triệu Mặc cũng chấn động:

 

"Bảo sao Cố cục trưởng phải để Chu đội tới!"

 

Một yêu vật cấp Kim Đan kỳ đúng là không thể coi thường.

 

Chu Thanh Hạo rút đao, lao thẳng vào biển.

 

Hắn biết mình không thể kéo dài, vì càng đánh lâu thần hồn càng dễ xảy ra vấn đề, nên chỉ có thể tốc chiến tốc thắng.

 

Tô Huyền Thành và Triệu Mặc nối gót theo sau, toàn thân căng thẳng, sẵn sàng chiến đấu.

 

Con bạch tuộc yêu vung xúc tu cực lớn tấn công, Chu Thanh Hạo vung đao lên cao, chém xuống--

 

"Phập!"
Một xúc tu bị chém đứt ngay lập tức!

 

Con yêu quái từng ăn vô số người, giờ đây cũng coi ba người là bữa ăn ngon. Nhưng nó không ngờ vừa chạm mặt, đã bị chém mất một chân!

 

Biết mình gặp phải cao thủ, bạch tuộc yêu bỏ chạy ngay.

 

Chu Thanh Hạo sao có thể để nó chạy thoát? Hắn lập tức đuổi theo, chiến đấu quyết liệt.

 

Chỉ chốc lát sau, Chu Thanh Hạo đã trở lại bờ, tay cầm nội đan yêu vật, Tô Huyền Thành và Triệu Mặc kéo theo xác yêu.

 

Cả hai đều trầm mặc.

 

Trước khi chiến đấu, Chu Thanh Hạo còn dặn dò rất kỹ, họ cứ tưởng sắp phải đánh một trận sống còn.

 

Kết quả -- ba chiêu đã diệt xong yêu quái.

 

Vậy họ đi theo để làm gì?

 

Lượm xác giúp à?!

 

Chu Thanh Hạo cũng hơi bất ngờ.

 

Hắn biết bản thân gần đây Kim Đan ngưng tụ thêm, tu vi có chút tăng.

 

Nhưng thần hồn đang gặp trục trặc, lý ra không nên mạnh đến thế.

 

Hiện tại là thế nào? Thực lực của hắn hình như tăng lên quá nhiều?

 

Phân cục nhanh chóng cử người ra tiếp đón.

 

"Chu đội thật lợi hại!"

 

"Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn khách sạn và đồ ăn, mời ngài nghỉ ngơi!"

 

"Chu đội --"

 

Chu Thanh Hạo thản nhiên:

 

"Dẫn đường."

 

Quả thật hắn cần tắm rửa và ăn uống một chút, nhưng sẽ không ở lại lâu.

 

Hắn muốn lập tức quay về Yêu Quản Cục.

 

Tô Huyền Thành khó hiểu: "Chu đội, sao anh gấp gáp trở về vậy?"

 

Chu Thanh Hạo đáp:

 

"Nghĩa phụ tôi không khỏe, tôi phải về xem sao."

 

Một khi Cố Quân Thiên đoạt xá thành công, thì "Cố cục trưởng" coi như chết rồi.

 

Nên dạo gần đây, hắn vẫn lấy lý do "nghĩa phụ sức khỏe yếu" để ở lại Yêu Quản Cục, không rời đi.

 

Tô Huyền Thành lầu bầu:

 

"Cố cục trưởng trông có vẻ khỏe mà... tôi thấy ông ấy tinh thần lắm."

 

Chu Thanh Hạo lạnh lùng nhìn hắn.

 

Tô Huyền Thành lập tức câm miệng.

 

Trong khi Chu Thanh Hạo tiêu diệt yêu quái, thì Cố Quân Thiên lặng lẽ đến kho hàng cấp cao, trả lại những món đồ từng lấy trộm, bao gồm cả U Minh thạch nhũ.

 

Lần trước người trông kho rất cẩn thận, nhưng lần này người canh kho lười biếng, dễ lách qua.

 

Trả đồ xong, Cố Quân Thiên thở phào nhẹ nhõm.

 

Dù bình thường không ai kiểm tra kho hàng, nhưng nếu có điều tra thật, thì sẽ rất bất lợi với hắn.

 

Giờ mọi thứ đã được trả lại, hắn không còn lo lắng nữa.

 

Tuy vậy, hắn vẫn chưa hoàn toàn yên tâm.

 

Trong nguyên cốt truyện, địa điểm nguyên chủ đoạt xá Chu Thanh Hạo, không phải trong Yêu Quản Cục, mà là một hang động bí mật gần đó - xem như căn cứ riêng của nguyên chủ.

 

Nguyên chủ sợ bị phát hiện, nên không cất giữ đồ quý tại đó, nhưng nơi đó vẫn còn những thứ không thể để người khác thấy.

 

Đêm đó, Cố Quân Thiên âm thầm rời khỏi Yêu Quản Cục, đến căn cứ bí mật của mình.

 

Phía Bắc Yêu Quản Cục là một dãy núi lớn, hang động kia nằm sâu trong núi, là một hang động tự nhiên...

 

Nơi này cách Yêu Quản Cục khoảng hai mươi km, không tính là xa, phong cảnh xung quanh lại vô cùng tươi đẹp. Sâu trong hang động còn có một con suối linh tuyền nhỏ, nước suối linh khí dồi dào.

 

Sau này, hắn còn có thể tìm cơ hội dẫn Chu Thanh Hạo đến đây nghỉ ngơi, du ngoạn.

 

Hang động đã được bố trí trận pháp phòng hộ, Cố Quân Thiên ở trong đó lưu lại một thời gian, sau đó lại thêm một tầng trận pháp mới mà hắn vừa mua từ Huyền Môn, rồi mới rời đi.

 

Nhưng vừa rời đi chưa lâu, một bóng quỷ mờ mịt đã xuất hiện bên ngoài hang-

 

Là Quỷ Vương.

 

Rất nhanh thôi, Quỷ Vương sẽ biết tối nay Cố Quân Thiên đã làm gì.

 

Hắn biết: Cố Quân Thiên vừa tới kho hàng cấp cao, lại còn đến căn cứ bí mật trong núi.

 

Điều này chỉ có thể nói lên một điều Cố Quân Thiên sắp ra tay với Chu Thanh Hạo!

 

Quỷ Vương vốn định phái người điều tra tình hình của Chu Thanh Hạo, nhưng Chu Thanh Hạo quá cảnh giác, hắn không dám manh động.

 

Cố Quân Thiên lăn lộn cả đêm, mệt muốn chết.

 

Vốn định nghỉ ngơi mấy hôm, ai ngờ Chu Thanh Hạo đã quay về rồi.

 

Thật là nhanh!

 

Chắc chắn là nhớ hắn nên mới về nhanh như vậy.

 

Hắn Thanh Hạo cái gì cũng tốt, chỉ là quá yêu hắn... Gần đây song tu cùng Chu Thanh Hạo, hắn có thể cảm nhận rõ cảm xúc trong lòng cậu ấy.

 

Chu Thanh Hạo vừa hoàn toàn tín nhiệm hắn, lại vừa ẩn chứa nỗi bi thương sâu sắc, nhất định là vì lo lắng thân thể của hắn.

 

Hắn cũng từng nói với Chu Thanh Hạo rằng mình không sao cả, rằng thần hồn cường đại, thời gian qua vẫn đang dùng linh lực để trị liệu thân thể.

 

Nhưng Chu Thanh Hạo không tin, hắn cũng bó tay, chỉ có thể đợi thân thể hồi phục hơn rồi lại nói.

 

Sau khi trở về, Cố Quân Thiên lại tiếp tục những đêm sênh ca ái lạc cùng Chu Thanh Hạo.

 

Thực lực Chu Thanh Hạo tăng vọt, thân thể Cố Quân Thiên cũng hồi phục nhanh chóng. Nhờ vậy, quá trình rèn luyện thân thể càng ngày càng hiệu quả.

 

Cố Quân Thiên vô cùng hài lòng với tình huống hiện tại.
Nhưng rất nhanh, hắn gặp phải phiền toái

 

Cơ thể Chu Thanh Hạo bắt đầu có vấn đề.

 

Thiên linh thân thể, bình thường là thiên sinh, ngay từ lúc sinh ra đã không có chút tạp chất nào, được linh lực đặc biệt ưu ái.

 

Nhưng thế giới bọn họ lại không giống bình thường.

 

Mười lăm năm trước, thế giới này vốn không có linh lực, càng không có khái niệm gì gọi là "thiên linh thân thể".

 

Chu Thanh Hạo tới tận mười năm trước mới thức tỉnh thể chất đặc biệt này.

 

Do đó, trong cơ thể cậu ấy vẫn lưu lại ít nhiều tạp chất, thể chất "thiên linh" cũng không hoàn toàn thuần khiết.

 

Gần đây, trong quá trình song tu với Cố Quân Thiên, thân thể của Chu Thanh Hạo được linh lực làm sạch và cọ rửa triệt để, thực lực tăng lên nhanh chóng

 

Thể chất của Chu Thanh Hạo bắt đầu bước vào "lần thứ hai thức tỉnh".

 

"Lần thứ hai thức tỉnh", thật ra chính là quá trình đào thải tạp chất còn lại trong cơ thể.

 

Việc này không ảnh hưởng tới thực lực, nhưng Chu Thanh Hạo sẽ bị tiêu chảy, và trên người xuất hiện chất bẩn.

 

Hoàn toàn không thể tránh được, nên tất nhiên sẽ rất khó chịu.

 

Cố Quân Thiên chủ động nói với Chu Thanh Hạo về tình trạng này.

 

Chu Thanh Hạo nghe xong, có phần mờ mịt.

 

Thể chất của cậu đã thức tỉnh từ mười năm trước, sao lại còn lần hai nữa?

 

Cố Quân Thiên dịu dàng nói:

 

"Thanh Hạo, sau núi có một cái hang động, trong đó có một suối linh tuyền, mấy ngày này con nên đến đó nghỉ ngơi."

 

Chu Thanh Hạo không chỉ là thể chất đang thức tỉnh, mà thực lực cũng sắp đột phá.

 

Chu Thanh Hạo hấp thu linh lực rất nhanh, chỉ là thần hồn trước đây không theo kịp nên mới bị kìm hãm.

 

Nhưng từ sau khi song tu, thần hồn cậu đã mạnh lên nhiều--

 

Giờ thì cậu đã bắt đầu cảm ứng được lôi kiếp, chuẩn bị đột phá từ Kim Đan lên Nguyên Anh!

 

Tấn cấp Nguyên Anh cần độ kiếp, tuyệt đối không thể ở trong Yêu Quản Cục, nếu không lôi kiếp sẽ phá hủy trận pháp và kiến trúc.

 

Yêu Quản Cục không nghèo nhưng cũng không dư dả, sửa chữa tổn thất là chuyện tốn tiền lớn.

 

Vì vậy, Cố Quân Thiên quyết định để Chu Thanh Hạo lên núi đột phá.

 

Dù sao gần đây cũng không có yêu ma quá khó đối phó, không cần thiết giữ cậu ở lại gấp.

 

Phải rời khỏi Yêu Quản Cục?

 

Chu Thanh Hạo suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu đồng ý.

 

Thấy vậy, Cố Quân Thiên lập tức dẫn cậu đến hang động phía sau núi.

 

Và chuyện này chỉ cần chưa tới nửa ngày, Quỷ Vương sẽ biết.

 

Hắn vui mừng khôn xiết:

 

"Cố Quân Thiên rốt cuộc cũng ra tay! Thời khắc đoạt xá, đã đến rồi!"

 

Bình Luận (0)
Comment