Sau khi nghi ngờ Chu Thanh Hạo một hồi, Cố phụ lại bảo con trai tiếp tục giúp mình tu luyện.
Cố Quân Thiên nói:
"Ba, con chỉ có thể giúp ba hai tiếng thôi, lát nữa con còn có việc phải làm."
"Con định làm gì?" Cố phụ hỏi.
Cố Quân Thiên đáp:
"Con muốn đi nấu cơm, rồi đem cho Chu Thanh Hạo."
Cố phụ: "......" Đúng là con trai ông, cứ dính vào yêu đương là mê mẩn không rời được.
Cố Quân Thiên lại nói tiếp:
"À đúng rồi ba, sáng nay Chu Thanh Hạo đến đây, mang theo bánh bao thịt, nghe mùi đã thấy thèm. Ba có muốn ăn không? Con đi lấy cho ba?"
Cố phụ có chút không vui:
"Sáng sớm mà ăn nhiều dầu mỡ làm gì? Phải chú ý giữ gìn sức khỏe, biết chưa? Ăn cháo ngũ cốc là tốt nhất!"
Cố phụ và Cố mẫu đều xuất thân từ nông thôn, khi còn nhỏ trong nhà nghèo rớt mồng tơi.
Tuy trước mạt thế họ từng sống những ngày xa hoa, nhưng sau khi tận thế xảy ra, hai người đã nhanh chóng điều chỉnh tâm lý, sống tiết kiệm, dồn hết sức tích trữ lương thực.
Dù trong nhà họ có ba người ăn "cơm trắng", thì trong tầng hầm biệt thự vẫn dự trữ rất nhiều lương thực.
Để tích trữ hiệu quả, Cố phụ - vốn là dị năng giả hệ thổ - đã tự mình đào một cái hầm lớn trong tầng hầm. Sau đó lại nhờ dị năng giả hệ băng đóng vào trong đó vô số khối băng.
Hiện giờ chỗ đó giống như một cái tủ lạnh cỡ siêu lớn vậy.
"Rốt cuộc ba có ăn hay không bánh bao thịt?" Cố Quân Thiên hỏi lại.
Cố phụ đáp:
"Muốn!"
Tay nghề của Cố mẫu cũng không tệ, nhưng vì bà tiết kiệm và chú trọng sức khỏe nên thường nấu đồ ăn rất thanh đạm.
Thêm nữa, bà vốn là người miền Nam, lại không biết làm các món mì, phở.
Bánh bao thịt thực sự là một món ăn hấp dẫn với họ!
Hơn nữa, tu luyện cũng tiêu hao rất nhiều năng lượng...
Cố Quân Thiên mang lên bốn cái bánh bao thịt, Cố phụ ăn liền một hơi hai cái, sau còn định ăn cái thứ ba.
Cố Quân Thiên vội vàng giật lấy, cắn một miếng:
"Cái này là của con!"
Cố phụ càu nhàu:
"Con đúng là đứa con bất hiếu, không biết hiếu thuận với ba à?"
Cố Quân Thiên vừa nhai bánh vừa hừ hừ:
"Con đã rất hiếu thuận rồi, bánh bao thịt Chu Thanh Hạo cho con, con còn chưa ăn miếng nào!"
Nhà họ Cố đúng là cha từ con hiếu. Hiện tại người được nhắc đến luôn là Chu Thanh Hạo, còn cái tên Chân Gia Vân từng ở nhờ nhà họ suốt bốn năm... đã chẳng ai còn nhớ tới nữa.
Lúc này Chân Gia Vân đang sống chung với người khác.
Anh ta thích một người tên Thiệu Huy Duệ - dị năng giả cấp bốn.
Người này sở hữu dị năng hệ lôi, chiến lực mạnh mẽ, còn lập ra chiến đội Lôi Đình.
Chu Thanh Hạo và Cố Thành Minh cũng thường ra ngoài thu thập vật tư, nhưng một tháng ít nhất cũng có nửa tháng họ ở lại trong căn cứ.
Mỗi lần họ ra ngoài làm nhiệm vụ hoặc diệt tang thi, đều chuẩn bị rất chu toàn.
Người trong căn cứ nếu theo họ ra ngoài thì độ an toàn rất cao, đương nhiên thu hoạch cũng sẽ ít hơn.
Còn chiến đội Lôi Đình thì ngược lại.
Họ thường xuyên ở ngoài thành, thậm chí đến những nơi cực kỳ nguy hiểm, mỗi lần trở về đều thu hoạch đầy ắp, nhưng đi kèm là tỉ lệ tử vong cực cao.
Tuy các thành viên cốt cán ít khi thương vong, nhưng những dị năng giả mới gia nhập lại chết rất nhiều.
Dù vậy, vẫn có không ít dị năng giả trẻ tuổi hăng hái xin gia nhập chiến đội Lôi Đình, bởi vì thành viên trong đội sống rất sung sướng.
Tận thế đã kéo dài bốn năm, thực phẩm sản xuất từ trước đó phần lớn đều quá hạn.
Dù các căn cứ đã bắt đầu trồng trọt, chăn nuôi, xây nhà máy chế biến thực phẩm, nhưng sự thật là loại hình thực phẩm ngày càng ít.
Người bình thường muốn ăn một bữa thịt cũng là chuyện xa xỉ, trong khi người của chiến đội Lôi Đình mỗi ngày đều ăn ngon uống say - hỏi sao không khiến người khác ghen tị?
Rất nhiều người cho rằng, dị năng giả của chiến đội Lôi Đình sống quá tốt, đó mới là cuộc sống mà họ nên được hưởng.
Chiến đội Lôi Đình không phải lực lượng trực thuộc chính phủ, nhưng mấy ngày trước, khi xuất hiện triều tang thi, họ cũng nhận tiền thuê để tham chiến. Tuy nhiên, khác với bình thường thường xuyên tổn thất nhân lực, trong trận chiến lần này, chiến đội Lôi Đình lại gần như không tổn thất mấy người.
Lúc chiến đấu với tang thi thì không quá tích cực, nhưng khi triều tang thi vừa kết thúc, đến lượt đào tinh hạch thì lại vô cùng hăng hái.
Ngày hôm qua, Thiệu Huy Duệ tâm trạng rất tốt, sai người đi đào tinh hạch tang thi.
Thật đúng là ông trời giúp hắn!
Trong triều tang thi, hắn không chỉ đột phá lên dị năng cấp năm, mà lão cáo già Cố Thành Minh cũng bị phế dị năng!
Nếu một ngày nào đó Chu Thanh Hạo cũng bị phế bỏ, vậy thì căn cứ này, sẽ thuộc về hắn!
Về phần làm sao khiến Chu Thanh Hạo mất đi dị năng... vì thường xuyên dẫn đội ra ngoài, hắn biết được một tin.
Có phòng thí nghiệm đã nghiên cứu ra một loại dược vật có thể hấp dẫn tang thi cao cấp, khiến chúng tụ lại một chỗ, rồi dùng vũ khí nóng tiêu diệt tập thể.
Loại thuốc này không dễ làm, nhưng chỉ cần có đủ tinh hạch, là có thể điều chế. Nếu đem thuốc này bí mật phóng lên người Chu Thanh Hạo, khiến tang thi cao cấp tập trung công kích hắn, thì Chu Thanh Hạo chắc chắn phải chết!
Chỉ là làm sao khiến thuốc này dính lên người Chu Thanh Hạo một cách âm thầm lại là vấn đề nan giải.
Thiệu Huy Duệ rất khao khát căn cứ thành phố H.
Hắn luôn muốn được như Cố Thành Minh - trở thành người cầm quyền của căn cứ.
Bởi vì trong mạt thế, các căn cứ gần như độc lập, người cầm quyền cũng giống như hoàng đế một phương.
Thực ra, với thực lực của chiến đội Lôi Đình, chiếm một căn cứ nhỏ là chuyện rất dễ. Nhưng hắn lại coi thường những căn cứ nhỏ đó - quản lý hỗn loạn, thiếu thốn đủ thứ.
So sánh ra, căn cứ thành phố H là lựa chọn cực kỳ lý tưởng.
Căn cứ này không quá lớn, cũng không nhỏ. Vì nằm ở vùng duyên hải đồng bằng, trước mạt thế có nền công nghiệp phát triển, đặc biệt là công nghiệp nhẹ. Hiện giờ, căn cứ thành phố H có rất nhiều nhà máy sản xuất, còn có diện tích ruộng lớn, đã có thể tự cấp tự túc.
Hắn từng đi qua rất nhiều căn cứ, kể cả các đại căn cứ, nhưng chưa thấy cái nào tốt như căn cứ thành phố H.
Đại căn cứ thì nuốt không nổi, nhưng căn cứ này thì vừa miếng.
Trước kia có Cố Thành Minh - một lão cáo già đầy mưu lược - ngáng đường, nên muốn chiếm căn cứ là điều rất khó. Nhưng hiện tại Cố Thành Minh đã gặp chuyện, tình thế đã khác.
Thiệu Huy Duệ đầu óc linh hoạt, Cố Thành Minh vừa bị thương, hắn lập tức sai người tung tin đồn, nói rằng Cố Thành Minh bị tang thi đánh lén là do Chu Thanh Hạo giở trò, nhằm cướp quyền lực.
Hắn còn lên kế hoạch lôi kéo những người trong căn cứ bất mãn với Cố Thành Minh và Chu Thanh Hạo để lấy được sự ủng hộ, đồng thời nghĩ cách g**t ch*t Cố Thành Minh, rồi đổ tội cho Chu Thanh Hạo.
Hắn quen biết Chân Gia Vân - người sống trong nhà Cố Thành Minh - và biết trong nhà họ tích trữ rất nhiều vật tư. Nhân cơ hội này có thể cướp sạch.
Chiến đội Lôi Đình chạy khắp nơi, thu nhập thực ra còn hơn cả Cố Thành Minh, nhưng hắn tiêu xài hoang phí, xét về tài sản thì chưa bằng một phần mười Cố Thành Minh.
Nếu đoạt được nhà họ Cố, người trong chiến đội của hắn có thể sống sung sướng một thời gian dài. Tốt quá rồi!
Đang cao hứng thì hắn lại nghe được tin khiến hắn bực bội.
Chân Gia Vân bị nhà họ Cố đuổi ra ngoài, giờ đang tìm hắn.
Hắn thật sự không muốn người khác biết mình có liên hệ với bạn trai của Cố Quân Thiên!
Thiệu Huy Duệ không muốn gặp Chân Gia Vân, tối hôm qua liền không về nhà.
Hắn nghĩ Chân Gia Vân không tìm thấy sẽ quay về nhà họ Cố, không ngờ đối phương vẫn loanh quanh gần chỗ ở của hắn.
Nếu cứ tránh không gặp, Chân Gia Vân biết đâu sẽ loan tin khắp nơi, rắc rối to.
Nhưng hắn cũng không thể giết Chân Gia Vân - dù sao cũng là mối tình đầu của hắn, hắn vẫn còn chút tình cảm.
Chân Gia Vân là người thành phố H, thời trung học học cùng lớp với hắn. Hai người có cảm tình với nhau, từng rất mập mờ.
Nhà hắn nghèo, hắn cũng trưởng thành sớm.
Hắn biết chỉ có học hành mới đổi đời, cũng hiểu rằng tình yêu đồng giới không được xã hội chấp nhận, nên chưa từng nói rõ với Chân Gia Vân.
Nhưng lúc ở bên nhau, tình cảm của hai người chẳng khác gì người yêu.
Sau đó, hắn tình cờ phát hiện Cố Quân Thiên thích Chân Gia Vân.
Cũng nhờ vậy, hắn biết được hoàn cảnh gia đình của Cố Quân Thiên.
Cố Quân Thiên rõ ràng có nhiều tài nguyên như vậy mà thành tích học tập lại chỉ tàm tạm, đúng là đồ bỏ đi. Thế nhưng cái "đồ bỏ đi" đó lại có một người cha quá xuất sắc, dù không có tiền đồ vẫn sống sung sướng, sở hữu khối tài sản mà hắn cả đời cũng không kiếm nổi.
Trời biết hắn ghét Cố Quân Thiên đến cỡ nào!
Khi tận thế bắt đầu, hắn đang học đại học ở nơi khác.
Sau khi thức tỉnh dị năng, hắn tưởng mình cuối cùng cũng có thể vượt mặt Cố Quân Thiên. Ai ngờ khi trở về thành phố H, lại phát hiện cha của Cố Quân Thiên - Cố Thành Minh - đã trở thành người cầm quyền ở căn cứ!
Lúc đó hắn chưa lập chiến đội Lôi Đình, tay chân còn ít, tài nguyên cũng chẳng bao nhiêu, chỉ là một dị năng giả bình thường. Nhưng Cố Thành Minh thì khác.
Ông ta tập hợp người dọn sạch tang thi trong thành phố H, giành được vô số tài nguyên tu luyện, là cao thủ số một căn cứ.
Nhờ Cố Thành Minh, cuộc sống của Cố Quân Thiên tốt hơn hắn rất nhiều, đến cả Chân Gia Vân cũng trở thành bạn trai của Cố Quân Thiên.
Hắn càng thêm căm hận Cố Quân Thiên!
Hiện tại, Cố Thành Minh gặp chuyện, Cố Quân Thiên sắp xui xẻo, nghĩ đến thôi đã khiến Thiệu Huy Duệ vui mừng.
Cố Quân Thiên toàn tâm toàn ý yêu Chân Gia Vân, chuyện này càng khiến hắn đắc ý.
"Gia Vân, xin lỗi, tối qua anh bận đi tiêu diệt tang thi ngoài thành nên không về, không biết em tìm anh. Làm em tủi thân rồi."
"Không sao, em không thấy tủi thân." - Chân Gia Vân đáp.
Hôm qua anh ta không ăn gì, đêm thì ngủ ngoài bờ sông, giờ cả người mệt mỏi rã rời.
Nhưng khi nhìn thấy Thiệu Huy Duệ, mọi ấm ức đều tan biến.
Đây là người mà anh ta yêu - mạnh mẽ hơn Cố Quân Thiên không biết bao nhiêu lần!
Chân Gia Vân nhìn Thiệu Huy Duệ đầy mê say, có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cuối cùng lại cúi đầu đối mặt với thực tế:
"Thiệu đại ca, anh ăn gì chưa?"
Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng đói bụng quá lâu như vậy!
Lúc mạt thế mới bùng nổ, tuy không được ở lại nhà họ Cố, nhưng Cố Quân Thiên vẫn âm thầm tiếp tế hắn, cho nên hắn chưa bao giờ thiếu ăn.
Thiệu Huy Duệ lập tức sai người mang đồ ăn đến, rồi hỏi:
"Gia Vân, em làm sao rời khỏi nhà họ Cố?"
Chân Gia Vân mắt đỏ hoe, ấm ức nói:
"Đều là do Cố Quân Thiên..."
Lúc này, Cố Quân Thiên cũng đã đoán được, người đứng sau Chân Gia Vân chính là Thiệu Huy Duệ.
Nguyên chủ vốn không hiểu rõ chuyện trong căn cứ, ngay cả việc thành phố H có những cao thủ nào cũng không rõ ràng.
Mặc dù có ký ức của nguyên chủ, hắn vẫn không đoán ra ai là kẻ đứng sau vụ ám toán Cố phụ và tính kế Chu Thanh Hạo.
Nhưng hôm nay, khi đang giúp Cố phụ tu luyện, hắn thuận tiện hỏi thêm một vài vấn đề, sau khi hiểu rõ tình hình căn cứ, lập tức nhận ra: Thiệu Huy Duệ có vấn đề.
"Ba, con nghi ngờ người mà Chân Gia Vân thông đồng, chính là Thiệu Huy Duệ." Cố Quân Thiên nói.
Gặp chuyện như vậy, hắn chỉ cần nói cho cha mình biết, rồi để ông ra tay giải quyết là được.
Cố phụ nói:
"Ta sẽ đi điều tra."
"Được rồi ba! Vậy con đi nấu cơm!" Cố Quân Thiên nói tiếp:
"Con muốn làm cơm sớm một chút, để đưa cho Thanh Hạo."
Cố phụ hít sâu một hơi:
"Trước mặt ta thì gọi 'Thanh Hạo' cũng được, nhưng trước mặt Chu Thanh Hạo, đừng gọi như vậy. Con phải kính trọng hắn, đừng chọc hắn tức giận."
Nếu con trai ông chọc giận Chu Thanh Hạo, mà đối phương lén ra tay trả thù, thì ông cũng không bảo vệ nổi con mình!
Cố Quân Thiên chẳng buồn nghe lời Cố phụ.
Gọi "Thanh Hạo" thì sao chứ? Hắn còn chưa gọi là "Bảo bối" nữa kìa!