Ta Thực Sự Chỉ Muốn Phát Triển Sự Nghiệp

Chương 34

Kiều Kiều sau khi nhận được nhiệm vụ đào củ năng, cũng không thật sự coi đó là việc quan trọng.

 

Dù sao đây là phát sóng trực tiếp, là tổng nghệ mà!

 

Tham gia chương trình tổng hợp, việc quan trọng nhất là hút fan, chẳng lẽ còn phải giống như Chu Thanh Hạo thật sự đi làm việc nhà nông sao?

 

Hắn cảm thấy, khán giả chắc chắn sẽ không thích nhìn hắn lấm lem đầy bùn đất.

 

Còn về bữa tối... Trước đây cũng từng có nhiệm vụ liên quan đến ăn cơm, dù hắn không hoàn thành nhiệm vụ, cơm vẫn ăn được đó thôi.

 

Lần này lại còn có Cố Quân Thiên ở đây!

 

Chỉ cần Cố Quân Thiên có mặt, hắn chắc chắn sẽ không phải chịu thiệt, điểm này Kiều Kiều từ lâu đã khắc sâu trong lòng.

 

Nhưng hiện tại, Cố Quân Thiên vậy mà không chia cho hắn chút củ năng nào, ngược lại còn đem toàn bộ số củ năng mình đào được đi đổi thức ăn cho hắn và Chu Thanh Hạo!

 

Thấy Cố Quân Thiên cười rạng rỡ như vậy với Chu Thanh Hạo, Kiều Kiều bỗng nhiên cảm thấy hơi hoảng loạn.

 

Trong phòng phát sóng trực tiếp của Kiều Kiều, cũng có người tỏ vẻ bất mãn:
— "Cố Quân Thiên này rốt cuộc là làm sao vậy? Kiều Kiều nói chuyện với hắn rất đàng hoàng mà, hắn lại làm cho Kiều Kiều tỉnh mộng."
— "Hắn nghĩ mình là ai chứ? Cái kiểu kéo người ta như thế này!"
— "Hắn đào được bao nhiêu củ năng như vậy, vì sao không chia cho Kiều Kiều một ít?"
— "Chu Thanh Hạo cả đời bị ghét, Cố Quân Thiên là fan của Chu Thanh Hạo chắc? Không phải thứ gì tốt!"

 

...

 

Một bộ phận fan của Kiều Kiều cực kỳ bất mãn với Cố Quân Thiên.

 

Nhưng những người đơn thuần chỉ xem chương trình tổng hợp trong phòng live stream của Kiều Kiều, hoặc những fan lý trí thì lại thấy hơi xấu hổ.

 

Vì thật ra Kiều Kiều đào được quá ít!

 

Có người nhịn không được nói:
— "Thật thú vị, trước đó Chu Thanh Hạo giúp Kiều Kiều lại bị các người chửi, bây giờ Cố Quân Thiên không giúp, vẫn bị các người chửi."
— "Thật tưởng mình là tiểu công chúa à? Ai cũng phải nuông chiều?"
— "Xuống đất mới hai tiếng đã chê bẩn tay, Kiều Kiều đúng là ‘tuyệt’ luôn!"
— "Nhìn Kiều Kiều lại khiến tôi nhớ đến mình – không làm được gì mà suốt ngày nịnh nọt đồng nghiệp trước mặt sếp, đen đủi hết sức."

 

...

 

Phòng phát sóng trực tiếp của Kiều Kiều liền bắt đầu ồn ào như thế.

 

Mà lúc này, Kiều Kiều cũng đã gom đủ được một sọt củ năng.

 

Là chương trình tổng hợp, người tham gia ngoại trừ Cố Quân Thiên – người không quan tâm đến suy nghĩ của fan – thì những người khác đều phải chú ý đến ý kiến của khán giả.

 

Triệu Lê đào được hơn hai sọt, đã đưa phần thừa ra cho Kiều Kiều.

 

Hồ Bỉnh Sơn đào được hơn ba sọt, cũng đưa phần dư của mình cho Kiều Kiều, như vậy mới miễn cưỡng giúp Kiều Kiều có được một sọt củ năng, tránh việc thật sự không có cơm ăn.

 

Cố Quân Thiên đã sớm đoán trước được tình huống này, cũng không có ngăn cản.

 

Thật ra cho dù Kiều Kiều không được ăn cơm tối thì có sao? Chẳng lẽ tổ chương trình để mặc cho hắn đói bụng?

 

Chờ đến khi phát sóng trực tiếp buổi tối kết thúc, hắn vẫn sẽ có cái gì đó để ăn, hơn nữa trong lúc phát sóng trực tiếp cũng có thể vào nhà vệ sinh tranh thủ ăn gì đó.

 

Nhưng sắc mặt khó coi của Kiều Kiều lại khiến cho tâm trạng của Cố Quân Thiên vô cùng sảng khoái.

 

Tâm trạng rất tốt, Cố Quân Thiên muốn đi tìm Chu Thanh Hạo nói chuyện, lại đột nhiên phát hiện cả người mình đầy bùn đất.

 

Với bộ dạng này, hắn không thể cùng Chu Thanh Hạo ăn cơm được!

 

Không đúng, hắn không phải muốn ăn cơm với Chu Thanh Hạo, mà là sau bữa tối còn muốn làm việc tiếp, giờ không thể lãng phí thời gian…

 

Cố Quân Thiên lập tức nhấc chân chạy đi.

 

Người trong phòng live stream của Cố Quân Thiên ban đầu còn đang cười đùa rôm rả, chúc mừng anh:
— "Cố thiếu quá trâu bò, vậy mà đào được sáu sọt!"
— "Trước kia cứ nghĩ tổ chương trình sắp công việc cho họ có phần quá nặng, bây giờ nhìn Cố thiếu… công việc đạo diễn sắp xếp thực ra rất nhẹ nhàng?"
— "Chắc chắn không phải là nhẹ nhàng, nhưng cũng không đến nỗi quá khó, Hồ Bỉnh Sơn với Triệu Lê cũng đào được kha khá."
— "Cũng phải thôi, chỉ có Kiều Kiều là sợ bẩn, chẳng làm gì cả."

 

...

 

Đang nói chuyện, Cố Quân Thiên đột nhiên chạy mất.

 

Mọi người đều trợn tròn mắt:
— "Cố thiếu làm việc thật khiến người ta không thể đoán nổi."
— "Cứu mạng! Màn hình rung lắc làm tôi chóng mặt quá!"
— "Thương cho quay phim, chân dài như vậy làm sao đuổi kịp Cố thiếu?"

 

...

 

Lúc Cố Quân Thiên chạy đi, Triệu Lê và Hồ Bỉnh Sơn đang trò chuyện:
— "Cuối cùng cũng được ăn cơm rồi, đào củ năng lâu như vậy, tôi đói muốn chết!"
— "Tôi thấy mình có thể ăn liền hai bát cơm!"
— "Chỉ hai bát? Tôi có thể ăn ba bát!"

 

...

 

Bọn họ nói chuyện không ngừng, Tần Yến Minh thì có phần trầm mặc, còn Kiều Kiều vẫn đang trò chuyện với người xem trong phòng live stream:
— "Buổi tối ăn ít một chút thì tốt hơn, tôi dễ tăng cân, vẫn luôn không dám ăn nhiều."

 

Còn Chu Thanh Hạo, nhìn thấy Cố Quân Thiên chạy vội vàng như vậy, không nhịn được mà bật cười.

 

Cố Quân Thiên đi tắm rửa, còn những người khác thì không vội, chỉ đơn giản rửa tay, chỉnh lại quần áo một chút rồi chờ ăn cơm.

 

Chu Thanh Hạo hôm nay không phải xuống đất nên sạch sẽ, không cần chỉnh trang gì, cũng là người đầu tiên đi chọn đồ ăn.

 

Tổ chương trình cung cấp ba món mặn, sáu món chay và hai loại canh để lựa chọn.

 

Món mặn gồm có bánh nhân thịt chiên, cá kho và bò kho, Chu Thanh Hạo chọn cá kho.

 

Rau thì anh chọn hai món mình thích.

 

Hai món canh là canh xương hầm củ cải và canh trứng. Nói là canh trứng nhưng thật ra là món sệt như súp, bên trong có vụn thịt, nấm hương cắt hạt lựu và măng.

 

Chu Thanh Hạo suy nghĩ một lát, chọn canh xương hầm củ cải.

 

Anh vừa chọn xong, Tần Yến Minh và Kiều Kiều cũng vừa tới.

 

Hai người bọn họ chỉ được chọn món chay, mỗi người chọn một món, rất nhanh liền ngồi vào bàn Bát Tiên để ăn cơm.

 

Tần Yến Minh thấy Chu Thanh Hạo đã ngồi bên bàn mà vẫn chưa động đũa, liền có chút cảnh giác.

 

Chu Thanh Hạo chẳng lẽ muốn chia thức ăn cho bọn họ?

 

Trước đây trong chương trình tổng hợp, Chu Thanh Hạo từng chia đồ ăn cho Kiều Kiều, Kiều Kiều không những không cảm kích, lại còn mang ơn mắc oán, thậm chí còn bị fan của Chu Thanh Hạo mắng chửi.

 

Tần Yến Minh là con nhà họ Tần, thân phận không phải hạng xoàng, trong giới không ít người biết. Với địa vị hiện tại của Chu Thanh Hạo, hẳn là cũng biết điều đó.

 

Cho dù không biết thân phận thật của anh, thì chỉ cần nhìn quần áo trên người – toàn là đồ thiết kế cao cấp – Chu Thanh Hạo cũng phải nhận ra được, hơn nữa hắn nghe nói Chu Thanh Hạo luôn có ý định tiến vào giới điện ảnh…

 

Có thể Chu Thanh Hạo sẽ dùng thức ăn để lấy lòng anh.

 

Tần Yến Minh rất đói, anh cũng rất thích ăn thịt… chén canh củ cải xương sườn kia của Chu Thanh Hạo, nhìn qua bình thường thôi nhưng lại làm anh nuốt nước miếng.

 

Nếu Chu Thanh Hạo đưa cho anh, thì phải từ chối thế nào đây?

 

Tần Yến Minh trong đầu nghĩ ra vài cái lý do để từ chối, nhưng rồi phát hiện… Chu Thanh Hạo căn bản không hề có ý định chia phần ăn cho anh.

 

Kiều Kiều nói:
— "Chu ca, Cố đại ca đối xử với anh thật tốt, bọn em chỉ có một món ăn, anh lại có tới bốn món."

 

Kiều Kiều không rối rắm như Tần Yến Minh, hắn chỉ muốn Chu Thanh Hạo chia cho mình một ít.

 

Dù chỉ là món chay cũng được!

 

Ánh mắt tha thiết chờ mong của Kiều Kiều, vừa nhìn là biết hắn đang thèm.

 

Chu Thanh Hạo không định chia đồ ăn cho hắn, nhưng cũng không nói gì, vì đợi chút nữa Cố Quân Thiên sẽ đến, chắc chắn sẽ chia phần.

 

Xong việc, Cố Quân Thiên còn sẽ đến tìm hắn gây phiền phức.

 

Cố Quân Thiên rất chú trọng tới sức khỏe của Kiều Kiều, đến lúc này rồi, không có khả năng để Kiều Kiều phải chịu đói.

 

Chu Thanh Hạo hỏi: “Ngươi ăn được sườn hầm củ cải không?”

 

Kiều Kiều cười tươi: “Ta ăn được!”

 

Chu Thanh Hạo cầm bát canh sườn kia, tính đưa cho Kiều Kiều.

 

Nhưng hắn còn chưa kịp đưa ra, liền nghe thấy giọng của Cố Quân Thiên: “Dừng tay!”

 

“Thầy Chu, ngươi đang bệnh, cần uống canh để bồi bổ cơ thể, đừng đưa đồ ăn cho người khác.” Cố Quân Thiên vội nói, cảm thấy Chu Thanh Hạo quá thiện lương, mình mới không để ý một chút, Chu Thanh Hạo đã đem đồ ăn đưa ra ngoài.

 

Hắn đợi lát nữa phải nghiêm túc nói chuyện với Chu Thanh Hạo mới được.

 

Chu Thanh Hạo nghe xong lời của Cố Quân Thiên, liền rụt tay lại, đem bát canh đó đặt lại lên khay của mình.

 

“Đúng rồi, mau ăn đi, nếu không ăn cơm thì đồ ăn sẽ nguội đấy.” Cố Quân Thiên nói xong liền đi lấy phần ăn của mình.

 

Hắn chọn khác hẳn với Chu Thanh Hạo, đều là những món ăn mặn có hàm lượng calo cao như bánh nhân thịt chiên, canh thì chọn canh trứng, sau đó bưng đồ ăn đến ngồi cạnh Chu Thanh Hạo: “Thầy Chu, chúng ta cùng ăn nhé.”

 

“Được.” Chu Thanh Hạo mỉm cười gật đầu.

 

Hai người trước mặt đều là những món ăn phong phú, hoàn toàn đối lập với hai người đối diện chỉ có món chay đạm bạc.

 

Kiều Kiều bị Cố Quân Thiên làm ngơ, trong lòng buồn bực bất an, còn Tần Yến Minh thì ngầm cười lạnh.

 

Thì ra là có mục tiêu tốt hơn, cho nên mới khinh thường việc lấy lòng bọn họ.

 

Không ai để ý đến tâm tư nhỏ nhặt của Tần Yến Minh, mọi người đều đã đói lả, vội vã ăn như một bữa tiệc lớn.

 

Triệu Lê, người vốn luôn ăn uống điều độ, sau khi ăn xong hai bát cơm, lại ăn hết phần đồ ăn mặn và đồ ăn chay của mình, còn thêm ít cơm vào phần cá kho và canh cá, trộn đều lên rồi ăn: “Canh cá này trộn cơm ăn ngon quá!”

 

Triệu Lê cũng có một ít fan, họ thấy anh ấy ăn sạch cả bát canh, liền cười nghiêng ngả:
“Người đại diện chắc sắp nổi giận rồi.”
“Nhìn là biết, đứa nhỏ này đói quá rồi.”
“Đây là trẻ con đến từ thời kỳ nạn đói à? Ha ha ha ha!”

 

……

 

Mà Cố Quân Thiên ăn còn nhiều hơn cả Triệu Lê.

 

Hắn ăn ba bát cơm, sau khi Chu Thanh Hạo ăn xong, tất cả đồ ăn còn lại đều bị hắn dọn sạch không còn gì.

 

Ăn cơm xong, mọi người có thể nghỉ ngơi, Kiều Kiều đề nghị ngồi nói chuyện trong nhà chính.

 

Cố Quân Thiên lập tức từ chối không chút nghĩ ngợi: “Ta còn có việc, cần đi làm. Thầy Chu, ngài đang bệnh, cũng nên nghỉ ngơi sớm một chút.”

 

Ngồi nói chuyện gì với Kiều Kiều? Kiều Kiều bụng dạ khó lường, nói chuyện quanh co lòng vòng còn hay đào bẫy người khác, chỉ cần không cẩn thận là sẽ bị kéo xuống hố.

 

Thời gian đó, hắn còn không bằng đi lên lầu gõ code.

 

Cố Quân Thiên không cần fans, còn Chu Thanh Hạo… Chỉ cần không bị mất fans là đã xem như thành công.

 

Nếu vậy, chẳng cần tham gia hoạt động gì, càng ít càng tốt.

 

Hai người trở về phòng, Cố Quân Thiên nói một câu với Chu Thanh Hạo, sau đó lấy máy tính ra bắt đầu làm việc.

 

Chu Thanh Hạo dựa vào giường, nghiêm túc nhìn Cố Quân Thiên, chỉ cảm thấy khung cảnh hiện tại yên bình đến lạ.

 

Lúc này, Cố Quân Thiên quay đầu lại nhìn anh: “Thầy Chu, trong phòng hơi lạnh, ngài nên vào trong chăn đi, nếu thấy chán, có thể đọc kịch bản.”

 

Liền... bị sắp xếp rõ ràng như thế.

 

Chu Thanh Hạo chui vào trong chăn, bắt đầu đọc kịch bản.

 

Cùng lúc đó, hot search lại xuất hiện mấy từ khóa liên quan đến 《Quy viên điền cư》, lần lượt là “Nụ cười của Chu Thanh Hạo”, “Ảnh đế Tần bị thương”, “Đào củ năng”, “Cố Quân Thiên – người đàn ông tốt”, v.v…

 

Chu Thanh Hạo lên hot search thì không lạ, nhưng ảnh đế Tần bị thương là sao? Cố Quân Thiên lại là ai?

 

Mọi người nhấn vào xem hot search, mới phát hiện tất cả đều liên quan đến một chương trình tổng nghệ.

 

Lập tức có người bắt đầu tò mò về chương trình này.

 

Một đoàn phim nọ, đạo diễn nói với Cố ảnh hậu: “Cố tỷ, con trai chị không tệ đâu nha!”

 

Cố ảnh hậu ngẩn người, rồi cười hỏi: “Sao anh biết?”

 

Vị đạo diễn kia liền nói đang xem chương trình tổng nghệ, còn tìm vài đoạn video cho Cố ảnh hậu xem.

 

Cố ảnh hậu biết con trai mình muốn tham gia chương trình, cũng biết con mình không thích mình, nên đã chuẩn bị tâm lý trước rằng trong chương trình sẽ bị con nói xấu.

 

Đến tầm địa vị của bà rồi, những lời chỉ trích ấy đã không còn ảnh hưởng gì, cũng không cần để tâm.

 

Bà chọn cách làm ngơ, căn bản cũng không xem buổi phát sóng trực tiếp.

 

Hiện tại nghe người khác nhắc đến, bà mới biết con trai trong lúc phát sóng trực tiếp cũng không nói xấu bà, thỉnh thoảng nhắc tới, còn rất tôn trọng bà.

 

Điều này khiến Cố ảnh hậu không ngờ đến, càng không ngờ rằng Cố Quân Thiên trong lúc phát sóng, không hề xoay quanh Kiều Kiều, mà là quanh quẩn bên Chu Thanh Hạo.

 

Đều là người trong giới, Cố ảnh hậu cũng có chút hiểu biết về Chu Thanh Hạo.

 

Tuy rằng fan của Chu Thanh Hạo không dễ chọc, nhưng bản thân Chu Thanh Hạo rất chăm chỉ, làm việc nghiêm túc, hơn nữa fan còn có sức mua mạnh... tư bản đều sẵn sàng hợp tác với anh ta.

 

Con trai mình là thay lòng đổi dạ? Nếu thật vậy, thì còn tốt chán.

 

Cố ảnh hậu biết tính hướng của con trai mình, mà cậu ta thể hiện cũng rất rõ ràng.

 

Chỉ là bà có sự nghiệp riêng cần lo, lại từng trải, nên không quản quá nhiều.

 

Tuy rằng quan hệ mẹ con không tốt, lại thích kiểu người tâm cơ sâu như Kiều Kiều, nhưng trong mắt bà, Cố Quân Thiên thật ra là một đứa trẻ rất tốt.

 

Cố Quân Thiên không đi đường tắt, tự mình thi đỗ đại học hàng đầu, bà còn có gì mà không hài lòng?

 

Cố ảnh hậu tính sau này sẽ dành thời gian xem chương trình này một chút.

 

Bạn học và giáo viên của Cố Quân Thiên trong trường cũng đều biết chuyện hắn tham gia chương trình tổng nghệ.

 

“Hóa ra anh ta là con của ảnh hậu!”

 

“Còn là phú nhị đại!”

 

“Cố sư huynh thật là chẳng có tí kiêu ngạo nào!”

 

……

 

Một vài giáo sư trong trường nghe nói có livestream, còn nói với giáo viên hướng dẫn của Cố Quân Thiên: “Học trò này của cậu không tồi đâu, tham gia chương trình mà vẫn lo cho luận văn tốt nghiệp.”

 

Giáo viên hướng dẫn của Cố Quân Thiên dở khóc dở cười.

 

Lúc học đại học, thành tích của Cố Quân Thiên cũng không tệ, nhưng mấy năm học nghiên cứu sinh thì biểu hiện sa sút hẳn, chỉ nhờ vào tính tình tốt nên mới không bị mắng thẳng mặt.

Bình Luận (0)
Comment