Cố Quân Thiên hiện tại thân thể này, chỉ có tu vi Nguyên Anh kỳ, nhưng thần thức của hắn lại mạnh mẽ không thua gì Chu Thanh Hạo.
Nếu không phải đang ở trong Ma Uyên, với tình huống hiện tại của hắn, chỉ cần chăm chỉ tu luyện thì chẳng bao lâu sau là có thể nâng cao tu vi. Dĩ nhiên, "chẳng bao lâu" cũng không có nghĩa là trong vòng hai tháng ngắn ngủi có thể tu luyện đến Độ Kiếp kỳ-bởi vì Long Vương và các trưởng lão của Long Đảo đều là cao thủ Độ Kiếp kỳ, muốn ngăn cản được bọn họ, chỉ có thể trông cậy vào trận pháp của Ma cung.
Cố Quân Thiên cảm thấy bản thân rất may mắn-may mắn vì còn giữ được ký ức kiếp trước, cũng như có được thần thức cường đại.
Chỉ cần liếc mắt một cái, hắn đã có thể nhìn thấu kết cấu trận pháp trong Ma cung. Không chỉ có thể chỉ điểm cho Chu Thanh Hạo sửa chữa chỗ hỏng, hắn còn có thể chỉnh lý lại bố cục, khiến toàn bộ pháp trận càng thêm hoàn thiện, vững chắc hơn.
Chu Thanh Hạo tuy chưa từng học qua trận pháp, nhưng hắn có thực lực mạnh, thần thức lại phi thường nhạy bén, hơn nữa khả năng hành động cực kỳ xuất sắc, tốc độ bố trận nhanh đến kinh người.
Bắt đầu từ cung điện ngầm trong Ma cung, Cố Quân Thiên dẫn Chu Thanh Hạo bố trí từng cái trận pháp một. Trận sát lại chồng lên trận ảo, rồi lại trận ảo đè lên trận sát, chỉ trong một ngày ngắn ngủi, cả địa cung Ma cung đã bị trận pháp bao phủ dày đặc.
"Như vậy ra vào thật phiền quá đi!" Chu Thanh Hạo bắt đầu oán trách. Hiện tại hắn ở trong Ma cung, muốn ra vào đã không còn dễ dàng nữa rồi!
Chỉ khi nào hắn nhớ kỹ những khẩu quyết mà Cố Quân Thiên dạy cho, hắn mới có thể thuận lợi tiến vào địa cung của chính mình.
"Như vậy mới an toàn," Cố Quân Thiên đáp. "Ma cung của ngươi vốn không đủ an toàn, người ta thậm chí có thể xông thẳng vào tận tẩm cung của ngươi! Nếu lại có người đến, chẳng may nhìn thấy nguyên hình của ngươi thì không ổn chút nào."
Chu Thanh Hạo nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy nói cũng có lý.
Hắn không ngại việc bị người khác nhìn thấy nguyên hình, nhưng việc hắn biến trở lại nguyên hình, chủ yếu là để cùng Cố Quân Thiên ngủ.
Hơn nữa, lúc hắn nằm ngủ bên cạnh Cố Quân Thiên, còn thường yêu cầu đối phương cởi hết y phục ra.
Nếu bị kẻ khác nhìn thấy Cố Quân Thiên tr*n tr** như vậy, thì đúng là rất không hay! Dù sao thì hắn cũng không muốn để ai khác thấy Cố Quân Thiên trong bộ dạng như vậy cả.
Thế nên bố trí đầy trận pháp, cũng là chuyện nên làm.
Chu Thanh Hạo ngoan ngoãn làm theo yêu cầu của Cố Quân Thiên, một loạt pháp trận đều được bố trí cẩn thận.
Mắt trận của tất cả trận pháp, đều do một mình Cố Quân Thiên nắm giữ.
Về việc này, Chu Thanh Hạo chẳng hề cảm thấy có vấn đề gì.
Dù sao hắn cũng có thể thông qua khẩu quyết để an toàn ra vào, nếu thật sự có chuyện, hắn còn có thể cường phá trận pháp mà vào. Những trận pháp này có thể gây thương tổn cho hắn, nhưng tuyệt đối không thể g**t ch*t hắn-nhiều lắm là rụng vài miếng long lân thôi.
So với hắn, người cần được bảo vệ kỹ lưỡng hơn là Cố Quân Thiên. Để mắt trận nằm trong tay hắn, là lựa chọn thích hợp nhất.
"Trận pháp dưới đất bố trí xong rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi." Cố Quân Thiên quay đầu nói với Chu Thanh Hạo, "Ta sẽ nướng thịt cho ngươi ăn."
"Hảo!" Chu Thanh Hạo lập tức vui vẻ hẳn lên.
Trước đó, Cố Quân Thiên đã viết một danh sách, nhờ tên ma tu mập mang về đủ loại vật phẩm.
Giờ thì mấy thứ đó đã được đưa đến.
Chu Thanh Hạo đã đích thân đi một chuyến, còn tiện tay tặng cho tên ma tu mập kia một quyển công pháp thích hợp với thể chất hắn, có thể giúp tu luyện từ Hợp Thể kỳ đến tận Độ Kiếp kỳ, rồi mang đồ trở về.
Cố Quân Thiên mở nhẫn trữ vật ra, thấy bên trong đầy đủ mọi thứ mình cần, cảm thấy vô cùng hài lòng.
Hắn lấy ra một con ma thú, bắt đầu chuẩn bị nướng thịt cho Chu Thanh Hạo.
Khi Cố Quân Thiên đang nướng thịt, Chu Thanh Hạo thì đứng bên cạnh, tay cầm mâm chờ đợi.
Hắn tự tay quét nước chấm lên thân ma thú, chờ đến khi lớp ngoài vừa chín tới, liền cắt xuống một lớp thịt, đặt vào mâm cho Chu Thanh Hạo-và Chu Thanh Hạo liền ăn ngấu nghiến với vẻ mặt đầy thỏa mãn.
Trong lúc nướng tiếp lớp tiếp theo, Cố Quân Thiên lại đổi một loại nước chấm khác, để Chu Thanh Hạo có thể thử hương vị mới.
Ban đầu, Cố Quân Thiên còn định quan sát xem Chu Thanh Hạo thích loại nước chấm nào nhất, nhưng sau đó hắn nhận ra-mỗi loại Chu Thanh Hạo đều ăn ngon lành như nhau!
Vậy thì thay đổi liên tục đi, càng có nhiều hương vị càng tốt.
Vừa nướng thịt, Cố Quân Thiên vừa giảng giải đủ loại kiến thức về Tu Chân Giới cho Chu Thanh Hạo nghe:
"Thanh Hạo, ngươi có biết không? Rắn yêu tu luyện lâu dần có thể hóa thành giao long, mà giao long nếu tiếp tục tu luyện, sẽ có cơ hội hóa thành chân long đấy."
"Ta có thể biến thành long không?" Chu Thanh Hạo tò mò hỏi.
Cố Quân Thiên bật cười: "Ngươi khẳng định là có thể rồi. Nhưng cho dù ngươi không hóa thành long, cũng là mạnh nhất, có hóa hay không cũng không sao cả."
"Cũng đúng." Chu Thanh Hạo nghiêm túc gật đầu.
Hiện tại hắn chính là tồn tại mạnh nhất trong Ma Uyên.
Cố Quân Thiên lại hỏi: "Thanh Hạo, trước kia ngươi tu luyện thế nào vậy?"
Hạo Thiên Ma Tôn là một người ngang trời xuất thế, hắn trở thành Ma Tôn trước đó, mọi người cũng không rõ ràng.
Cố Quân Thiên trước kia nghe không ít tin đồn, nhưng những tin đồn đó, có thể có một nửa là thật thì cũng tính là tốt rồi.
Hiện tại, hắn muốn hiểu rõ một chút về Chu Thanh Hạo.
Chu Thanh Hạo nói: "Cũng không phải tu luyện thế nào to tát, chỉ là tùy tiện luyện một chút thôi."
"Nói kỹ một chút cho ta nghe đi." Cố Quân Thiên cười nói.
Cố Quân Thiên cười rất đẹp! Chu Thanh Hạo suy nghĩ một chút, chọn lựa những chuyện có thể thể hiện hắn cường đại mà kể cho Cố Quân Thiên nghe.
"Ta lúc còn rất nhỏ, có một ngày đang đi tìm thức ăn, đột nhiên bị một con ma thú cắn một cái, ta còn tưởng rằng mình sẽ chết, nhưng lại phát hiện không chết, ta liền cắn bụng nó, ăn ruột nó..."
"Ta ở trong ma uyên, nơi có rất nhiều ma thú, lúc đầu chúng đều ghét ta, muốn ăn ta, sau đó lại trở thành ta ăn chúng!"
"Ta rất thông minh, ta nhặt được một ít ma tu đồ vật, mang về học để tu luyện."
...
Chu Thanh Hạo đều chọn nói những chuyện hay ho, ví dụ như có ma tu muốn giết hắn, nhưng bị hắn phản sát linh tinh.
Dù chỉ nghe sơ qua thế thôi, Cố Quân Thiên cũng có thể tưởng tượng được, hắn suốt mấy trăm năm đầu tiên đã trải qua bao vất vả.
Tu sĩ muốn trở nên cường đại, là phải dựa vào chiến đấu, mà Chu Thanh Hạo lúc mới sinh ra đã bị ném vào ma uyên, rồi bị bắt trải qua từng trận chiến...
Hai trăm năm trước, hắn gặp được Xích Luyện Ma Tôn, thực lực kém hơn Xích Luyện Ma Tôn, lúc ấy Xích Luyện Ma Tôn bị tẩu hỏa nhập ma, hắn thực sự là nhờ may mắn mới giết được Xích Luyện Ma Tôn.
Nhưng vận khí hắn cũng không tồi, Xích Luyện Ma Tôn bản thể là một con Xích Luyện xà, hắn nuốt được nội đan của Xích Luyện Ma Tôn, từ đó nhảy lên thành Độ Kiếp kỳ cường giả.
"Thanh Hạo, ngươi thật lợi hại." Cố Quân Thiên khích lệ.
Chu Thanh Hạo đắc ý ăn xong một miếng thịt, bưng Ma Tôn cái giá, mở miệng nói: "Ngươi biết rồi đấy, ngươi làm bạn đồng hành tốt với ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi."
Cố Quân Thiên: "......" Thằng nhỏ này, thật lòng muốn làm bạn đồng hành với hắn.
Cố Quân Thiên cũng thừa nhận, bản thân cảm thấy rất vui vẻ.
Nhưng một "tiểu hài tử" vừa vỗ ngực hứa hẹn nọ kia, khiến người ta cảm thấy hơi kỳ quặc.
Từ nhẫn trữ vật lấy ra một bình tinh dầu lớn, Cố Quân Thiên nhìn Chu Thanh Hạo nói: "Thanh Hạo, ta giúp ngươi bảo dưỡng một chút vảy đi."
Ngao Kim rất coi trọng vảy của mình, hắn sẽ có đồ để bảo dưỡng.
Chu Thanh Hạo tất nhiên cũng muốn có!
Quan trọng nhất là, Chu Thanh Hạo sắp đến tuổi trưởng thành, thời kỳ đổi lân sắp đến, nên được mát xa vảy sẽ khiến hắn cảm thấy thoải mái.
"Hảo!" Chu Thanh Hạo hiểu ý Cố Quân Thiên muốn làm gì, vui vẻ biến thành nguyên hình.
Thật lớn, hắc xà nằm trước mặt Cố Quân Thiên, còn nói: "Cố Quân Thiên, ta mơ thấy ngươi cho ta vảy đồ du."
"Ngươi mấy ngày nay có phải cảm thấy vảy ngứa, không thoải mái không?" Cố Quân Thiên hỏi.
Trước đây Chu Thanh Hạo từng nói hắn hay mơ, hay là vì được Cố Quân Thiên mát xa vảy mà mơ?
Long tộc trước khi trưởng thành thường rất táo bạo, chính là vì sắp thay vảy nên người rất ngứa, Chu Thanh Hạo có phải cũng không thoải mái nên mới mơ như vậy?
Chu Thanh Hạo nói: "Có chút."
Hắn thực sự cảm thấy trên người hơi ngứa, rất muốn được Cố Quân Thiên giúp cọ xát.
"Ta sẽ ấn một chút, rồi xoa một chút." Cố Quân Thiên nói.
Chu Thanh Hạo liên tục gật đầu.
Cố Quân Thiên vốn có kinh nghiệm bảo dưỡng vảy, trước đây đã từng giúp Ngao Kim làm việc này.
Lần này cũng làm rất tốt.
Chu Thanh Hạo bị Cố Quân Thiên ấn đến toàn thân thoải mái, cái đuôi còn lắc lư.
Tuy nhiên, khi làm đến phần đuôi, Chu Thanh Hạo đột nhiên cảm thấy có chút không ổn.
Trước đây, khi vảy rụng đi, vảy mới tuy không mọc ra ngay, nhưng rất nhanh sẽ bắt đầu phát triển.
Nhưng lần này, phần đuôi thiếu vảy ấy, hoàn toàn không có dấu hiệu mọc vảy mới.
Có chuyện gì vậy? Vảy của hắn có phải không mọc lại?
Chu Thanh Hạo lo lắng, nếu phần vảy đó không mọc lên, thì trông sẽ rất xấu!
Hơn nữa nếu phần vảy này không mọc, liệu những nơi khác cũng sẽ rụng vảy mà không mọc lại sao?
Hắn chiến đấu sẽ làm vảy rụng rất nhiều, nếu cứ thế này, có phải sẽ biến thành con rắn trọc không vảy?
Nhìn vậy thì quá xấu rồi!
Chu Thanh Hạo hơi buồn bã, không nghĩ đến lại kêu Cố Quân Thiên xem phần đuôi.
Cố Quân Thiên lúc này cũng bắt đầu bảo dưỡng phần đuôi cho Chu Thanh Hạo.
Thấy chỗ vảy bị rụng, miệng vết thương đã khép lại, Cố Quân Thiên rất vui mừng.
Chỉ là phần đó không mọc vảy mới...
Chờ thêm hai tháng nữa Chu Thanh Hạo trưởng thành, vảy sẽ tự nhiên mọc lại.
Nói về vảy, Chu Thanh Hạo trên người vảy màu hoa ngân, nhìn rất đẹp, khiến người ta rất thích.
Cố Quân Thiên trước đây tưởng sẽ đánh nhau với Chu Thanh Hạo, nhưng bây giờ thì hắn đã rất quý mến hắn.
Nghĩ vậy, Cố Quân Thiên động tác nhẹ nhàng hơn.
Chu Thanh Hạo hừ hừ: "Ngươi mạnh tay một chút đi."
Hắn vốn đã hơi ngứa, Cố Quân Thiên làm nhẹ thì lại càng ngứa!
Cố Quân Thiên nghe vậy, tăng lực một chút trên tay.
Khi Cố Quân Thiên giúp Chu Thanh Hạo bảo dưỡng xong, Chu Thanh Hạo vô cùng thoải mái, nằm ngửa trên giường ngọc, cái bụng đen bóng giơ lên trời, vẫy đuôi nói: "Chúng ta đi ngủ thôi!"
"Chưa được ngủ, trước phải bày trận." Cố Quân Thiên tiếp tục động viên Chu Thanh Hạo.
Vì tu vi hiện tại của họ, cơ bản không cần ngủ, vẫn phải bố trí trận pháp trước.
Chu Thanh Hạo không vui lắm, lầm bầm nói, Cố Quân Thiên liền thúc giục: "Khi bày xong trận pháp ở tẩm cung này, ta sẽ cho ngươi ngủ."
Chu Thanh Hạo lập tức biến thành Ma Tôn đứng dậy: "Đi thôi, bày trận pháp!"
Kỳ thật hắn cũng không ghét bày trận pháp, vì Cố Quân Thiên luôn kèm cặp, chỉ dạy hắn cách bày trận cho tốt hơn.
Mỗi lần hắn bố trí xong một trận pháp, Cố Quân Thiên đều khích lệ hắn.
Chu Thanh Hạo cảm thấy đời này mình thật sự chưa bao giờ vui sướng đến thế, hắn hy vọng cuộc sống như vậy có thể kéo dài mãi mãi.
Chẳng trách nhiều ma tu đều muốn có bạn đồng hành, có bạn đồng hành thật sự tốt quá!
Chu Thanh Hạo bất ngờ tiến đến chỗ Cố Quân Thiên không để ý, hôn nhẹ lên một cái.
Sau đó, khi Cố Quân Thiên nhìn qua, hắn liền lạnh mặt nói: "Ngươi xem ta làm gì đó? Mau nói đi, tiếp theo muốn làm thế nào?"
Bị trộm thân như vậy, Cố Quân Thiên nghĩ thầm: "Thằng nhỏ này gan thật là lớn!"
Dù sao nó cũng chỉ là một tiểu long đang giương nanh múa vuốt, nhiều nhất cũng chỉ dám trộm thân mình một chút, không dám làm gì khác. Cố Quân Thiên không để ý chuyện này, tiếp tục dạy hắn bố trí trận pháp phía sau.
Chu Thanh Hạo thấy Cố Quân Thiên không có phản ứng, có chút không vui.
Hắn hơi sợ, sợ rằng sau khi bị hắn hôn, Cố Quân Thiên cũng sẽ hướng hắn cầu hoan.
Kết quả sao? Cố Quân Thiên bị hắn hôn mà chẳng hề có phản ứng!
Thôi được, mau bày trận đi, bố trí xong trận pháp thì sẽ được cùng Cố Quân Thiên ngủ!
Chu Thanh Hạo tiếp tục nỗ lực, chờ đến khi cuối cùng trận pháp được bố trí xong, cũng là sau vài ngày. Nếu không phải vì Cố Quân Thiên nhiều lần cho hắn thịt nướng để an ủi, hắn chắc đã phát điên mất rồi.
Nói thật, việc bố trí trận pháp thật sự tốn rất nhiều ma thạch trên tay hắn, khiến hắn rất đau lòng.
Nếu không phải vì được ngủ cùng Cố Quân Thiên, hắn sẽ không chịu làm vậy đâu!
Chu Thanh Hạo đứng giữa trận pháp bao quanh tẩm cung, biến thành nguyên hình, gọi Cố Quân Thiên: "Chúng ta đi ngủ đi! Ngủ thôi!"
Nếu nằm trên giường đón chờ mình ngủ là Ma Tôn, Cố Quân Thiên chắc chắn sẽ tránh xa.
Nhưng giờ đây nằm trên giường là một con đại hắc xà.
Cố Quân Thiên thoải mái, hào phóng c** q**n áo, nói với con hắc xà kia: "Ngủ đi!"
Khi bày trận, hắn cũng phải động thủ, linh lực tiêu hao gần như hết, đây là lúc hắn nhân cơ hội tu luyện, hồi phục linh lực.
Chu Thanh Hạo cuộn người quanh Cố Quân Thiên, rất nhanh liền chìm vào giấc mộng đẹp.
Hắn mở mắt ra, phát hiện trong mộng mình vẫn ở chỗ cũ.
Trong mộng, mình dường như không thoải mái lắm, đang tức giận nói: "Long đan của ta hỏng rồi, họ lại không quan tâm ta? Cố Quân Thiên đâu? Hắn đi đâu rồi?"
Cố Quân Thiên? Trong mộng hắn, lại nhắc đến Cố Quân Thiên?
Chu Thanh Hạo bắt đầu tò mò.