Ta Tông Môn Quá Không Chịu Thua Kém, Có Thế Tự Động Thăng Cấp (Bản Dịch)

Chương 10 - Cổ Hoàng Viêm, Bảng Tên Thiên Hỏa

Chương 10: Cổ Hoàng Viêm, bảng tên Thiên Hỏa

Trong hệ thống đệ tử phụ xuất hiện tên của Tiêu Phong.

“Ngươi đã bái nhập Huyền Thiên tông của ta, bổn tọa sẽ ban thưởng tài nguyên tu luyện cho ngươi.” Hứa Mặc chậm rãi nói.

Trên người của Tiêu Phong được là thánh thể thần hỏa, giá trị số mệnh đạt tới hai mươi ngàn.

Tất nhiên là người có số mệnh.

Hứa Mặc đương nhiên là muốn bồi dưỡng thật tốt.

Chỉ thấy hắn chậm rãi vươn tay, giữa bàn tay rõ ràng xuất hiện một Thiên Hỏa màu vàng sẫm.

Đóm Thiên Hỏa này vừa xuất hiện, một luồng khí tức vô cùng nóng mở ra ở bốn phía, giống như muốn đốt cháy vạn vật, ngay cả không gian cũng không chịu nổi, vặn vẹo như muốn sụp đổ.

Có thể nói là vô cùng bá đạo!

Sau khi Tiêu Phong nhìn thấy đóm Thiên Hỏa, ánh mắt của hắn mở lớn, bộ dáng không thể tin, ngay cả hô hấp cũng ngưng lại.

“Ôi!”

“Đây... Đây là Thiên Hỏa xếp thứ hai mươi ba trong bảng Thiên Hỏa, Cổ Hoàng Viêm?” Tiêu Phong kinh ngạc.

Hắn chính là thánh thể thần hỏa, có thể cắn nuốt tất cả Thiên Hỏa trên thế gian.

Hắn đã từng nhìn thấy trong một cuốn sách ghi lại liên quan tới Thiên Hỏa.

Trong trời đất tồn tại một Thiên Hỏa có chút khủng bố.

Có lẽ là trời giáng xuống thiên thạch mang theo ngọn lửa kia.

Cũng có lẽ là sâu trong núi lửa, dung nham bị luyện đốt hàng trăm ngàn năm.

Lại có thể là li hỏa sinh ra linh trí.

...

Thiên Hỏa này, uy lực cực kỳ khủng bố, mà còn cực kỳ cuồng bạo.

Ngày thường khó có thể có cơ duyên nhìn thấy, nếu mà gặp được cũng khó dung nạp vào cơ thể của mình.

Thiên Hỏa có vô số loại.

Mà bảng Thiên Hỏa, là ghi lại các Thiên Hỏa mạnh nhất trong thiên hạ.

Bảng Thiên hỏa ghi lại tổng cộng hai mươi ba loại Thiên Hỏa mạnh mẽ.

Tuy Cổ Hoàng Viên xếp thứ cuối cùng của bảng Thiên Hỏa, nhưng có thể ở trên bảng chắc chắn là rất siêu phàm.

Uy lực của Cổ Hoàng Viêm chắc chắn là vượt qua sự tưởng tượng của người thường.

Tiêu Phong có thể cảm nhận rõ ràng, Cổ Hoàng Viêm vừa mới xuất hiện, trong cơ thể hắn Thiên Hỏa đã dung nạp trước đó đang lạnh run.

Giống như thần tử gặp được đế vương, đang quỳ xuống đất thần phục!

Thiên Hỏa trong cơ thể của hắn, hắn nhận được là vì trước kia hắn săn được một con quái vật sở hữu ngọn lửa trong tay.

Hắn thật không ngờ, giáo chưởng đại nhân lại có Cổ Hoàng Viêm.

Hắn càng không ngờ tới, hắn vừa mới bái nhập Huyền Thiên tông, giáo chưởng đại nhân liền ban cho hắn Cổ Hoàng Viêm.

“Nếu ta dung hợp Cổ Hoàng Viêm, thực lực của ta nhất định sẽ tăng lên, tương lai cũng sẽ có được nhiều thành tựu của kẻ tập võ.” Tiêu Phong nhìn Cổ Hoàng Viêm, trong mắt tràn đầy sự cuồng nhiệt.

Ở một khắc này, độ trung thành của hắn từ 75 lên tới 100.

Còn bên Liễu Nhã Tiên, sau khi nhìn thấy Hứa Mặc bày Cổ Hoàng Viêm ra, đôi mắt của nàng hơi rút lại, khuôn mặt tinh xảo lộ ra vẻ kinh ngạc.

Thiên Hỏa trên bảng Thiên Hỏa, mỗi một loại đều có tiếng tăm lừng lẫy.

Nàng liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch của Thiên Hỏa này.

“Quả nhiên, giáo chưởng của Huyền Thiên tông đã thức tỉnh trí nhớ và truyền thừa ở kiếp trước rồi, ít nhất là đại năng cấp vương chuyển thế.” Liễu Nhã Tiên âm thầm suy đoán, ánh mắt nhìn Hứa Mặc cũng trở nên phức tạp.

Kẻ mạnh cấp vương, so với thực lực lúc nàng ở cấp vương cao nhất, còn mạnh hơn một đại cảnh giới.

...

Hứa Mặc nhìn thấy độ trung thành của Tiêu Phong đã kéo đầy, khóe miệng của hắn hơi cong lên, lộ ra sự hài lòng.

Lập tức, hắn cong ngón tay búng ra.

Cổ Hoàng Viêm mang theo khí thế vô biên, giống như muốn đốt cháy vạn vật, bẳng thẳng đến chỗ của Tiêu Phong.

“Tiêu Phong, còn ngẩn người làm gì? Còn không nhanh chóng dung hợp Thiên Hỏa?” Hứa Mặc hét lớn.

“Ơ? Được thôi!” Trong lúc này Tiêu Phong bị uy lực của Cổ Hoàng Viêm làm cho kinh sợ, sau khi nghe thấy giáo chưởng hét lớn, hắn mới vội vàng phản ứng lại.

Hắn tĩnh khí ngưng thần, bỏ qua tạp niệm, bắt đầu dung hợp Thiên Hỏa.

Thiên Hỏa là do trời đất sinh ra, bướng bỉnh khó thuần phục, ẩn chứa sự kinh khủng và sự hung hiểm.

Cổ Hoàng Viêm bao vây Tiêu Phong, giống như muốn đốt cháy Tiêu Phong thành hư vô.

Muốn khống chế Thiên Hỏa, không dễ dàng như vậy.

Tiêu Phong bị nhiệt độ của Thiên Hỏa làm cho nóng đến nhe răng trợn mắt, khuôn mặt vặn vẹo, thân thể nhịn không được trở nên run rẩy.

Hắn nắm chặt hai nắm đấm, hoàn toàn không biết móng tay đều đã bấm vào thịt ở trong lòng bàn tay.

Làn da đỏ dừng, cả người giống như lửa trong bếp lửa, cực kỳ nóng, giống như ngay sau đó sẽ biến thành một vũng máu, hoàn toàn hòa tan.

Hắn đang khổ sở kiên trì, trong cơ thể linh khí điên cuồng vận chuyện, muốn khống chết Cổ Hoàng Viêm.

Nhưng mà Cổ Hoàng Viêm dù sao cũng là trên bảng Thiên Hỏa, uy lực cực kỳ bá đạo.

Hắn sắp không kiên trì nổi nữa rồi.

Lấy thực lực trước mắt của hắn, muốn dung hợp Thiên Hỏa, không khác gì là tìm cái chết.

“Cuối cùng... Vẫn là không dung hợp được, muốn thất bại rồi sao?”

“Ta có lỗi với kỳ vọng của giáo chưởng.” Ánh mắt của Tiêu Phong đầy tơ máu, bực tức không cam lòng nỉ non.

Da của hắn đã bắt đầu hòa tan...

“Tiêu Phong! Ăn viên đan dược này!” Hứa Mặc khẽ hét lên.

Hắn lại cong ngón tay búng ra, một viên đan dược mang theo khí lạnh trực tiếp biến mất ở trong miệng của Tiêu Phong.

Viên đan dược này, là hệ thống tặng cùng với Thiên Hỏa.

Đan dược vào miệng, Tiêu Phong cảm thấy trong cơ thể truyền đến từng đợt mát lạnh.

Hắn bắt đầu giằng co với Thiên Hỏa.

...

Rất nhanh, thời gian ba ngày trôi qua.

Hai người Hứa Mặc và Liễu Nhã Tiên không nói lời nào thủ ở bên cạnh Tiêu Phong.

“Ôi!”

Tiêu Phong thở ra khí tức nóng bỏng, không gian xung quanh đều đã nóng lên.

Hắn chậm rãi mở ra, trong đôi mắt nhảy lên hai ngọn lửa.

Cổ Hoàng Viên đã được hắn dung hợp thành công!

Thậm chí Cổ Hoàng Viêm đã cắn nuốt toàn bộ Thiên Hỏa trước kia trong cơ thể của hắn, sinh ra một ít biến dị.

Hắn cảm thấy trong thân thể của mình, có một lực lượng rất mạnh mẽ.

“Sau này cảnh giới của ta càng cao, uy lực của Cổ Hoàng Viêm phát ra càng mạnh.” Trong lòng của Tiêu Phong kích động nói.

Hắn không ngờ có ngày mình có thể dung hợp với Thiên Hỏa trên bảng Thiên Hỏa.

Tất cả những thứ này đều là giáo chưởng ban cho!

Bùm một tiếng.

Tiêu Phong trực tiếp quỳ xuống đất, vẻ mặt thành kính, dập đầu với giáo chưởng đại nhân.

“Đa tạ giáo chưởng đại nhân ban cho Thiên Hỏa. Sau này đệ tử chắc chắn sẽ vì giáo chưởng vượt lửa qua sống, nhất định sẽ không từ chối.” Giọng nói của Tiêu Phong kiên định.

“Được rồi, trong Tông môn có phòng nghỉ và phòng tu luyện của đệ tử phụ, ngươi có thể tự tìm kiếm. Mặt khác, nếu như ngươi thiếu công pháp và pháp bảo, cũng có thể đi tới tháp truyền thừa. Trong tháp truyền thừa có công pháp và bảo vật, muốn lấy phải dựa vào duyên phận. Ngươi có một vị đại sư huynh, trong Tông môn nếu có chỗ không biết, ngươi có thể tìm hắn xin trợ giúp.” Hứa Mặc chậm rãi nói.

“Xin nhận mệnh lệnh của giáo chưởng.” Tiêu Phong cung kính nói.

“Ngươi có thể yên tâm tu luyện trong Tông môn, không cần lo sẽ bị điện Sâm La đuổi giết. Đã là đệ tử của Huyền Thiên tông ta, Huyền Thiên tông nhất định sẽ bảo vệ sự an toàn của ngươi. Cho dù là điện Sâm La, nếu dám tới đây, bổn tọa sẽ cho bọn hắn có đến mà không có về.” Hứa Mặc thản nhiên nói.

Giọng nói mang theo sự bá đạo.

Nghe vậy, Tiêu Phong cảm động đến lệ rơi đầy mặt, vội vàng quỳ xuống dập đầu cảm tạ.

Ngay sau đó hắn rời khỏi đây, đi tới chỗ ở của đệ tử phụ.

Hứa Mặc nhìn chăm chú vào Tiêu Phong đã đi xa, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng, sau đó hắn mới dời mắt lên trên người của Liễu Nhã Tiên.

Bình Luận (0)
Comment