Ta Tông Môn Quá Không Chịu Thua Kém, Có Thế Tự Động Thăng Cấp (Bản Dịch)

Chương 3 - Phàm Nhân Tu Tiên, Người Cậy Đại Khí Vận

Chương 3: Phàm nhân tu tiên, người cậy đại khí vận (cầu hoa tươi đánh giá )

Rất mau, Vương Hạo đã đi tới Sơn Môn của Huyền Thiên Tông.

Sau khi hắn ta nhìn thấy khí thế tràn ngập Sơn Môn, cả người lộ ra biểu cảm khiếp sợ.

Sơn Môn toát ra uy lực vô hình, áp bách làm hắn sắp không thở nổi, nội tâm không tự chủ được sinh ra sự kính nể.

Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Huyền Thiên Tông bị bao vây trong sương mù lượn lờ, cực kỳ thần dị.

Đúng một nơi cho tiên gia.

"Ồ?”

“Trong lời đồn, Huyền Thiên Tông đã xuống dốc, rách nát không chịu được, vì sao gần đây Sơn Môn lại đồ sộ như thế, biểu lộ uy lực khủng khiếp đến vậy?”

Nội tâm Vương Hạo khiếp sợ nói.

Hắn đã đi qua rất nhiều đại Tông Môn.

Nhưng so sánh với Sơn Môn của Huyền Thiên Tông trước mắt, những Sơn Môn đại Tông Môn đó căn bản chỉ là tuyệt công nhỏ!

Hoàn toàn không thể so bằng.

“Xem ra cũng không thể tin mấy lời đồn đãi.” Vương Hạo lẩm bẩm nói.

Chỗ nào Huyền Thiên Tông là Tông Môn xuống dốc gì đó đâu?

Rõ ràng là một tòa đại Tông Môn mà.

Ở trong nội tâm Vương Hạo, tâm tư bái nhập Huyền Thiên Tông càng thêm mãnh liệt.

Không chút do dự, hắn bước một chân vào Sơn Môn.

“Đây là có chuyện gì?”

“Chẳng lẽ là hộ sơn trận pháp của Đại Tông Môn trong truyền thuyết ư?”

Vương Hạo vừa mới tiến vào Sơn Môn, chỉ cảm thấy cảnh sắc trước mắt biến đổi.

Ở trước mặt hắn, xuất hiện đủ loại ảo giác.

Có mỹ nhân, có đá quý, có cơ duyên tạo hóa… vâng vâng.

---

Trong Huyền Thiên Tông, phòng tu luyện của chưởng giáo.

"Hây...”

Hứa Mặc nhẹ nhàng phun ra một ngụm khí bẩn.

Khí thế tan đi, kết thúc tu luyện.

Hắn chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt giống như phát ra tính chất của hai đạo kim quang.

"Thái Thượng Diệu Pháp quả nhiên lợi hại.”

"Trong thời gian ngắn, khiến cho ta tu vi từ Thối Thể cảnh bước vào Nạp Khí cảnh đỉnh phong.”

Hứa Mặc cảm nhận được trong cơ thể mình đầy năng lượng cường hoành, cảm thấy vô cùng vừa lòng.

Dựa theo tốc độ tu luyện này, tin rằng không bao lâu sau, hắn sẽ trở thành một phương cường giả!

Lúc này, hắn như có linh cảm ứng, mở bản đồ hệ thống Tông Môn ra.

Chỉ thấy ở Sơn Môn, có một người thiếu niên ăn mặc mộc mạc đang tiến vào trong Hộ Sơn Đại Trận.

Vẻ mặt tên thiếu niên mang theo sự chật vật, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng.

Cứ như chịu đựng thử thách cực lớn vậy.

“Tông Môn vừa mới tự động thăng cấp xong đã có phàm nhân tiến đến muốn bái nhập Sơn Môn rồi sao?”

“Có chút thú vị.”

Hứa Mặc rất có hứng thú nhìn chằm chằm Vương Hạo trong Ảo Trận.

...

Trong Ảo Trận.

Vương Hạo đang kiên trì trong sự đau khổ.

Hắn từ chối mỹ nhân, mỹ nhân chỉ biết ảnh hưởng con đường võ đạo của hắn.

Hắn từ chối tài phú quyền lợi, còn từ chối cả cơ duyên võ đạo không thuộc về mình.

“Người này, có được Đại Nghị Lực!”

Hứa Mặc âm thầm gật đầu.

Là một võ giả, khi bước vào Hộ Sơn Đại Trận trung, nói không chừng sẽ đánh mất bản thân.

Mà Vương Hạo là từ giới phàm nhân, đột nhiên có thể cầm cự trong Ảo Trận một khoảng thời gian dài như vậy, có thể thấy được tâm tính kiên định bao nhiêu.

“Huyền Thiên Tông chỉ có một mình ta, đúng lúc muốn tuyển thêm đệ tử.”

“Để cho ta nhìn xem, ngươi có đủ tư cách trở thành đệ tử Huyền Thiên Tông hay không.”

Trong mắt Hứa Mặc hiện lên một ánh sáng kim sắc nhỏ đến không thể phát hiện ra, hắn mở Nhãn Long Thuật ra!

[Tên họ: Vương Hạo.

Cốt linh: 16.]

Bình Luận (0)
Comment