Ta Trở Thành Nhân Ngư Trong Lòng Bàn Tay Của Lão Đại

Chương 32

Không có người tới rửa sạch, nhưng mà, hiện trường cũng đã bị quét sạch, điều này khiến Andrew nhớ đến khí kỳ lạ làm người khó chịu kia.

Hơi thở khó chịu như vậy, cái này làm cho hắn nghĩ đến Trùng tộc.

Nhưng lại cùng Trùng tộc cảm giác không giống nhau.

Andrew đánh hơi nhẹ, vòng quanh toàn bộ phạm vi Mạt La một vòng.

Hắn đi, Tô Ngọc Tuyền cũng đi theo cảm giác, cậu cùng vai chính có thể nói là thiên địch, giao thủ nhiều kiếp như thế, Tô Ngọc Tuyền tự nhiên có thể rất rõ ràng biết tàn khí lưu lại nơi này.

Khí vị đầu tiên là bá đạo xông vào mũi miệng, mang theo hương khí nùng liệt mà mê hoặc, chờ ngươi đến bắt giữ, khí vị chậm rãi tan đi, chỉ để lại hương thơm nhẹ và hương trái cây ngọt ngào, mạnh mẽ nhưng không thể tách rời, gợi cảm và khó che giấu.

Đây là điều mà Tô Ngọc Tuyền ngẫu nhiên nghe được một người dẫn đường mô tả, tóm lại, mùi này có sức hấp dẫn mạnh mẽ đối với những người dẫn đường cường đại đó.

Đặc biệt là trên chiến trường, những người đó cho rằng, có Mặc Nhan tồn tại, khí vị kia có thể duy trì tỉnh táo của bọn họ trên chiến trường và duy trì sức chiến đấu xuất sắc.

Tô Ngọc Tuyền tổng kết những gì họ nói, đó hẳn là khí vị kia làm cho bọn họ tùy thời muốn ở trước mặt vai chính Mặc Nhan kia biểu hiện chính mình, bày ra chính mình, sau đó đấu tranh anh dũng thập phần phấn khởi.

Mà hiện tại.

Tô Ngọc Tuyền liếc mắt nhìn người đàn ông sắc mặt ngưng trọng một cái.

Cái đuôi nhỏ quấn lấy ngón tay của người đàn ông, ngẩng đầu nhìn hắn: "An An không cảm thấy khí vị này hòa tan mùi máu tươi, rất là hấp dẫn người sao?"

Thân là người dẫn đường tinh thần lực SSS mạnh nhất, Andrew có nghĩ khí vị này phá lệ dụ hoặc không?

Andrew lập tức cau mày, nghiêm túc cúi đầu vươn ngón tay bịt mũi tiểu nhân ngư, vẻ mặt nghiêm túc: "Mùi này một chút cũng không dễ ngửi chút nào, có mùi hôi thối, A Ngọc cảm thấy dễ ngửi, chính là vẻ ngoài của nó, là ảo giác."

Nam nhân nhìn chung quanh một chút, hơi híp mắt, tay động động.

Những người trong chiến trường này đột nhiên ngửi thấy mùi hôi thối, bọn họ vội vàng bịt mũi lại.

"Bệ hạ, nơi này đột nhiên có mùi hôi thối, các vị..." Khương Ngọc Lêvừa ngửi thấy mùi hôi thối lập tức hành lễ với bệ hạ, tiểu nhân ngư quý giá như vậy, không nên bị mùi hôi thối làm ô nhiễm miệng mũi, bất quá lời nói còn chưa nói xong.

Âm thanh chiến hạm khởi động trên bầu trời vang lên, Andrew ngẩng đầu nhìn lại, phản ứng cực nhanh liền điều khiển cơ giáp đuổi theo.

Vì thế, Khương Ngọc Lê còn chưa xong, liền thấy bệ hạ đã điều khiển cơ giáp hướng không trung mà đi.

Trên bầu trời, một chiếc chiến hạm màu đỏ đen ẩn hiện trong màn đêm, đang với tốc độ cao ra khỏi hành tinh giao dịch.

Andrew điều khiển cơ giáp màu đen cũng với tốc độ cực nhanh.

Tô Ngọc Tuyền cũng phản ứng rất nhanh, nhanh chóng truyền linh lực cho Andrew.

Bất quá.

Bọn họ phản ứng nhanh.

Chiến hạm kia một lòng chạy trốn, cũng đã sớm chuẩn bị xong việc chạy lang thang rồi.

Vừa ra tinh cầu liền lập tức tăng tốc độ đi trước.

Cơ giáp rất bị hạn chế trong vũ trụ, vừa ra khỏi Giao Dịch tinh, Andrew đã bắn một quả bom laze vào chiến hạm và ngừng đuổi theo nó.

Mà người đang chạy trốn tập trung tâm lực đã đi qua khu vực nguy hiểm của vùng đất không người.

Khu vực kia, người thao tác chiến hạm tinh thần lực cường đại miễn cưỡng có thể thông qua.

Mà cơ giáp nơi này, sẽ bị áp lực mạnh mẽ trực tiếp hủy diệt.

Mặc Nhan nhìn chiến hạm kia đóng ở Giao Dịch Tinh, trong lòng có chút tiếc nuối.

Nếu là đuổi theo kịp thì thật tốt, cậu ta đã chuẩn bị tốt nếu cơ giáp kia lại đây, trực tiếp liền đem bọn họ bọc hiệp tiến vào mảnh đất loạn lưu nguy hiểm này.

Chỉ là tiếc nuối.

Bọn họ không có nhiệt liệt đuổi theo.

Mặc Nhan duỗi tay lau đi vết máu tràn ra từ khóe môi, trong đôi mắt đen láy như mực đậm chất hận ý.

Thanh âm kia là chuyện gì xảy ra.

Hơn nữa rõ ràng là có loại tinh thần suy sụp này, hiện tại tinh thần lực của cậu ta đã phóng thích đến trình độ trí mạng như vậy, cũng chưa thấy hắn có bất kỳ hành vi rối loạn tinh thần nào.

Hơn nữa.

Thương tổn tinh thần của bọn họ còn sẽ bị bắn ngược lại.

Tình huống như vậy, rất khó để đối đầu trực diện với họ.

"Mày mới là đồ ngốc, không phải nói thứ đó thì có thể giết hắn sao? Kết quả chỉ ngủ say mà thôi."

Mặc Nhan bỗng nhiên hướng tới trong không khí mắng to.

Sau đó tức giận bất bình: "Làm suy yếu sức ảnh hưởng, thanh danh của hắn, khiến hắn bị mọi người vùi dập, này tao không biết sao? Nhưng người ta suýt nữa đã xóa sổ Trùng tộc, đó là vị cứu tinh trong trái tim của cả nhân loại, làm thế nào để làm suy yếu nó đây."

"Mày nói cái gì, tên gia hỏa kia biến thành mỹ nhân ngư, chỉ cần thanh âm còn có thể chế tạo khủng bố như vậy!"

"Ngu xuẩn, ngu xuẩn, sao mày không nói sớm!"

......

Mặc Nhan hùng hùng hổ hổ một hồi lâu, sau đó cổ khí trong lòng kia mới rút đi không ít.

Cả người cậu ta âm u, sau đó nói: 【 Đổi cho ta một cái thân thể giả, phải cùng Andrew giống nhau như đúc. 】

Không phải lực ảnh hưởng suy yếu sao? Ha hả! Tuy rằng cái này sẽ làm hao đi tích phân hắn sở hữu, có điều vì trừ bỏ cái tai họa tâm phúc này, đáng giá.

Để đạt được dân tâm, trở thành chúa cứu thế toàn nhân loại, sau đó đứng ở vị trí tối cao nhất, cái kia cũng không khó.

Nguyên soái Tịch tên đạo đức giả, tự cao tự đại.

Tịch Triết Nhĩ tự cho là tình thánh gia hỏa.

Dễ đối phó thật sự.

Nhìn chiến hạm kia đi xa.

Giọng điệu của Andrew rất nặng nề, khá cảnh giác.

"Không nghĩ tới Trùng Hậu này thế mà có thể thao túng chiến hạm nhân loại."

Trùng Hậu!

Tô Ngọc Tuyền kinh ngạc ngước mắt lên.

"Ngươi nói người trên chiến hạm chính là Trùng Hậu!"

Cậu căn bản không có đem Mặc Nhan cùng Trùng tộc liên hệ với nhau.

Dù sao thì, Mặc Nhan kia đã lao ra chiến trường, vô số lần chém giết Trùng tộc.

Hơn nữa trong sách, Mặc Nhan cùng Tịch Triết Nhĩ đều là cứu tinh của nhân loại, sau khi Nguyên soái vì nước hy sinh, họ thuận theo dư luận, một người trở thành tân Nguyên soái, còn người kia lại bất ngờ bị phát hiện có dòng máu hoàng tộc và trở thành vị vua mới, nhà vua và nguyên soái kết hôn, hoàng gia và liên bang đạt được sự thống nhất chưa từng có, và sau đó thời đại thịnh vượng của loài người bắt đầu.

Mà hiện tại.

Andrew nói, đó là Trùng Hậu.

Andrew cười khẽ, xoa xoa đầu tiểu nhân ngư: "Trùng Hậu cũng không phải là người, đó là Trùng tộc vương, đồng thời cũng là sinh sản ra ngàn vạn trùng tộc, đi cửa hàng tương ớt thôi, ta phải đi hỏi chủ tiệm về sự tình kia một chút."

Hắn hoài nghi, Trùng Hậu kia có được hình người.

Nếu là như vậy, Trùng Hậu so với mười năm trước càng khó đối phó.

Đương nhiên, mười năm trước hắn có thể tiêu diệt chúng nó.

Mười năm sau cũng sẽ là như vậy.

Chỉ là, có tiểu nhân ngư, sinh hoạt có rất nhiều lạc thú hơn rồi.

Việc diệt sạch Trùng tộc cũng không cấp.

Tiểu nhân ngư đói bụng rất lâu.

Andrew sờ sờ bụng tiểu nhân ngư, tức khắc mặt đầy đau lòng: "A Ngọc đói bụng rồi đi!"

Biết Mặc Nhan là Trùng Hậu.

Tô Ngọc Tuyền có chút kích động, nếunhóm nhân vật chính biết người bọn họ khuynh mộ chính là Trùng Hậu ghê tởm đến cực điểm bọn họ trong miệng, vậy bọn họ sẽ phản ứng như thế nào đây!

Đặc biệt là Tịch Triết Nhĩ, dù sao Tịch Triết Nhĩ cùng Mặc Nhan có quan hệ thân thiết lắm đó!

Không biết hắn có ghê tởm bản thân không?

Ngưỡng đầu nhỏ, tiểu nhân ngư tò mò thật sự: "Bộ dáng của Trùng tộc chẳng phải là vừa nhìn liền khiến người ghê tởm sao? Vậy chủ tiệm kia vì sao còn có giao dịch với Trùng Hậu vậy!"

"Tôi hoài nghi Trùng Hậu có nhân hình." Andrew trả lời nghi hoặc của tiểu nhân ngư tiểu, rất là kiên nhẫn nói tiếp, "Cho nên phải đến cửa hàng hỏi một chút xem!"

"Hình người! Vậy thì nó sẽ trộn lẫn với con người sao?" Tiểu nhân ngư chớp mắt to, sờ sờ cái đuôi của mình, bộ dáng hâm mộ mười phần, "Thật tốt quá, cái đuôi của tôi không thể biến thành chân cả, cho nên tôi không thể đi trên cạn được."

Trán lập tức bị búng một cái, nam nhân thở dài, ngữ khí sâu kín: "A Ngọc không muốn cùng tôi dính sao?"

"Tôi mang theo A Ngọc như vậy, A Ngọc không thoải mái sao?"

"A Ngọc muốn vứt bỏ tôi sao?"

Nam nhân càng nói càng hạ xuống, một đôi mắt phượng đều nhiễm uể oải.

Tô Ngọc Tuyền chỉ bệ hạ càng ngày diễn càng kịch tính, có lẽ là bởi học Viên Viên.

Có điều.

Làm tiểu nhân ngư đơn thuần, tiểu nhân ngư làm sao sẽ để tiểu đồng bọn khó chịu chứ!

Vì thế Tô Ngọc Tuyền hóa thành nguyên hình, ôm chặt nam nhân, thân mật cọ mặt nam nhân: "Không có, tôi sao có thể rời khỏi An An chứ! An An chính là đồng loại duy nhất của tôi mà!"

Tiểu nhân ngư như cũ thường lui tới thân mật trấn an, nhưng nghe thấy cậu trả lời tim Andrew lại đột nhiên căng thẳng.

Chỉ là đồng loại.

Trà Cúc Dưa Leo

Chính là, tiểu nhân ngư cũng không biết, hắn là lừa gạt cậu.

Nhéo nhéo mặt tiểu nhân ngư, Andrew chợt có chút khẩn trương: "Vậy nếu tôi không phải là đồng loại của A Ngọc thì sao? A Ngọc sẽ còn thích tôi không?"

Đã sớm biết anh không phải lâu rồi.

Tô Ngọc Tuyền chửi thầm, trên mặt lại là một mảnh thiên chân ngây thơ: "Không có nếu nha! An An vốn dĩ chính là đồng loại mà."

Cong mắt, tiểu nhân ngư một phen nhào vào nam ngực, chôn trong ngực cọ: "Tôi không đi đường nữa, đều do tôi, để An An suy nghĩ miên man! An An tốt nhất, sao có thể không thích An An chứ!"

Andrew ôm tiểu nhân ngư, cười khẽ một tiếng: "Đúng vậy, không có nếu như."

Nếu A Ngọc đã bị hắn dỗ rồi, như vậy phải bồi mình cả đời.

Đây là tiểu nhân ngư  hứa hẹn với mình.

Andrew mang theo tiểu nhân ngư đi trở về cửa hàng đằng trứo.

Quả nhiên, từ trong miệng người chủ tiệm kia, Andrew biết đậu hủ cùng tương ớt kia còn có chút hạt nêm.

Những gia vị và đậu phụ này rất được ưa chuộng ở đây, khi nấu thì cho thêm tương ớt, sau đó cho thịt thú băm nhỏ vào nấu cùng, sau đó cho đậu phụ vào, rất ngon.

"Vậy hắn muốn cái gì? Tinh tế tệ sao?" Tiểu nhân ngư ngắt lời chủ tiệm, nghi hoặc hỏi.

Lời này vừa ra, ánh mắt của chủ tiệm kia chợt lóe lên.

"Nói đi, chính xác thì cậu ta định giao dịch cái gì?" Ánh mắt của Andrew lập tức trở nên sắc bén, tràn đầy uy hiếp.

Người đàn ông liếc nhìn tiểu mỹ nhân ngư đang nằm trên phòng nhỏ, sau đó nhìn lại bệ hạ, một lúc lâu mới nghẹn ngào nói ra một câu: "Cậu ta chỉ muốn làm tình với người có tinh thần lực trên 2S."

Nháy mắt, Tô Ngọc Tuyền ngây ngẩn cả người.

Mà ngón tay Andrew nhanh chóng đè lại lỗ tai tiểu nhân ngư.

Tiểu nhân ngư nắm lấy tay Andrew: "Tôi nghe thấy được rồi nha!" Cậu nghiêng đầu, mở to đôi mắt to, rất nghiêm túc nói: "Đây là tự nhiên nhu cầu sinh lý, không có gì không thể nghe nha!"

Tô Ngọc Tuyền suy đoán, sau đó nghiêng đầu, ngây thơ mờ mịt nói: "Dì Cá Heo cũng giống như vậy tìm bạn đời, tìm một người vừa mắt vừa mắt, có thai thì rời đi, sau đó sinh ra bé cưng khỏe mạnh, vậy Trùng Hậu chọn những người có sức mạnh tinh thần mạnh mẽ để nhân giống những con sâu mạnh mẽ phải không?"

Nuôi dưỡng những con sâu mạnh mẽ?

Điều này nhắc nhở Andrew.

Andrew nhéo nhéo tiểu nhân ngư mặt: "A Ngọc thật thông minh, đã nhắc nhở tôi về khả năng này."

Sau đó hắn nhìn về phía chủ tiệm: "Ngươi đem tất cả những người đã giao dịch với người đó  đều tập hợp trong hội trường liên minh đi."

Chủ tiệm lúc này có chút không phục hồi tinh thần lại, " Trùng Hậu, tìm kiếm bạn đồng hành để ngủ, sinh ra những con sâu lớn "đang quay cuồng trong đầu hắn khiến hắn đột nhiên cảm thấy buồn nôn.

Nhìn thấy Andrew đặt một hộp đồ vật xuống, cầm đậu hủ cùng tương ớt cùng và một số nguyên liệu khác đi, chủ tiệm lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng đuổi kịp nên hỏi: "Bệ hạ, không thể nào! Đó là một con người mà, thậm chí còn mảnh mai và ưa nhìn hơn người cộng sinh giả......"

Nói tới đây, chủ tiệm bỗng nhiên liền dừng lại.

Mùi hương trên người người đó vô cùng quyến rũ, vừa tới gần sẽ khiến người ta nóng bừng cả người, sau đó lại hận không thể ở bên người ấy...

Không phải không có nghĩ tới này tiện nghi quá dễ chiếm, chẳng qua là mộttinh thần lực thấp hèn, một người dẫn đường tàn phá phá lệ mảnh khảnh, bọn họ một tay liền có thể bóp chết.

Dù sao thì, không có người sẽ nghĩ đến, dưới khuôn mặt thon thả và quyến rũ đó lại ẩn chứa một con bọ bên trong.

Nôn.

Chủ tiệm đột nhiên buồn nôn.

Mà Andrew lạnh lùng ném cho hắn một câu: "Ngu xuẩn, các ngươi đã bị vẻ ngoài giả tạo của cậu ta lừa gạt."

"Cậu ta còn đem những thi thể của đại bản doanh Mạt La đều nuốt ăn nga, không chừa lại thứ gì nga!" Nhìn  phản ứng của chủ tiệm này, Tô Ngọc Tuyền mặt mày nhảy dựng, thập phần ý xấu bổ sung nói.

Quả nhiên, nghe được lời nói của Tô Ngọc Tuyền chủ tiệm trực tiếp sặc.

Andrew vài bước liền rời khỏi nơi này, hắn chọt chọt đầu tiểu nhân ngư, cười khẽ: "Nghịch ngợm."

Tô Ngọc Tuyền lắc lắc đầu, rõ ràng là rất vui vẻ: "Tôi chỉ nói sự thật."

Tuy nhiên, người chủ tiệm hiển nhiên thừa nhận năng lực cường đại như vậy chứ!

Tâm tình Tô Ngọc Tuyền thập phần sung sướng.

Quả nhiên, nhìn thấy những lời khó chịu của mọi người là một điều rất hạnh phúc.

Tiểu nhân ngư rất là vui vẻ đó!

Tuy rằng không biết có cái gì vui vẻ, nhưng tiểu mỹ nhân ngư vui vẻ là được.

Andrew xoa xoa đầu tiểu nhân ngư, chẳng mấy chốc đã đến đại sảnh giao dịch.

Tàu chiến của họ liền đậu ở đây.

Andrew lấy bếp trên tàu chiến ra, tinh bột khoai tây và bún khoai tây bước vào đại sảnh giao dịch.

Lúc này người đứng đầu trung đoàn lính đánh thuê còn có Diễm Viêm đều ở đây.

Đương nhiên, bọn đại hán cũng ở đó.

"Các ngươi đi mang bún khoai tây đến đây đi!" Andrew phân phó bọn đại hán, sau đó bắt đầu làm canh bún khoai tây cay cho tiểu tiên cá.

Andrew nếm thử tương ớt, bột tiêu khác và bột tiêu* rồi bắt đầu làm.

*Bột tiêu ở đây là hạt tiêu Tứ Xuyên.

Canh khoai chua cay có chả cá cuốn trong bún, tôm viên, đậu phụ, mực, củ cải bào sợi và một ít rau xanh.

Tất nhiên, cũng có đậu phụ mịn và mềm mại.

Sau khi đun sôi, mùi thơm bay xa mười dặm, khiến chảy nước miếng hận không thể nán lại.

Hương cay của ớt người ở Giao Dịch tinh đều có hưởng qua.

Nhưng lần này, nó mang theo vị cay với vị tươi và ngọt đậm đà của hải sản.

Lần theo mùi thơm lại đây, có thể nhìn thấy đã được vớt bỏ vào trong nồi, trong nồi, bột màu đỏ và trắng hòa quyện thành một món canh bún khoai tây trông rất ngon miệng.

Andrew múc một miếng đậu phụ đưa vào miệng Tô Ngọc Tuyền sau khi thổi cho bớt nóng.

Tô Ngọc Tuyền há mồm ăn xong, đậu phụ mềm và ngon đầy hương vị, dưới đáy nồi, những lát thịt béo và mỏng được chiên, sau đó dùng dầu nóng để xào tương ớt, lại đem đầu cá bỏ vào chiên vàng, cho vào nước hầm, ớt cay kia, còn có đầu cá tươi ngon đều tan vào nước súp, cho vào đậu phụ, vừa vào miệng, hương vị bắt miệng, cay rát thơm ngon, lập tức liền mở ra vị giác, khiến người muốn ngừng mà không được.

Cắn một miếng, tôm viên lại đưa tới bên miệng, Tô Ngọc Tuyền thuận miệng ăn xong.

Quả nhiên, món tôm cay hợp khẩu vị của cậu hơn! Mỹ thực khẩu vị nặng này gọi người hoài niệm thật.

Vì thế.

Một miếng đậu phụ, một miếng tôm viên, lại một miếng cá phi lê, sau đó hút một ngụm bún khoai tây.

Trong miệng Tô Ngọc Tuyền đã tràn đầy, hai má phồng lên, cậu lập tức một bên nhai một bên cũng đút cho Andrew.

Hai người ăn rất ngon.

Cái dài dài kia cũng không biết là cái gì, có dầu đỏ treo lơ lửng, vừa hút vào liền chui vào, nhìn đến khiến bọn họ đều muốn ăn.

Bốn đội trưởng lính đánh thuê và Diễm Viêm nhìn đến đó là thèm nhỏ dãi.

Mới vừa ứa nước miếng, nhóm lính đánh thuê Hùng Ưng còn có bọn đại hán đã bưng xuống một hộp bún khoai tây, thấy bọn họ như vậy, đại hán lập tức tràn đầy đắc ý: "Cái này gọi là miến khoai tây chính là tiểu nhân ngư nghĩ ra được, ăn rất ngon!"

(Có những chỗ trước tui ghi là bún khoai tây thì mọi người xem tạm nha, tui sẽ sửa lại sau chứ thật ra nó là miến khoai tây á.)

"Chúng ta còn có đồ ăn khác, cá quả, cá nướng phi lê, khoai tây nghiền chiên..." Bọn đại hán nuốt nước miếng nói chuyện, hiển nhiên đầu óc đều không có ở chỗ này, rơi vào tưởng niệm mỹ thực.

Mọi người đều nuốt nước miếng sau khi được họ miêu tả, nghe có vẻ rất cao cấp nhưng họ chưa từng nghe nói qua, cũng chưa từng được ăn món ngon này.

Các thành viên của Hùng Ưng đoàn sôi nổi phụ họa, cũng nói ra cảm tưởng của mình.

Hồ Hạo nghe, chỉ cảm thấy mình đã bỏ lỡ vô số mỹ thực.

Có điều, rất nhanh, mọi người liền nghe được bệ hạ sau khi ăn xong đang lau tay cho tiểu mỹ nhân ngư nói: "Để chúc mừng đại tập thể mở rộng,hôm nay ta đặc biệt cho các thành viên mới nếm thử món miến khoai tây ngon tuyệt, nếm xong sau ngày mai lại thảo luận về sau bố trí an bài."

Andrew lau xong cho tiểu nhân ngư, liếc nhìn đám người: "Hắc Xích, Khương Ngọc Lê...... Các ngươi phân cho mọi người một ít đi."

Hắn đứng dậy, một bên nhìn về phía năm người Diễm Viêm: "Nơi này có máy kiểm tra đo lường thân thể không?"

Năm người gật đầu.

Khoang hồi sức có thể chữa trị mọi vết thương bên ngoài, nhưng vết thương bên trong rất khó chữa, vì vậy lúc này cần có máy dò thân thể quét qua để quét rõ tình trạng bên trong.

Đương nhiên, ngoại trừ vi khuẩn cùng vi rút, nếu là nội tạng tổn hại gì đó, trực tiếp sau khi giải phẫu đều có thể tại phòng hồi sức bên trong chữa trị.

Mà người nơi này thường xuyên kề vai sát cánh với tử thần nên tự nhiên có nhiều nội thương.

Nhận được phản hồi, Andrew gật đầu, ngồi ở một bên lề chờ chủ cửa hàng mỹ thực dẫn người tới.

Chủ tiệm cửa hàng mỹ thực nhanh chóng dẫn người tới đây.

Đương nhiên là bởi vì nghe được thông báo chuẩn bị mở tiệc chúc mừng mọi người, hơn nữa bọn họ đều ở đây dự tiệc, cho nên chủ tiệm mới vội vàng chạy tới.

Vừa đi tới, hắn rất nhanh tìm được những người cùng " Trùng Hậu " từng có quan hệ,nhanh chóng tập hợp lại, có hơn ba mươi người, mỗi người đều có tinh thần lực SS, thực lực ở đây là mạnh nhất chính là phó đội trưởng Liệt Diễm, người nọ có một đầu tóc màu xanh lá cây, trên khuôn mặt có hoa văn, môi xỏ khuyên, hắn ta nhảy dựng lên khi nghe thấy những lời đó, toàn bộ hiện trường chỉ nghe được giọng nói của hắn ta: "Ôi Maika, ngươi nói cái kia là Trùng Hậu ngụy trang, lão tử chẳng phải là làm cùng Trùng Hậu sao, ọe!"

Giọng nói của hắn ta thật sự là quá lớn, tức khắc mọi người đều nhìn qua. Sau đó người nọ bưng kín miệng, cảm thấy rằng một điều ghê tởm và xấu hổ như vậy không thể nói ra được.

Chủ tiệm nhanh chóng vỗ vỗ: "Còn không mau đi."

Andrew cùng Tô Ngọc Tuyền tự nhiên đã nghe thấy giọng nói của họ từ lâu, sau khi họ đến, Andrew trực tiếp nhờ người đưa họ đến địa điểm đặt thiết bị kiểm tra thể chất, bất kể họ bị rối loạn tâm lý hay không đã cũng chịu ám ảnh.

Andrew có chút hoài nghi, mục đích của Trùng Hậu có thể hay không không chỉ có mục đích sinh hạ Trùng tộc cường tráng này.

Đối với việc này, Tô Ngọc Tuyền cũng có chút hoài nghi.

Rốt cuộc, cậu đã lặp lại như vậy nhiều kiếp, đã nhìn thấy quá nhiều tình huống khó tin.

Tuy rằng chỉ có Tịch Triết Nhĩ cùng Mặc Nhan ở bên nhau, nhưng những người còn lại trong nhóm nhân vật chính có thể coi thường gia đình của họ, đồng đội của họ và anh chị em của họ, chỉ cần họ có mâu thuẫn với Mặc Nhan, sẽ là ác độc, sẽ chán ghét bọn họ, sau đó bỏ mặc không màng.
Bình Luận (0)
Comment