Ta Trở Thành Phú Nhị Đại Phản Phái (Full Dịch)

Chương 47 - Chương 278: Diệt Đoàn Sát Thủ

Ta Trở Thành Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 31 : Xích Mích (1) |vipTruyenGG.com Chương 278: Diệt Đoàn Sát Thủ




KTốc. . .

Bên tai truyền đến tiếng vang nhỏ bé của đồ vật di chuyển trong bụi cỏ.

"Có phải là thú dữ to lớn không?"

Vương Hạo Nhiên hơi kinh hãi, lập tức mở ra thấu thị.

Nhìn thấy thần sắc xấu xa của Bộ Phi Yên, Kỷ Thủy Dao cảnh giác mà hỏi: "Tứ tỷ, ngươi tìm Vương Hạo Nhiên làm cái gì?"

Bộ Phi Yên nói: "Ngươi cũng không cần phải biết, ngươi mau nói cho ta biết hiện tại hắn đang ở. . ."

Lúc nói chuyện, thính giác nhạy bén của Bộ Phi Yên lập tức phát hiện được điều kỳ lạ.

Đột nhiên nàng nhào tới trước.

Hưu hưu hưu. . .

Bộ Phi Yên ôm Kỷ Thủy Dao lăn lộn trên mặt đất, hai người mới đứng thẳng trên đất, một mũi tên sắc bén đâm đến.

"Sát thủ!"

Bởi vì lần trước bị phục kích, thần kinh Bộ Phi Yên tương đối mẫn cảm với việc này, có thể sau một chút thì lập tức hoảng sợ nói.

Hưu hưu hưu.

Nhưng không chờ nàng suy nghĩ, xung quanh trong rừng lại có một ít mũi tên bay vụt tới.

Bộ Phi Yên ôm lục muội tiếp tục tránh né.

Trong đó có một mũi tên sượt qua tóc sát bên đỉnh đầu của nàng, chỉ một chút nữa là tiêu luôn.

Một đám mũi tên tới xung quanh rừng cây dừng lại ngắn ngủi một hai giây.

Tất nhiên, đối phương cũng phải nhét mũi tên vào chứ.

Tại cái thời gian cực kỳ ngắn này, Bộ Phi Yên cũng nhanh chóng suy nghĩ, cũng có khả năng chạy là thượng sách.

Nhưng mà không.

Những sát thủ này rõ ràng có chuẩn bị, Bộ Phi Yên tự hỏi dù cho mình một mình đối mặt, sẽ không thể chạy thoát được mà bây giờ còn mang theo một lục muội không có một chút võ công nào.

Vứt bỏ lục muội một mình chạy trốn, nàng tuyệt đối không làm được.

Nhất định phải bảo vệ lục muội cũng chỉ có một con đường chết.

Tuy nhiên, Bộ Phi Yên còn ôm một chút may mắn, thế là cao thâm nói:

"Các vị đang nhắm về ta, mắc gì phải thương tổn người không liên quan, ta nguyện ý khoanh tay chịu chết, bằng không nếu mà ép ta, ta nghĩ cũng có thể kéo theo một số người ở trong rừng để làm đệm!"

Dứt tiếng, những mũi tên trong rừng cũng không bay tới nữa.

Người đang nấp trong khu rừng cũng chậm rãi đi ra.

Kỷ Thủy Dao bị hù dọa đến nỗi mặt không còn một chút máu: "Tứ tỷ. . ."

Bộ Phi Yên nói: "Lục muội ngươi đừng sợ, ta sẽ không để ngươi có chuyện gì đâu." Dứt lời, nàng kéo xuống một mảnh quần áo, che con mắt Kỷ Thủy Dao lại.

Nàng biết rõ những sát thủ trong ngành đều có những thủ đoạn độc ác, nhưng nếu như lục muội không thấy bọn hắn, có lẽ sẽ còn còn một chút nhỏ khả năng sống sót.

Tuy khả năng này là cực kỳ nhỏ, nhưng bây giờ nàng không còn lựa chọn nào khác.

Tám tên sát thủ ở xung quanh đi ra cầm cung nỏ ở trong tay để đối phó với Bộ Phi Yên.

Sau khi bước nhanh được mười bước liền tranh thủ thời gian dừng lại.

Những người này chính là người của đoàn sát thủ Hắc Mạn, có tám tên sát thủ chính , dưới tình huống một đối một, bọn hắn không phải là đối thủ của nữ phán quan.

Giờ phút này tuy là ỷ vào nhiều người, nhưng vẫn cực kỳ cẩn thận.

Bởi vì trong khoảng cách mười bước, đệ nhất sát thủ nữ phán quan trong nháy mắt có thể giết chết tám tên sát thủ kia.

Bộ Phi Yên nhìn thấy những người này cẩn thận như vậy, cũng không khỏi cảm thấy tiếc nuối một chút.

Lập tức, Bộ Phi Yên xoay thân thể của Kỷ Thủy Dao, để nàng hướng về một hương khác, lập tức khẽ đẩy một chút, nói: "Lục muội, ngươi đi thẳng về phía trước, sau khi đi ra được hai mươi bước, giật tấm vải trên mặt xuống, nhưng nhất định không nên quay đầu lại, lập tức nhanh lên tàu rời khỏi đây!"

Kỷ Thủy Dao lấp bấp nói: "Tứ tỷ, ta không. . ."

Bộ Phi Yên cắt ngang: "Ngươi muốn ta chết không nhắm mắt sao!"

Nghe được lời này, Kỷ Thủy Dao đấu tranh trong lòng một hồi, nhưng cuối cùng vẫn ra quyết định, dựa theo lời tứ tỷ mà làm.

Kỷ Thủy Dao chầm chậm chuyển bước, ở thời điểm đi qua bên cạnh tên sát thủ Hắc Mạn, lại bị hắn cầm một cái mũi tên kề vào cái cổ.

"Đừng cử động."

Thân thể Kỷ Thủy Dao cứng đờ, không dám nhúc nhích chút nào.

Bộ Phi Yên giận dữ nói: "Các ngươi nói không giữ lời!"

Nàng vốn là ôm dự định chịu chết, nhưng vẫn là muốn vì Kỷ Thủy Dao giành được một chút hi vọng sống, nhưng mà kết quả chẳng qua là hy vọng xa vời.

Một tên sát thủ cầm đầu lộ ra nụ cười như rắn độc: "Nội dung quan trọng thứ nhất của sát thủ, vì đánh giết mục tiêu có thể bỏ hết tất cả, mọi người là người cùng ngành, ngươi muốn chúng ta coi trọng chữ tín, không cảm thấy buồn cười sao?"

Bộ Phi Yên nói xong, người cầm đầu lập tức ra lệnh: "Không để người nào sống. . ."

Một chữ còn đang nói trong "Miệng", thế mà âm thanh đột nhiên dừng lại, chỉ thấy chỗ lông mi có một mảnh lá cây. Một nửa lá cây đâm vào lông mi.

Thân thề người cầm đầu cường tráng mạnh mẽ thế mà lập tức ngã xuống đất.

Hái lá giết người!

Bộ Phi Yên choáng váng.

Đều tu luyện nội công, trong lòng nàng rõ ràng muốn đạt tới một bước thế này thì đến cùng hiểu gian nan như thế nào.

Mà nhìn thấy chỉ trong một chút mà chỉ còn lại bảy tên sát thủ, cũng không tránh khỏi kinh hoàng, ánh mắt nhìn tới nhìn lui, muốn tìm ra kẻ thủ đang ẩn nấp.

Nhưng không chờ bọn hắn kịp phản ứng, lại có mấy mảnh lá cây bay vụt tới.

Bảy tên sát thủ giống như là gặt lúa mạch cùng nhau ngã xuống.

Chỉ không đến ba nhịp thở, toàn bộ tám tên sát thủ đều mất mạng.

Nghe được động tĩnh quái dị xung quanh, Kỷ Thủy Dao cũng kéo vải che mắt xuống, nhìn một vòng tình cảnh xung quanh.

Nàng bị hù dọa đến nỗi hét lên, chỉ tưởng rằng do Bộ Phi Yên làm.

Chạy đến bên cạnh Bộ Phi Yên, nàng vừa mừng vừa sợ nói: "Tứ tỷ ngươi quá lợi hại!"

"Nếu ta có bản lãnh này thì đã không ôm ngươi chạy đến mức toán loạn." Bộ Phi Yên xấu hổ nói một tiếng, liền tỏ vẻ cuồng nhiệt sùng bái, giương mắt nhìn bốn phía.

Chiêu hái lá giết người này, giống như công lực của vị tiền bối thời gian trước đây đã từng cứu mình, chẳng lẽ là cùng một người?

Trong lòng nàng lại rất muốn tìm vị tiền bối kia, nhưng mà lại không có một chút tin tức.

Lúc này mạng sống của mình đang gặp nguy hiểm vị tiền bối này lại xuất hiện.

Có thể nghĩ trong lòng Bộ Phi Yên mừng rỡ đến cỡ nào.





E@@@

Chương 279: Nhập Học




ONgay tại lúc Bộ Phi Yên ôm phần tâm tình chờ mong mãnh liệt, hưng phấn thì Vương Hạo Nhiên từ trong rừng chầm chậm đi ra.

Bộ Phi Yên kinh hãi nghẹn ngào "Tra nam, tại sao lại là ngươi? !"

Vương Hạo Nhiên khôi hài nói: "Tra nam gì chứ, tốt xấu gì ta cũng cứu ngươi hai lần, ngươi thật là không biết lớn nhỏ, lần trước không phải ngươi gọi ta là tiền bối sao?"

Bộ Phi Yên nghe được lời này, cũng hoàn toàn xác nhận Vương Hạo Nhiên là vị tiền bối kia đã cứu chính mình, sau một lúc lâu suy nghĩ, nhịn không được nói: "Kỳ thực nói cho đúng thì ngươi đã cứu ta ba lần."

Dứt lời, nàng nhịn không được tỉ mỉ đánh giá Vương Hạo Nhiên.

Lúc đầu nàng còn tưởng rằng vị tiền bối cứu mình là một lão già, nào biết được đó là một người còn trẻ tuổi hơn mình, hơn nữa dáng vẻ cũng hắn cũng quá đẹp trai. . .

Đinh, kí chủ lấy ra thân phận cao thủ tuyệt đỉnh, độ thiện cảm của Bộ Phi Yên đối với kí chủ tăng lên 50, độ thiện cảm trước mắt là 50( Sinh lòng ái mộ)

Đinh, kí chủ ảnh hưởng đến hướng đi của nội dung truyện, thu được 1800 điểm phản phái, hào quang nhân vật chính của Lâm Thần -90, hào quang phản phái của kí chủ +90!

Nhận được thông báo của hệ thống, Vương Hạo Nhiên có hơi giật mình, nhưng rất nhanh liền cảm thấy đương nhiên.

Thoáng cái thêm 50 độ thiện cảm, có chút khoa trương thật, nhưng nếu như mà tính kỹ càng thì đây là do tích lũy được.

Đầu tiên, Bộ Phi Yên này cũng không phải người như Kỷ Thủy Dao, coi thường mị lực của vẻ đẹp khuôn mặt.

Điều kiện bản thân của Vương Hạo Nhiên thôi cũng có thể để Bộ Phi Yên xuất hiện 20 độ thiện cảm.

Trong hẻm nhỏ ở ngày kia, trong lúc vô tình thì Vương Hạo Nhiên cứu Bộ Phi Yên một lần.

Hôm nay tại nơi này lại cứu nàng một lần nữa.

Một lần khác nữa thì Vương Hạo Nhiên không rõ lắm, nhưng Bộ Phi Yên đã nói ba lần thì đó chính là ba lần.

Ba lần làm anh hùng cứu mỹ nhân, mỗi lần tính ra cũng được 10 độ thiện cảm.

Tóm lại gộp mấy lần lại là đủ 50.

Sau khi Bộ Phi Yên biết rõ ràng Vương Hạo Nhiên chính là vị tiền bối mà mình luôn ôm ý nghĩ muốn gặp thì thái độ cũng thay đổi trở nên cung kính hơn nhiều.

Về chuyện thay thất muội đòi lại công đạo thì trực tiếp ném ra sau ót. Thứ nhất thì nàng không phải là người vong ân phụ nghĩa, thứ hai cũng là điều quan trọng nhất —— nàng đánh không lại!

Nàng nhìn Vương Hạo Nhiên, âm thanh yếu ớt dò hỏi: "Tiền bối, đến cùng là ngươi tu luyện thế nào, có thể dạy ta một chút hay không?"

Vương Hạo Nhiên nghiêm nghị nói: "Ta không nhận đồ đệ."

Hắn không có dự định dạy người khác, hơn nữa muốn dạy cũng không được.

Nghe được Vương Hạo Nhiên nói như vậy, Bộ Phi Yên có chút thất vọng, nhưng vẫn không muốn bỏ qua một cái cơ hội tốt như vậy, vì vậy nói: "Ta không dám hy vọng xa vời, chỉ có một yêu cầu nho nhỏ là muốn được ngài chỉ điểm một chút, một chút là được rồi!"

Vương Hạo Nhiên thấy nàng cố chấp như vậy, chỉ có thể nói: "Đưa đoản kiếm ngươi đang cột tên đùi cho ta."

Bộ Phi Yên giật mình, mình đang mặc quần dài rộng rãi, tiền bối này lại có thể biết mình cất giấu đoản kiếm!

Nàng nhịn không được nói: "Tiền bối, ngươi quá lợi hại, nhưng mà làm sao ngươi lại biết ta giấu đoản kiếm ở chỗ này chứ?"

Trong khi nói chuyện, nàng cũng lấy đoản kiếm cột ở trên đùi mình ra.

Nghe vậy, Vương Hạo Nhiên trực tiếp xem nhẹ vấn đề này, ngậm miệng không trả lời.

Hắn cũng không thể nói là do mình dùng thấu thị để nhìn được?

Nhận lấy đoản kiếm mà Bộ Phi Yên đưa tới, Vương Hạo Nhiên làm một động tác cực kỳ đơn giản đó là rút ra đoản kiếm rồi lại thu đoản kiếm về lại trong vỏ kiếm.

Lập tức Vương Hạo Nhiên ném đoản kiếm này cho Bộ Phi Yên, ra vẻ cao thâm mà hỏi: "Hiểu chưa?"

Thần sắc của Bộ Phi Yên khẽ giật mình, xấu hổ lắc đầu. "Không hiểu."

Vương Hạo Nhiên thở dài một tiếng. "Như vậy cũng không hiểu, tư chất của ngươi quá kém, tự mình từ từ lĩnh ngộ đi."

Bộ Phi Yên trịnh trọng gật đầu: "Vâng!"

Vương Hạo Nhiên cười thầm, nhưng mặt ngoài bất động thanh sắc.

Đừng nói là Bộ Phi Yên không hiểu, chính hắn cũng không hiểu, hoàn toàn chỉ là mò mẫm linh tinh mà thôi.

Bên cạnh, Kỷ Thủy Dao sống sót sau tai nạn, chầm chậm đi tới.

Nàng nhìn Vương Hạo Nhiên, ánh mắt phức tạp hỏi: "Ngươi với thất muội thật sự là. . ."

Nghe nói như thế, Vương Hạo Nhiên nhịn không được nhẹ nhàng trừng Bộ Phi Yên một chút.

Bộ Phi Yên nói một mạch chuyện của mình và Khâu Thiến Vi ra, hiện tại trong lòng Kỷ Thủy Dao đã có khúc mắc, nếu muốn tiếp tục tính kế nàng cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy.

Trừ phi là độ thiện cảm lại đề thăng một ít.

Vương Hạo Nhiên đối mặt ánh mắt của Kỷ Thủy Dao, cũng chỉ có thể gật đầu trả lời: "Đúng vậy, ta đang hẹn hò cùng với thất muội của ngươi."

Đinh, kí chủ để nữ chính Kỷ Thủy Dao xuất hiện tâm tình ăn dấm, thu được 400 điểm phản phái!

Đinh, kí chủ để nữ chính Bộ Phi Yên xuất hiện tâm tình ăn dấm, thu được 200 điểm phản phái!

Trong lòng của Kỷ Thủy Dao ghen ghét, nhưng ngoài mặt vẫn lộ ra nụ cười "Thất muội đoan trang tao nhã, lại ôn nhu như vậy, cực kỳ xứng với ngươi, ta chúc phúc cho các ngươi."

Bộ Phi Yên không có nói chuyện, nhưng trong lòng cũng thèm muốn được như thất muội Khâu Thiến Vi.

Đồng thời, rốt cục nàng đã hiểu vì sao thất muội ưu tú như vậy, lại khăng khăng ở bên cạnh Vương Hạo Nhiên.

Vương Hạo Nhiên nhìn đám sát thủ đang ợ ra rắm ở xung quanh một chút "Nơi này không thể ở lâu được, vẫn nên đi nhanh một chút."

Bởi vì cuộc phong ba này, Vương Hạo Nhiên tạm thời không tính kế Kỷ Thủy Dao nữa, thế là ngày hôm sau liền mang theo Kỷ Thủy Dao trở về nước.

Bộ Phi Yên thì ở lại thu thập tàn cuộc.

Ngoại trừ tám tên sát thủ trung tâm của Hắc Mạn thì bên ngoài vẫn còn có một ít thành viên bình thường.

Những tiểu lâu la này cần nàng đi xử lý một chút.

——

Sau khi trở về được một đoạn thời gian, Kỷ Thủy Dao cũng không có chủ động liên hệ với Vương Hạo Nhiên, mà Lâm Thần bên kia cũng không có quá nhiều động tĩnh.

Trong lúc đó, Vương Hạo Nhiên đã tìm qua Kỷ Thủy Dao, nhưng mà Kỷ Thủy Dao từ chối đi ra gặp mặt, giống như là cố hết sức để tránh mặt vậy.





E@@@

Chương 280: Hoa Khôi Cùng Với Nữ Thần (1)




PVương Hạo Nhiên thấy thế cũng không có cưỡng cầu, mượn đoạn thời gian này để nghỉ ngơi thật tốt một chút.

Trong bất tri bất giác cũng đã đến lúc đại học Thanh Linh khai giảng.

Một đám học sinh đến từ khắp nơi cũng lần lượt chạy tới trường học.

Vương Hạo Nhiên là người ở nơi này, tất nhiên không cần sớm như vậy, bởi vậy trực tiếp đến ngày cuối cùng để đăng kí nhập học hắn mới đi tới trường học.

Bên cạnh cổng trường học có một cái chỗ tiếp đãi học sinh mới.

Đại bộ phận người ở nơi tiếp đãi đều là một ít học trưởng cùng với học tỷ.

Vương Hạo Nhiên đi tới chỗ ghi danh cho học sinh mới một chút, những học tỷ như lang như hổ đồng dạng xúm lại.

Sau đó thì các học tỷ một đường dưa Vương Hạo Nhiên đến phòng ngủ của học sinh mới, lúc này mới có chút lưu luyến không rời trở về.

Mặc dù Vương Hạo Nhiên định ở ngoài trường, nhưng mà điều này cần phải viết dơn xin, trong thời gian ngắn vẫn chưa kịp làm.

Mới vừa vào học thì chỉ có thể tạm thời ở trong phòng ngủ.

Tiêu chuẩn của một phòng ngủ là bốn người.

Lúc Vương Hạo Nhiên đi tới phòng ngủ, bên trong đã có ba người ở lại.

Tất cả ba người này đều là phú nhị đại.

Một tên tên là Lưu Hoa, trong nhà làm nghề ăn uống, tài sản có đâu đó khoảng 50 ức.

Một người tên lài Lữ Minh, trong nhà mở dây chuyền siêu thị siêu cấp, tài sản có khoảng 35 ức.

Một người tên là Bàng Chí Hàng, trong nhà buôn bán thuỷ sản quanh năm, tài sản có khoảng 10 ức.

Bởi vì gia đình có điều kiện ưu việt, ba người này hết sức ngang ngược càn rỡ. Xem xét chính là loại người sẽ bị người ta đánh trong tương lai.

Hào quang phản phái của Vương Hạo Nhiên bây giờ dã đến tình trạng 3696 điểm.

Hào qunag phản phái cao như vậy, loại trừ người có khí vận hỗ trợ thì may ra, còn lại những tiểu phản phái kia thì chỉ có thể khuất phục quỳ lễ trước hắn.

Bởi vậy ba người nhất trí đề cử Vương Hạo Nhiên làm lão đại. Ba người khác thì dựa theo tài sản trong nhà để phân cao thấp, sắp xếp làm lão nhị lão tam và lão tứ.

Trong phòng ngủ hết sức hài hoà, nâng cốc chúc mừng.

Vương Hạo Nhiên cũng không để ý đến ba người này.

Bởi vì ba người này rát thích khiêu khích người khác, ra ngoài chơi thì rất có thể sẽ dẫn tới nhân vật chính.

Thực lực hôm nay của Vương Hạo Nhiên đã coi như là rất cường đại, đã không cần kiêng kị giống như trước, có thể đồng thời đối phó nhiều tên nhân vật chính cùng một chút.

Sau một hồi uống một hồi bia, bốn người cũng quen thuộc nhau, lời nói dần dần buông lỏng.

Lưu Hoa kiểm tra tin tức ở trên diễn đàn, liên tục vui mừng nói: "Bên trong những học sinh mới lần này có rất nhiều mỹ nữ, các ngươi nhìn xem, bên trong học sinh mới có ba nữ sinh được đánh giá là hoa khôi của trường!"

Lữ Minh cùng với Ngụy Chí Hàng nhộn nhịp bu lại.

Bên trong diễn đàn của trường học, có người hiểu chuyện thống kê bên trong tân sinh có mỹ nữ, cũng chụp những tấm ảnh cửa những nữ sinh này để đăng lên trên diễn đàn.

Những học sinh lướt dạo trên diễn đàn chấm điểm, điểm trung bình cao tới 92 điểm trở lên, được coi như là hoa khôi của trường.

Nhưng mà lần này khác biệt với thường ngày, bởi vì những học sinh mới lần này, mỹ nữ có chất lượng quá cao.

Trong đó có ba vị mỹ nữ trong học sinh mới có điểm cao chót vót, điểm trung bình đạt tới 95 điểm trở lên.

Lưu Hoa si mê nói: " Người tên Tần Vận Hàn này thật đẹp mắt, ta tặng 1 phiếu!" Nói xong, hắn liền bấm trên điện thoại di động, sau đó trực tiếp ném phiếu đánh giá 100 điểm.

Lữ Minh nói: "Ta cảm thấy người tên Hứa Mộ Nhan này càng đẹp mắt hơb!"

Ngụy Chí Hàng nói: "Người tên Mục Chiêu Chiêu này mới đẹp nha, ngươi nhìn vóc dáng mà xem, ông trời ơi. . ." Trong khi nói chuyện, nước miếng cũng lơ đãng chảy ra.

Ba người thì mỗi người đều có mỗi sở thích, nhộn nhịp ném ra phiếu. Bọn hắn lập tức nhìn về phía Vương Hạo Nhiên, hỏi thăm hắn:

"Lão đại, ngươi đặc biệt thích ai vậy, chọn một người để theo đuổi đi? !"

Nghe thấy ba người đàm luận, Vương Hạo Nhiên vẫn chưa cảm thấy kỳ quái.

Tần Vận Hàn, Hứa Mộ Nhan cùng với Mục Chiêu Chiêu vốn chính là nữ chính hoa khôi, sẽ thu được những phong ba này, hắn không có cảm thấy kỳ quái chút nào.

Vương Hạo Nhiên uống một ngụm bia, nói thẳng: "Ta đều muốn có tất cả ba người này."

Trương Hoa, Lữ Minh cùng với Ngụy Chí Hàng có chút trợn mắt hốc mồm, chợt giơ ngón tay cái lên với Vương Hạo Nhiên "Lão đại bá đạo!"

"Bên trong học tỷ có hoa khôi hay không?"

Bên trong học sinh mới xuất hiện 3 hoa khôi đều nằm trong dự liệu của Vương Hạo Nhiên, hắn quan tâm hơn là bên trong những họ tỷ đang học năm hai đại học, năm ba đại học cùng với năm bốn đại học phải chăng có tồn tại nữ chính.

"Nghe nói năm hai đại học cùng với năm ba đại học đều có một người, năm bốn đại học thì tương đối thảm, không có một ai cả." Lưu Hoa đến đây sớm nhất, lấy được tin tức cũng nhiều nhất.

"Bên trong học tỷ mới có hai hoa khôi thôi sao." Vương Hạo Nhiên có hơi thất vọng một chút.

Trước đây học tập ở trung học đều có ba hoa khôi, đại học này cũng quá yếu đi, không tính học sinh mới, rõ ràng chỉ có hai người mà thôi? !

Lưu Hoa bỗng nhiên như tên trộm cười nói: "Lão đại, điều kiện này của ngươi theo đuổi hoa khôi thì quá dễ dàng, không bằng khiêu chiến độ khó cao hơn một chút đi."

Vương Hạo Nhiên không hiểu."Là ý gì?"

Lưu Hoa nói: "Ta đã nghe ngóng, trường đại học của chúng ta có ba nữ thần đang giảng dạy, dáng dấp đặc biệt xinh đẹp, nếu như có thể theo đuổi được một nữ thần giảng dậy tới tay, vậy thì khẳng định sẽ rất sảng khoái!"

Vương Hạo Nhiên thể hiện một chút sức mạnh, ngồi thẳng lên hỏi: "Ngươi biết tin tức cụ thể của nàng sao? Nhanh nói cho ta nghe một chút."

Lưu Hoa nước bọt tung toé bốn phía nói: "Chính là giáo sư khoa tài chính của chúng ta gọi là Liễu Nguyệt giáo sư, chỉ mới 22 tuổi, ngày kia ta may mắn nhìn thấy qua một lần, dáng dấp thật sự xinh đẹp, hấp dẫn hơn nhiều so với hoa khôi trong đám học sinh mới của chúng ta, hơn nữa còn dựa vào năng lực của chính mình kiếm được 10 tỷ, là một phú bà đó nha!"

Lữ Minh hỏi tiếp: "Ngươi có chụp ảnh lại không?"

Ngụy Chí Hàng cũng thúc giục, "Đúng vậy, tấm ảnh đâu? Tranh thủ thời gian lấy ra xem một chút đi."





X@@@

Chương 281: Hoa Khôi Cùng Với Nữ Thần (2)




PLưu Hoa nói: "Lúc ấy ta chỉ lo nhìn, quên chụp hình, nhưng mà chúng ta chính là người của khoa tài chính, vừa lên tiết phỏng chừng có thể nhìn thấy Liễu Nguyệt giảng dạy rồi."

"Siêu cấp thiên tài của khoa tài chính, Liễu Nguyệt. " Vương Hạo Nhiên âm thầm ghi nhớ cái tên này. Theo cách nhìn của hắn thì hơb phân nửa Liễu Nguyệt chính là một vị nữ chính bên trong các vị nữ thần tỷ tỷ, cũng không biết là xếp hàng thứ mấy.

Vương Hạo Nhiên tiếp tục hỏi: "Ngươi mới vừa nói là tới ba nữ thần giảng dạy, vậy hai người còn lại là ai?"

Lưu Hoa trả lời: "Hai người còn lại đều mới đến dạy ở trường chúng ta, bên trong có khoa âm nhạc, là một vị nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng khắp quốc tế, trước đó không lâu còn lấy được một giải thưởng lớn của quốc tế, tên là Khâu Thiến Vi, cõ lẽ các ngươi đã nghe qua rồi phải không?"

Lữ Minh kích động nói: "Ta đã nghe qua rồi, đoạn thời gian trước ta nhìn thấy nàng ở trên tin tức, quả thực là nàng xinh đẹp giống như tiên nữ vậy."

Ngụy Chí Hàng cũng nói: "Ta cũng nghe qua, nghe nói nàng bị tra nam cặn bã nào đó làm tổn thương, thật muốn đánh tên tra nam kia ghê."

Ba người nhộn nhịp cảm thán một chút, lập tức nhìn về phía Vương Hạo Nhiên. "Lão đại ngươi có nghe qua chưa?"

Vương Hạo Nhiên gật đầu, thầm nghĩ, há lại chỉ có từng nghe qua, còn ngủ qua nữa là.

Nhưng loại lời này tất nhiên hắn sẽ không ngốc đến nỗi đi nói lung tung.

Đối với chuyện Khâu Thiến Vi đột nhiên chạy đến đại học Thanh Linh để làm lão sư, điểm này Vương Hạo Nhiên cũng không thấy kỳ quái.

Bởi vì đoạn thời gian trước Khâu Thiến Vi đã từng nói qua, muốn có nhiều cơ hội để gặp mặt hắn nhiều hơn.

Lúc ấy Vương Hạo Nhiên cũng không hỏi, thì ra Khâu Thiến Vi đã quyết định trực tiếp chạy đến đại học Thanh Linh để làm giáo sư.

Thua thiệt như vậy nàng cũng nghĩ ra.

Lưu Hoa tiếp tục giới thiệu nói: "Một bguowif khác làm cái gì đó về sinh vật hải dương, được xưng là nhà khoa học trẻ tuổi nhất trên thế giới . . ."

"Kỷ Thủy Dao?" Không chờ Lưu Hoa nói xong, Vương Hạo Nhiên nhịn không được chen vào một câu.

Lưu Hoa kinh ngạc nói: "Thì ra lão đại đã biết sao?"

Vương Hạo Nhiên kinh ngạc, chợt nhịn cười không được.

Từ khi đi du lịch trở về, Kỷ Thủy Dao liền tận lực lánh mặt hắn, nhưng tóm lại nàng vẫn nhịn không được.

Bằng không thì nàng cũng sẽ không đặc biệt chạy đến Thanh Linh để làm giáo sư đại học.

Năm vị hoa khôi cùng với ba ba vị nữ thần giảng dạy, gộp lại là tám vị nữ chính.

Trước mắt thì nhân vật chính trong đại học hắn chỉ biết có Lâm Thần. Trừ hắn ra, phỏng chừng còn có nhân vật chính khác.

Nhiều nhân vật chính cùng với nữ chính như vậy.

Xem ra cuộc sống đại học sắp tới của hắn hẳn là tương đối thú vị.

——

Đại học Thanh Linh huấn luyện quân sự rất khác với trường đại học và cao đẳng khác

Đại bộ phận trường đại học và cao đẳng đều chọn lúc nhập học để huấn luyện quân sự, mà đại Thanh Linh tại năm thứ hai đi học đại học mới huấn luyện quân sự.

Sau khi kết thức ghi danh cho học sinh mới thì những học sinh mới liền bị phân ra thành nhiều lớp học.

Bên trong khoa tài chính, Vương Hạo Nhiên đang ngồi ở trong lớp, giờ phút này lớp đang bầu ban cán sự.

Trong lớp, Vương Hạo Nhiên nhìn thấy mấy gương mặt quen quen thuộc, một người là Mục Chiêu Chiêu, một người là Ôn Tịnh.

Lúc mấy người điền nguyện vọng đều ghi vào khoa tài chính, bây giờ còn vừa đúng được phân vào cùng một cái lớp học.

Loại trừ hai người này thì còn có một gương mặt quen thuộc khác.

Đó chính là nhân vật chính thiên tài Lâm Thần.

Trong lúc chủ nhiệm lớp gọi đến thì lớp học mới tiến hành họp lớp.

Bên trong họp lớp chủ yếu là để các bạn học trong lớp tự giới thiệu, để mọi người biết thêm về nhau.

Lâm Thần tám tuổi, sau khi vừa lên đài thì lập tức dẫn đến sự kinh sợ.

Miệng nhỏ của Lâm Thần muốn vểnh đến bầu trời.

Vương Hạo Nhiên thấy thế, tự nhiên là có thể suy đoán ra, gia hỏa này thu được không ít điểm tích lũy.

Rất nhanh đã đến phiên Vương Hạo Nhiên lên đài.

Vẻ đẹp trên gương mặt xuất chúng cùng với điểm mị lực tăng mạnh, cũng thu được rất nhiều nữ sinh trong lớp ưu ái, nhận được một mảnh tiếng vỗ tay.

Cái danh tiếng này không thể kém hơn Lâm Thần bao nhiêu.

Chỉ là có chút khác biệt, Lâm Thần này nhận được ban thưởng điểm tích lũy.

Vương Hạo Nhiên lấy được là lòng yêu mến của những nữ sinh.

Sau khi quá trình tự giới thiệu hoàn tất thì lập tức tiến vào quá trình chọn ban cán sự.

Vương Hạo Nhiên nhận được đề cử siêu cao, được đề cử trở thành lớp trưởng.

Trước khi học xong một ít việc vặt thì Vương Hạo Nhiên cần phải học tiết đầu tiên của khoa tài chính.

Liễu Nguyệt là lão sư dạy tiết này, nữ thần giáo sư của khoa tài chính.

Tiết học đầu tiên này có chút khác biệt vì tiết học bắt đầu lúc chín giờ tối, phòng học là phòng máy tính.

Giờ đó học sinh các khoa khác đi về hết rồi.

Nhưng mà mọi người đã được nghe nhiều hoặc ít tên tuổi của Liễu Nguyệt nên trong lòng đều có chút mong đợi.

Lúc sắp vào tiết, tất cả học sinh lớp khoa tài chính Vương Hạo Nhiên đều đi tới phòng máy đã được chỉ.

Mà mọi người nói chuyện, đùa nhau làm phòng máy ồn ào như chợ.

Cộc cộc...

Bên ngoài phòng máy vang lên âm thanh giày cao gót bước đi rất đều, đồng thời càng ngày càng tới gần.

Một lát sau, Liễu Nguyệt giống như tiên nữ bước vào phòng máy.

Liễu Nguyệt không quan tâm lớp học ồn ào, chỉ nhìn đồng hồ.

Lâm Thần thấy thế, vui sướng gọi "Ngũ tỷ!"

Khuôn mặt nghiêm túc của Liễu Nguyệt mỉm cười rồi rất nhanh bình thường lại: "Bây giờ ta là lão sư của ngươi, tranh thủ về chỗ ngồi xuống."

"Vâng, lão sư." Lâm Thần ngoan ngoãn trở về chỗ, yên tĩnh ngồi ở đó, nhìn qua rất giống học sinh ngoan.

Liễu Nguyệt ngồi trên bục giảng của phòng máy, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo ở trên tay.

Vương Hạo Nhiên ở dưới lớp vẫn luôn nhìn Liễu Nguyệt.

Lâm Thần vừa nói chuyện với Liễu Nguyệt hắn đã nghe được.

Được xem như là một nữ chính trong thể loại nữ thần tỉ tỉ, khuôn mặt, vóc dáng và khí chất của Liễu Nguyệt đều là tốt nhất, một nữ thần rất tuyệt.

Tuổi còn rất trẻ đã là lão sư khoa tài chính, còn kiếm được tài sản 10 tỷ, Liễu Nguyệt tuyệt đối là một thiên tài về tài chính.





U@@@

Chương 282: Lão Sư Liễu Nguyệt Của Khoa Tài Chính




KSau khi Liễu Nguyệt vào phòng máy thì cả lớp yên lặng một lúc, có vài người đi về chỗ ngồi của mình, nhưng vẫn còn một số học sinh tiếp tục đùa nhau.

Một lúc sau, Liễu Nguyệt rời mắt khỏi đồng hồ, dùng giọng ôn hòa nói: "Đã đến giờ vào lớp, các ngươi chơi chán chưa?"

Những học sinh vẫn còn nói chuyện lập tức trở về chỗ ngồi mặc dù không muốn.

Liễu Nguyệt tiếp tục mở miệng nói: " Đại học Thanh Linh là một ngôi trường cao đẳng, so với các trường khác thì trường ta có thể đứng ở ba vị trí đầu trong cả nước, các ngươi có thể vào được khoa thì tài chính điều này chứng minh tất cả đều cực kỳ ưu tú!"

Nghe được Liễu Nguyệt nói, rất nhiều học sinh vỗ tay vì giáo viên đang khen hay vỗ tay cũng là đang khen mình hay.

Vương Hạo Nhiên đi theo phong trào, vỗ tay qua loa, nhưng ánh mắt liếc về Lâm Thần đang khoanh tay lại, miệng mỉm cười khôi hài.

Nhìn thấy biểu tình nhỏ bé của Lâm Thần, Vương Hạo Nhiên cảm thấy là lạ nhưng không biết lạ ở chỗ nào, theo bản năng nhìn về phía Liễu Nguyệt.

Liễu Nguyệt chuyển đề tài, tiếp tục nói: "Nhưng nói theo cách khác, các ngươi cũng rất phế vật!" Giọng của nàng thay đổi dần thành sắc bén: "Lúc ta bằng các ngươi đã có được vị trí tiến sĩ trong khoa tài chính, đồng thời kiếm được số tiền đầu tiên trong đời là một trăm triệu."

"Mà bạn học Lâm Thần của các ngươi mới tám tuổi đã được ngồi ở đây, các ngươi có thấy xấu hổ không?"

Cả phòng học lặng ngắt như tờ.

Liễu Nguyệt tiếp tục nói: "Xem ra các ngươi vẫn biết xấu hổ, vẫn có thể cứu được." Nàng dừng lại một lát rồi nói tiếp: "Khoa tài chính không thể so với khoa khác vì sau khi tốt nghiệp các ngươi sẽ phải xử lí một số công việc có sự nguy hiểm rất lớn, các ngươi có thể công thành danh toại, cũng có thể là một người thấp kém chỉ biết ngước nhìn người khác. Ta hi vọng lúc đi học các ngươi có thể nghiêm túc một ngàn phần trăm."

"Cuối cùng, khi sắp vào lớp, ta muốn nhìn thấy các ngươi ngồi ngay ngắn, không đùa nhau, cái lớp không phải cái chợ. Đây là lần đầu nên ta bỏ qua, còn có lần sau ta sẽ trừ toàn bộ điểm."

Nói xong, Liễu Nguyệt không nói thêm gì nữa.

Dưới lớp không có động tĩnh vì tất cả đều bị dọa sợ rồi.

Liễu Nguyệt nói: "Là ta nói không rõ hay là các ngươi đều lớn tuổi rồi nên tai nghe không rõ, không có ý kiến gì sao?"

"Vâng, lão sư!" Lâm Thần dẫn đầu nói.

Những học sinh khác vội vàng làm theo.

"Tốt, bây giờ bắt đầu học" Liễu Nguyệt nói: "Các ngươi mở máy tính trước mặt của mình lên, mở phần mềm chứng khoán ra đăng kí một cái tài khoản. "

Bị Liễu Nguyệt dọa như vậy mọi người đã đàng hoàng hơn, tất cả đều hoạt động nhộn nhịp.

Sau khi mọi người đăng kí tài khoản xong thì Liễu Nguyệt dùng máy chủ chuyển vào tài khoản của mỗi học sinh 5000M vàng.

Mọi người có chút không kịp phản ứng.

Liễu Nguyệt lấy ra một quyển tài liệu to, hỏi: "Lớp trưởng là ai, lên đây một lát."

Vương Hạo Nhiên đứng dậy đi tới trước mặt Liễu Nguyệt, "Chào Liễu lão sư."

Nghe được Vương Hạo Nhiên nói, Liễu Nguyệt nhìn hắn mấy lần rồi giật mình.

Nàng bị mị lực của Vương Hạo Nhiên chấn nhiếp nên có chút thất thần.

Nhưng mà chỉ vài giây sau Liễu Nguyệt đã phản ứng lại, đưa tài liệu cho hắn. "Mỗi người một quyển, phát đi."

Vương Hạo Nhiên gật đầu, phát từng quyển tài liệu dày vào trong tay của mỗi bạn học.

"Đây là tiết đầu tiên ta dạy các ngươi, tiết thực tế đuầ tiên là đầu tư cổ phiếu, bây giờ tài khoản mỗi người các ngươi đều có 5000M vàng, mà tài liệu trên tay các ngươi đã được ta sắp xếp kĩ càng.

Căn cứ vào tài liệu mà lựa chọn cổ phiếu, ta cho các ngươi một tiếng, lợi nhuận trên 6% mới tính là được, những ai có lợi nhuận từ 1% đến 6% tiết sau đứng mà học."

Nghe được Liễu Nguyệt nói, có học sinh không nhịn được hỏi: "Liễu lão sư, nếu như thua lỗ thì sẽ thế nào?"

Liễu Nguyệt mỉm cười "Ta đã chỉnh sửa phân tích kĩ càng ra tài liệu cho các ngươi rồi nếu mà thua lỗ thì ta đề nghị các ngươi nên chuyển khoa, khoa tài chính không thích hợp với ngươi rồi. À không, khoa khác chắc hẳn cũng không hợp với các ngươi vì thiểu năng trí tuệ đọc cái gì cũng đều không vào đầu."

Học sinh dưới lớp nhìn nhau, choáng váng tại chỗ.

"Liễu Nguyệt thật là một người ác miệng, nói người ta không biết nặng nhẹ gì cả." Ngắn ngủi nói chuyện Vương Hạo Nhiên đã hiểu rõ tính cách thô thiển cô Liễu Nguyệt.

Nhìn thấy phản ứng của học sinh, Liễu Nguyệt nói thêm một câu: "Các ngươi không phải lo lắng, nếu lợi nhuận thì sẽ là của ngươi, còn thua lỗ thì ta chịu."

Nghe được câu này trong lòng mọi người yên tâm lại một chút nhưng vẫn sợ thua lỗ.

Nghĩ vậy, gần như tất cả mọi người đều tranh thủ mở tài liệu ra xem.

Nhưng cũng có những người bỏ tài liệu sang bên cạnh, nhàn rỗi chờ cỗ phần M bên kia khai trương.

Ví dụ như Lâm Thần đang tràn đầy tự tin.

Bởi vì có chút chênh lệch nên chín giờ rưỡi cỗ phần M mới khai trương.

Mà từ giờ đến chín rưỡi còn hai mươi phút.

Trong hai mươi phút này Lâm Thần không làm gì chỉ yên tĩnh ngồi đợi.

Còn một người không xem tài liệu là Vương Hạo Nhiên.

Hắc trực tiếp mở ra hệ thống, đi vào thương thành vui vẻ mua đồ.

Vương Hạo Nhiên tìm trong thương thành của hệ thống một lúc, cuối cùng cũng tìm thấy đồ mình muốn.

[ Năng lực biết trước thị trường chứng khoán trong hai mươi bốn giờ, giá 5000 điểm phản phái ]

Ý nghĩa như tên, có được kĩ năng này sẽ biết trước biến động của thị trường chứng khoán trong hai mươi bốn giờ.

Cái cổ phiếu lúc nào tăng, tăng nhiều hay ít, lúc nào giảm, giảm nhiều hay ít, có thể biết trước được.

Điểm phản phái của Vương Hạo Nhiên hiện tại là 22000, dư thừa để dùng.

Hắn lập tức dùng 5000 điểm phản phái đổi lấy năng lực biết trước thị trường chứng khoán trong hai mươi bốn giờ.

Chỉ cần nghĩ một cái thì tin tức thị trường chứng khoán trong hai mươi bốn giờ sẽ xuất hiện trong đầu.

Có kĩ năng này thì thiên tài trên phương diện đầu tư cổ phiếu như Liễu Nguyệt cũng không thể bằng hắn.

Liễu Nguyệt dựa vào năng lực chuyên nghiệp của mình phân tích ra được, tuy năng lực của nàng rất mạnh nhưng không thể chính xác một trăm phần trăm được.

Nhưng Vương Hạo Nhiên thì khác, hắn sẽ biết hẳn được kết quả, đảm bảo một trăm phần trăm tỉ lệ thắng.

Đổi kĩ năng này xong, Vương Hạo Nhiên lơ đễnh nhìn về phía Lâm Thần.





I@@@

Chương 283: Tiết Thực Hành Đặc Thù Của Khoa Tài Chính




VLâm Thần cũng biết kĩ năng đầu tư cổ phiếu, tuy không bằng năng lực biết trước của mình nhưng chắc sẽ không kém, có thể cùng với Liễu Nguyệt sánh vai.

Tên này trang bức rất mạnh, lát nữa đầu tư cổ phiếu kiếm được nhiều tiền sẽ làm các bạn học khác kinh ngạc đến ngây người.

Lúc Lâm Thần tự giới thiệu trang bức, lúc đó Vương Hạo Nhiên không ngăn cản được.

Nhưng mà ngăn cản Lâm Thần đầu tư cổ phiếu kiếm tiền trang bức thì hắn có thể làm được.

Lúc xem tài liệu thì Liễu Nguyệt cho phép cả lớp trao đổi với nhau.

Ở đó không xa, Mục Chiêu Chiêu với Ôn Tịnh ngồi cùng một chỗ, bây giờ hai người đang trao đổi cách nhìn của nhau.

Vương Hạo Nhiên thấy vậy thì đi tới bên cạnh Lâm Thần.

"Tiểu bằng hữu Lâm Thần, chúng ta trao đổi quan điểm một chút chứ?"

Lâm Thần chặn lại nói: "Đại ca ca, ta không có quan điểm gì, không trao đổi được, ngươi đi tìm người khác trao đổi đi nha."

Từ lúc hắn gặp Vương Hạo Nhiên, hắn trang bức đủ kiểu đều không thuận lợi.

Đầu tiên là biểu diễn ảo thuật thất bại, lúc diễn còn không có cách nào lên trên đài, đồ lặn siêu cấp còn bị ăn trộm, sau đó thành quả luận văn của hắn lại bị trộm.

...

Bây giờ Lâm Thần thấy Vương Hạo Nhiên là muốn trốn rồi, sao dám cùng Vương Hạo Nhiên nói gì chứ.

Vương Hạo Nhiên không bỏ cuộc, nói tiếp: "Mọi người đều là bạn học, trao đổi một chút đi."

Lâm Thần thấy vậy trực tiếp dơ tay nói với Lâm Thần đang ngồi trên bục giảng: "Liễu lão sư!"

Liễu Nguyệt nghe thấy đệ đệ mình gọi liền đi tới.

Lâm Thần lập tức báo cáo "Liễu lão sư, ta không muốn trao đổi quan điểm với hắn, hắn cứ ép ta."

Liễu Nguyệt nhìn Vương Hạo Nhiên nói: "Bạn học Vương, bạn học Lâm Thần không muốn trao đổi quan điểm với ngươi, ngươi đi tìm người khác trao đổi được chứ?"

Do lúc đầu điểm mị lực đã đạt đến 20 độ thiện cảm nên thái độ của Liễu Nguyệt vẫn cực kỳ thân thiện, giọng cũng ôn hòa.

Vương Hạo Nhiên đành phải nói: "Làm phiền rồi, ta đi tìm bạn học khác."

Nói xong hắn đi tới chỗ của Mục Chiêu Chiêu và Ôn Tịnh.

Liễu Nguyệt thấy vậy thì đi về bục giảng.

Vương Hạo Nhiên đi tới bên cạnh Mục Chiêu Chiêu nói: "Tí nữa giúp ta một chuyện nhỏ được không?"

Mục Chiêu Chiêu đảo mắt mấy lần nói: "Có thể nhưng có lợi gì không?"

"Còn muốn có lợi à?"

"Thế nào, còn muốn giúp không?"

Vương Hạo Nhiên bất đắc dĩ, đành phải nói: "Thế ngươi muốn cái gì ?"

Mục Chiêu Chiêu dùng ngón tay, chọc chọc hai gò má, mắt nhìn lên trần nhà, dáng vẻ như đang suy nghĩ. Vài giây sau hai mắt sáng lên lập tức nói: "Tối nay mời ta ăn khuya!"

"Ok."

"Nói đi, ngươi muốn ta làm gì?"

Vương Hạo Nhiên ghé vào tai Mục Chiêu Chiêu thì thầm.

Nghe xong gương mặt của Vương Hạo Nhiên trở lên nghiêm túc nói: "Ok, để ta, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!"

Thương lượng xong thì Vương Hạo Nhiên trở về chỗ ngồi.

Chỉ là trước khi đi sờ trộm đùi của Ôn Tịnh ở dưới bàn một cái.

Ôn Tịnh rất ít nói, sợ gây thêm phiền phức cho Vương Hạo Nhiên nên ở trước mặt người khác ít khi chủ động nói chuyện với hắn.

Lúc Vương Hạo Nhiên cùng Mục Chiêu Chiêu nói chuyện yêu thương thì Ôn Tịnh nhìn Vương Hạo Nhiên giống như hòn vọng phu vậy.

Mắt Vương Hạo Nhiên lướt qua nhìn thấy, thế là bí mật sờ nàng một cái.

Trong lòng Ôn Tịnh như được ăn mật, thỏa mãn cực kì.

Mục Chiêu Chiêu khẳng định nàng cười ngốc nghếch, tò mò nhìn nàng.

Ôn Tịnh nghĩ qua loa, nói là bỗng nhớ tới chuyện buồn cười nên mới cười.

Nghe vậy nên Mục Chiêu Chiêu không hỏi gì nữa, không nhìn Ôn Tịnh thêm.

Thời gian yên lặng trôi qua đã đến chín rưỡi.

Giọng Liễu Nguyệt truyền đến tai mọi người. "Chỉ có một tiếng, mọi người có thể bắt đầu, nếu không hiểu cách mua bán cổ phiếu có thể hỏi ta, chỉ hỏi cái này nhưng những cái khác đừng hỏi."

Nghe được Liễu Nguyệt nói, nhiều bạn học khẩn trương, dùng máy tính mở ra giao diện cổ M cổ thành phố thời gian thực hoạt động, trừng to mắt lên nhìn.

Khác với nước Viêm, cỗ phần M bên kia có phép tính giao dịch là T+0.

Nói đơn giản là mua cổ phiếu ngày nào có thể bán đi luôn trong ngày đó.

Không giới hạn số lần giao dịch, rất nhiều không gian có thể thao tác.

Vương Hạo Nhiên nghĩ một cái, trong đầu xuất hiện một đống cổ phiếu thay đổi trong hai mươi bốn giờ.

Hắn biết hết biên độ thay đổi của mỗi cái cổ phiếu trong hai mươi tư giờ.

Vương Hạo Nhiên lập tức thao tác, bây giờ là 21 giờ 32 phút, trong ba phút nữa có một cái tên là "Tưởng nhớ tốt khoa học kỹ thuật.’ là tăng lớn nhất, tận 3%.

Hắn trực tiếp mua hết, đến lúc nó không tăng nữa thì sẽ bán sạch đi.

Vì cái này mà hắn đã có 5150.

Vương Hạo Nhiên lại tìm mấy cổ phiếu tăng cao nhất trong mấy phút tới, hắn nhắm trúng một cổ phiếu tên là "Gohkl", tốc độ tăng của nó là 4%.

Dùng 5150 tiếp tục đầu tư.

Mấy phút sau từ 5150 đã tăng lên 5336.

Vương Hạo Nhiên tiếp tục lặp đi lặp lại thao tác này, số tiền đang liên tục tăng lên.

Một bên khác.

Lâm Thần cũng không rảnh, thao tác liên tục máy tính trước mặt.

Lúc này, Mục Chiêu Chiêu bỗng đi tới.

Khuôn mặt em bé của nàng tràn đầy nụ cười. " Bạn học Lâm, ngươi làm tốt lắm."

Lâm Thần đang chăm chú vào thị trường chứng khoán thì nghe được giọng nói ngọt ngào ở phía sau, hắn quay đầu lại, một khuôn mặt em bé xinh đẹp tiến vào mắt hắn.

Hắn là người xuyên việt, thật ra đã hơn 20 tuổi rồi, là một wibu, cực thích xem anime.

Mặt em bé của Mục Chiêu Chiêu cùng với vóc dáng của nàng rất phù hợp với kiểu người Lâm Thần thích.

Do vậy Lâm Thần thấy Mục Chiêu Chiêu chào hỏi mình không nhịn được vui sướng trong lòng.

Lâm Thần cười ha ha hỏi: "Mỹ nữ tỉ tỉ, có chuyện gì thế ?"

Mục Chiêu Chiêu nói: "Ngươi không phải là thần đồng à, ta đến đây muốn hỏi một chút cách để mua được cổ phiếu. "

Lâm Thần đắc ý: "Mỹ nữ tỉ tỉ, ngươi hỏi đúng người rồi đấy!" Hắn chỉ một cái cổ phiếu biểu hiện trên màn hình máy tính của mình.

"Thấy nó chứ, một phút sau cái cổ phiếu này sẽ có tốc độ tăng cao nhất, ta chỉ cần canh lúc nó tăng cao nhất bán đi thì sẽ thu được lợi nhuận cực lớn."

Mục Chiêu Chiêu vui vẻ nói: "Wow, thật lợi hại, ta xem một chút xem ngươi làm thế nào."

Lâm Thần cười một tiếng "Nhìn kĩ nha."





J@@@

Chương 284: Không Nghe Giáo Dục




AMột phút đồng hồ đã đến, Lâm Thần chăm chú hết sức bán đi cổ phiếu đi.

Vì cái cổ phiếu này đã đạt tới tốc độ tăng cao nhất, lập tức sẽ đi xuống, nếu như bây giờ không bán đi thì sẽ thiệt thòi lớn.

Nhưng mà hắn còn chưa kịp bán đi thì màn hình bỗng tối đen.

Lâm Thần trợn tròn mắt.

Mục Chiêu Chiêu ở bên cạnh kinh ngạc: "Ấy chết, xin lỗi nha, không cẩn thận đá vào dây nguồn máy tính của ngươi mất rồi."

Thời khắc mấu chốt, máy tính bị tắt!

Lâm Thần nhìn màn hình đen thui tức suýt nữa hộc ra máu.

Hắn lập tức cúi xuống cắm lại phích điện rồi nhanh chóng ấn nút nguồn.

Trong khi chờ đợi máy tính khởi động thì Lâm Thần nhìn Mục Chiêu Chiêu.

Khuôn mặt em bé của Mục Chiêu Chiêu căng thẳng, yếu ớt nói: " Bạn học Lâm Thần, ta không có cố ý mà, ngươi sẽ không trách ta chứ?"

"Không. . . Không sao đâu, ngươi cũng không có cố ý mà." Lâm Thần vốn có chút tức giận nhưng mà đối mặt với nữ tử đáng yêu như vậy, hắn không đành lòng trách nàng ấy.

Ước chừng qua hơn bốn mươi giây sau, máy tính cuối cùng đã mở lên.

Lâm Thần nhanh chóng double-click vào phần mềm chứng khoán, đăng nhập thật nhanh tài khoản của chính mình, xem xét tình huống cái cổ phiếu mình bán đi thay đổi thế nào.

Khi nhìn thấy nó đã thay đổi thành hình gợn sóng ngã xuống, Lâm Thần vô cùng phiền muộn, nhưng vẫn tranh thủ thời gian chọn bán đi tất cả cổ phiếu trong tay mình.

Nhưng mà đợi cổ phiếu bán được thì phải cần thời gian.

Bây giờ cái cổ phiếu này bỗng nhiên xuất hiện hình gợn sóng ngã xuống, không có ai ngu ngốc sẽ lựa chọn mua nó.

Lâm Thần nhìn màn hình máy vi tính, buồn bực vô cùng.

Bây giờ ngoài chờ đợi ra không còn cách nào khác.

Đinh, kí chủ ở phía sau điều khiển, phá hoại cơ hội trang bức của nhân vật chính Lâm Thần, thu được 600 điểm phản phái, hào quang nhân vật chính của Lâm Thần -30, hào quang phản phái của kí chủ +30

Nhận được tin tức nhắc nhở của hệ thống, Vương Hạo Nhiên âm thầm cười một tiếng, nhưng thao tác tay trên máy tính không hề dừng lại.

Trong hai mươi phút ngắn ngủi, từ 5000 đã tăng lên tới 5890.

Nhìn số liệu này giống như không kiếm được nhiều tiền, nhưng từ lợi nhuận so sánh ra thì cực kỳ lớn, khoảng hai mươi phút thôi mà đã có được 17. 8% lợi nhuận!

Vương Hạo Nhiên làm gì chắc nấy, tiếp tục mua bán.

Thời gian cũng lặng yên trôi qua đến mười giờ hai mươi lăm phút tối.

Lúc này, Liễu Nguyệt ở trên bục giảng lên tiếng nhắc nhở: "Còn năm phút đồng hồ, tiết học thực tiễn sắp kết thúc rồi."

Trong thời gian 55 phút đồng hồ này, Liễu Nguyệt cũng dùng tài khoản của mình thao tác đầu tư cổ phiếu.

Lúc đầu tài chính trong tài khoản của nàng có 50 triệu.

Thời gian 55 phút đồng hồ trôi qua, sau khi đầu tư mua bán cổ phiếu từ 50 triệu đã biến thành 5825 vạn, tỉ lệ lợi nhuận đạt tới 16.5%.

Cái 825 vạn M vàng này nếu chuyển đổi thành tiền tệ bên trong quốc gia thì sẽ là khoảng 5320 vạn!

Trong thời gian 55 phút đồng hồ ngắn ngủi, nàng nhanh chóng kiếm được 5320 vạn.

Trong thời gian năm phút đồng hồ cuối cùng, Liễu Nguyệt không thao tác tài khoản của mình nữa, mà từ trên bục giảng đi xuống, đi theo lối đi nhỏ giữa các bàn trong phòng máy, đánh giá thành quả của học sinh.

Nhưng mà một giờ còn chưa kết thúc, nàng chỉ nhìn qua một chút, không có phê bình lời nào cả.

Nhưng giữa đường khi đi qua bên cạnh Vương Hạo Nhiên, nàng nhìn thấy hình ảnh trên màn hình máy vi tính của hắn thì kinh ngạc, dừng bước lại.

Trong tài khoản của Vương Hạo Nhiên, từ 5000 ban đầu đã biến thành 8270, tỉ lệ lợi nhuận đã đạt tới 65.4%!

Trong hơn năm mươi phút mà đã đạt được lợi nhuận kinh khủng như vậy.

Tuy là tuổi của Liễu Nguyệt không lớn lắm, chỉ mới 22 tuổi, nhưng mà đã có 12 năm đầu tư cổ phiếu.

Trong kiếp sống tài chính của nàng, trong khoảng một giờ đồng hồ, tỉ lệ lợi nhuận cao nhất mà nàng đạt được là 88. 6%.

Mà trong tiết học nàng dạy học sinh đầu tư thực tế đã từng có một vị đạt được tỉ lệ cao nhất cũng chỉ là 32.2%, cũng coi như là một học sinh có thiên phú tốt nhất.

Tỉ lệ lợi nhuận của Vương Hạo Nhiên lại đạt tới gấp hai lần người kia.

Liễu Nguyệt hết sức khen ngợi gật đầu một cái: "Rất tốt, ngươi tên là gì?"

Vương Hạo Nhiên nghiêng đầu nhìn nàng một cái, giống như một học sinh ngoan trả lời: "Liễu lão sư, ta tên là Vương Hạo Nhiên."

Liễu Nguyệt gật đầu một cái, ghi nhớ cái tên này thật kĩ.

Bởi vì sắp hết thời gian, sau khi Vương Hạo Nhiên đáp lại một tiếng thì tranh thủ thời gian thao tác tiếp, chuẩn bị tất tay mua một cái cổ phiếu, nhưng mà ngay lúc hắn chuẩn bị ấn phím xác nhận mua.

Liễu Nguyệt bỗng nhiên nói: "Cái cổ phiếu nguồn năng lượng ô tô này tăng lên quá nhiều rồi, đã đạt tới điểm cao nhất, ngươi mua hết như vậy rất có thể xuất hiện tình huống thua lỗ lớn."

Vương Hạo Nhiên không có lập tức ấn xuống xác nhận mua sắm, trả lời một câu: "Liễu lão sư, ta cảm thấy cái phiếu này còn có không gian tăng lên, ta muốn mua nó."

Liễu Nguyệt nghiêm túc nói: "Cái cổ phiếu này ta đã quan sát qua rồi, ta có thể cực kỳ khẳng định nói cho ngươi, cái cổ phiếu này là cổ phiếu bọt biển, lúc nào cũng có thể sập xuống, trực tiếp khiến ngươi mất hết tất cả."

Vương Hạo Nhiên kiên trì nói: "Liễu lão sư, ta cũng nhìn thấy cái cổ phiếu này chất đống bọt biển, nhưng mà ta cảm thấy cách lúc sập xuống còn thiếu một chút, bây giờ mua lấy chờ thời điểm thích hợp bán đi tuyệt đối có thể kiếm một món hời lớn."

Liễu Nguyệt lập tức nhíu nhíu mày: "Chẳng lẽ ngươi cảm thấy năng lực chuyên nghiệp của mình mạnh hơn cả ta sao? Ta đã nói cho ngươi cái cổ phiếu này không thể mua, vì sao ngươi còn khăng khăng muốn mua như vậy?"

Thái độ của Vương Hạo Nhiên không thay đổi: "Ta cảm thấy có thể mua!"

Liễu Nguyệt nghe xong, chân mày nhíu chặt hơn, có chút tức giận nói: "Có lẽ ngươi có chút năng lực ở phương diện tài chính, nhưng mà ngươi quá cố chấp, không nguyện ý nghe ý kiến người khác, ngươi như vậy thì rất không tốt, cho dù sau này kiếm được nhiều tiền thì vẫn có thể mất tất cả mọi thứ trong một đêm, đây chính là điều tối kị trong nghề này!"

Đối với nghi vấn của Liễu Nguyệt, Vương Hạo Nhiên không đáp lại, bởi vì hắn biết trước số liệu ở trong đầu, phát hiện không thể tiếp tục chơi liều, trực tiếp ấn vào phím xác nhận mua sắm.





I@@@

Chương 285: Ngươi Cho Rằng Ngươi Là Cổ Thần? (1)




MToàn bộ 8270 trong kho đã được dùng để mua hết.

Liễu Nguyệt có thể khẳng định cái thao tác này của Vương Hạo Nhiên tí nữa sẽ làm mặt hắn trở nên hốt hoảng: "Thật là gỗ mục không điêu khắc được mà!"

Nàng quay người lại, giận đùng đùng đi ra.

Bởi vì nếu nàng nhìn Vương Hạo Nhiên thêm một chút, sự tức giận trong lòng lại càng tăng thêm.

So sánh với người có năng lực với người biết nghe lời thì Liễu Nguyệt ưa thích học sinh biết nghe lời hơn.

Bởi vì chỉ có học sinh biết nghe lời, mới có thể nghe được chính mình giáo dục, học được bản lĩnh của mình.

Liễu Nguyệt tự hỏi, trong những học sinh mình đã dạy, dù chỉ đạt được hai thành chân truyền của mình cũng đã đủ để xông xáo trong thị trường chứng khoán.

Đinh, độ thiện cảm của nữ chính Liễu Nguyệt đối với kí chủ hạ xuống 20, độ thiện cảm trước mắt là 0 (Mỗi người một ngả)

Nghe được hệ thống nhắc nhở, Vương Hạo Nhiên sững sờ một lát.

Thông báo độ thiện cảm của nữ chính tăng lên hắn nhận được không biết bao nhiêu lần. Đây là lần đầu hắn nghe được thông báo độ thiện cảm của nữ chính hạ xuống.

Liễu Nguyệt nổi giận đùng đùng đi về bục giảng, dùng giọng nghiêm túc vô cùng nói với học sinh: "Đã hết thời gian, bỏ tay ra khỏi bàn phím cùng con chuột, tất cả dừng lại hết cho ta!"

Bởi vì Liễu Nguyệt đã dựng lên đầy đủ uy nghiêm trong lòng học sinh.

Nên khi nghe Liễu Nguyệt nói vậy tất cả mọi người đều làm theo lời nàng.

Trong đó cũng bao gồm Vương Hạo Nhiên, bởi vì cái cổ phiếu này trong vòng 20 phút tiếp theo sẽ tăng lên rất cao, không cần bán đi ngay lập tức.

Máy tính của Liễu Nguyệt là máy chủ, thao tác trên máy chủ ta có thể biết được những hình ảnh trong máy tính của các học sinh.

Nàng mở ra nhiều mảng truyền thông, để những hình ảnh từ máy chủ truyền lên trên máy chiếu truyền thông.

Các học sinh ngẩng đầu nhìn thấy trước phòng học có một màn chiếu màu trắng, máy chiếu kỹ thuật thả xuống hình ảnh.

Cơ hội số một bắt đầu.

Ngồi trên máy số một là học sinh Lưu Hoa.

Ban đầu tài chính của Lưu Hoa có 5000 điểm bây giờ đã biến thành 4500 điểm, hao tổn đi 10%.

Liễu Nguyệt liếc qua, miệng nhỏ đỏ hồng nói ra những chữ lạnh giá sắc bén: "Hơi cùi bắp một xíu, xem xét đã xong rồi đấy."

Mặt Lưu Hoa tối đen lại, xấu hổ không còn mặt mũi nào nữa.

Những học sinh khác còn lại cũng không cười lên, bởi vì lần đầu thao tác, luống cuống tay chân, phần lớn những người đều có những tình huống như vậy nên chuyện này cũng bình thường.

Không khí trong phòng máy cũng bắt đầu khẩn trương lên.

Sau khi Lưu Hoa xong thì đến lượt những học sinh khác.

Liễu Nguyệt lần lượt đem các kết quả chiến đấu của các học sinh chiếu lên máy chiếu kỹ thuật số để thả xuống màn chiếu.

Sau đó rất nhiều học sinh cũng không có kém như Lưu Hoa, chủ yếu hao tổn đến cùng là khoảng từ -1% đến -3%.

Thần sắc Liễu Nguyệt càng ngày càng khó coi.

Rất nhanh đã đến Mục Chiêu Chiêu.

Số liệu của Mục Chiêu Chiêu cũng không tệ, tỷ lệ lợi nhuận đạt tới 6%, vừa vặn đạt tiêu chuẩn học sinh ưu tú.

Ngay sau đó là Ôn Tịnh.

Số liệu của Ôn Tịnh thì tốt hơn một chút, đạt tới 7.1%.

Sắc mặt của Liễu Nguyệt đẹp hơn rất nhiều, điểm danh biểu dương một câu, tiếp tục xem xét những học sinh khác.

Sau hai người Mục Chiêu Chiêu cùng với Ôn Tịnh, cũng không còn người nào tốt được vậy, tỉ lệ lợi nhuận cũng không có vượt qua được 6%.

Liễu Nguyệt cảm thấy có hơi thất vọng, cho đến khi chuẩn bị xem Lâm Thần, vậy mới giữ vững tinh thần đi tới.

Nàng rất hiểu rõ tên đệ đệ này.

Lúc hai tháng trước, Lâm Thần đã dùng một trăm vạn để kiếm lời ba trăm triệu.

Dưới cái nhìn của nàng, chắc chắn số liệu của Lâm Thần là tốt nhất, nghi vấn duy nhất, cuối cùng cũng có một người giỏi nhất.

Mang theo chờ mong nồng đậm, số liệu Lâm Thần rất nhanh đã hiện ra —— tỷ lệ lợi nhuận -26%!

Số liệu Lưu Hoa là -5% đã là cực kỳ kém.

Liễu Nguyệt nhớ đến tiết thực tiễn ngày trước, kém cỏi nhất cũng chỉ là 18.3%.

Tỷ lệ lợi nhuận của Lâm Thần này là -26%, xem như phát kỷ lục kém nhất của tiết thực tiễn.

Sau khi Liễu Nguyệt nhìn thấy số liệu này, thất vọng tràn trề, lập tức phê bình nói: : "So sánh với ngu dốt thì ngươi càng quá cao ngạo tự tin thì càng không thể thực hiện, hi vọng bạn học của Lâm Thần nhớ kỹ giáo huấn này."

Nghe nói như thế, những học sinh khác ở xung quanh cũng cẩn thận nhìn Lâm Thần đang khóc.

Cái gì đây?

Cái gì đây?

Trình độ này là của thần đồng trong truyền thuyết sao!

Liếc nhìn những ánh mắt xung quanh, Lâm Thần cảm thấy rất uất ức.

Bởi vì một cước của Mục Chiêu Chiêu đã đá cổ phiếu của hắn xuống dưới sườn đồi.

Sau khi Lâm Thần đem cổ phiếu treo lên bán, đợi đến trước một giờ khi tiết thực tiễn kết thúc, vậy mới bán đi.

Sau khi hao tổn to lớn như vậy lại cộng thêm không có thời gian để thao tác mới tạo thành số liệu kém cỏi như vậy.

Lâm Thần muốn biện bạch một chút, nhưng mà nhìn thấy Mục Chiêu Chiêu đang ở một nơi xa đang động lòng nhìn lại, lập tức liền rút lại lời nói.

Tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, làm sao ta có thể nhẫn tâm trách cứ nàng như vậy?

Nghĩ như vậy, Lâm Thần cũng im lặng không nói nữa, coi như chính mình đã thao tác nhầm.

Sau Lâm Thần, lại qua mười mấy học sinh nữa.

Không bao lâu, đã đến phiên Vương Hạo Nhiên.

Nhưng Liễu Nguyệt cũng không có lập tức đem số liệu của Vương Hạo Nhiên chiếu trên màn chiếu, mà nói ra:

"Người có lòng tin đối với mình là tốt, nhưng hãy tự mình biết mình, phải nghe ý kiến của người khác, tuyệt đối không nên mù quáng tự đại, nói chung hãy giữ lấy một chút khiêm tốn trong lòng khi học tập, hi vọng mọi người ghi nhớ."

Lời này của nàng, mặc dù không có nói thẳng ra là với ai.

Nhưng đến phiên nhìn số liệu của Vương Hạo Nhiên mới đặc biệt nói ra.

Sau khi những bạn học khác nghe thì nhộn nhịp đem ánh mắt nhìn về phía Vương Hạo Nhiên.

Tất nhiên, là Liễu Nguyệt muốn nói cho Vương Hạo Nhiên nghe.

Sau khi nói xong, Liễu Nguyệt đã có thể nhận ra một số loại số liệu, vậy mới đem thành tích của Vương Hạo Nhiên trong tiết thực tiễn chiếu lên màn chiếu.

Cùng lúc đó, Liễu Nguyệt cũng nhìn những hình ảnh đồng bộ trên máy tính của mình.

Sau một khắc, nàng trực tiếp choáng váng.

----------

có ai bao nuôi không, cầu bao nuôiiiiiiii





C@@@

Chương 286: Ngươi Cho Rằng Ngươi Là Cổ Thần? (2)




BBởi vì Liễu Nguyệt đột nhiên ngừng hô, Vương Hạo Nhiên cũng không có tiếp tục thao tác, hắn vừa mới mua cái cổ phiếu kia, còn không có bán đi.

Nhưng mà cho tới giờ khắc này, những cổ phiếu này còn có xu thế tăng lên.

Trước đó Vương Hạo Nhiên có 8270 điểm ở trong tài khoản, trong thời gian thật ngắn này, 8270 điểm đã biến thành 9866 điểm!

Hơn nữa cứ một giây đồng hồ con số 9866 còn không ngừng tăng lên.

"Oa!"

Sau khi các học sinh nhìn thấy thành tích khóa thực tiễn của Vương Hạo Nhiên, toàn bộ đều choáng váng, tất cả đều ồ lên.

Trong số đó cũng bao gồm cả Lâm Thần.

Sau một giờ bắt đầu, đã biến 5000 điểm thành 9866 điểm.

Lâm Thần tự hỏi, cho dù chính mình có cấp kỹ năng đầu tư cổ phiếu cấp Tông Sư thì liệu có khả năng đạt được như vậy hay không.

Tên Vương Hạo Nhiên này, cuối cùng làm sao mà có thể làm được như vậy?

Vận khí sao?

Vẫn phải nói, chẳng lẽ là tên gia hỏa này cũng có hệ thống?

Trong đầu Lâm Thần lập tức toát ra sự nghi ngờ này.

Bởi vì từ khi gặp được Vương Hạo Nhiên, hắn lần lượt phô bày trình độ cấp Tông Sư của chính mình đều nhìn không thấu ma thuật, có thể vượt qua cả trình độ diễn tấu dương cầm của thất tỷ, mà bây giờ đã có kỹ năng siêu cấp đầu tư cổ phiếu.

Trên tất cả ba phương diện, đồng thời có cả tạo nghề ưu tú như vậy, đây tuyệt đối không phải người bình thường.

Liễu Nguyệt trên bục giảng kinh ngạc đến nửa ngày nói không ra lời.

Đinh, độ thân thiện của nữ chính Liễu Nguyệt đối với kí chủ đã khôi phục tới 20 (Phi thường thân thiện)

Vương Hạo Nhiên nghe được tin tức nhắc nhở của hệ thống, cũng không nhịn được trêu ghẹo Liễu Nguyệt nói: "Liễu giáo sư, ta nói không sai chứ, cáicổ phiếu này sẽ còn tiếp tục tăng thêm."

Liễu Nguyệt khẽ hừ một tiếng, từ tốn nói: "Vận khí không tệ, đã để ngươi đoán trúng, tuy nhiên muốn nghĩ trà trộn lâu dài mà chỉ dựa vào vận khí thì chỉ là vô dụng, bởi vì vận khí của một người không có khả năng tốt được như vậy."

Vương Hạo Nhiên nghiêm túc nói: "Đây không phải là vận khí, mà là thực lực."

Liễu Nguyệt hơi bĩu môi: "Từ thành tích trước mắt, ngươi là người giỏi nhất, thậm chí cũng là người giỏi nhất tiết thực tiễn, nhưng ta cũng không cảm thấy ngươi ưu tú hơn ta đâu.

Bởi vì ngươi tự tin đến nỗi mù quáng, hơn nữa ngươi thao tác mua bán vẫn còn có vấn đề lớn, toàn bộ mua vào kho, kho thì vận khí rất tốt, khi thì vận khí không được, nhất định cũng chỉ là may mắn mà thôi."

Vương Hạo Nhiên kiên trì nói: "Liễu giáo sư, cái này có thật không."

Đáp lại lời nói Liễu Nguyệt, Vương Hạo Nhiên thao tác trên máy tính một chút, bán đi toàn bộ cổ phiếu.

Cổ phiếu treo lên nháy mắt đã bán mất, 10230 cũng rất nhanh đã được cộng vào tài khoản.

Liễu Nguyệt nhìn hình trong máy chủ, sau khi nhìn thấy Vương Hạo Nhiên thao tác, liền nhíu mày, nghiêm khắc nói:

"Ta vừa mới nói qua, thời gian đã đến thì không cho tiến hành thao tác mua bán, ngươi không coi lời ta nói ra gì sao?"

Vương Hạo Nhiên xem thường mà nói: "Cái cổ phiếu này chẳng mấy chốc sẽ rớt, nếu ta không bán đi thì sẽ còn may mắn sao."

Liễu Nguyệt cười lạnh một tiếng, phản bác: "Nói tăng thêm thì tăng thêm, nói rớt thì rớt, ngươi cho rằng ngươi là cỗ thần sao?"

Liễu Nguyệt lạnh lùng trừng to mắt nhìn xuống học sinh không nghe giảng.

Không khí trong phòng học cũng thay đổi.

Những học sinh khác im lặng như ve sầu, không dám lên tiếng.

Tạo ra không khỉ quỷ dị như này, đại khái tiếp tục ba mươi giây sau, bên trong phòng máy truyền đến tiếng thốt kinh ngạc.

"Xuống, xuống thật rồi!"

"Không phải, cái này không phải rớt mà là đang nhảy núi!"

. . .

Nghe được động tĩnh, Liễu Nguyệt cũng không nhìn Vương Hạo Nhiên nữa, mà nhìn vào màn hình máy chủ.

Trên màn hình thấy được những hình ảnh bên máy tính kia của Vương Hạo Nhiên.

Cái cổ phiếu mà trước đó Vương Hạo Nhiên mua đúng là xuống thật rồi, hơn nữa tụt xuống với tốc độ cực nhanh.

Sau đó vài phút, nó trực tiếp đã sập.

Cái cổ phiếu chồng chất bọt biển này rốt cục đã sập bàn.

Liễu Nguyệt khẽ ngẩng đầu, lần nữa nhìn về phía Vương Hạo Nhiên, không thể tưởng tượng nổi mà hỏi:

"Làm thế nào mà ngươi thấy được những cổ phiếu này sẽ lập tức sẽ rớt xuống? "

Nàng dùng năng lực chuyên nghiệp của mình cũng có thể dự đoán được cổ phiếu này sẽ giảm lớn, thế nhưng mà tên Vương Hạo Nhiên kia lại đoán được một cách chính xác, cụ thể là khi nào rớt.

Những học sinh còn lại cũng nhộn nhịp nhìn về phía Vương Hạo Nhiên, chờ đợi hắn trả lời.

"Đoán thôi."Vương Hạo Nhiên làm biếng thế là nói ra lời lừa gạt.

Liễu Nguyệt cũng không tin:"Điều đó không có khả năng, tuyệt đối không thể nào đoán được, người nói đi làm sao ngươi làm được." Nói xong, nàng ném ra một mật ngọt chết ruồi." Chỉ cần ngươi nói cho ta, saunày tiết của ta ngươi có thể tự do làm gì cũng được, ta cho phép ngươi đến trễ về sớm!"

Nghe được những lời này, Vương Hạo Nhiên nổi lên một ít hào hứng, lập tức chầm chậm nói:

"Nguồn năng lượng từ xe đi ra, phương diện M cấp cho phụ cấp to lớn, nhưng những cái xí nghiệp phụ cấp này cũng không thể nghiên cứu ra thứ gì, cái này sẽ thúc đẩy bọt biển, phụ cấp bị giảm là chuyện sớm hay muộn thôi."

Liễu Nguyệt gật đầu một cái: "Cái này ta cũng nhìn ra được, tuy nhiên vì sao ngươi lại đánh giá chuẩn đến như thế được, là do thời gian phương diện M giảm nguồn năng lượng phụ cấp xuống sao? Nhìn trước mắt, vẫn còn chưa có bất luận tin tức cụ thể nào cả, chẳng lẽ nói ngươi biết thủ lĩnh phương diện M à? Có thể sớm biết bên kia chừng nào bắt đầu có động tác sao."

Vương Hạo Nhiên mỉm cười, tiếp tục nói: "Ta không cần quen biết bọn hắn, chỉ là nhìn thấy dầu hỏa thừa thãi bên chỗ kia, gần đây lại xuất hiện một cái mỏ dầu to lớn, hơn nữa nguyên nhân là bởi vì cái vị trí của mỏ dầu này không tốt, nếu như là ai đã lấy phương diện M thì sẽ cắt ngang ngay.

Nếu đã biết sẽ cắt ngang, tất nhiên cần xuất động lực lượng, quân phí chi ra gia tăng thật lớn, dựa theo tin tức thu chi mà phương diện M công bố thì trước mắt bọn hắn đảm đương không nổi, chỉ có thể dùng phương diện khác để sửa những chỗ sai sót, giảm đi bọt biển, nguồn năng lượng sẽ to lớn lên, không phải đây là phương thức cao nhất sao?"





E@@@

Chương 287: Tinh Xảo Phân Tích




ENói xong, Vương Hạo Nhiên mở máy vi tính lên, mở ra ba cái biểu đồ đường cong của cổ phiếu nói, nói:

"Sau khi xác định được bọn hắn có động tĩnh, vậy sẽ rất đơn giản. Bên kia mở hội nghị quyết, sau khi làm ra quyết định này, tất nhiên sẽ đạt được một ít tin tức về vốn liếng, vì giảm xuống hao tổn, về chỗ vốn liếng tất nhiên sẽ lựa chọn cắt một đợt rau hẹ, để giảm bớt tổn thất của mình."

"Tại lúc mới khai trương, chỗ vốn liếng không ngừng tăng giá cổ phiếu, làm giá cổ phiếu tăng vọt, hấp dẫn vô số rau hẹ nhộn nhịp vào trận, cái bọt biển này cũng càng thổi càng lớn, lâm vào hoàn cảnh vô cùng điên cuồng.

Lúc này muốn đánh giá ra khi nào sập bàn thì rất đơn giản, khi chỗ vốn liếng muốn rút lui, lúc này đem toàn bộ số cổ phiếu kho bán đi là được rồi."

Năng lực biết được thị trường chứng khoán hai mươi bốn giờ, không chỉ có thể biết trước ba chỗ thị trường chứng khoán, còn có thể nhìn thấy ba động là từ cái gì mà đưa tới.

Bởi vậy muốn giải đáp những cái này, đối với Vương Hạo Nhiên thật sự mà nói là quá đơn giản.

Nghe được Vương Hạo Nhiên từ từ phân tích, Liễu Nguyệt liền bị thuyết phục, sợ hãi đến nói không ra lời.

Vương Hạo Nhiên nói ra những tin tức này, nàng cũng nhìn thấy được, tuy nhiên cũng không nghĩ từ những tin tức này, phân tích ra phương diện cổ phiếu phản hồi đến nguồn năng lượng xe.

Ba!

Sau khi Liễu Nguyệt bị thuyết phục , nhất thời nhịn không được vỗ tay.

Đinh, độ thiện cảm của nữ chính Liễu Nguyệt đối với kí chủ tăng lên 10, độ thiện cảm trước mắt là 30 (Phi thường thân thiện)

Đinh, kí chủ ảnh hưởng lớn đến hướng đi của nội dung truyện, thu được 500 điểm phản phái!

Toàn bộ học sinh bên dưới, có người xấu hổ có người sùng bài cũng lập tức vỗ tay.

Đều là học sinh mới, nhưng khoảng cách thật rất lớn.

Nghe được tiếng vỗ tay xung quanh, Lâm Thần rất khó chịu.

Cái này vốn là phần thưởng của mình lúc đầu, quả thật bây giờ đã bị Vương Hạo Nhiên cướp đoạt danh tiếng.

Không, nói chuẩn xác một chút thì là "Lại" bị Vương Hạo Nhiên cướp đoạt danh tiếng.

Từ sau khi xuyên qua, lúc thật là thuận lợi, hoàn cảnh thật sự rất là dịu êm và thoải mái.

Nhưng từ khi gặp được Vương Hạo Nhiên, gặp đủ chuyện không tốt.

Chính mình là nhân vật chính mà? Vì sao lại như vậy chứ?

Chẳng lẽ nói, kỳ thực chính mình không phải là nhân vật chính.

Vương Hạo Nhiên mới là nhân vật chính?

Trong đầu Lâm Thần suy nghĩ, đối với hắn mà nói thì chỉ có ý niệm kinh dị nhìn Vương Hạo Nhiên.

Ngay tại lúc Lâm Thần suy nghĩ lung tung, Liễu Nguyệt trên bục giảng cũng đã làm tổng kết, "Tiết thực tiễn lần này đã kết thúc, đa số lợi nhuận của các bạn học là âm, cả lớp phải đi trực vệ sinh.

Tất cả bạn học đều có lợi nhuận từ 1% đến 6%, sau đó toàn bộ lớp đúng lên. Mặt khác khen ngợi Mục Chiêu Chiêu cùng Ôn Tịnh, các ngươi cũng không tệ."

Sau khi nói xong những cái này, ánh mắt Liễu Nguyệt hướng đến Vương Hạo Nhiên, muốn tán dương nói:

"Bạn học Vương Hạo Nhiên có tỷ lệ lợi nhuận đạt tới 104. 6%, lập nên một thành tích kỷ lục mới của tiết thực tiễn, đồng thời cũng đã vượt qua tỷ lệ lợi nhuận cao nhất, nơi này đặc biệt khen ngợi một chút, sau này Vương Hạo Nhiên ở trong tiết của ta có thể hưởng thụ được các loại đặc quyền đến trễ về sớm, nhưng mà. . ."

Liễu Nguyệt chuyển đề tài, gõ nói: "Nhưng mà, Vương Hạo Nhiên cũng không thể kiêu ngạo tự mãn, nhất thời được hưởng nhiều lợi ít, cũng không thể tuyên dương ngươi lâu dài được, ngươi cách một thương nhân đỉnh cao đầu tư cỗ phiếu giỏi còn xa lắm."

Nghe được cái này, Vương Hạo Nhiên nhịn không được hỏi: "Liễu giáo sư, thế nào mới được xem như là thương nhân đỉnh cao?"

Liễu Nguyệt dừng lại một chút, lập tức đưa ra trả lời: "Hiện tại bên trong tài khoản của ngươi có hơn một vạn, chỉ cần 1 tháng sau ngươi có thể biếnm một vạn thành một trăm vạn, vậy sẽ được coi như là thương nhân đỉnh cao."

Nói xong, nàng lại bổ sung một câu: "Tất nhiên, ta biết cái này đối với ngươi cực kỳ khó, bởi vì cho dù thời điểm ban đầu ta xuất đạo cũng từ một vạn biến thành một trăm vạn, đều phải cần thời gian hơn nửa tháng."

Ngụ ý này của Liễu Nguyệt, có thể hiểu thành với năng lực của nàng chỉ cần nửa tháng đã đạt được, vậy coi như nàng đã là thương nhân đỉnh cao.

Vương Hạo Nhiên nghe được thâm ý trong đó, bởi vậy nói thẳng: "Liễu giáo sư, chỉ là gấp mười lần thôi chứ gì, không cần một tháng, nửa tháng là đủ rồi."

"Nếu không làm được, ta không chỉ không cho ngươi đặc quyền kia nữa, hơn nữa sau đó còn không thể để ngươi tiếp tục lên lớp." Liễu Nguyệt hù dọa một chút, lập tức dùng ánh mắt nhìn xem Vương Hạo Nhiên, hỏi:

"Bây giờ trả lời ta một lần nữa, đến cùng là một tháng, hay là nửa tháng?"

Vương Hạo Nhiên nói: "Ta nghĩ một chút, đột nhiên lại muốn đổi ý."

Liễu Nguyệt tự cho là đạt được, nói: "Thế mới đúng chứ, người trẻ tuổi không nên ngông cuồng như vậy."

Mà ngay tại Liễu Nguyệt lộ ra nụ cười tươi đắc ý, Vương Hạo Nhiên cũng lên tiếng lần nữa, bù đắp cho lời nói phía trước: "Ta chỉ cần một tuần lễ."

Liễu Nguyệt cũng là người cực kỳ kiêu ngạo.

Nàng dùng thời gian nửa tháng, biến một vạn thành một trăm vạn, mà Vương Hạo Nhiên lại nói chỉ cần một tuần.

Cái này chẳng phải nói, nếu mà như vậy thì chẳng phải thực lực của mình chỉ bằng một nữa của Vương Hạo Nhiên.

Cặp mắt đẹp của Liễu Nguyệt nhắm lại: "Ngươi nghiêm túc chứ?"

Vương Hạo Nhiên mỉm cười gật đầu: "Nghiêm túc."

Liễu Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, chế giễu lại: "Nếu ngươi có thể làm được, vậy ta cũng không cần làm lão sư của ngươi, ngược lại ta sẽ gọi ngươi là lão sư."

Vương Hạo Nhiên cảm thấy không sai, gật đầu nói: "Ngươi tự nguyện thì ta không nỡ từ chối."

Liễu Nguyệt chỉ coi như đã nghe được một chuyện cười, lạnh giọng nói: "Tan học!"

Sau khi tan học, các bạn học lần lượt rời đi.

Mục Chiêu Chiêu cũng trực tiếp chạy đến trước mặt Vương Hạo Nhiên, kéo lấy tay hắn đi ra ngoài, nói: "Đi ăn khuya đi ăn khuya, ta cũng muốn đi ăn khuya."

Vương Hạo Nhiên nói: "Yên tâm, không thể thiếu ngươi." Đây là do hắn đáp ứng Mục Chiêu Chiêu, tất nhiên phải thực hiện nhưng mà trong lúc nhất thời không biết rõ là sẽ đi đến chỗ nào, thế là hỏi Mục Chiêu Chiêu: "Hôm qua ta mới tới đây, đối với nơi này vẫn còn chưa quen lắm, ngươi muốn tới chỗ nào ăn thì nói đi."





P@@@

Chương 288: Bạn Trai Là Ai




TMục Chiêu Chiêu nói: "Hôm qua ta cùng vơi Vận Hàn tỷ đi đến trường học thấy được một chỗ phố ăn khuya, có một cửa tiệm đồ ăn rất ngon đấy, đi theo ta."

Vương Hạo Nhiên gật đầu, nghiêng đầu nhìn Ôn Tịnh đang ở xa xa rụt rè nhìn đến chỗ này, vì vậy nói: "Bạn học Ôn Tịnh, ngươi muốn cùng đi ăn ăn khuya không?"

Nghe thấy, Ôn Tịnh vội vàng đi tới. "Có được hay không?"

Vương Hạo Nhiên nói: "Có cái gì không tiện à, cùng đi chứ."

Mục Chiêu Chiêu u oán chép miệng, nhưng vẫn nói theo: "Đúng vậy, Ôn Tịnh cùng đi chứ."

"Được." Ôn Tịnh mừng rỡ gật đầu.

Ba người kết bạn đi ra khỏi trường.

Không bao lâu liền đi tới một cửa hàng ăn khuya mà Mục Chiêu Chiêu nói tới.

Cái tiệm ăn khuya này cũng không lớn lắm, nhưng bàn ghế trơn bóng sạch sẽ, chủ quán trong tiệm là bà chủ cùng con gái, đều mang theo khẩu trang cùng bao tay vệ sinh, thoạt nhìn vẫn rất vệ sinh.

Hơn nữa trong tiệm cũng không tệ, nhà chủ quán có ba người đều phụ giúp bà chủ.

Vương Hạo Nhiên, Mục Chiêu Chiêu cùng Ôn Tịnh ngồi xuống ở một cái bàn.

Trên bàn có thực đơn cùng giấy ghi chú.

Bởi vì nhà chủ quán đều rất bận, khách chỉ có thể tự viết ra những món mình muốn ăn, tiếp đó chủ quán mới tới lấy giấy ghi chú rồi ra cơm.

Vương Hạo Nhiên cầm giấy bút ghi chép, để hai người Ôn Tịnh cùng Mục Chiêu Chiêu chọn món ăn.

Mục Chiêu Chiêu một mạch trực tiếp chọn hai mươi mấy loại đồ nướng, mỗi một loại ít nhất cũng năm phần, tất cả trong đó đều giống như vậy nên sẽ rất rất nhiều.

Vương Hạo Nhiên thấy kỳ dị hỏi một câu, "Ngươi nghĩ thế nào mà lại chọn nhiều món rau hẹ như thế?"

Mục Chiêu Chiêu lộ ra một ít cổ quái cười: "Ta chọn gúp ngươi."

Vương Hạo Nhiên sững sờ.

Rau hẹ có tác dụng tráng dương bổ thận, Mục Chiêu Chiêu nói lời này là có những ý này sao?

Tuy nhiên, Vương Hạo Nhiên còn chưa kịp nói chuyện, ngược lại Ôn Tịnh nhịn không được nói tiếp: "Thân thể của hắn rất tuyệt, không cần bổ thêm nữa đâu."

"Gì?" Nghe được những lời này, Mục Chiêu Chiêu quái dị nhìn Ôn Tịnh.

Ôn Tịnh bị Mục Chiêu Chiêu nhìn thì mặt liền đỏ tới mang tai, lập tức nhanh chóng giải thích nói: "Ta cùng lớp với Vương Hạo Nhiên mà, trải qua tiết thể dục thấy hắn vận động rất tốt, vận động tốt như thế, cơ thể tất nhiên cũng sẽ rất tốt."

Mục Chiêu Chiêu "Úc" một tiếng, muốn giải thích cho chính mình. Nhưng mà nhìn Ôn Tịnh vài lần, liền thấy một nụ cười sâu xa.

Vương Hạo Nhiên nhìn thần sắc Mục Chiêu Chiêu, lập tức liền có chút sầu lo, sợ Mục Chiêu Chiêu sẽ đem đến rắc rối, đem chuyện này tuyên dương mà nói ra.

Vừa nghĩ đến đây, Vương Hạo Nhiên cười ha hả nhìn Mục Chiêu Chiêu nói: "Còn muốn ăn cái gì thì cứ việc nói, cứ chọn tự nhiên."

Mục Chiêu Chiêu cười tủm tỉm trả lời: "Tạm thời chỉ có chút này thôi, nếu mà không đủ chút nữa gọi thêm."

Vương Hạo Nhiên gật đầu, kêu chủ cửa hàng đến lấy đi tờ ghi chú.

Sau một chút chờ đợi, những món nướng đã được đưa tới.

Ôn Tịnh cảm thấy tự mình làm sai cái gì đó, thế nên có chút không yên lòng, thế là cấm đầu ăn thịt nướng.

Mục Chiêu Chiêu ngược lại lộ ra vẻ tùy tiện, vén tay áo lên một tay nắm lấy một cây cá mực xiên bắt đầu ăn, ăn đến hai bên miệng đều là mỡ.

Lúc này, nàng bỗng nhiên dùng mặt em bé của mình nhìn vào Vương Hạo Nhiên."Giúp ta một tay với."

Vương Hạo Nhiên rút giấy ở hộp giấy trên bàn ra, thò tay lau giúp miệng đầy mỡ của Mục Chiêu Chiêu.

Đinh, kí chủ lay động nữ chính Mục Chiêu Chiêu, thu được 200 điểm phản phái!

Vương Hạo Nhiên ngẩn người, không khỏi nhìn Mục Chiêu Chiêu một chút.

Nhưng Mục Chiêu Chiêu cũng không có phản ứng gì, vẫn vui thích ăn lấy đồ đồ nướng như cũ.

Nhưng mà hNhưng màệ thống đã nhắc nhở, hẳn là chưa làm gì sai, suy cho cùng thì đã nhận được ban thưởng.

Chỉ chốc lát sau, Mục Chiêu Chiêu lại ăn đến nỗi miệng đầy mỡ, nhất thời nhìn về phía Vương Hạo Nhiên.

Vương Hạo Nhiên lập tức hiểu ra, thế là lại giật một tờ giấy giúp nàng lau miệng mỡ, thậm chí còn giả bộ như không chú ý chút mặt cút nàngsờ một chút.

Đinh, kí chủ lay động trái tim của nữ ính chínhMục Chiêu Chiêu, thu được 300 300 điểm phản phái!

Mục Chiêu Chiêu che giấurất tốt, vẫn ngoài mặtkhông có phản ứng gì.

Vương Hạo Nhiên nhất thời kinh ngạc lên, lá gan lập tức cũngnhỏ xíu lớn hơn, nắm lấy cái tay trên bàn.

"A!" Tay của Mục Chiêu Chiêu run một cái, xiên cá mực cũng rơi trên bàn.

"Sao đấy?" Ôn Tịnh hiếu kỳ hỏi.

"Không có việc gì, không có việc gì." Mục Chiêu Chiêu cười ha hả đáp lại Ôn Tịnh một chútchút, lập tức đón nhận ánh mắt của Vương Hạo Nhiên, nhưng rất nhanh vừa thẹn vừa sợ, vội vàng dời ánh mắt đi chỗ khác, tiếp tục ăn đồ đồ nướng.

Đinh, kí chủ lay động trái tim Mục Chiêu Chiêu, thu được 400 điểm phản phái!

Điểm phản phái kiếm ở chỗ Mục Chiêu Chiêu hình như là quá nhiều đi?

Vương Hạo Nhiên cảm thấy kinh ngạc vô cùng.

——

Sau khi Sau khi Liễu Nguyệt tan học, trở lại một tòa biệt thự bên cạnh đại học.

Nàng ở lại dạy học ở đại học Thanh Linh đã được hai ba năm, vì để thoải mái hơn nen đã mua biệt thự ở nơi này.

Tuy nhiên, ngoài trừ nàng ra còn có hai người nữa, một người là Khâu Thiến Vi, một người là Kỷ Thủy Dao.

Mấy người các nàng là tỷ muội với nhau, lĩnh vực xử lí cũng khác biệt, thời gian trước kỳ thực là gặp mặt cũng không nhiều.

Lần này thật vất vả khi ở lại dạy học, mới dạy học được chung một chỗ .Liễu Nguyệt tự nhiên liền kêu hai người tỷ muội đó đến ở chung với mình.

Liễu Nguyệt dùng vân tay mở cửa ra, đi vào trong biệt thự.

Lục muội Kỷ Thủy Dao đang ở đại sảnh để đọc sách, bên kia phòng bếp truyền đến một âm thanh xào rau .

Liễu Nguyệt nhìn về phòng bếp một chút, thấy ngạc nhiên. hỏi lục muội: "Nhanh như vậy nàng đã nấu ăn được rồi sao?"

Mắt của Kỷ Thủy Dao rời khỏi quyển sách, nhìn về phía Liễu Nguyệt nói: "Thất muội đang bận việc."

Liễu Nguyệt cực kỳ hoảng sợ, nói: "Thất muội nàng điên rồi à, tay nàng dùng để đánh đàn dương cầm, sao có thể đi làm đồ ăn như vậy được? Nếu không chú ý làm tay bị thương thì biết làm sai bây giờ?"

Dứt lời, nàng đang chuẩn bị phóng tới phòng bếp.

Kỷ Thủy Dao nói: "Ngũ tỷ, ta vừa mới mới nghĩ ra chỉ có biết ăn không thôi thì đúng là vô dụng."





T@@@

Chương 289: Nháo Loạn Lẫn Nhau (1)




ALiễu Nguyệt dừng bước, kinh dị lên."Thất muội nàng bị cái gì không bình thường sao?"

Lòng dạ Kỷ Thủy Dao biết rõ, nhưng cũng không lắm miệng, chỉ nói: "Có gì hãy kêu ta."

Chờ đợi thêm vài phút đồng hồ, rốt cuộc Khâu Thiến Vi cũng ở trong phòng bếp đi ra, cũng đi tới đại sảnh hào hứng nói:

"Ngũ tỷ, lục tỷ, muộn như vậy, các ngươi đã đói bụng chưa, tranh thủ thời gian tới thử tay nghề của ta một chút!"

Kỷ Thủy Dao cùng Liễu Nguyệt cổ quái liếc nhau, đi cùng với Khâu Thiến Vi vào phòng ăn.

Khâu Thiến Vi bưng tới ba phần mì xào.

Theo như nhìn bề ngoài, mì xào này cũng không tệ lắm.

Kỷ Thủy Dao cùng Liễu Nguyệt đều nếm một chút, nhưng rất nhanh cả khuôn mặt đều nhíu lại.

Khâu Thiến Vi thấy thế, hỏi vội: "Cực kỳ khó ăn sao?"

"Tạm được."

"Được, cũng được."

Kỷ Thủy Dao cùng Liễu Nguyệt chia nhau nói.

Khâu Thiến Vi cầm đũa tới, cũng nếm thử một miếng, lập tức vội vàng phun ra, lúng túng cười nói: "Muối hơi nhiều một chút, ngày mai ta sẽ chú ý hơn."

Liễu Nguyệt chân thành nói: "Thất muội, ngươi đừng giày vò như vậy, miễn làm tay bị thương, đến lúc đó ngươi sẽ hối hận không kịp."

Khâu Thiến Vi không để ý mỉm cười, "Hai tay của ta dù sao thì cũng đã mua bảo hiềm, nếu thật sự có chuyện gì, có thể được bồi thường mười mấy ức đây, dù sao ta cũng không thể đói chết."

Liễu Nguyệt ngạc nhiên không thôi."Thất muội, chúng ta mới ba tháng không gặp, tại sao ta cảm giác như ngươi đã biến thành người khác?"

Khâu Thiến Vi sững sờ, lập tức ngượng ngùng mỉm cười, "Ta chỉ là muốn học tập một chút tay nghề, nấu ăn cho hắn. . . Cho các ngươi ăn."

Liễu Nguyệt lập tức nghe không được bình thường, cũng nhớ tới lúc trước trên mạng rất hay chiếu cái câu kia của thất muội: "Thất muội ngươi có bạn trai sao?"

Khâu Thiến Vi có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn gật đầu một cái: "Đúng. . . Đúng thế."

Liễu Nguyệt bị kinh ngạc đến ngốc một hồi lâu, lập tức vội vã truy vấn: "Người con trai kia là ai?"

Đối mặt với lời hỏi thăm của Liễu Nguyệt, Khâu Thiến Vi nhăn nhăn nhó nhó mà nói: "Ngũ tỷ, chờ sau này có cơ hội, ta sẽ nói cho ngươi biết."

Liễu Nguyệt tự nhiên không nghe theo, nói: "Bây giờ là cơ hội, nhanh lên một chút hãy nói cho ta biết, để Ngũ tỷ giúp ngươi tham khảo một chút."

Nghe đến lời nói của Liễu Nguyệt, Khâu Thiến Vi mãnh liệt lắc đầu, vẫn không thay đổi chủ ý.

Dưới cái nhìn của nàng, mình bây giờ đang làm giáo sư ở đại học Thanh Linh, mà thân phận Vương Hạo Nhiên là học sinh.

Việc này truyền đi, nàng sợ sẽ gây rắc rồi cho Vương Hạo Nhiên, dù sao thì thân phận của hai bên cũng có chút mẫn cảm.

Khâu Thiến Vi bứt lên nói dối: "Vẫn là trước không cần, tình cảm chúng ta còn không ổn định như vậy, sau khi ổn định thì ta sẽ nói chi ngũ tỷ."

Liễu Nguyệt có chút buồn bực, "Thất muội, ngươi xảy ra chuyện gì sao, có bạn trai thì nói cho ta một chút cũng có sao đâu, chẳng lẽ ta lại cướp bạn trai của ngươi sao?"

Khâu Thiến Vi vội vàng nói: "Ngũ tỷ, không phải ta có ý này."

Liễu Nguyệt thúc giục, "Ta cũng là vì quan tâm ngươi mà, muốn giúp ngươi suy tính chút, bạn trai ngươi là dạng người gì đây, ngươi mau nói cho ta biết!"

Khâu Thiến Vi không muốn nói ra Vương Hạo Nhiên, nhưng lại không muốn làm sức mẻ tình cảm tỷ muội, trong lúc nhất thời khó khăn.

Mà lúc này, một bên Kỷ Thủy Dao cũng đột nhiên nói: "Ngũ tỷ, thất muội sẽ kiếm được người rất tốt, ngươi cũng đừng quan tâm."

Liễu Nguyệt kinh dị một thoáng, hỏi vội: "Ngươi biết bạn trai thất muội là ai à?"

Bên cạnh, ánh mắt của Khâu Thiến Vi cũng nhìn tới.

Trong lòng Kỷ Thủy Dao hoảng loạn một chút.

Lần này nàng đột nhiên đi tới dạy học ở Thanh Linh, không nhiều cũng ít sẽ có một chút tư tâm, bởi vì tâm tư, nàng tự nhiên không dám nói ra quen biết với Vương Hạo Nhiên.

Áp chế bối rối trong lòng, Kỷ Thủy Dao trấn định lại tự nhiên giải thích nói: "Ta làm sao có thể biết được chứ, nhưng mà ta tin tưởng ánh mắt của thất muội, nàng đã nhìn đúng, mong rằng đối với phương sẽ cực kỳ ưu tú, bằng không thất muội như thế nào mà lại coi trọng người ta? Chúng ta không nên hỏi nhiều, đến lúc thất muội muốn nói thì tự nhiên thất muội sẽ nói."

Khâu Thiến Vi nhìn thấy lục tỷ giải vây cho chính mình, cũng vội vã mừng rỡ nói: "Vẫn là lục tỷ hiểu ta!"

Thấy thế, Liễu Nguyệt cũng không muốn truy vấn ban trai của thất muội là ai, nhưng từ ở trong tâm vẫn không nhịn được lắm miệng hỏi một câu về một vấn đề khác: "Thất muội, các ngươi đã tiến triển đến mức nào rồi?"

"Trước mắt thì chúng ta chỉ nắm tay mà thôi." Da mặt Khâu Thiến Vi đỏ lên, có ý định nói thật, nhưng mà sau khi nói ra, lại có chút lo nghĩ.

Tình huống tứ tỷ Bộ Phi Yên biết được, không biết có nhiều chuyện hay không, tuyên dương việc này cho tỷ muội khác biết.

Nghe được Khâu Thiến Vi trả lời, Liễu Nguyệt "A" một tiếng, cũng không suy nghĩ nhiều, suy cho cùng thì thất muội ưu tú như vậy, dáng dấp lai cực kỳ xinh đẹp như vậy, mới vừa biết yêu đương mà thôi, phát triển đến mức độ nắm tay xem như là tiến triển rất nhanh chóng.

Mà Kỷ Thủy Dao cũng kỳ dị nhìn thất muội Khâu Thiến Vi, trong lòng không khỏi mừng rỡ.

Thất muội mới cùng hắn nắm tay mà thôi, mà ngày kia chính mình cùng hắn ở thời gian nghỉ phép, thế nhưng mà đã. . . Tính ra, chính mình so với thất muội thì thân cận với hắn nhiều hơn.

Aizz, ta đoán mò cái gì đây.

Sau khoảng khắc mừng rõ ngắn ngủi kia, Kỷ Thủy Dao cũng lắc lắc đầu, lập tức đem những cái ý nghĩ kì quái này vứt đi.

Nàng tuy là quỷ thần xui khiến đi tới dạy học ở Thanh Linh, nhưng không muốn phá hoại tình cảm của thất muội.

Nghĩ như vậy, Kỷ Thủy Dao cầm lấy quyển sách đọc, nhưng lại phát hiện, thế nào cũng không thể tĩnh tâm được.

Muốn nhắm mắt lại yên tĩnh một chút, lại phát hiện trong đầu đầy những hình ảnh của người khác, hơn nữa trong đầu nhớ tới cảnh ngày kia làm cấp cứu giúp Vương Hạo Nhiên.

Nghĩ đi nghĩ lại, Kỷ Thủy Dao thậm chí còn lơ đãng mím mím khóe miệng.

Kỷ Thủy Dao chỉ cảm thấy chính mình muốn điên rồi.

Nàng đã nhìn ra, chính mình nên đi nghĩ, ngược lại thì càng khống chế không nổi.

Nếu như vậy sẽ không thể thuận theo tự nhiên.

Nghĩ như vậy, Kỷ Thủy Dao cũng bắt đầu nhắn tin cho Vương Hạo Nhiên.





F@@@

Chương 290: Nháo Loạn Lẫn Nhau (2)




HNội dung tin nhắn hỏi Vương Hạo Nhiên một ít vấn đề về phương diện khoa học.

"Ta chỉ là muốn thỉnh giáo hắn về vấn đề khoa học, chỉ là tinh thần ham học hỏi, cũng không phải trò chuyện việc tư, đây tuyệt đối không tính là có lỗi với thất muội!"

Sau khi gửi tin nhắn xong, trong thời gian chờ đợi Vương Hạo Nhiên trả lời tin nhắn, Kỷ Thủy Dao dù muốn giảm bớt cảm giác tội lỗi, thế là trong lòng âm thầm tự trấn an chính mình.

Chờ đợi năm phút đồng hồ, Kỷ Thủy Dao rốt cục cũng đã nhận được tin nhắn trả lời của Vương Hạo Nhiên.

Kỷ Thủy Dao nhìn xong, vẫn đề khó hiểu của chính mình cuối cùng cũng được giải đáp, lập tức cũng đã cảm thấy sảng tò mà thông suốt lên.

"Ngươi thế nào mà lại chạy đến làm giáo sư sinh vật biển ở Thanh Linh?" Rất nhanh, Vương Hạo Nhiên lại gửi một tin nhắn.

Thấy cái tin nhắn này, Kỷ Thủy Dao lập tức khẩn trương lên, nhưng vẫn kiềm chế xuống sự chột dạ của mình, trả lời:

"Giáo dục người khác là một loại công việc rất có ý nghĩa, ta sớm đã muốn làm lão sư, nhưng mà trước đây chuyện của viện nghiên cứu quá nhiều, ta cũng không thể giúp gì, nhưng bây giờ viện nghiên cứu cần tuyển một ít người, ta cũng không có nhiều chuyện để làm như vậy, thế nên đến đây để làm lão sư."

Trả lời xong, trong lòng Kỷ Thủy Dao có chút tiếc nuối, thế là lại nhịn không được hỏi, "Ttại sao ngươi không chọn sinh vật biển?"

Vương Hạo Nhiên: "Ta chọn sinh vật biển để làm cái gì, có cái gì để học sao?"

Kỷ Thủy Dao: "Nói cũng phải. . ."

Tại thời điểm Kỷ Thủy Dao nói chuyện trên trời dưới đất.

Khâu Thiến Vi cũng đã dọn xong món mì xào thất bại trên bàn cơm, đi tới sô pha ờ đại sảnh, ngồi xuống bên cạnh Kỷ Thủy Dao, thuận miệng hỏi một chút:

"Lục tỷ, ngươi nói chuyện với ai vậy?"

Kỷ Thủy Dao giật nảy mình, điện thoại cũng tơi xuống mặt đất. Tranh thủ thời gian vội vã nhặt điện thoại lên, trả lời:

"Một người cùng lĩnh vực nghiên cứu khoa học, là nữ."

Khâu Thiến Vi thấy nàng hơi kỳ quái, nổi lên nghi ngờ: "Sao lục tỷ lại nói là nữ, ngươi sẽ không. . . Sẽ không có bạn trai rồi đấy chứ, nhanh để ta xem một chút!" Đem đầu tiến đến màn hình điện thoại của Kỷ Thủy Dao.

Kỷ Thủy Dao liền vội vàng ôm điện thoại chặt vào trong ngực, gắt gao bảo vệ điện thoại.

Khâu Thiến Vi càng hiếu kỳ, trách hô nói: "Ngũ tỷ ngũ tỷ, lục tỷ dường như cũng đã có bạn trai?"

"A, thật hay giả đấy?" Liễu Nguyệt cầm laptop đi tới đại sảnh.

Kỷ Thủy Dao vội vã giải thích nói: "Không có, ngươi đừng nghe thất muội nói bậy." Nói xong, mặt đều đỏ lên.

Khâu Thiến Vi cùng Liễu Nguyệt xem xét, cảm giác trong đây có chuyện gì đó.

Nhưng mà Kỷ Thủy Dao nói không có yêu đương.

Khâu Thiến Vi cũng không có tiếp tục truy vấn.

Liễu Nguyệt lắc mạnh đầu, cũng phê bình nói: "Thất muội, lục muội, nam nhân có gì tốt, thật là không hiểu các ngươi."

Khâu Thiến Vi không coi ra gì, mặt mang nụ cười lấy điện thoại di động ra, bắt đầu soạn gửi tin nhắn.

Kỷ Thủy Dao liếc qua, phát hiện bên trong khung chat là Vương Hạo Nhiên, lập tức chột dạ vô cùng, cắm đầu đọc sách.

Liễu Nguyệt mở laptop ra, đăng nhập Weibo bắt đầu gõ chữ.

Nàng là nhà đầu tư cổ phiếu trên Weibo, có năm ngàn vạn fan.

Lượng fan năm ngàn vạn, cái này bên trong đầu tư cổ phiếu đại V được xem như độc nhất, đều cao hơn so với lượng fan của các minh tinh nổi tiếng.

Chỉ cần khai trương, dựa theo quen thuộc, Liễu Nguyệt cũng sẽ ở trước một đêm đó viết văn phân tích giá thị trường một đợt.

Bởi vì nàng có trình độ chuyên nghiệp siêu cao, rất nhiều fan quan tâm nàng để căn cứ phân tích của nàng để mà mua cỗ, phần lớn người trong đó đều muốn kiếm tiền.

Mỗi lần Liễu Nguyệt đăng bài bên trên Weibo là có thể tìm được nhà tài trợ giàu có.

Đây cũng là nguyên nahan vì sao Liễu Nguyệt có nhiều fan như vậy.

Suy cho cùng thì kiếm tiền ai mà không thích?

Lúc đó, Vương Hạo Nhiên đã cùng với Mục Chiêu Chiêu, Ôn Tịnh ăn xong bữa ăn khuya, mỗi người trở về phòng ngủ.

Vương Hạo Nhiên mở ra điện thoại, lập tức liền thấy Khâu Thiến Vi mới trả lời tin nhắn, thế là bắt đùa trả lời lại.

Hai người hàn huyên bên trên Wechat, nhưng mà cơ bản đều là Khâu Thiến Vi hỏi, như:

"Ở đó ngủ có quen không?"

"Có hòa hợp được với bạn cùng phòng không?"

"Buổi tối đã ăn gì chưa?"

"Không có ngươi ở bên cạnh ta, ta ngủ không được thì làm sao bây giờ?"

Cứ hỏi một số vấn đề như vậy.

Sau khi hàn huyên một lát, thời gian cũng hơi trễ, Vương Hạo Nhiên để Khâu Thiến Vi nghỉ ngơi.

Khâu Thiến Vi tự nhiên cũng ngoan ngoãn mà nghe lời, đi ngủ một cách thoải mái.

Sau khi nhắn xong, Vương Hạo Nhiên cũng dùng di động mở ra công cụ tìm kiếm, muốn điều tra một ít tin tức cùng với thành tựu của Liễu Nguyệt, hiểu rõ nàng hơn một chút.

Không bao lâu, Vương Hạo Nhiên đại khái đã rõ ràng.

Nói đơn giản thì cuộc sống trước mắt của Liễu Nguyệt chỉ có một câu: Giống như là bật hack vậy.

Mà ngoài điều tra được một ít tin tức về Liễu Nguyệt thì Vương Hạo Nhiên còn biết được Liễu Nguyệt có một tài khoản Weibo.

Chứng nhận Weibo là đầu tư cổ phiếu V, hơn nữa còn có lượng fan kinh khủng, cũng để Vương Hạo Nhiên kinh ngạc một hồi lâu.

Ôm ý nghĩ thế này, Vương Hạo Nhiên lập tức kiểm tra lịch sử của weibo Liễu Nguyệt một chút, lập tức liền hiểu rõ vì sao Liễu Nguyệt có nhiều fan như vậy.

Nhưng mà Liễu Nguyệt phân tích cũng không phải mỗi lần đều trúng, nhưng mười bài bên trong Weibo cũng có bảy đến tám bài dự đoán chính xác.

Đây cũng là tương đối bá đạo.

Tất nhiên, theo cách nhìn của Vương Hạo Nhiên thì cũng bình thường thôi.

Suy cho cùng thì Liễu Nguyệt không thể làm như chính mình như vậy, xác suất trúng trăm phần trăm.

Nghĩ đến đây, Vương Hạo Nhiên cũng đăng ký một tài khoản Weibo, cũng lấy một cái ID ngông cuồng: Tuyệt Thế Cỗ Thần.

Đăng ký tài khoản xong, hắn lập tức theo dõi Liễu Nguyệt.

Mà đúng vào lúc này, Liễu Nguyệt vừa vặn đăng một bài mới trên Weibo.

Nội dung Weibo là dự đoán giá thị trường ngày mai của Viêm quốc.

Vương Hạo Nhiên lập tức mở ra nhìn Liễu Nguyệt phân tích, cũng so sánh đến kiến thức mà mình biết về thị trường trứng khoáng.

Thật không may, Liễu Nguyệt đã phân tích sai, hơn nữa sai không nhẹ. Cái cổ phiếu nàng nghĩ sẽ tăng thì ngày mai sẽ sụt giảm.





T@@@

Chương 291: Tự Tin Dự Đoán




EÝ niệm đến tận đây, Vương Hạo Nhiên cũng viết một cái bình luận: Phiên giao dịch bắt đầu vào ngày mai chắc chắn sẽ rớt!

Động tác Vương Hạo Nhiên nhanh chóng, sau khi ấn đăng cái bình luận này, lập tức chiếm cứ bình luận hàng đầu.

Mà ngay tại Vương Hạo Nhiên ấn đăng bình luận này vài giây đồng hồ thì Liễu Nguyệt trả lời lại một chút.

"ID không tệ, anh hùng bàn phím."

Liễu Nguyệt vốn chính là ác miệng, miệng chưa từng chừa ngườ nàoi, sẽ lập tức đánh trả với người làm trái ý nàng, nhìn thấy ngôn luận khó chịu này thường xuyên bị dân mạng trên Weibo hận.

Mà sau khi Vương Hạo Nhiên thấy cái bình luận này, nhất thời khó chịu, lập tức cũng trả lời: "Không tin sao? Vậy ngày mai trừng to mắt nhìn nha, còn đầu tư cổ phiếu lớn V, phi."

Liễu Nguyệt: "Khúm núm ở hiện thực, trên internet thì to mồm cãi cố, đó chính là loại người như ngươi, lăn đi!"

Vương Hạo Nhiên: "Lăn thế nào, ngươi làm mẫu một cái cho ta xem một chút đi?"

Liễu Nguyệt: "Hai chân uốn lượn, hai tay ôm đầu, cứ như thế mà lăn."

Vương Hạo Nhiên: "Được, ta bày ra ga giường ở dưới đất, ngươi lăn cùng ta nha?"

Liễu Nguyệt: "Đồ lưu manh, ngươi cũng không soi kính xem, nhìn xem ngươi xấu cỡ nào, ôm bạn gái mà ngươi mơ lăn ở trên ga giường đi."

Vương Hạo Nhiên: "Ta đẹp trai cực kì, mê đảo ngàn vạn thiếu nữ, có nhiều bạn gái lắm, một người lại xinh đẹp hơn một người."

Liễu Nguyệt: "Hừ, một người như ngươi mà lại đòi có bạn gái sao, đúng kaf anh hùng bàn phím."

Vương Hạo Nhiên: "Không nói nữa, lão tử không nói với ngươi nữa."

Liễu Nguyệt: "Muốn cùng bạn gái thổi phồng để lăn trên ga giường mà? Nhanh đi, nhưng mà hơi hẹp hòi một chút nha."

Vương Hạo Nhiên vuốt vuốt huyệt thái dương, làm biếng tranh cãi cùng với Liễu Nguyệt.

Luận hạng mục chửi đổng này, nữ nhân có thiên phú hơn, ta không sánh bằng.

Ở trong lòng nói với Liễu Nguyệt một câu "Ta XXXXX muội muội ngươi", Vương Hạo Nhiên không có để ý Liễu Nguyệt nữa.

Mà một chuỗi dài bình luận Vương Hạo Nhiên tranh cãi cùng với Liễu Nguyệt cũng bị dân mạng khác bình luận, thành ra bình luận trở nên hot.

Lúc sáng sớm ngày hôm sau, Vương Hạo Nhiên vừa mở ra Weibo nhìn một chút, phát hiện có năm vạn tin nhắn riêng.

Hắn hiếu kỳ mở ra mấy tin nhắn nhìn một chút.

“Lại dám lấy ID”Tuyệt Thế Cỗ Thần” này, có xấu hổ hay không?"

"Nữ cỗ thần thiên tài mà ngươi cũng có thể nghi ngờ? Nàng nói tăng thì nhất định là tăng."

"Ta đánh cược với ngươi, ta đoán tăng thêm, ngươi đoán rớt, ai thua thì trực tiếp ăn một cân bã. . . Chơi hay không chơi?"

"Ngươi ở trong hiện thực làm cái gì, có biết đầu tư cổ phiếu hay không, lại dám làm ngược lại với nữ cỗ thần?"

"Anh hùng bàn phím, có ngon thì nói địa chỉ nhà ngươi ra đi, ta đi tìm ngươi bàn luận chuyện nhân sinh."

. . .

Sau khi nhìn một ít tin nhắn, Vương Hạo Nhiên lập tức liền hiểu rõ, là Weibo đang bị dân mạng công kích.

Nguyên nhân của nó tự nhiên là bởi vì hắn cùng với Liễu Nguyệt bình luận cãi nhau.

Fan của Liễu Nguyệt không phục, thế là giúp đỡ Liễu Nguyệt tới phá chính mình.

Đương nhiên Vương Hạo Nhiên sẽ không trả lời hết những người này, chỉ là ăn bữa sáng cùng bạn cùng phòng rồi đi lên lớp, chờ đợi phiên giao dịch bắt đầu lúc chín giờ rưỡi sáng.

——

Trong văn phòng.

Một ít giáo sư đại học đanga vây quanh Liễu Nguyệt nói chuyện phiếm.

Tình cảnh này xem như quá quen thuộc.

Chỉ cần bắt đầu phiên giao dịch, chỉ cần Liễu Nguyệt nhàn rỗi, nàng cùng một ít đồng nghiệp đều sẽ tới hỏi thăm chuyện thị trường chứng khoán.

Một tới hai đi, có rất nhiều người phát tài rồi, thậm chí có mấy người kiếm bộn rồi, trực tiếp thực hiện kinh doanh tự do, sa thải giáo viên làm việc để du lịch hưởng thụ cuộc sống.

Liễu Nguyệt ở trong suy nghĩ của mọi người có thể nói là một thiên tài.

Lúc này sắp đến thời gian bắt đầu phiên giao dịch, mà Liễu Nguyệt cũng không có tiết, còn lại tạm thời các lão sư cũng không có chuyện, tự nhiên là xúm lại.

"Liễu giáo sư, còn có mười mấy phút sẽ bắt đàu, ngươi có cổ phiếu nào tốt thì tranh thủ tiến cử đi." Một giáo sư đại học hỏi.

Liễu Nguyệt ở một bên thao tác máy tính, một bên trả lời: "Nghe xong vấn đề này của ngươi liền biết ngươi không có xem Weibo của ta, hướng đi của thị trường tối hôm qua ta đã phân tích rồi, ngươi đi xem một chút liền sẽ biết."

Nghe nói như thế, các đồng nghiệp của Liễu Nguyệt đều nhộn nhịp lấy điện thoại di động ra, nhanh đi xem Weibo của Liễu Nguyệt một chút.

"Liễu giáo sư, Dao Trì tửu nghiệp đúng không, cái này có ổn hay không?" Có người muốn xác nhận một chút, thế là hỏi lần nữa.

Liễu Nguyệt khẳng định trả lời: "Những năm gần dầy Tửu nghiệp tăng vọt, là cổ phiếu có tiếng, mọi người yên tâm mua đi, ta dự đoán trong vòng một tháng, vẫn sẽ tiếp tục tăng lên, tuyệt đối ổn."

"Vậy thì tốt, mua cái này!"

"Ta cũng mua!"

Nghe Liễu Nguyệt nói chắc chắn như vậy, trong lòng những người xung quanh không còn nghi ngờ gì nữa.

Đợi thêm một lúc nữa, cuối cùng cũng bắt đầu.

Liễu Nguyệt thao tác trên máy vi tính, trực tiếp mua lấy 200 triệu.

Tất cả mười mấy người xung quanh đều mua lấy toàn bộ cổ phiếu của Dao Trì tửu nghiệp, ít có mười vạn, nhiều thì có chừng trăm vạn.

Sau khi đã mua xong mọi người mừng rỡ nhìn xem cái cổ phiếu này thay đổi thế nào.

"Sao không tăng mà cứ hạ xuống?" Nhìn chằm chằm đường cong bản đồ, có người bắt đầu lo lắng.

Liễu Nguyệt làm ra vẻ như đã nắm phần thắng trong tay, nói: "Từng ấy thay đổi nhỏ rất bình thường, rất nhanh sẽ tăng lên thôi."

Nghe được câu này, mọi người cảm thấy an tâm một chút.

Nhưng mà trong vòng mười mấy phút tiếp theo, cái cổ phiếu này không có tăng thêm nữa, vẫn luôn hạ xuống, trực tiếp hạ xuống -7%.

"Liễu giáo sư, đây cũng là trong phạm vi bình thường à?" Có người nhịn không được, hỏi lần nữa.

Liễu Nguyệt nhìn xem đường cong bản đồ đột nhiên không tiếng.

Bởi vì tình huống này đã có chút nằm ngoài dự đoán của nàng.

Bên này không thể so với cỗ M, cũng không phải T+0, mà là T+1, nói đơn giản đó chính là hôm nay mua vào chỉ có thể chờ sang ngày hôm sau mới có thể bán đi.

Trong nửa tiếng đồng hồ tiếp theo, mười mấy người trơ mắt nhìn cổ phiếu nhảy dần xuống, cuối cùng trực tiếp rơi xuống dưới.

Mọi người xung quanh đều hiện lên vẻ mặt đau khổ nhìn về phía Liễu Nguyệt.





L@@@

Chương 292: Dự Đoán Sai Lầm




QLiễu Nguyệt lúng túng đã không còn mặt mũi, nói: "Xin lỗi, thật xin lỗi, lần này là ta đoán sai, lần sau, lần sau gặp được cổ phiếu ổn định, ta nhất định sẽ nói cho các ngươi biết, để các ngươi kiếm về lại."

Bởi vì thị trường bên này tăng lên cùng rơi xuống đều là có độ, bình thường đều ở tầm 10%.

Kinh tế của những đồng nghiệp này của Liễu Nguyệt vẫn tương đối có nhiều, có thể chịu đựng được lần thua lỗ 10% này và tất nhiên sẽ không trách gì Liễu Nguyệt.

Mà nói thật ra trong lần này người thua lỗ lớn nhất chính là Liễu Nguyệt.

Nàng mua 200 triệu, trực tiếp lỗ mất 20 triệu.

Nhưng mà nàng có nhiều tiền, đối với 20 triệu bị lỗ đó nàng không để ý lắm, nàng để ý là cách làm của chính mình.

Bởi vì sai lầm lần này là là sai lầm lớn nhất từ trước tới giờ trong cuộc sống của nàng.

Một cái cổ phiếu bị rơi, cứ thế đoán sai thành mức tăng cao nhất

Đoán ở bên ngoài so với bên trong khác nhau một trời một mực.

Liễu Nguyệt cảm thấy choáng đầu một chút, tranh thủ thời gian mở ra Weibo.

Những đồng nghiệp này của mình nhìn phân tích của mình mua cổ phiếu bị thua lỗ không có trách cứ gì mình.

Nhưng mà những người ở trên mạng thì không chắc được, cách nhau một cái cáp mạng, ai cũng không biết ở đối diện bên kia internet là dạng người như thế nào.

Liễu Nguyệt tranh thủ thời gian viết một bài trên Weibo.

Cái Weibo này truyền đạt hai cái ý kiến.

Cái thứ nhất, thông báo cho mọi người tối hôm qua phân tích giá thị trường bị nhầm mất, không cần nghe những cái phân tích này thêm nữa.

Cái thứ hai là xin lỗi những ai đã nghe theo lời đề nghị mua cổ phiếu.

Nàng đem bài viết tốt nhất đăng lên weibo ngay lập tức, chờ đợi một lúc chuẩn bị nhìn mọi người bình luận như thế nào.

Sau vài giây đồng hồ, cái bình luận thứ nhất tới ngay.

Tuyệt thế cỗ thần: "Đầu tư cổ phiếu đại V, mặt có đau hay không?"

Nhìn xem cái IDvnày, Liễu Nguyệt cảm thấy có chút tức giận, nhưng mà cũng không hận hắn trực tiếp như ngày hôm qua.

Liễu Nguyệt: "Bằng hữu, làm thế nào ngươi biết được, Dao Trì tửu nghiệp sẽ bị sụt giảm?"

Tuyệt thế cỗ thần: "Gọi lão công một tiếng cho ta nghe, ta sẽ nói cho ngươi biết."

Liễu Nguyệt: "Bằng hữu, ta thật lòng muốn cùng ngươi thảo luận một chút giá thị trường, một chút thôi cũng có thể chứ?"

Tuyệt thế cỗ thần: "Tự nhiên nói cho ngươi biết thì thành ra ta cho ngươi học miễn phí tài của ta mất rồi? Ngươi cần phải dùng cái gì đó chứ trao đổi chứ."

Liễu Nguyệt nhíu nhíu mày, nàng nhất định sẽ không gọi lão công cho hắn nghe.

Suy nghĩ một chút, Liễu Nguyệt dùng phép khích tướng nói: "Ta thấy ngươi chỉ là may mắn đoán được, chó ngáp phải ruồi, căn bản cũng không phải chính mình phân tích ra được."

Tuyệt thế cỗ thần: "Đúng đúng đúng, ngươi nói đều đúng hết." Vương Hạo Nhiên không dễ mắc mưu.

Liễu Nguyệt thấy thế, cũng không tiếp tục truy hỏi, đi phân tích giá thị trường ngày mai.

Ban đêm.

Liễu Nguyệt trở lại biệt thự.

Như ngày hôm qua, lục muội ở trên ghế sô pha đọc sách, thất muội tại phòng bếp nấu mì xào.

Nấu xong mì xào, Liễu Nguyệt với Kỷ Thủy Dao lại bị kéo về làm chuột bạch.

Có kinh nghiệm thất bại của ngày hôm qua, trình độ hôm nay của Khâu Thiến Vi đã tiến bộ hơn nhiều.

Tuy vẫn không ngon lắm, nhưng hương vị vẫn còn đủ để nuốt xuống được.

Vì cổ vũ thất muội, Liễu Nguyệt cùng Kỷ Thủy Dao ăn hết toàn bộ chỗ mì xào đấy.

Sau đó, Kỷ Thủy Dao tiếp tục đọc sách.

Liễu Nguyệt mang phân tích giá thị trường ngày mai của mình đăng lên trên Weibo.

Đồng thời còn @ Tuyệt Thế Cỗ Thần, hỏi: Hay là thử may mắn thêm lần nữa đi?

Khâu Thiến Vi nhàn rỗi không có chuyện gì, cũng là bu lại, nhìn thấy bài đăng trên Weibo của Liễu Nguyệt liền hỏi:

"Ngũ tỷ, ten Tuyệt Thế Cỗ Thần này là ai vậy? Ngươi còn đặc biệt @ hắn."

Liễu Nguyệt trả lời: "Một tên dân mạng, hôm qua nhìn phân tích giá thị trường của ta thì làm ngược lại, kết quả hôm nay hắn làm đúng, nhưng mà ta hỏi hắn là làm thế nào phân tích ra được, hắn không nói, ta đoán hắn chỉ là may mắn, chó ngáp phải ruồi.

Không phải như thế ta mới đăng một bài phân tích cùng với quan điểm của ta về giá thị trường ngày mai lên, ta còn @ hắn một cái để xem xem hắn còn có thể may mắn như thế được nữa không."

Trong một căn phòng ngủ của nam.

Vương Hạo Nhiên lấy điện thoại di động ra mở Weibo lên, ngay lập tức phát hiện có người tag @chính mình.

Xem qua hắn lập tức liền biết rõ tình huống, ngay lập tức xem xét nội dung Liễu Nguyệt đăng lên Weibo.

Có lẽ là do phiên giao dịch hôm nay bị thua nên dự đoán ngày mai của Liễu Nguyệt cũng không giống như cái cũ, trực tiếp chỉ ra cái cổ phiếu nào sẽ tăng thêm, mà là dự đoán thay đổi lên xuống của cổ phiếu trong thị trường.

Trong nội dung Weibo của Liễu Nguyệt, chủ yếu nói tới hai nội dung, một cái là bản khối y dược sinh vật một cái là bản khối ăn uống.

Trong đócổ phiếu vản khối y dược sinh vật sẽ hiện ra xu thế hạ xuống, cổ phiếu bản khối ăn uống sẽ hiện ra xu thế tăng lên.

Sau khi hiểu rõ nội dung trong đó, Vương Hạo Nhiên nghĩ một cái, lập tức xem xét bản khối y dược sinh vật cùng với bản khối ăn uống, xem tốc độ tăng cổ phiếu thay đổi như thế nào.

Ngày mai tất cả bản khối ăn uống sẽ là xu thế tăng, đúng như là Liễu Nguyệt dự đoán, tất cả sẽ hiện ra xu thế tăng lên, trong đó cổ phiếu ăn uống cá biệ sẽ tăng nhiều nhất.

Trong cái dự đoán của Liễu Nguyệt này gần như chính xác hết, đúng là có chút tài năng.

Mà dự đoán của Liễu Nguyệt về bản khối y dược sinh vật thì chỉ đúng một nửa.

Ngày mai sau khi khai trương, bản khói y dược sinh vật sẽ hiện ra trạng thái lờ đờ, cái tình huống này sẽ kéo dài đến hai giờ chiều 50 phút.

Nhưng mà trong 10 phút cuối cùng của báo cáo cuối ngày, tất cả bản khối y dược sinh vật lại đột nhiên tăng vọt lên, tất cả cái cổ phiếu bản khối này đều sẽ tăng thêm.

Trong cái bản khối này, trong đó có ba phần cổ phiếu sẽ dừng tăng, đạt tới 10% lợi nhuận, sáu phần trong đó tiếp tốc tăng sẽ là 3% đến 8%, còn lại ít nhất cũng sẽ tăng thêm 1%.

Sau khi biết rõ tốc độ tăng ngày mai thế nào, Vương Hạo Nhiên cũng lập tức bình luận ở dưới Weibo của Liễu Nguyệt.

"Ngày mai mua cổ phiếu của bản khối y dược sinh vật sẽ nhặt được tiền."





U@@@

Chương 293: Thật Sự Là Nhặt Được Tiền




SSau khi Liễu Nguyệt đăng bài lên Weibo, một mực đang đổi mới bình luận, sau khi "Tuyệt thế cỗ thần" trả lời bình luận, nàng nhìn thấy ngay lập tức.

Ngày mai cổ phiếu của mua bản khối y dược sinh vật sẽ nhặt được tiền?

Một câu phân tích đơn giản như vậy không hề có tí sức thuyết phục nào cả.

Mà lại nói cũng trống không, toàn bộ cổ phiếu của bản khối y dược sinh vật nhiều như vậy, mua bừa một cái cổ phiếu sẽ có thể kiếm tiền?

Sao có thể như vậy được?

Như cái tình huống này, ở trong thị trường chứng khoán quanh năm suốt tháng đều cực kỳ khó gặp được một lần.

Liễu Nguyệt chỉ xem"Tuyệt thế cỗ thần" đang thuận miệng nói bậy.

Mà lúc Liễu Nguyệt đang có những ý nghĩ này trong đầu, bình luận của "Tuyệt thế cỗ thần" được rất nhiều dân mạng trả lời.

"Đều là tại cái miệng đen đủi này của ngươi, nữ cổ thần của chúng ta chưa từng có sai lầm như thế này, hôm qua bị cái miệng đen đen đủi này của ngươi nói một cái liền trực tiếp thất bại, tất cả đều tại ngươi!"

"Đồng ý với bạn trên, chỉ trách cái miệng đen đủi này!"

"Hôm nay ta mua Dao Trì tửu nghiệp thua lỗ ba ngàn, miệng đen đùi, bồi thường tiền, nhanh bồi thường tiền cho ta!"

"Mua cổ phiếu của bản khối y dược sinh vật sẽ nhặt được tiền? Ngươi là cái gì, rất khoác lác đấy, ngươi thật cho mình là cỗ thần à?"

"Ngày mai ai ngốc mới mua cổ phiếu của bản khối y dược sinh vật."

. . .

Một bên khác.

Vương Hạo Nhiên cũng nhìn thấy những dân mạng khác vào trả lời bình luận của mình.

Những cái tin trả lời này lúc đầu còn tốt một chút, lúc sau càng lúc nói càng khó nghe, thậm chí có người trực tiếp mắng hắn, đủ loại thô tục đều có.

Vương Hạo Nhiên nhìn xem những tin này cũng vô cùng khó chịu.

Rõ ràng là do Liễu Nguyệt dự đoán sai lầm, những tên vương bát đản này dựa vào phân tích của Liễu Nguyệt mua, kết quả là bị thua lỗ, bọn hắn không trách Liễu Nguyệt, lại trách là do mình?

Bởi vì câu bình luận kia là làm ngược lại phân tích của Liễu Nguyệt mà lại bị công kích, là ai cũng sẽ khó chịu.

Vương Hạo Nhiên cũng viết một cái bình luận trả lời: "Chờ ngày mai nhìn giá thị trường xem, các ngươi giúp tên ngốc, ta chờ đám các ngươi quỳ xuống Weibo của ta gọi ba ba, ngu ngốc!"

Cái này bình luận vừa đăng lên, lại dẫn đến rất nhiều người trả lời, nó phục hồi nội dung, tất cả đều là lời khó nghe.

Vương Hạo Nhiên chọn mấy cái bình luận ác nhất, thêm tài khoản phần mềm chat của đối phương, lập tức dùng kĩ năng hacker đỉnh cấp, trực tiếp làm hỏng thiết bị của đối phương.

Mặc kệ là máy tính hay điện thoại, làm chết máy hết.

Vương Hạo Nhiên tiếp tục tìm những bình luận ác nhất làm hỏng thiết bị của bọn hắn.

Nhưng mà hắn viết bình luận gửi đi lại hiện lên thông báo thất bại. Hơn nữa trong giao diện theo dõi, tên Liễu Nguyệt cũng không thấy.

Vương Hạo Nhiên lập tức biết mình đã bị Liễu Nguyệt cho vào danh sách đen.

Ngu ngốc!

Bên kia biệt thự.

Sau khi Liễu Nguyệt cho Vương Hạo Nhiên vào danh sách đen, không để cho những người khác tiếp tục lên tiếng nói những lời thô tục làm ảnh hưởng tới Weibo của mình, trực tiếp đóng tính năng bình luận lại tạm thời.

Bây giờ tất cả mọi người không bình luận được, rốt cuộc thanh tĩnh.

Sau khi làm xong, Liễu Nguyệt đi tắm một cái rồi đi ngủ.

Về phần vị dân mạng gọi là "Tuyệt thế cỗ thần" kia, nàng căn bản cũng không để ở trong lòng, chỉ coi hắn là một tên nhãi nhép trên internet mà thôi.

——

Ngày kế tiếp.

Chín giờ rưỡi sáng phiên giao dịch bắt đầu đến hơn hai giờ chiều, tất cả đều giống như tối hôm qua Liễu Nguyệt phân tích, ăn uống bản khối tất cả hiện ra xu thế tăng lên, trong cái bản khối này chỉ có rất ít mấy cái cổ phiếu ăn uống ngã xuống.

Những người dựa vào phân tích của Liễu Nguyệt mua lấy cổ phiếu của bản khối ăn uống, đa số đều kiếm được tiền, hơn nữa còn kiếm lời không ít. Chỉ có một ít kẻ xui xẻo thua lỗ, nhưng mà thua lỗ cực nhỏ.

Bởi vì lần này dự đoán bản khối ăn uống rất thành công nên hôm qua danh tiếng bị mất đi do dự đoán sai cuối cùng cũng trở lại không ít.

Lúc này, Liễu Nguyệt cũng đã mở lại tính năng bình luận trên Weibo

Những dân mạng mua cổ phiếu của bản khối ăn uống kiếm được tiền toàn bộ đều chạy đến bình luận ở dưới bài phân tích giá thị trường tối hôm qua.

"Kiếm lời một ngàn, cảm tạ nữ thần!"

"Kiếm lời ba ngàn, nữ thần vạn tuế!"

"Không tệ không tệ, ngày hôm nay kiếm được tám ngàn!"

"Thua lỗ hôm qua đã kiếm lại, còn kiếm lời một vạn sáu, đi theo nữ thần đi, ăn cơm không cần buồn!"

"A, mua quá ít, chỉ kiếm lời một chiếc Porsche Panamera." Một chiếc Panamera khoảng trăm vạn, bình luận đầu này trực tiếp dẫn đến một đám chửi bậy.

Nhưng nói tóm lại, bình luận trên Weibo đều là một mảnh náo nhiệt vui vẻ.

Một ít bình luận chửi bậy ngày hôm qua cũng rất nhanh bị những bình luận cảm ơn này đẩy lùi xuống dưới.

Liễu Nguyệt nhìn thấy những bình luận này cũng là mừng rỡ một trận.

Giờ phút này cách kết thúc còn có mười phút đồng hồ, toàn bộ xu thế cơ bản cũng sẽ không có thay đổi.

Liễu Nguyệt cũng lười nhìn tiếp, trực tiếp mở ra trạng thái thay đỏi của đường cong trên bản đồ, muốn nhìn một chút tất cả bản khối hôm nay thay đổi như thế nào.

Nhưng mà đúng vào lúc này, cách thời gian báo cáo cuối ngày còn mười phút đồng hồ, đường cong trong bản khối bản đồ, bản khối y dược sinh vật đột nhiên như ngồi máy bay, gần như thẳng tắp tăng lên cực nhanh.

"Không thể nào?" Trong lòng Liễu Nguyệt lộp bộp một cái, nhớ tới cái bình luận hôm qua của "Tuyệt thế cỗ thần."

Ý nghĩ này vừa hiện lên, Liễu Nguyệt cũng không nhìn ba động của tất cả bản khối , trực tiếp xem abnr khối của y dược sinh vật, trực tiếp xem tốc độ tăng cổ phiếu của bản khối.

Liễu Nguyệt kinh ngạc nhìn thấy, trong bản khối y dược sinh vật, những cái cố phiếu cùng một màu xám ngắt đều đang lấy một tốc độ vô cùng mãnh liệt tăng lên.

Trong đó có những cái cổ phiếu đã ngã xuống -9.9%, lập tức chuẩn bị rơi xuống dưới cùng đang nhanh chóng tăng trở lại, hơn nữa tốc độ tăng dùng mắt thường cũng có thể thấy được, từ màu xanh lá biến thành màu đỏ, cuối cùng đi thẳng tới 10%, cao nhất..

Đợi đến lúc ba giờ chiều làm báo cáo cuối ngày, toàn bộ cổ phiếu của bản khối y dược sinh vật đều không có một cái màu xanh, tất cả đều cùng một màu đỏ.





O@@@

Bình Luận (0)
Comment